(12 Chòm Sao) Hãy Đến Bên Tôi Đi, Cô Gái Bé Nhỏ!

Chương 79

...Tại phòng của cô chủ nhiệm lớp S trường Magic 7h30'...

Các sao đang năn nỉ cô Lý Lan cho đi ra ngoài chơi...

-Sao hôm nay tự dưng mấy đứa ngoan quá vậy? Bình thường thì cứ thế mà mất hút!

Cô đang nghi ngờ chúng có âm mưu gì đó... (au: đúng đấy cô ơi!)

-Thật ra thì...tụi em...sẽ định đi vài ngày..._Xử Nữ cười sáng lạn

-Không được!_Cô Lý Lan từ chối thẳng thừng 

-Các sao nữ bất mãn: tại sao ạ cô???

-Cô Lý Lan thở dài: mặc dù 1 tháng qua các em không quậy phá nhiều lắm nhưng mà...Hiệu Trưởng nói phải đào tạo lại mấy đứa! Không thể để các em muốn làm gì thì làm được!

Các sao nữ ỉu xìu...

Các sao nam vẫn bình tĩnh đối mặt với sự thật khắc nghiệt...

-Vậy nên... 'đưa 1 tờ giấy ra cho Ma Kết' ...các em phải đến chỗ này!

Tờ giấy vừa đến tay Ma Kết thì các sao nữ đã nháo nhào lên...

-Ớ...trông trẻ á ạ?_Song Tử mặt tái đi khi nhìn tờ giấy 

-Em chỉ biết quậy phá...và...giết người! Không có khả năng trông trẻ ạ!_Cự Giải trả lời rất phũ phàng 

-Em chỉ muốn đi chơi thôi!_Nhân Mã như sắp khóc 

-Em sợ em sẽ ăn hết đồ ăn của trẻ con mất!_Kim Ngưu cầm gói bim bim vô tội

-Thiên Bình soi gương bất cần đời nói: em...ghét con nít! Vì chúng rất không ngoan và không sạch sẽ!

-Ơ...thế sau này em có con thì sao?_Cô Lý Lan nghi hoặc

-Thiên Bình thản nhiên chỉ vào Bảo Bình: vứt cho anh ý nuôi thôi ạ!

-Các sao nam sửng sốt: HÁ!!!

-Bảo Bình vui mừng: yên tâm đi...anh sẽ nuôi cho em! Bao nhiêu đứa cũng được!

-Các sao nam nghĩ: *chiều vợ quá rồi đấy!!!*

Thiên Bình nghe vậy rất hài lòng lại soi gương tiếp...

Lý Lan cũng cạn lời luôn...

-Song Ngư lên tiếng: em thấy ý kiến này không tồi ạ!

Các sao nữ không tin...

Các sao nam thì ngạc nhiên...

-Dù sao thì...bọn em cũng chưa bao giờ trông trẻ nhỏ. Coi như lần này là học hỏi ạ!_Song Ngư cười tươi 

-Cô Lý Lan rất hài lòng: em sau này sẽ là người vợ đảm đang và người mẹ dịu hiền đấy! Tuổi trẻ quậy phá là chuyện bình thường! Nhưng các em vẫn cần trở nên trưởng thành hơn!

-Các sao đồng thanh: dạ thưa cô!!!

-Vậy bây giờ mấy đứa lên đường đi! Ngày kia trở về nhé!_Cô Lý Lan tạm biệt các học viên của mình

-Vâng ạ!!!

...Trong lúc chờ xe đến đón...

-Haizzz...lại đi bằng tàu bay nữa à? Em ghét!_Thiên Bình than thở

-Bảo Bình dỗ dành: thôi mà...chúng ta không thể cứ sử dụng Linh thú bừa bãi được!

-Dạ!_Thiên Bình ỉu xìu

-Tiểu Sư à, em bé có chơi được không?_Nhân Mã kéo áo Sư Tử hỏi

-Dĩ nhiên là không rồi! Em bé là để nâng niu mà!_Sư Tử xoa đầu cô

-Ồ...

Nhân Mã bắt đầu ngẫm nghĩ...

-Còn em thì sao, "cua ngốc của anh"?_Thiên Yết ôm Cự Giải từ đằng sau

-Em không biết nữa!_Cự Giải rối bời

-Thực ra trông trẻ không quá khó đâu mà. Chỉ cần em có lòng thì chuyện gì cũng có thể giải quyết!

Nói rồi Thiên Yết đặt 1 nụ hôn lên môi cô...

-Ư...

Cự Giải cố đẩy anh ra vì đang ở ngoài đường...

-Thế nhé! Cố lên, sau này còn phải trông con của chúng ta nữa đấy!_Thiên Yết cười nói

Cự Giải nghe vậy đỏ mặt...không dám nhìn anh...

Song Tử thì đang thả hồn theo mây gió...chợt Bạch Dương gọi...

-Tiểu Song Song?

-Dạ anh gọi em?_Song Tử hoàn hồn

-Em đang nghĩ gì mà đăm chiêu vậy?

-A...chỉ là nếu như...em không biết cách chăm sóc trẻ thì sao anh?_Song Tử lo lắng (au: cái gì cũng biết nhưng các sao nữ của chúng ta lại không biết trông trẻ!)

-Vậy thì anh sẽ giúp em! Trước đây anh đã từng trông em gái nên biết cách mà!_Bạch Dương trấn an cô

-Tiểu Bạch à?

-Sao vậy, Tiểu Song Song?

-Có ai nói với anh...là anh rất tốt và hoàn mỹ chưa?_Song Tử ngước lên nhìn Bạch Dương

-Ồ...giờ thì có rồi! Đó là em đấy!_Bạch Dương cười nhẹ

-Tên ngốc đáng ghét! Anh cứ như vậy thì làm sao em ngừng say đắm anh được chứ?_Song Tử ôm chầm lấy anh

-Nếu thế thì anh...càng muốn em như vậy hơn!

Rồi Bạch Dương cúi xuống hôn Song Tử...

Còn cô thì cũng hưởng ứng theo anh luôn... (au: tình cảm của cặp này đúng là màu trắng có khác ha!)

-Ngưu béo, em không được ăn vặt nữa!_Ma Kết giật lấy gói bim bim

-Ơ...anh lại bắt đầu lên cơn "khó tính" rồi à?_Kim Ngưu trừng mắt

-Kệ anh! Anh thích!_Ma Kết thản nhiên nói 

-Anh!_Kim Ngưu nghẹn họng

-Nên nhớ em đã là mẹ rồi đấy!_Ma Kết nhắc nhở

-Rồi rồi! Nhưng tiểu Tuyết nhi rất hiểu chuyện nên anh không cần phải lo!_Kim Ngưu lè lưỡi

-Ok ok...vậy sau này chúng ta có con nhỏ thì em tính sao?

-Dù sao em cũng không biết cách! Hay là anh trông đi!_Kim Ngưu đùn đẩy trách nhiệm

-Được được...dù sao thì em mất công sinh ra...anh chăm sóc cũng là chuyện thường! Nhưng mà sẽ không thể để ý nhiều đến em nữa rồi!_Ma Kết giăng lưới 

-Ơ...không...thế thì em không sinh đâu!_Kim Ngưu bám chặt lấy Ma Kết

-Ngoan...đến lúc đó rồi tính! Chẳng phải anh vẫn thương em nhất sao?_Ma Kết dịu dàng 

-Dạ!_Kim Ngưu vui mừng nhưng vẫn ôm anh 

Xử Nữ cầm tay Song Ngư...

-Trông trẻ rất vất vả! Em có thể không, "cá nhỏ"?

-Em sẽ thử mà anh! Sau này chắc chắn phải dùng đến...hihi!_Song Ngư cười tủm tỉm dựa vào người Xử Nữ

-Ừ...anh sẽ luôn giúp em! Sẽ luôn ở bên em!_Xử Nữ dịu dàng (au: chỉ có ở bên người thương nó mới như vậy thôi! Mà ta cũng đáng thương ghê ý!)

Và rồi xe đến các sao nhanh chóng đi đến địa điểm trông trẻ...thế nhưng...

...8h00' tại nơi đó...

-Ủa...sao nơi này âm u quá chừng vậy?_Nhân Mã rùng mình nắm chặt áo Sư Tử

-Đây thực sự là nơi tốt để trông trẻ sao?_Song Ngư khó hiểu

-Có điều gì đó hắc ám ở nơi này!_Cự Giải nhận xét

-Nó giống với...một căn nhà hoang!_Song Tử nói

-Thôi thôi! Chúng ta vào trong đi!_Bạch Dương khuyên bảo

Và các sao bước chân vào khu nhà u ám đấy...

Bọn họ xem xét tình hình...

-Có ai đó đã giở trò rồi..._Thiên Yết nhìn mấy cái cây chết khô

-Ma Kết sờ vào mạng nhện trên tường: cái này hẳn phải có từ rất lâu!

-Thật là kì lạ. Không thấy bóng dáng 1 ai hết..._Sư Tử nói

Các sao nam vẫn đang đăm chiêu suy nghĩ...

Còn các sao nữ thì...

-Woa...mình thích cái bối cảnh này nè!_Cự Giải vui mừng 

-Đúng đúng càng âm u càng tốt!_Kim Ngưu tán thành

4 sao nữ còn lại...

-Đây là nơi mà Hiệu Trưởng nói sao?_Song Tử thắc mắc

-Không có gì ngoài sự cũ kĩ và âm u...lạ thật!_Thiên Bình run run

-Nếu thế thì chúng ta đi về đi!_Bảo Bình nói

-Ok!

Rồi các sao định trở về...

Nhưng vừa ra đến ngoài thì...toàn bộ nơi này đã bị phủ 1 màu trời đen tối hắc ám...

-Ủa...em nhớ là trời sáng cơ mà?_Nhân Mã hồn nhiên

-Chắc chúng ta bị mắc bẫy rồi! Có kẻ nào đó đang cố tình làm vậy!_Sư Tử nói

Bỗng nhiên từ đâu 1 đám người mặc áo đen xuất hiện tấn công các sao...

-Mọi người cẩn thận!_Ma Kết nhắc nhở

Và rồi 1 trận ẩu đả kịch liệt diễn ra...

...Sau 1 hồi như vậy...

-Tại sao chúng đông quá?_Xử Nữ khó hiểu

-Đúng đó! Dường như chẳng hề bớt đi là bao!_Bạch Dương chặn kiếm của 3 tên áo đen

-Dùng sức mạnh của Ngọc Thạch đi!_Thiên Yết nói

-Ok!

-Mọi người bám chắc vào đâu đó đi nha!_Bạch Dương nhắc 

-Các sao đồng thanh: lại nữa à!!!

Rồi Ma Kết cùng với Bạch Dương tạo ra "2 trận bão" lớn cuốn bay hết đám đó đi đâu không biết...

-Woa...thật tuyệt vời!_Các sao nữ mắt sáng long lanh

-Ơ...mà bà NgưuSong nhi đâu rồi?_Cự Giải hoảng loạn

-Mới nãy còn ở đây mà!_Nhân Mã rùng mình

-Nguy rồi! Không lẽ họ bị cuốn đi?_Song Ngư lo lắng

-Không có khả năng này! Đừng quên trên người họ còn có Ngọc Thạch Ngàn Năm!_Bảo Bình nói

-Mà khoan! Họ có thể là bị đám người vừa nãy bắt đi cũng nên!_Song Tử nhớ ra

-Vì họ có Ngọc Thạch Ngàn Năm!_Thiên Yết lạnh giọng

-Chúng ta mau đi tìm đi!_Ma Kết lo lắng

-Mau lên!!!

Rồi các sao lại nhanh chóng đi tìm 2 người họ... (au: mệt vụ bắt cóc này ghê!)

...Tại 1 căn phòng nào đó...

Quỷ Mặc Tâm đang ngồi ở phía đối diện 2 sao nữ...

Bên cạnh có rất nhiều ám vệ và quân lính của ông ta...

-Ông muốn gì?_Song Tử đề phòng

-Ta hả? Tất nhiên là muốn 2 viên Ngọc Thạch trong người các ngươi rồi! Mau giao ra đây!_Quỷ Mặc Tâm quát

-Chúng tôi có chết cũng không giao ra!_Kim Ngưu kiên định

-Được vậy ta thành toàn cho các ngươi!

Lão ta định đánh chết họ thì bỗng nhiên...

-Cha đừng làm vậy mà!

Một chàng trai từ ngoài cửa chạy vào...

-Con trai tại sao lại muốn ngăn cản ta giết bọn chúng đoạt Ngọc Thạch?_Quỷ Mặc Tâm dừng lại

-Thật ra con không có ý muốn ngăn cản cha! Con chỉ nghĩ là...nếu họ chết rồi thì Ngọc Thạch sẽ tự động trốn mất! Đến lúc đó chẳng phải lại như năm xưa sao cha?

-Ừ...con nói có lý! Vậy giờ phải làm thế nào mới được?_Quỷ Mặc Tâm đăm chiêu

-Người cứ giao họ cho con! Con sẽ có cách!

-Được rồi vậy chuyện này giao cho con! Nhớ làm tốt đấy!

-Dạ cha!

Ngay sau đó đám quân lính lại kéo 2 sao nữ đi đến nhà giam...

-Ha...tôi không ngờ lại gặp anh ở đây đấy!_Song Tử khinh bỉ

-Nếu không nhờ có tôi! Thì 2 người còn giữ được mạng sao?

-Chúng tôi cần anh cứu chắc?_Kim Ngưu chán ghét

-Được! Anh biết là em không yêu anh! Nhưng em cũng không nên phũ phàng vậy chứ?

-Kệ tôi!

-Vậy rốt cuộc anh là ai hả, Hoàng Ma Luân?_Song Tử lườm

-Tôi họ Quỷ! Họ Hoàng chỉ là ngụy trang thôi..._Ma Luân cười khổ

-Nếu anh đã là kẻ thù...cớ gì phải giúp chúng tôi?_Song Tử hỏi tiếp

Kim Ngưu không nói gì...

-Vì tôi...không muốn làm tổn thương người tôi yêu!_Ma Luân nhìn Kim Ngưu

-Ồ...hà cớ gì anh phải khổ như vậy? Anh biết là tôi không thể yêu anh!_Kim Ngưu lạnh nhạt

-Cho dù thế nào...anh cũng...sẽ bảo vệ cho em và bạn của em..._Ma Luân ngập ngừng (au: chàng trai si tình!)

-Đó là do anh lựa chọn! Không phải tôi ép anh!_Kim Ngưu vẫn lạnh lùng

-Ừ...anh hiểu..._Ma Luân cười khổ

...Đến nhà giam...

-Nơi này rất sạch sẽ...2 người cứ ở tạm trong đó đi! Nếu thiếu gì...thì cứ nói với bọn họ!

Rồi anh rời đi...vừa buồn vừa cười xót xa...

Kim Ngưu vẫn vậy...ngồi 1 góc suy nghĩ...

-Nè...mình thấy anh ta rất tốt! Cậu có cần tuyệt tình vậy không?_Song Tử hỏi

-Nếu là cậu...cậu cũng sẽ làm vậy thôi... Nếu không tuyệt tình...thì anh ta sẽ mãi u mê như thế!_Kim Ngưu nhẹ giọng

-Cậu nói phải...thay vì thương hại...chúng ta nên để anh ta hiểu ra!_Song Tử cười

-Nhà giam này được làm bằng thép đặc trị với chất nhựa dẻo co dãn... Có lẽ khó thoát rồi đây!_Kim Ngưu xem xét

-Mà đúng rồi tụi mình còn có Ngọc Thạch Ngàn Năm mà!

-Để xem...nếu nhiệt độ thấp xuống khoảng -500°C thì...

Kim Ngưu nắm tay vào song thép dẻo của nhà giam...

Song Tử nhìn...

Ngay sau đó Kim Ngưu truyền nhiệt vào nó...Lam Ngọc Thuần Khiết xuất hiện trên trán cô...1 luồng không khí lạnh giá bao trùm khắp căn phòng...

-Ôi...má ơi mình...sắp đóng...băng rồi...nè..._Song Tử xoa xoa tay 

Và khi cảm thấy được Kim Ngưu lùi lại...

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Bình Luận (0)
Comment