(12 Chòm Sao) Hãy Đến Bên Tôi Đi, Cô Gái Bé Nhỏ!

Chương 70

...Tại phòng ăn 6h00' tối...

Hiện tại các sao đang ngồi ăn cơm cùng với nhau...không những vậy mà còn có vài khách mời "đặc biệt"...

-"Heo siêu nấm" à, em mau ăn cái này đi!_Ma Kết gắp thịt vào bát Kim Ngưu

-Hàn Minh Đằng thấy vậy cũng không kém cạnh: em gái ăn của anh nữa này!

...

Rồi Ma Kết Hàn Minh Đằng thi nhau gắp...đến nỗi bát của Kim Ngưu đầy luôn.

Các sao...

-Giải Giải của ta, lâu quá không gặp con gầy đi nhiều rồi! Đây nè...

Đại Vương gắp thức ăn cho Cự Giải...

-Dạ con cảm ơn cha ạ!

Rồi 2 cha con họ cứ quan tâm lẫn nhau...làm ai đó nổi cơn ghen tỏa giấm chua bay khắp phòng.

-"Cua ngốc" à, em ăn của anh này!_Thiên Yết làm nũng 

-Dạ!_Cự Giải tươi cười

-Không! Con gái yêu đừng để ý đến nó! Quan tâm ta thôi!_Đại Vương thấy nguy vội vàng thu hút sự chú ý 

...

Và 2 người này cũng giống 2 người kia...

Cự Giải...

-Các sao nghĩ: *phù...may mà mình được yên ổn!* 

Bỗng dưng có tiếng la...

-Anh...mau bỏ tôi ra! Aaaa!_Ly Ly cố gắng vùng vẫy

Tất cả mọi người chạy ra hóng...

-Đông Vương vẫn ôm chặt: Không! Chẳng lẽ em thực sự đã quên anh rồi sao, Phan Ly Ly?

-Anh...sao...sao anh lại biết tên đầy đủ của tôi chứ?_Ly Ly ngạc nhiên 

-Đông Vương thấy có hi vọng: anh là Ngọc Lâm đây! Là Lâm ca của em đó! Nhớ không?

-Ngọc Lâm?

-Đúng vậy! Em không nhớ anh sao?

-Tôi...tôi...thấy tên này quen quen... Nhưng tôi không...nhớ ra là đã từng gặp anh!_Ly Ly ngẫm nghĩ

-Không sao chỉ cần em vẫn cảm thấy quen thuộc là được! Anh sẽ đợi em mà!_Đông Vương vui mừng

Ly Ly không nói chỉ cười... *Người trước mắt rất quen thuộc. Tại sao mình lại không thể nhớ ra được nhỉ?*

-Vậy chúng ta đi chơi chút nhé!_Đông Vương cầm tay cô

-Ơ...nhưng...

-Cứ đi đi! Dù sao ở đây đã có lính gác và Bắc Vương canh hộ rồi mà!_Song Tử cười nói

-Đông Vương kéo Ly Ly đi: đa tạ Đại Vương Công Tước a!

Rồi họ biến mất tiêu luôn.

-Đại Vương nghiêm giọng: Hàn, ngươi làm nốt việc của Lâm đi!

Xong cũng cùng các sao vào ăn cơm tiếp.

-Bắc Vương nghĩ: *mình thật là khổ!* (au: yên tâm đi sau này anh sẽ sướng!)

...

-Tiểu Tử?_Đại Vương gọi

-Dạ sư phụ!_Sư Tử đáp

-Tháng này ta bắt đầu nhàn rỗi rồi! Con theo ta 1 tháng, ta sẽ dạy cho con biết nhiều hơn về thuật sao chép! Đảm bảo lúc trở về không ai bì kịp luôn!_Đại Vương vỗ vai Sư Tử

-Vâng con sẽ quyết tâm đến cùng!_Sư Tử quả quyết

-Nhân Mã nghe vậy la lên: Thế là em phải xa anh 1 tháng sao? Không chịu đâu!

Tất cả mọi người...

-Sư Tử vội dỗ dành: thôi mà..."ngựa con"...anh...

-Nhân Mã vẫn khóc lóc ầm ĩ: không...không...em...không nghe...oa oa!

-Đại Vương thấy tình hình không ổn: vậy thì...

Tất cả mọi người quay ra nhìn ông, Nhân Mã vẫn khóc...

-Cho cô bé theo cũng được!

-Đại Vương nói thật sao ạ?_Nhân Mã tươi cười ngay lập tức 

-Ừ! Ta dễ yếu lòng mà! Đặc biệt là ta cũng không muốn bắt 2 đứa phải xa nhau!_Đại Vương cười cười

-Ôi! Tốt quá!_Nhân Mã ôm cổ Sư Tử reo hò

-Sư Tử có chút hơi ngại: Như vậy có làm phiền người không, sư phụ?

-Đại Vương xua tay cười nói: không không! Ta vui còn không hết chứ nói gì là ngại! Ngày nào cũng nhìn mặt "tứ đại hộ pháp" làm ta ngán phát ớn lên rồi! Có 2 đứa tới chơi cũng đỡ buồn hơn!

-Dạ vậy con xin đa ta người ạ!_Sư Tử cung kính

-Haha...không có gì đâu!

-Chợt Hàn Minh Đằng hỏi: người chính là Bạch Ngọc Đại Vương nước R ạ?

-Đúng vậy chàng trai trẻ!_Đại Vương đáp lời

-Nghe danh người đã lâu! Nay được diện kiến thật hơn cả lời đồn đại đó ạ!_Hàn Minh Đằng lễ phép

-Ôi dào! Ta cảm thấy ta cũng bình thường thôi! Lời đồn ngoài kia đâu thể nào bằng 1 góc của ta...hahaha!_Đại Vương tự mãn

Tất cả mọi người...

-Cha à?

-Sao thế Giải Giải yêu quý của ta?

-Con đã gặp "cậu" rồi đó ạ!

-À...Tề Yêu Nghiệt đúng không? Cái thằng nhóc đó tia nhanh thiệt ý!_Đại Vương khinh bỉ

-Ơ...sao cha lại có vẻ thờ ơ vậy ạ?_Cự Giải thắc mắc

Các sao chăm chú...

-Hồi trước á! Ta đến hỏi cưới mẹ con...nó nhất quyết không chịu!_Đại Vương tức giận 

-Tất cả mọi người nghĩ: *thù dai kinh!!!*

-Thôi mà ạ! "Cậu" rất là thân thiện đó cha!_Cự Giải làm nũng

-Đại Vương bực bội: Đấy! Ta biết ngay! Thằng nhóc đó nó đúng là đáng ghét! Dám khiến cho Giải Giải của ta tôn sùng nó như vậy...hứ!

Tất cả mọi người =.=...

-Ủa...thế con có hảo cảm với ai là cha ghét người đấy hả?

-Không! Chỉ có những kẻ có nguy cơ cướp con đi thì ta mới ghét thôi! Ví dụ là nó!

Đại Vương chỉ vào Thiên Yết...

Cự Giải không biết nói sao...

Các sao khác...

-"Cha vợ" nên giữ gìn sức khỏe. Đừng vì con mà tức giận ạ!_Thiên Yết thản nhiên uống nước

-Cậu..._Đại Vương càng cáu hơn 

-Cự Giải hòa hoãn: thôi mà cha!

-Nhưng nó...nó..._Đại Vương ức đến không nói lên lời 

-"Cha vợ" yên tâm...con sẽ chăm sóc cho "cua ngốc" thật tốt! Người không cần phải lo đâu!_Thiên Yết vẫn bình tĩnh vô cùng

-Ta không chấp nhận!_Đại Vương bùng nổ

-Người không đồng ý cũng không sao! "Cua ngốc" yêu con nên sẽ không bỏ rơi con! Hơn nữa chúng con đã...

Cự Giải vội vàng bịt miệng Thiên Yết lại...

-Cậu dám..._Đại Vương lại 1 lần nữa nghẹn ứ 

-Giải nhi! Mau kéo anh ấy ra chỗ khác đi! Mình thấy nơi này..."sắp bùng nổ" rồi đó!_Song Ngư nói

-Đúng đúng kéo đi càng xa càng tốt!_Thiên Bình bỏ gương xuống cười cười

Cự Giải lôi Thiên Yết đi...

-Ơ...2 người đưa nhau đi trốn à? Cho mình theo với!_Nhân Mã lăng xăng

-Sư Tử ôm cô vào lòng: em ở yên đây với anh!

-Nhưng...

-Ngoan...không là anh cho em ở lại với mọi người 1 tháng đấy!_Sư Tử dọa

-Ơ...không...em ngoan mà!_Nhân Mã không dám ngọ nguậy nữa

Các sao...

-Haizzz...ta cảm thấy mình thật cô đơn tội nghiệp!_Đại Vương ngồi "trồng nấm" khóc than

Tất cả mọi người...

-Hay là người đi dạo với chúng con ạ?_Song Tử cười nói

-Ồ! Ý hay đó! Nhân tiện đi tham quan nước J luôn cũng được!_Đại Vương vui vẻ ngay lập tức 

-Tất cả mọi người nghĩ: *xem ra ổng vẫn thật là trẻ con a!*

-Vậy chúng ta đi thôi!_Song Tử rủ mọi người

-Ok!!!

-Ngưu nhi có đi không?_Song Ngư quay sang Kim Ngưu

-Thôi! Mình nghĩ là không nên đi thì hơn!_Kim Ngưu cười

-Ơ...sáng cậu cũng không có đi!_Thiên Bình chen vào

-Ừ! Dù không đau nhưng mình chưa điều khiển được hoàn toàn viên Lam Ngọc này! Vì thế nên ở lại đây là tốt nhất!_Kim Ngưu nhẹ giọng

-Vậy thì cậu ở lại nghỉ ngơi nhé!_Song Tử nói

-Ừ!

-Anh cũng sẽ ở lại với em, tiểu Vô Tình!_Hàn Minh Đằng định ôm Kim Ngưu

-Ma Kết thấy vậy, kéo cô vào lòng trước: việc chăm sóc "vợ" cứ để em, "anh rể" không cần bận tâm đâu!

-Cậu muốn khiêu chiến với tôi à?_Hàn Minh Đằng cáu

-Đúng vậy đó!_Ma Kết khiêu khích

...

Và trận chiến "anh vợ với em rể" lại diễn ra.

Kim Ngưu =.=...

Tất cả mọi người...

...Ngoài vườn...

Cự Giải vừa lôi được Thiên Yết ra đây.

-Thôi nào. Em đâu cần gấp vậy chứ?

-Anh đó! Suốt ngày chọc cha em là sao?

-Tại anh thích thôi!

-Anh...

-Thôi thôi...được rồi! Lần sau anh sẽ không vậy nữa!

-...

-Nè em giận rồi à?_Thiên Yết lay lay Cự Giải

-Ai mà thèm! Anh đừng tưởng bở...hứ!_Cự Giải phồng má quay đi chỗ khác 

-Thật vậy không?

-...

-Em không nói cũng không sao! Anh đi vào trong phòng ngủ đây!

Thiên Yết định quay lưng bỏ vào...

-Ai cho anh đi mà đi!_Cự Giải kéo anh lại 

-Nhưng em không nói chuyện với anh. Hơn nữa anh cũng buồn ngủ a!_Thiên Yết giả vờ ngáp 

-Thế anh đi rồi thì em đứng đây 1 mình à?_Cự Giải lườm

-Ngoài này khí trời không tệ mà!_Thiên Yết thản nhiên

-Anh! Thôi được rồi! Em đi với anh!_Cự Giải lại kéo Thiên Yết về phòng

Thiên Yết thì rất vui vì "cua đã mắc câu".

(au: nó đúng là nham hiểm vô cùng!)

---------------- phân cách thời gian -----------------

...10h00' tối...

Sau khi đi chơi về xong...người nào về phòng của người ấy.

...Phòng Thiên-Bảo...

-"Bảo Bảo nằm dưới của em" ơi?_Thiên Bình gọi

-Bảo Bình đen mặt: em gọi thật à?

-Ơ...thế chẳng lẽ anh nghĩ em đùa sao?_Thiên Bình cười

-Nhưng em gọi vậy thì anh xấu hổ chết mất!_Bảo Bình uất ức

-Thiên Bình đăm chiêu: ừ...anh nói có lý...

-Bảo Bình vui mừng chạy ra ôm cô: thế em đổi như cũ cũng được mà!

-Để em xem xét đã!_Thiên Bình cười cười

-Ơ...

-Thôi chúng ta đi ngủ đi!

Và thế là Thiên Bình kéo chăn lên ngủ luôn...

-Bảo Bình bị bơ thì nghĩ: *thôi kệ cô ấy! Dù sao sở thích hành hạ người nó ăn sâu vào máu rồi mà!* (au: what? Vậy là để yên à?)

Rồi anh cũng tắt điện ôm cô ngủ luôn.

...Phòng Xử-Ngư...

Hai người này đang ngồi đọc sách... 

-Giờ em mới biết "cá ngựa đực có thể sinh con" đấy!_Song Ngư ồ lên 

-Thật ra là không phải đâu! Cá ngựa cái đẻ trứng vào túi trước bụng cá ngựa đực xong cá ngựa đực ấp nở nên mới vậy thui!_Xử Nữ giải thích

-Ơ...thế con người áp dụng cách này được không nhỉ?_Song Ngư thích thú 

-Xử Nữ ngạc nhiên: Hả?

-Em đang nghĩ liệu anh có thể sinh con hộ em luôn hay không thôi?_Song Ngư cười lớn 

Xử Nữ không biết nói gì hơn...

-Thôi em đùa đấy! Anh làm gì mà mặt đần dữ vậy?_Song Ngư vỗ vỗ anh

-Khụ...em...em không nên...đùa như vậy đâu, "cá nhỏ"!_Xử Nữ đỏ mặt

-Chúng ta đi ngủ đi!

Rồi Song Ngư kéo Xử Nữ lên giường...tắt điện và...ngủ.

...Phòng Song-Bạch...

Hai người này đang nằm nói chuyện. (au: chỉ nằm thôi!)

-Nè...em cảm thấy thế nào rồi, Tiểu Song Song?_Bạch Dương hỏi

-Em thấy rất khỏe! Hơn trước nữa là đằng khác!_Song Tử rúc vào người anh cười

-Bạch Dương an lòng: vậy là tốt rồi!

-Song Tử giơ chiếc vòng trên tay mình lên: em cảm thấy chúng ta thật có duyên với màu trắng!

-Màu nào cũng có nét đẹp riêng của nó mà, tiểu Song Song!

-Đúng vậy ạ! Em ước gì chúng sẽ mãi trắng như vậy!_Song Tử nhìn vào 2 chiếc vòng sáng trong

-Anh cũng như thế!_Bạch Dương cầm tay cô cười nói

Chụt!

Song Tử bất ngờ hôn Bạch Dương.

-Chúng ta đi ngủ thôi...hí hí!

-Ừ..._Bạch Dương hoàn hồn 

Và rồi họ cũng chìm vào giấc mộng đẹp.

...Phòng -...

Hai người này vì mai phải dậy sớm để đi cùng Bạch Ngọc Đại Vương về nước R nên đã ngủ sớm rồi.

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Bình Luận (0)
Comment