"Mấy anh yêu Sở Kiều đúng chứ?" Nhất Nam xoay xoay ly rượu trong tay, quay sang hỏi năm nam nhân bên cạnh mình.
Năm nam nhân kia bị vạch trần liền không chút hổ thẹn, tất cả chỉ gật gù ngầm thừa nhận.
Nhất Nam ho khan, nói tiếp "Nhưng liệu mấy người liệu có thắc mắc chị ấy có yêu bọn mình không?"
Năm nam nhân kia im lặng.
"Chúng ta cũng không thể xẻ cô ấy ra làm sáu miếng được" Dương Minh lên tiếng.
Tử Tuấn vắt chân, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng không tồi :"Tôi có ý này"
Năm nam nhân kia liền chăm chú lắng nghe.
"Lợi dụng Phương Hân Nghiêm?" Quân Từ Mặc lên tiếng phản bác :" Như vậy không phải có chút độc ác sao?"
Dực Hạo Thiên xoa xoa cằm, suy tư một hồi rồi nói :"Có thể trả tiền cho cô ta, một phần cũng là do cô ta nguyện ý"
Lý Hàn Phong trong thâm tâm cũng không muốn lắm nhưng đành thuận theo.
Kế hoạch diễn ra đúng ý họ.
Ngày hôm đó, ở bệnh viện bọn họ thông đồng với nhau đổ lỗi cho Sở Kiều.
Sở Kiều khi biết khuôn mặt liền suy xụp, sáu người họ phải tập duyệt nhiều lần mới ngăn cản được mình không đến để ôm lấy Sở Kiều.
"... không phải tôi... chú nói gì vậy?" Sở Kiều vô vọng vùng vẫy như một chú mèo nhỏ, Quân Từ Mặc siết chặt tay, hít sâu nói :"Dù gì vụ án này nhờ Trương thiếu gia nên sẽ bị hoãn lại, chúng tôi đằng nào cũng không thể đụng đến Sở tiểu thư đây" nói xong, lòng hắn đau như cắt.
Khuôn mặt Sở Kiều xa sầm, cô quay sang nhìn Nhất Nam như cọng rơm cứu vớt cuối cùng.
Nhưng Nhất Nam chỉ lên tiếng ngắt lời :"Đủ rồi! Về nhà"
Sở Kiều bàng hoàng nhìn hắn, cô cắn môi, mắt đã hơi rưng rưng.
Nhất Nam cố chịu đựng, hắn nhắm mắt không dám nhìn bộ dạng cô bây giờ, nếu không chỉ sợ hắn sẽ mềm lòng mà ôm cô thật chặt.
Sở Kiều mạnh mẽ hơn hắn tưởng, cô không khóc, vẫn ương ngạnh cãi lại Quân Từ Mặc.
Cuối cùng, Tử Tuấn cũng phải lên tiếng :"Bạn học Sở này, cậu nói đủ chưa?"
Ngay lập tức, Sở Kiều khựng lại, cô chậm chậm quay sang nhìn hắn, ánh mắt trống rỗng.
Tử Tuấn cắn răng, gân xanh nổi đầy trên trán, hắn cố chịu đựng để không lao đến ôm cô.
Dương Minh vốn cũng đã được lên lời thoại, nhưng hắn thấy vẻ mặt đau đớn này của Sở Kiều liền không kìm được mà quay người bước nhanh ra ngoài.
"Tiểu Nghiêm, em đói chưa?" Dực Hạo Thiên đứng dậy, tiến đến lại gần Phương Hân Nghiêm
Câu thoại này Lý Hàn Phong đã tập đi tập lại nhiều lần mới dám nói một cách lưu loát như vậy :"Mời Sở tiểu thư ra khỏi phòng bệnh của tôi"
Sở Kiều buông thõng hai tay, cô đờ người, lát sau liền quay người chạy nhanh ra ngoài.
Cửa phòng bệnh đóng lại, năm nam nhân ngồi xụp xuống ghế, thở dài :"Diễn trong bao lâu?"
"Tầm 2 tháng" Tử Tuấn nói.
Nhất Nam chịu không được, đi lòng vòng một hồi, rồi mở cửa bước ra ngoài :"Tôi ra xem chị ấy"
Nhất Nam tức tốc chạy ra ngoài, hắn lên xe ô tô lái xe đi tìm cô, tay đặt trên vô lăng chợt khựng lại, khớp tay hắn trắng bệch.
Sở Kiều đang đứng trước cửa bệnh viện, nước mắt rơi lã chã.
Sở Kiều trừ khi lên giường ra thì rất ít khi cô ấy khóc, Nhất Nam nhìn cảnh tượng trước mặt mà trái tim như bị bóp nghẹt, đau đớn không nói thành lời.
....
"Rên rỉ" Tử Tuấn hạ giọng ra lệnh, Phương Hân Nghiêm lập tức làm theo, cất tiếng rên rỉ.
Ngay lập tức cảnh cửa bật mở, tay hắn miễn cưỡng đặt trước tiểu huyệt Phương Hân Nghiêm, tất cả chỉ để cho Sở Kiều nhìn thấy.
"Nói với Nhất Nam tối nay tôi sẽ không về"
Tử Tuấn nhíu mày, dứt lời, Sở Kiều đã đi mất hút.
"Tên nhóc đi bên cạnh Sở Kiều là ai?" Dực Hạo Thiên trầm giọng, ánh mắt như có lửa.
Tử Tuấn ngửa đầu nhìn lên trần nhà, giọng như đang cố kím chế :"Tối nay Sở Kiều ngủ ở nhà cậu ta"
"Cái gì?" Năm nam nhân đồng thanh lên tiếng, Quân Từ Mặc khoác vội áo ngoài định chạy ra ngoài lôi Sở Kiều về.
"Anh không muốn thắc mắc rằng Sở Kiều có yêu anh không?" Lý Hàn Phong vừa cất tiếng, tay đang đặt trên nắm cửa của Quân Từ Mặc liền khựng lại.
Dực Hạo Thiên nghiến răng, nói :"Sau khi vở kịch này kết thúc tôi sẽ xé xác thằng nhóc kia nếu nó dám làm gì Sở Kiều"
"Aizz, mẹ kiếp" Dương Minh nhìn qua cửa kính thấy cô đang trò chuyện vui vẻ với tên kia, tay siết chặt lại, đấm mạnh vào cửa kính.
...
"Tỏ tình?!" Phía bên kia điện thoại truyền đến tiếng gầm lớn, Dực Hạo Thiên lái BMW đến trên đường vượt đèn đỏ liên tục, Lý Hàn Phong vội vã thay quần áo chạy nhanh đến Đại Học A. Quân Từ Mặc còn vội đến nỗi không thay cảnh phục ra mà cứ thế lái xe đến trường học của cô gái nhỏ.
Nhanh chóng, 1 phút sau, cả sáu nam nhân đều có mặt.
Trong sân bóng rổ, Sở Kiều đang ôm chầm lấy Mã Lưu, xung quanh mọi người đồng thanh nói liên tục :"Hôn đi, hôn đi"
Nhất Nam máu dồn hết lên não, hắn gồng lên, gằn giọng :"Chị ta mà hôn tôi sẽ không chịu được mà thao nát chị ta mất"
Quân Từ Mặc phóng ánh mắt như dao về phía Mã Lưu :"Khẩu vị của Sở Kiều kém như vậy sao?"
Cả năm nam nhân đang đứng rình ngoài cửa cũng không ngờ rằng người khơi mào trò chơi này cuối cùng lại là người không chịu được.
Tử Tuấn cuối cùng cũng đã chạy ra, giằng lấy Sở Kiều.
"Mẹ kiếp, ai cho hắn làm thế" Dực Hạo Thiên vì kế hoạch mà nhịn không ra đấm tên oắt con đang ôm Sở Kiều kia, ấy mà Tử Tuấn luôn là người kêu bọn họ phải kim chế, giờ lại là người mất khống chế trước!
"Hàn Phong, hôm ở trong bệnh viện, anh có đụng tay đụng chân với cô ấy đúng không?" Nhất Nam thở hổn hển nói.
Lý Hàn Phong lập tức lùi ra xa :"Lên cơn động dục?"
"Mau nói xem, bên trong cô ấy như nào" Quân Từ Mặc gân xanh nổi đầy trán, không kìm được thúc giục.
Lý Hàn Phong ra vẻ ta đây, chống tay nói :"Bên trong vô cùng khít, âm ấm còn trơn mềm, cảm giác vừa cắm vào đã muốn bắn tinh"
Cả năm nam nhân máu trong người liền sôi sục, côn thịt phía dưới đã nóng đến muốn nổ tung.
"Con mẹ nó! Kế hoạch này kết thúc, tôi nhất định phải thao chị ta đến chết!" Nhất Nam đấm mạnh tay vào tường hơi thở dồn dập.
....
"Tôi chuẩn bị gọi cho Sở Kiều đây" Nhất Nam lên tiếng thông báo.
Năm nam nhân kia đều chuẩn bị xong tất cả, gật đầu ta dấu bắt đầu đi.
"Alo" Âm thanh nhẹ nhàng của Sở Kiều ở đầu giây bên kia, sáu nam nhân không kìm được đưa tay mân mê côn thịt đã cương cứng.
Nhất Nam nháy mắt.
"Tiểu Nghiêm kẹp thật chặt" Tử Tuấn ngửa cổ rên rỉ, trong đầu hắn bây giờ toàn là hình cảnh Sở Kiều nằm dưới thân hắn, côn thịt liền ngạnh thêm vài phần.
"Bảo bối thật xinh đẹp" Dương Minh cũng lên tiếng, giọng nói của Sở Kiều ngọt ngào như vậy, hắn nghe thấy liền cảm thấy hứng.
Dực Hạo Thiên tay bật máy ghi âm lên, nhanh chóng liền phát ra tiếng rên rỉ của nữ nhân.
"Hôn lễ của Dực Hạo Thiên" Nhất Nam nói.
"Ờ" Sở Kiều chỉ một câu không hơn không kém, nhanh chóng dập máy.
Sáu nam nhân ngồi trên giường, im lặng...
"Mẹ kiếp, tôi đéo chịu được nữa" Nhất Nam gào to:"Tôi muốn thao chị ấy!!"
"Aizz..." Tử Tuấn vò đầu bứt tai, nói :"Tôi cũng nhịn đến sắp chết rồi"
Lý Hàn Phong đứng dậy, hắn nói :"Vào party ngày mai, xem phản ứng của Sở Kiều rồi mau chóng kết thúc vở kịch này"
"Được" Năm nam nhân đồng thanh lên tiếng.
***
Party diễn ra, sáu nam nhân không ngờ Sở Kiều còn đem theo một nam nhân đi cùng, hơn nữa lúc ngồi vào bàn tiệc vây quanh cô còn toàn là nam nhân!!!
"Tôi thấy chúng ta làm chuyện này quả thực vô ích" Quân Từ Mặc lãnh đạm nói.
Dực Hạo Thiên :"Nốt hôm nay"
Sở Kiều hôm nay mặc váy xếp li màu hồng nhạt, mặt được trang điểm qua loa, nhìn phản ứng hào hứng của cô nhất định là vì đồ ăn chứ còn gì nữa...
Dương Minh ôm trán :"Tôi không muốn diễn nữa"
....Đến đoạn chúc rượu, sáu nam nhân đã suýt mất khống chế khi nhìn thấy bộ dạng say khướt của Sở Kiều.
"Tên nhóc kia bế Sở Kiều đi rồi" Quân Từ Mặc vội vã chạy theo.
Tất cả đều được diễn ra rất công phu, từ việc Quân Từ Mặc lén lút hôn Phương Hân Nghiêm trong phòng thay đồ. Nói là hôn nhưng chỉ đứng từ góc độ nhìn của Sở Kiều hắn thậm chí còn chưa đụng một ngón tay vào Phương Hân Nghiêm.
Tất cả đều bình thường cho đến khi Sở Kiều bật ra câu nói đó.
"Tiểu Mã... đêm hôm đó rất mệt... huhuhu.... tôi muốn về nhà"
Đêm hôm đó?!!
Lần này cả sáu nam nhân đều mất khống chế mà bế xốc Sở Kiều lên đi về phía phòng VIP của khách sạn.
"Chị ta đúng là phóng đãng, chưa gì đã tìm tên khác để giải tỏa" Nhất Nam đã suýt không nhịn được mà đè Sở Kiều ra thao ngay trước hành lang của party.
Tử Tuấn cũng sớm nhịn không được, suốt mấy tháng nay hắn đều dùng ảnh của Sở Kiều để giải tỏa ham muốn.
Lý Hàn Phong bắt đầu nới rộng cà vạt trên cổ, khổ họng hắn sớm đã khô rát.
Dực Hạo Thiên vừa đi trên hành lang hướng về phòng khách sạn, hắn hấp tấp cởi từng nút áo sơ mi.
Dương Minh cũng cởi áo khoác ngoài ra.
Quân Từ Mặc bề ngoài vẫn ung dung như vậy nhưng khi bước vào phòng là người đè Sở Kiều ra đầu tiên. Hắn thở gấp, xé toạc bộ váy trên người Sở Kiều ra bưng một bên ngực cô mút chùn chụt.
Cánh cửa khách sạn phòng VIP đóng lại.
Đêm đó, chỉ vì câu nói lỡ miệng đã gây ra hiểu lầm Sở Kiều cùng một lúc đã hốt được tất thảy sáu nam nhân về làm chồng.