Trong Quý Thủy Kiếm Tông đột nhiên vang vọng một tiếng gầm giận dữ.
"Thần Lôi Chân Pháp bị trộm?"
Đằng trước chính là chưởng giáo Quý Thủy Kiếm Tông Lạc Thủy chân nhân cùng mấy chục tên tu sĩ đang nơm nớp lo sợ, run rẩy phủ phục trên mặt đất, có thể làm cho bọn họ sợ hãi như thế cũng chỉ có vài vị tổ sư thôi.
Bách Lí lão tổ biểu tình lạnh lùng, đáng sợ. Lão ở Biện Kinh bị một tu sĩ tinh vân kì trốn thoát khỏi lòng bàn tay, nay vừa về đến thì lại nghe tin tuyệt học trấn phái bị trộm, cục tức trước chưa kịp tiêu hóa thì bị giáng thêm một đòn phủ đầu, lão không thể khống chế được cơn tức giận, uy áp khủng bố khếch tán ra, khiến cho cả những tên đệ tử ở dưới chân núi cũng chịu không nổi.
Một ít hộ pháp, đường chủ không hiểu vì sao lão tổ lại giận dữ như thế, tuy rằng Quý Thủy Lôi Chân Pháp là vật trấn phái, nhưng cũng đã được sao lại nhiều bản, cho dù mất đi cũng không ảnh hưởng lớn lắm. Thế nhưng bọn họ nào biết thứ mất đi lại chính là Ngũ Linh Chính Pháp Thiên Thư.
"Phế vật, một đám phế vật! Đường đường tứ đại kiếm tông mà có thể bị trộm ngay trên đầu." Bách Lí lão tổ giận xanh mặt. "Ngươi là chưởng giáo có phải hay không muốn nếm thử chút Quý Thủy của lão phu?"
"Tổ sư, xin thứ tội!" Lạc Thủy chân nhân phủ phục trên mặt đất, sơ run cả người.
"Tổ sư, lần này cũng không thể hoàn toàn trách chân nhân được, kẻ cắp có chuẩn bị mà đến, đầu tiên là phóng hỏa để giương đông kích tây, sau đó hàng tinh giả cùng Lâm Xung ra tay kìm chế, chưởng môn khi phát giác tìm đến thì không biết kẻ cắp dùng pháp thuật gì ẩn giấu được toàn bộ hơi thở, không thể tìm thấy tung tích…" Linh Tiên vội vàng đứng ra cầu tình, nếu không có thể Bách Lí lão tổ giận quá mà ra tay đánh chết chưởng giáo.
"Lâm Xung??" Biểu tình của Bách Lí lão tổ biến đổi. "Ngươi nói tinh tướng là Lâm Xung?"
"Đúng chính là Báo Tử Đầu Lâm Xung đại danh đỉnh đỉnh."
Thiên Hùng Tinh thanh danh uy chấn cả Lương Sơn, nghe được kẻ cắp chính là Thiên Hùng Tinh, vẻ mặt Bách Lí lão tổ mới dịu đi phần nào, xem như đó là một lý do an ủi tam thời, nhưng khi lão nhớ đến một đề: "Biến mất toàn bộ hơi thở? Ngươi từ từ kể rõ xem chuyện gì đã xảy ra, rốt cuộc tu vi của đối phương như thế nào?"
Lạc Thủy chân nhân thấy sự tình có chuyển biến tốt đẹp, vội cung kính đáp: "Tên hàng tinh giả kia không biết sử dụng cái thần thông gì, mới chỉ tinh vân sơ kì nhưng có thể ẩn giấu tung tích quá tốt."
Bách Lí lão tổ nhăn mày, hơi thở biến mất hoàn toàn? Tinh Vân sơ kì? Quý Thủy chân pháp? Sắp xếp những chi tiết lại cùng một chỗ, lão không khỏi hết hồn--- chẳng lẽ cái tên đại hán kia là…?
Ca.
Tọa ỷ bằng loại ngọc thạch tốt nhất bị Bách Lí lão tổ đập nát thành bột phấn.
Lạc Thủy chân nhân cùng Linh Tiên đưa mắt nhìn nhau. xem tại TruyệnFULL.vn
Tổ sư làm sao vậy?
"Hừ, bản tổ ở Biện Kinh Thanh Hư bảo điện cũng đụng phải một tên tinh giả như vậy, hắn cầm thi thể giao long đem bán đấu giá, đổi đi của bản tổ năm khỏa quý thủy bồi nguyên đan, rồi sau đó khi bản tổ cùng Thanh Phong lão đạo đuổi bắt hắn thì hơi thở hắn cũng hoàn toàn biến mất, hiện giờ nghĩ lại, tên này có thể chính là kẻ cắp!"
"A? Ngay cả tổ sư cũng không thể phát hiện ra hắn?"
Chúng tu sĩ ở trong điện đều hoảng sợ, tên tinh vân tu sĩ này thật đáng sợ a, có thể tránh thoát được cả thần niệm của tinh hải tu sĩ, nghe mà rợn cả người.
Bách Lí lão tổ cũng không phải hoàn toàn khẳng định là cùng một người, vấn đề là tên đại hán kia thật sự quá xấu xí, nếu bảo hắn có thể ký kết khế ước với Thiên hùng tinh Lâm Xung thì Bách Lí lão tổ chẳng thể tin nổi.
Nhưng mặc kệ thế nào, người nọ đã hoàn toàn biến mất trong Lương Sơn đại lục to lớn này, tìm? Làm sao mà tim được? Quý Thủy Thần Lôi chân pháp bị trộm nếu truyền ra ngoài sẽ là một kích trí mạng với Quý Thủy Kiếm Tông, khẳng định địa vị của tông môn trong tứ đại kiếm tông sẽ nhanh chóng ở vị trí cuối cùng, huống chi bản thân tông môn có một quyển Ngũ Linh Chính Pháp thiên thư, Quý Thủy Kiếm Tông thậm chí không dám lộ ra nửa chữ. Nếu như lộ ra, Quý Thủy Kiếm Tông sẽ rước tới nhiều địch thủ không mong muốn.
Bắt thì bắt không được, hãm thì lai không dám hãm.
Bách Lí lão tổ thật sự là bị nghẹn chết.
Đúng lúc này, có một tên đệ tử báo cáo: "Bẩm tổ sư, dưới chân núi có một gã tự xưng là đệ tử của Thiên Cơ Giáo cần cầu kiến chưởng môn!"
"Thiên Cơ Giáo? Chưa từng nghe nói qua, hãy bảo rằng Quý Thủy Kiếm Tông phong sơn, không tiếp khách!" Lạc Thủy chân nhân giận dữ nói.
"Hắn nói có việc các chủ muốn cầu!" Tên đệ tử kia hơi do dự rồi tiếp tục thông báo.
Mọi người đồng loạt dời ánh mắt lên người gã.
"Chẳng lẽ là chuyện này có liên quan đến Thiên Cơ Giáo?" Lạc Thủy chân nhân nghi hoặc.
"Cho hắn tiến vào!" Bách Lí lão tổ nói.
Một lát, một nam tử thân mặc trang phục kì lạ bước vào, đối mặt với những đại tu sĩ của Qúy Thủy Kiếm Tông thậm chí có một tinh hải kì tu sĩ nhưng gã vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, khiến cho Bách Lí lão tổ không khỏi đánh giá gã cao thêm vài phần.
"Tại hạ Công Tự, hộ pháp của Thiên Cơ Giáo, bái kiến chưởng môn cùng tiền bối!" Công Tự cung kính hành lễ.
"Ngươi nói rằng có việc các chủ muốn là ý tứ gì?" Lạc Thủy chân nhân mở miệng hỏi.
"Quý phái gần đây có phải bị mất trộm? Tại hạ biết kẻ cắp là ai!" Công Tự không nhanh không chậm trả lời.
Mọi người cả kinh, chuyện này ở Quý Thủy Kiếm Tông được xem như là tuyệt mật, làm sao nam nhân này lại biết?
"Là ngươi phái người làm?" Linh Tiên hỏi.
"Đương nhiên không phải, nếu là tại hạ thì chẳng lẽ lại tự đưa đầu vào lưới sao?" Công Tự nhẹ nhàng trả lời.
"Nói ngươi có mục đích gì?" Bách Lí lão tổ nhìn chằm chằm Công Tự, lạnh lùng mở miệng.
Công Tự thở dài nói: "Kẻ cắp kia thừa dịp giáo chủ bế quan đã tới bản phái trộm đi tuyệt học trấn phái, tại hạ theo dõi điều tra mấy tháng mới rốt cuộc tìm được hành tung kẻ cắp, nên cũng biết quý phái xảy ra chuyện gì."
"Là ai?"
"Địa Tặc Tinh Cổ Thượng Tảo Thời Thiên!" Công Tự đáp.
Toàn trường chấn động.
"Ngươi nói chính là Địa Tặc Tinh Thời Thiên?" Lạc Thủy chân nhân bất khả tư nghị hỏi lại, nhưng nghẫm lại thì cũng chỉ có Nữ Lương Sơn đệ nhất tặc mới có thủ đoạn thông thiên như thế, nhưng Thời Thiên trộm quý thủy thần lôi chân pháp để làm gì?
"Hừ, đúng là Địa Tặc Tinh!"
"Khó trách có thể phá Tru Ma trận."
"Đúng vậy, nếu nàng muốn trộm thì thật đúng là khó phòng!"
Mọi người không ngừng nghị luận, thanh danh của Địa Tặc Tinh ở Lương Sơn đại lục ai cũng biết, đó chính là thiện hạ đệ nhất tặc, thậm chí so với một số võ tướng còn làm người khác đau đầu hơn.
Khí thế Bách Lí bộc phát làm cho cả đại điện bình tĩnh lại, nói: "Tiếp tục đi!"
Công Tự gật đầu, đem sự tình ngắn gọn kẻ lại một lần, ý tứ đại khái là Thiên Cơ giáo muốn cùng Quý Thủy Kiếm Tông cùng nhau đoạt lại tuyệt học.
"Các ngươi vì sao lại muốn liên thủ!"
"Thật dám giấu diếm, Thời Thiên không biết làm thế nào mà có thể hợp tác cùng Thiên Hùng Tinh, nàng lần này đến quý phái trộm tuyệt học chắc là cũng bị thiếu chủ của Thiên Hùng Tinh dụ dỗ, tại hạ cũng từng dẫn người đi tìm Thời Thiên nhưng căn bản không phải là đối thủ của Thiên Hùng Tinh, khiến cho bổn giáo tử thương thảm trọng, một gã hộ pháp cũng chết trên tay thiếu chủ của ả, tại hạ may mắn lắm mới trốn thoát."
Công Tự nói một phen này tràn đầy chân ý, Quý Thủy Kiếm Tông cũng đã tin tới tám phần, dù sao lúc ấy Lâm Xung cũng có xuất hiện, nói như lời người này, cũng có thể giải thích được nhiều chuyện đã xảy ra.
"Theo ta biết Địa tặc tinh luôn xuất quỷ nhập thần, làm sao tìm được ả?"
"Tại hạ đã nắm chắc tung tích của ả!"
Lạc Thủy chân nhân cùng chúng tu sĩ đều đem ánh mắt nhìn về phía Bách Lí lão tổ chờ quyết định, mà sự tình có biến chuyển mới cũng đã làm lão kích động không thôi.
Bách Lí lão tổ nở nụ cười lạnh, nhìn Công Tự rồi nói: "Ngươi có yêu cầu gì?"
"Tiền bối thật thống khoái, Công Tự xin nói thẳng, thiếu chủ của Lâm Xung còn có quan hệ tới ba tinh tướng khác, không dám giấu diếm tiền bối, đến lúc đó Thiên Cơ Giáo muốn hai vị tinh tướng, thỉnh tiền bối thành toàn."
"Cái gì? Ngươi nói hắn có bốn tinh tướng? Điều này sao có thể!"
"Nói hưu nói vượn, một người làm thế nào mà cùng lúc bốn tinh tướng được."
"Thằng lừa đảo!"
Tinh giả Quý Thủy Kiếm Tông vô cùng kích động.
"Xin chư vị im lặng, thỉnh nghe tổ sư phân phó." Lạc Thủy chân nhân ho khẽ một tiếng, ngăn chặn huyên náo ở đại điện.
"Nếu thật sự theo như nhu cầu thì Lâm Xung cùng Địa Tặc Tinh thuộc về bổn phái, thế nào được chứ?" Bách Lí lão tổ thản nhiên cười.
"Đa tạ tiền bối thành toàn! Công Tự xin thay mặt giáo chủ bổn giáo cảm kích không thôi!"
Công Tự vội vàng tỏ vẻ cảm kích.
"Chờ giáo chủ ngươi xuất quan, bản tổ còn muốn thử gặp mặt hắn." Bách Lí lão tổ tâm tình như được buông lỏng.
"Thiên Cơ Giáo còn cần được Quý Thủy Kiếm Tông giúp đỡ nhiều." Công Tự thờ cơ nịnh nọt.
"Điều này dễ thôi! Thiên địa làm chứng, nhật nguyệt chứng giám, chúng ta là đồng minh cùng đồng cam cộng khổ!" Lạc Thủy chân nhân cười nói. Thái độ ác liệt, không khí khẩn trương ở trong đại điện đã trở nên buông lỏng thoải mái hơn, họ cảm giác giống như trứng đã nằm trong rọ rồi, không còn gì phải lo lắng nữa.
Mấy ngày sau, Thạch Ma Sơn.
Măc gia di chỉ, một cô gái đang ngồi trên một cái cầu thang cũ nát, trong tay đam lật tới lật lui một quyển cổ thư. Toàn thân nàng được bó gọn trong bộ dạ hành, hai bàn tay tuyết trắng càng thêm nổi bật, đôi mi như họa khi thì giãn ra, khi thì nhíu chặt, bên cạnh nàng có hai tên đồng nhân trung thành thủ vệ.
Nàng chính là Địa Tặc Tinh Thời Thiên.
Từ khi từ biệt Tô Tinh, Thời Thiên không biết ma xui quỷ khiến thế nào liền trở về chốn cũ này. Nàng đến đây định kiếm chỗ yên tĩnh để học Mặc gia cơ quan lục nhưng thường thường lại giống như mất hồn mất vía, cứ ngẩn ngơ ra, nhìn những bẫy rập cơ quan kia, nhìn đại môn mở rộng, nhìn hành lang Ma Bỉ Tư Hoàn, tất cả như mới diễn ra ngày hôm qua thôi.
"Không, không nên suy nghĩ bậy bạ, hắn đã có hai tinh tướng rồi." Thời Viện thì thầm tự thuyết phục, "Đáng ghét, cái tên kia lại cùng Tố Vấn kết bái làm huynh muội, thật sự đáng ghét mà."
Đang nghĩ ngợi tới đây, bỗng nhiên Địa Tặc Tinh nhảy dựng lên, Mặc công cơ quan lục trong tay liền trở lại trong tinh giới bảo thạch, mở ra khôi lỗi kì.
Hai đồng nhân rối lập tức giơ tay đánh về phía rừng cây.
Một đạo bóng đen đột nhiên bay ra, chỉ thấy hắn vung tay lên liền chặn đứng đại quyền của khôi lỗi, theo một tiếng quát lớn, lôi quang trong suốt từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra, như một phi đạn bắn thẳng vào hai tên đồng nhân, hào quang chói mắt, âm thanh như sét đánh, tiếp theo chỉ nghe một tiếng nổ mạnh, khí thế làm người ta khó thở nổi, cùng lúc đó hai tên đồng nhân bị đánh văng đi như hai cọng rơm, trở thành đống sắt vụn, không có nổi một tia chống cự nào.
Địa Tặc Tinh Thời Viện thầm kêu không ổn, vội dùng bí quyết hoàng giai pháp thuật vô thanh vô thức xoay người chạy trốn.
"Ngươi nghĩ có thể thoát được bản tổ sao? Phân Thủy Phược Long Võng!" Giọng nói như chuông đồng vang lên sau lưng nàng.
"Đi!!!"
Một ánh sáng trắng từ trong tay hắn bay ra, hóa thành một cái võng màu xanh lam chụp xuống đầu Thời Viện.