"Đồ xấu xí! Lạicó thể dám gạt tôilén lút tặng quà cho Tả Qua thiếu gia!"
Nữ sinh ngồihàng đầu tiên giơ nắm tay, lòng đầy căm phẫn vọt tớitrước mặt tôi.
"Cô là đứa con gáingu ngốc kém cỏinhất trên thế giới! Ngay cả chuyện này cũng dám làm, kém chút nữa là làm bẩn hình tượng thánh khiết thiêng liêng của tiểu Qua trong lòng tôi!"( *Té ghế*, Tiểu Qua)
Nữ sinh ngồihàng thứ hai vén ống tay áo lên, ánh mắt rực lửa có thể thiêu hủy một công viên hình tròn ấy chứ.
"Kẻ trộm dép, hận cô hận cô hận cô hận cô hận cô. . . . . ."
Hai mắt nữ sinh ngồihàng thứ hai chảy ra hai dòng nước, thân hình béo ú chắn ngang trước mặt tôi.
Lạimột nữ sinh nữa. . . . . . Lạimột nữ sinh. . . . . . Nhiều nữ sinh xông lên phía trước, khiến tôiđáng thương bị vây quanh đến cả con kiến cũng không chui lọt ấy chứ! ≧﹏≦
"Thùng nước Kim Cương"Nhìn trận thế trước mắt này, trợn tròn mắt, cầm thước dạy học liều mạng gõ lên bục giảng: "Im lặng! Mọingườiim lặng! Đều quay về chỗ ngồiđi, hiện tạiđang là giờ học, các người. . . . . ."
Ông nóicòn chưa xong, một quyển từ điển to lớn từ trên trờigiáng xuống nhắm đỉnh đầu của ông bay đến, chính giữa đầu"Không có một ngọn cỏ"!
"Thùng nước Kim Cương"Chân tráinâng lên">"Hai tay huơ loạn trên không trung, thuận theo thân thể cùng nhau đổ về bên trái.
Thế giớihỗn loạn! Trong phòng học ầm ầm, tựa như cáilò sát sinh.
Tôilui lui lui, một mực lui lại.
Nhìn một đám lỗ mũimắt đều chảy nước, ánh mắt sung huyết, xoa tay nhào tớichỗ tôi, tôisợ hãihận không thể rụt đầu vào cổ.
Rốt cụôc, tôibị ép đến góc phòng học!
Nhiều cánh tay như vậy duốira, giống như nanh vuốt ma quỷ của Tử Thần!
Xong đời, hôm nay chắc là bị kéo thành mảnh nhỏ a ! Tôihai tay ôm đầu, cắn răng chậm rãingồixổm xuống. Ô hô - vốn tưởng rằng dũng cảm tiến lên thì có thể khiến Tả Qua cảm động, không nghĩ tớingược lạicòn khiến cục diện càng thêm nghiêm trọng!
Là tôiquá ngu ngốc sao? ! Cho dù phảigiúp Tả Qua cũng không nên dùng cách đó a, sao lạicó thể nhận góihàng kia là do tôitặng chứ? ! Hiện tạibị hiểu lầm hoàn toàn( thủ phạm thật sự không biết đang ở nơinào cườitrộm ). . . . . . ┬┬﹏┬┬ tôithật là ngốc mà!
"Chết tiệt, tất cả đều cút về chỗ ngồiđi!"
Đột nhiên, một giọng nóitrầm thấp dễ nghe trong thờikhắc ngàn cân treo sợitóc vang lên! Tôingạc nhiên ngẩng đầu nhìn cửa phòng học -
Ở nơiphát ra tiếng nói, một bóng dáng mạnh mẽ dựa vào cạnh khung cửa. Mặt của hắn cúixuống, hàng mi đen như hắc thạch của hắn tỏa ra khí chất kiệt ngạo.
Là Tả Qua! ⊙o⊙
Hắn. . . . . . Vừa rồikhông phảiđirồisao? Như thế nào. . . . . .
Một phút trước các nữ sinh kia còn dữ hơn hổ vừa nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Tả Qua lạicườitươinhư hoa.
Không đợiTả Qua mở miệng lần nữa, tất cả đều ngoan ngoãn, trở lạichỗ ngồicủa mình.
Tôihít thở, ngẩng đầu dùng ánh mắt đáng thương nhìn Tả Qua: "Thật xin lỗi. . . . . ."
Tả Qua thản nhiên liếc mắt qua nhìn tôi: "Đủ rồi, kẻ trộm dép! Không cầncô phảilàm ngườitốt! Tôibiết cô muốn giúp tôi, nhưng chuyện giống như vậy, cô vẫn nên có chừng có mực chứ."
Nóixong, hắn xoay ngườilần nữa rờiđi.
Trờiạ! Tôikhông nghe lầm chứ? !
Hắn. . . . . . Hắn lạicó thể giúp tôi! Tuy rằng nóinghe có vẻ không có thiện ý lắm, nhưng thật sự hắn đã giúp tôilàm sáng tỏ sự thật trước mặt các nữ sinh a!
Có lẽ, hắn cũng không vôtìnhnhư tôitưởng tượng!
Nghĩ như vậy, trong đôimắt của tôimột lần nữa lóe lên ngọn lửa nhiệt huyết! Tôibính thân nhảy dựng lên, chạy ra cửa phòng học, đuổitheo bóng lưng đang rờiđicủa Tả Qua .
Nhưng mà, 2 phút sau khi tôithở hồng hộc đuổitheo Tả Qua thì ánh mắt hắn nhìn về phía trước, không nhanh không chậm phun ra 4 chữ: "Phạm phải4 điều!"
Những lờitôimuốn nóiđã vọt tớicổ họng, nháy mắt bị 4 bốn từ hết sức bình thường đánh trúng không để lạimảnh nào!
Ô oa ha! Đã tráivới4 điều của quy định "NO. 1 huyễn", chỉ cần một lần nữa, tôisẽ bị trục xuất khỏikhoa thể dục!
Làm sao bây giờ?
Tôiđang đau khổ không biết làm thế nào mớitốt, Tả Qua lạicong khóe môi, để lạicho tôimột bóng lưng lạnh nhạt!
Có lúc tôinghĩ không thể không bộiphục mình !
Có thể trong gió lạnh đứng khiêu vũ trong đàiphun nước tớitrưa, có thể liều mạng nhận" nộiy nâng ngực kiểu Châuu"Là do chính mình mua, có thể trong lúc bị bệnh mà vẫn chạy theo Tả Qua được!
Bởivì tôithật sự không tìm ra phương pháp gì để tiếp cận Tả Qua, đành phảicách xa hắn 5 mét điều kiện là được đitheo hắn, đến lúc hắn chủ động quay đầu nóivớitôimớithôi.
Trong lúc đó, Tả Qua điquán bowling bảo đảm linh cầu, điluyện tập bóng chuyền, điquán bi da. . . . . . Mà hiện tạihắn đang ở sân bóng!
Mốilần hắn đimột chỗ, đều có một độira mỉm cườichào hỏinói: "Anh đã đến rồia!"Mà cáigương mặt lúc nào cũng nhăn như ông cụ đó cũng nở một nụ cườihờ hững.
Lúc hắn cườithật sự rất đẹp trai a, tôicó thể thề! Nhưng vì sao hắn không thích cườinhỉ? !
Hai tay tôichống má ngồitrên khán đài, nhìn bóng dáng lạnh lung kia trên sân bóng, trong lúc đó, tôigiống như thấy được hương vị sau cơn mưa ánh mặt trờichiếu vào rừng trúc tươimát .
A, thì ra mỗingày Tả Qua không đihọc không phảivì ham chơi, mà vì đihết sân vận động này đến sân vận động khác luyện tập!
Thật không hổ là học sinh khoa thể dục! Không giống tôi. . . . . .
n ngô. . . . . . Thật ra trừ tínhtìnhđó đithì hắn cũng được tính là chàng trai tốt!BốiLộ Lộ quyết định - nhất định không thể để cho ngườivĩ đạinhư thế bị Ma vương mang đi!n, nhất định!
Chờ lúc tôivui sướng hàilòng ngẩng đầu, liền phát hiện trên sân không có một bóng người, mà Tả Qua cũng không thấy tung tích!
Không xong, mất dấu rồi! Theo lâu như vậy lạicó thể để mất dấu a!
Oa oa! BốiLộ Lộ tôisi ngốc giữa ban ngày!
Tôichống đầu gốiđịnh đứng lên, nhưng một đầu mê muội, vô lực ngã ngồivề ghế khán đài. Tôivừa xoa đầu đang đau muốn nổ tung, vừa chống lưng lên ghế dựa chậm rãiđứng lên.
Quả nhiên sinh bệnh thì không thể làm bậy, khẳng định bệnh sẽ nặng thêm a !
Vẫn nên về nhà đi. Lúc này đã tan học, nhất định là Tả Qua về nhà rồi!
Hôm nay cảmtìnhcủa tôicùng Tả Qua một chút tiến triển cũng không có, aizz. . . . . .
Tôithan thở đilên phía trước vàibước, đột nhiên phát hiện Tả Qua đang dựa vào máy bán đồ uống tự động ngoàisân thi đấu. Mà lúc tôinhìn hắn, hắn cũng nhìn tôiđầy cổ quái.
Bởivì không nghĩ tớiTả Qua còn chưa đi, trong lúc đó đầu óc không kịp phản ứng, cứ như vậy lẳng lặng đứng yên tạichỗ.
Ánh mặt trờichiếu xuống máitóc màu trà của Tả Qua. Hắn vươn một bàn tay, miễn cưỡng ngoắc ngón tay vớitôi!
︽⊙_⊙︽ tôi. . . . . . Tôikhông hoa mắt đấy chứ?
Xoa mắt -
Ngón trỏ thon dàicùng chiếc nhẫn đầu lâu bằng bạc, tiếp tục tiến tớichỗ tôiduỗira, ngoắc!
Tôilà khán giả duy nhất ở đây, xác định bên cạnh không có ngườikhác, rốt cục khẳng định Tả Qua là đang gọitôi!
Hảo, hảo kích động! Đây là cáigọilà "Kết quả của sự chân thành, kiên định" Sao? ! Tim tôiđạp không ngừng, rất nhanh điđến phía bên tráiTả Qua.
Ngô. . . . . . Phảilàm sao bây giờ đây?
Dựa theo lẽ thường mà nói, hắn nhất định sẽ chất vấn tôivì sao lạitheo dõihắn lâu như vậy!n, đến lúc hắn hỏinhư vậy, tôiphảitrả lời"Theo lâu như vậy, chỉ vì chờ anh quay đầu lạinhìn", hắn sẽ cảm động bao nhiêu đây? ! ( ai nha nha, thật tốt, từ khi nào mà miệng lưỡitôitrơn tru như vậy nhỉ! *^_^*)
Rốt cục, tôivô cùng kích động, đứng trước mặt Tả Qua, mà hắn cũng đúng như tôidự đoán mở miệng nóivớitôi-
"Bỏ vào bên trong ba xu!"
" n? a."Tôinhanh tay lấy ra 3 xu ném vào máy bán đồ uống tự động.
Tả Qua lấy Coca Cola ra, vừa lấy vừa đivè pháitrước. Ánh chiều tà chiếu lên ngườihắn, trên mặt đất liền xuât hiện một cáibóng lạnh lùng.
Dọa chết tôia? !  ̄ khẩu  ̄∥
Chẳng lẽ hắn gọitôilạivì trên ngườikhông mang tiền xu? !
Oa oa oa. . . . . . Một đám quạ đen kêu gào trên đầu tôi. . . . . .
"Này-"Tôisững sờ tạichỗ, không cam lòng nóivớiTả Qua, "Anh cứ như vậy mà rờikhỏiđây sao?"
Bống nhiên Tả Qua nghiêng người30 độ quay đầu nhìn tôi. Gió thổilay động tóc hắn, hắn nóitoạc ra: "Vậy phảilàm sao?"
"Tôi, tôi. . . . . . Anh không có gì muốn nóivớitôisao?"Tôixuấn ngón tay, liều mạng dồn hết ngượng ngùng cùng sợ hãixuống đá , "Bạn học Tả Qua. . . . . . Tôithật sự không có ác ý vớianh! Tôichỉ cần anh làm bạn trai tôitrong 2 tháng, trong lúc này, tất cả tôiđều nghe theo anh được không? Thật sự thật sự, cáigì tôicũng đều nghe anh. Hơn nữa chỉ cần qua. . . . . .23 tháng 5, tôithề tôituyệt đốikhông quấn lấy anh nữa!"
Tả Qua cong khóe miệng, cườinhạt, nụ cườitràn ngập hương vị trào phúng: "Trên mặt cô nở hoa sao?"( Chú thích của tác giả: Tả Qua chuyên nóiđểu - Cô nghĩ mình xinh đẹp hơn những cô gáikhác sao? ! )
"Ách?"Tôingạc nhiên.
Tả Qua uống một hớp lớn Côca, lạilặp lạinói: "Chậc! Tôihỏitrên mặt cô nở hoa sao? !"
Tôilắc đầu: "Không, không có. . . . . ."