Capricorn nhìn màn hình hiển thị trong phòng thí nghiệm. Bên cạnh anh còn có mấy tướng quân cấp bậc khá cao.
"Theo tiến độ này, còn bao lâu sẽ hoàn thành?"
"Chậm thì 1 đến 2 năm, nhanh thì từ 4 đến 9 tháng thưa hoàng tử."
Người phụ trách phần mềm đánh máy liên tục, ước lượng thời gian. Capricorn gật đầu. "Bảo bọn họ tốt nhất hãy đẩy nhanh tiến độ. Phụ vương của ta muốn nó xong sớm nhất có thể."
"Vâng hoàng tử."
Capricorn phân phó các tướng quân tăng cường nhân lực cùng rào chắn bảo vệ an toàn cho cuộc thí nghiệm. Donald III đã không còn kiên nhẫn, không muốn bất cứ dị nhân hoang dã nào đến phá đám nữa, nếu không, ông ta sẽ cho dùng vũ khí sinh học. Đến lúc đó, không dám chắc sẽ không ảnh hưởng đến dân thường vô tội. Capricorn chỉ có thể nhịn xuống, cố gắng diễn qua ải này.
Một binh lính tới bẩm báo. "Thưa hoàng tử, chỉ huy Glenda đã trở lại. Ngài ấy muốn gặp ngài."
"Ta biết rồi. Vincent, giúp ta bố trí phòng vệ, đảm bảo an toàn cho phòng điều khiển."
"Tuân lệnh hoàng tử!"
Tướng quân Vincent cúi chào Capricorn.
Glenda đứng chờ Capricorn tại phòng làm việc của anh. Tướng quân phụ trách đều có phòng riêng tại các phân khu. Riêng người hoàng gia như Hoàng tử, Thân vương...đều được ưu tiên để tiện đi lại giữa phân khu này và phân khu khác, mà vẫn đảm bảo thời gian công việc.
Capricorn ngồi xuống ghế. "Nghe nói mọi người bắt được hai dị nhân và cứu được Hoàng huynh của ta trở về. Ta có lời khen đấy."
Glenda nghiêm túc lắc đầu. "Với sức mạnh của chúng tôi, kết quả như thế là quá tệ thưa hoàng tử. Chúng tôi nguyện chịu phạt!"
Capricorn thật chất chẳng quan tâm dị nhân quân đội bắt được hay không bắt được dị nhân hoang dã. Suy cho cùng, họ đều là bạn của anh, anh đã chán ngấy cảnh nhìn hai bên tự tương tàn. Dị nhân quân đội không bắt được người nào, đối với Capricorn thậm chí còn là chuyện tốt.
"Phạt thì ta thấy nên tạm gác lại. Hiện tại đang là thời kì nhạy cảm, phạt hết các người, ai sẽ bảo vệ cho khu nghiên cứu an toàn? Phụ vương của ta không muốn xảy ra bất cứ sai sót nào nữa."
Capricorn mở đồng hồ thông minh, gửi qua cho Glenda. "Đây là sơ đồ bố trí phòng vệ ta và các tướng quân đã soạn ra. Cô xem, nếu có gì không thích hợp thì hãy kiến nghị lại."
Glenda cúi đầu cung kính. "Nếu đã là hoàng tử Điện hạ tự tay làm, gần như hoàn hảo rồi. Tôi sẽ cẩn thận xem lại. Cảm ơn ngài rộng lượng, không trách phạt. Chúng tôi sẽ cố gắng bảo vệ khu nghiên cứu thật tốt. Không để ngài và Đức vua thất vọng thêm nữa!"
"Ừ. Cô vất vả rồi. Lui xuống đi."
"Vâng. Chúc hoàng tử một buổi chiều tốt lành."
Glenda gập người trang nghiêm chào Capricorn, thẳng lưng bước ra cửa. Nhưng vừa chạm vào tay nắm, cô đột nhiên quay lại. "Hoàng tử Điện hạ, tôi có thể hỏi ngài một việc không?"
"Cô cứ nói đi."
Capricorn mắt vẫn nhìn tài liệu, Glenda suy nghĩ một chút, cuối cùng hạ quyết tâm. "Dị nhân trong quân ngũ như chúng tôi...thực sự sinh ra từ việc nhân bản, cấy ghép gen trong ống nghiệm sao?"
Capricorn nghe xong câu hỏi của Glenda, không khỏi thất thần giây lát. Chẳng lẽ Glenda đã phát hiện ra điều gì bất thường? Hay các mảnh kí ức của cô ấy đang dần trở về?
Glenda nhìn Capricorn vô thần, cảm thấy càng nghi ngờ hơn. Cô gọi anh. "Điện hạ."
Capricorn nhanh chóng ổn định, vẻ mặt trấn tĩnh như thường, khiến Glenda không khỏi nghĩ mình bị hoa mắt. Anh mỉm cười. "Tất nhiên là vậy rồi. Phụ vương ta, chính là người đã cho các nhà khoa học nghiên cứu và phát minh ra dị nhân nhân tạo như các cô. Giống Z1 sắp hoàn thành, đều là những người có sức mạnh to lớn. Các dị nhân được sinh ra bởi người bình thường, thậm chí còn không bằng đâu."
Capricorn nói dối không chớp mắt, Glenda tuy vẫn còn nghi ngờ, nhưng tạm thời cô không có chứng cứ chứng minh, nên đành gác lại. "Cảm ơn hoàng tử đã khai sáng cho tôi."
Glenda không quấy rầy Capricorn nữa. Lần này trực tiếp ra khỏi phòng, một đường đi thẳng. Capricorn thở dài, Glenda vẫn bộ dáng tận tụy, lãnh đạm, anh chưa nhìn ra được là cô đã khôi phục kí ức hay chưa? Capricorn phải chắc chắn mới có thể thừa nhận, giống như cách anh ngầm trao đổi với Oriana. Nhắc tới Oriana, cô tiếp xúc với Glenda khá nhiều, có lẽ sẽ nhìn ra điểm khả nghi. Chắc anh phải nhờ đến người cộng sự trong tối này mới được!
Oriana lúc này đang cùng Jasmine đứng đợi Glenda bên ngoài thao trường. Gần đó, còn có vài dị nhân đang luyện tập, nâng cao năng lực. Jasmine từ lúc nghe tin Glenda cùng năm dị nhân thế hệ trước bắt được hai dị nhân của nhóm Gemini thì mặt nhăn như khỉ, không cách nào giãn ra. Giờ tình hình cấp bách, Z1 hoàn thành chỉ là chuyện nay mai. Dị nhân hoang dã không đủ sức mạnh chống lại dị nhân quân đội và vũ khí tối tân, thì sẽ không còn cơ hội nữa. Ngày bị đưa vào ngục tối, bị tẩy não sẽ không còn xa.
"Phải làm sao bây giờ?"
Jasmine chán nản, ngồi phịch xuống ghế. Cô đã tận mắt chứng kiến gia đình bốn người nhà Glenda bị chia cắt. Người yêu cô không nhớ gì, đầu quân cho quân đội, tiếp tục gieo rắc đau thương cho các dị nhân khác. Jasmine nhìn hai chị em họ tương tàn, lòng đau như cắt. Họ là gia đình của cô, cô luôn muốn hàn gắn lại mối quan hệ thân thiết ấy.
"Bây giờ chỉ có thể cố được đến đâu hay đến đấy."
Oriana không biết Capricorn định làm gì? Anh bảo cô cứ nghe theo sự sắp xếp của anh, anh tự có cách giải quyết. Oriana tất nhiên không dám nghi ngờ khả năng của Capricorn, nói gì thì anh cũng là Tam hoàng tử cao quý. Về chính trị, anh hiểu rõ hơn bất cứ ai. Chỉ là, những chuyện không may cứ liên tiếp xảy đến, Oriana thật sự lo lắng!
Gần đây, những mảnh kí ức thỉnh thoảng sẽ loé lên trong đầu Oriana, nhưng cô lại không thể nhớ được chuyện quan trọng. Tất cả chỉ là hình ảnh mơ hồ của người cô từng gặp trước khi bị bắt và bị tẩy não. Oriana luôn muốn tìm lại được quá khứ của mình, nhưng nó vô cùng khó khăn.
Nhiều khi Oriana cảm thấy có chút ghen tị với Glenda. Glenda dù mất trí, nhưng bên cạnh có Jasmine luôn âm thầm yêu thương và đồng hành cùng cô. Em trai cô cũng vẫn còn sống, đang cố giúp chị mình và các dị nhân khốn khổ chung hoàn cảnh. Oriana thì không có gì. Ngay cả người yêu hay người thân trước kia cô còn không nhìn rõ, không phân biệt được. Trước mắt vẫn là một màu u tối. Giống như lạc vào mê cung sâu thẳm không lối thoát.
Capricorn là niềm hi vọng duy nhất của Oriana, chỉ có anh mới biết về quá khứ của cô. Cuộc sống vô định này thực sự chẳng có ý nghĩa gì. Oriana muốn tự do, muốn tìm lại thân phận. Dù cho phải trả giá đắt thế nào đi nữa, cô cũng cam lòng!
Glenda vẫn luôn nổi bật, đi từ xa tới đã nhận ra ngay. Jasmine thấy người yêu, thì mặt tươi tỉnh trong phút chốc, cô chạy đến sà vào lòng Glenda. Glenda cười nhẹ, vuốt vuốt tóc Jasmine cưng chiều. Pheromone linh lan thơm ngát phảng phất ở chóp mũi Jasmine, làm cô ngây ngất. Hương dâu tây ngọt ngào không tự chủ toát ra, quấn quýt lấy Glenda.
Oriana đã quá quen với hình ảnh yêu đương mọi lúc mọi nơi của hai người này. Nhưng nhờ họ, cô mới biết, hoá ra mình vẫn còn là một con người bình thường, biết vui, biết buồn, biết thể hiện cảm xúc. Không phải đơn thuần là công cụ chiến tranh, máu lạnh, vô tình.
"Ai da, mỗi lần nhìn họ. Ta lại thấy quắn quéo hết cả lên! Đúng là tuổi trẻ! Tình yêu thật tuyệt vời!"
Mabel dù tuổi đã hơn 40, tâm hồn vẫn còn tươi rói, đặc biệt bà là dị nhân tình yêu, nên mỗi lần thấy các cặp đôi rải cẩu lương là hưng phấn tột độ.
Samuel ôm cổ Oriana từ phía sau. "Ngày ngày đều phải ăn cơm chó từ bọn họ, buồn nẫu ruột. Phó chỉ huy có muốn yêu đương với tui hơm nà?"
"..."
Dù biết Samuel chỉ đang đùa, nhưng Oriana không nhịn được có chút rùng mình. Alpha mà dẹo như Samuel, đi thả thính cả Alpha khác đúng là hiếm thấy.
"Biến! Cậu ấy là của tôi!"
"..."
Violet từ đâu chạy đến, đá cho Samuel một phát ngã chổng vó, ôm tay Oriana giữ của. Mabel mắt sáng ngời. "Úi úi, tình tay ba! Hay! Hay lắm!"
Các dị nhân khác cũng không nhịn được ngó ra hóng chuyện. Oriana không biết nói gì.
Samuel hồi lại nhanh chóng, tóm lấy cánh tay phải của Oriana, ủy khuất, giả vờ lau lau nước mắt. "Hức...phó chỉ huy phải chịu trách nhiệm với tôi đó! Tấm thân xử nam này đã trao cho chị rồi!"
Các dị nhân khác nghe xong há mồm to hết cỡ, quạ bay đầy đầu. Jasmine không nhịn được tố cáo. "Tầm bậy! Cậu mất cái gì?"
Glenda vỗ vỗ lưng giúp Jasmine hạ hoả. Violet nhìn Samuel thù địch. "Phó chỉ huy là cộng sự của tôi! Hơn nữa tôi là Beta, cậu là Alpha! Cậu ấy chắc chắn sẽ chọn tôi!"
Samuel lắc lắc ngón trỏ, am hiểu. "Nâu nâu, gu của phó chỉ huy khác bọt lắm!"
"..."
Oriana kiểu, cậu phán như đúng rồi ấy nhể? Chính chủ là tôi còn chưa lên tiếng!
Violet lại cãi. "Chẳng phải cậu thích Omega thơm mềm sao? Phó chỉ huy là Alpha mà!"
Samuel mắt chĩa vào b0 ngực căng tròn của Oriana, cười hê hê. "Phó chỉ huy khác! Từ hôm tôi cảm nhận được hai chú thỏ mềm mại và hương thơm quyến rũ của chị ấy! Trái tim tôi đã thuộc về Phó chỉ huy rồi!"
"..."
Đúng là nói xàm không chớp mắt!
Violet nguy hiểm nhìn Samuel, che chắn cho hai quả đồi bự chà bá của Oriana. Còn dùng ánh mắt biểu thị. Ai cho cậu to thế hả?
Oriana mặt vô tội. To là do trời sinh chứ tớ muốn chắc?
Jasmine liếc ngang liếc dọc, cảnh giác chắn trước Glenda. Người yêu của cô cũng to, cô phải bảo vệ, nhỡ có ai tranh cướp thì chết!
Thái tử Reginald được đưa về cung, lúc tỉnh lại thì đã thấy Hoàng hậu Theodora và công chúa Laura ngồi hai bên giường. Bọn họ đều mừng đến phát khóc. Hoàng hậu Theodora nghẹn ngào. "Con có thể bình an trở về, là điều may mắn! Lần sau nhớ chú ý an toàn. Bản thân là trên hết nghe không?"
"Đúng đó! Vương huynh không sao là quá tốt rồi!"
Thái tử Reginald chỉ mỉm cười, cầm tay trấn an mẹ và em gái. Anh bị bắt, nhưng có nguy hiểm gì đâu? Các dị nhân đều đối anh rất tốt. Nghĩ đến đây, Thái tử Reginald mới nhớ ra, lúc đó Dai cũng bị bắt cùng với anh. Là anh liên lụy cậu, anh có lỗi với cậu. Thái tử Reginald sợ quân đội sẽ gây khó dễ cho Dai, anh rất lo lắng. Chỉ muốn ngay lập tức đi tìm cậu.
*Em đừng xảy ra chuyện gì nhé!*
(au: Thái tử à, giá anh đang rớt kìa , to thích mà ! Sáng dậy mở mắt, ra chap mới, tối chuẩn bị nhắm mắt, ra chap mới lần nữa. Các tình yêu cho ta thở tí :)))! Lần này 100 vote nhé !)