[12 Chòm Sao] Hogwarts - Nấm Mồ Của Phù Thủy

Chương 2

Bọn chúng theo giáo sư bước vào sảnh đường và tất cả đều không hẹn mà cùng đồng loạt há hốc mồm vì vẻ hoa lệ lộng lẫy nơi đây. Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn ngọn nến lớn lững giữa bầu trời đêm đen kịt lấp lánh vài ánh bạc, thật khó tin rằng trần nhà đại sảnh đường lại ăn thông với bầu trời. Phía dưới là bốn dãy bàn dài để đầy đồ ăn và những chiếc nĩa bằng vang, nơi các học sinh của các Nhà đang ngồi chăm chú cùng thích thú nhìn lại bản thân của vài năm về trước cũng ngây ngô và đáng yêu như vậy. Ở đầu đại sảnh đường là một cái bàn dài khác có thầy hiệu trưởng Albus Dumbledore ngồi, hai bên là các giáo sư ngồi theo thứ tự chức bậc.

Giáo sư McGonagall dẫn bọn trẻ đến trước cái bàn này. Sau đó bà để trước mặt chúng một chiếc ghế cao bốn chân mà bên trên là một cái nón te tua, chùm và đụp, phải nói là dơ cực kì.


Đám học sinh năm nhất bắt đầu hoang mang, chúng sẽ phải làm gì với cái mũ gớm ghiết này? Đánh nhau với nó? Hay làm sạch nó? Ôi thần linh ơi!

Mọi người bắt đầu nhìn chằm chằm vào nó, không gian trở nên im phăng phắc, cả mấy hồn ma vất vưỡn cũng thôi bay lượn cùng chăm chú cùng đám còn dùng không khí để sống.

Bỗng nhiên cái nón bắt đầu vặn vẹo, một miếng toạt gần vành nón mở ra như một cái miệng và nó bắt đầu hát.

Bài hát ngân nga với giai điệu lạ vài và lời hát kì lạ. Cuối cùng kết thúc trong tiếng vỗ tay rạo rực. Chiếc nón vặn vẹo cuối chào bốn hướng rồi đứng yên.

Giáo sư McGonagall bước ra với cuộn giấy da dày trong tay.

"Khi ta gọi đến tên ai thì người đó chỉ việc bước ra đội nón và ngôi lên ghế. Đầu tiên: Taurus Thompson!"

Taurus giật mình lách người ra một vài người phía trước và ngồi lên ghế. Thật không ngờ bản thân lại là "con mồi" đầu tiên của chiếc nón bẩn này.


"Slytherin. Cậu có đủ tham vọng và bản lĩnh để trở thành một mảnh của Slytherin."

Cậu bước xuống, đặt chiếc nón lại chỗ cũ rồi mỉm cười chạy nhanh về phía nhà Slytherin. Vào Slytherin cũng chẳng vấn đề gì, chỉ là cậu cảm thấy ngoài người Nhà chào đón cậu một cách nồng nhiệt thì những Nhà khác đều vỗ tay chúc mừng một cách miễn cưỡng?

"Tiếp theo, Leo Roberts."

Leo nhanh nhảy bước tới, chiếc nón còn chưa chạm đầu đã hô lớn "Nhà Gryffindor."

Tiếng vỗ tay reo hò lại lần nữa nổ tung, Taurus vẫn chưa hiểu tại sao hai lần vỗ tay này lại khác biệt đến vậy. Do cậu không đẹp trai bằng Leo sao?

"Libra Jones!"

"Hội tụ đầy đủ tính kiên nhẫn, sự trung thành và quả quyết. Hufflepuff là nhà thích hợp nhất cho cậu."


Lần này thì Taurus lại thật vọng hơn khi bản thân vẫn không đẹp trai bằng Libra!

"Sagittarius Walkey!"

Cô bé nhanh nhảy chạy lên đội cái nón sụp xuống đầu, che cả đôi mắt to tròn đầy mong đợi."

"Nếu đã mong muốn được vào Hufflepuff thì hãy đến đó và trở thành một phù thủy có ích với sự thẳng thắng cùng tính kiên nhẫn của bản thân."

Sigittarius khá dễ thương và được đón nhận nồng nhiệt vậy là không lạ gì? Đó là suy nghĩ của Taurus, người duy nhất được chào đón một cách đầy miễn cưỡng từ những nhà còn lại.

"Scorpio Wilson!"

"Slytherin. Đúng như nguyện vọng và cũng là nhà thích hợp nhất cho sự thông minh cùng khả năng lãnh đạo của cô bé."

Không lẽ Scorpio không dễ thương xinh xắn bằng Sagittarius sao? Tiếng vỗ tay lần này thấm chí còn không bằng cậu khi nãy. Rốt cuộc là cậu suy đoán sai chỗ nào?
Buổi phân Nhà kết thúc, Giáo sư McGonagall cuộn lại bản danh sách dày và cất chiếc nón phân loại đi. Sau đó, thầy hiệu trưởng Albus Dumbledore đứng lên nở nụ cười với tất cả học sinh, hai tay dang rộng lần nữa chào đón những học sinh mới "Chào mừng các con bước vào năm học mới ở Hogwarts. Hy vọng năm học này các con sẽ cố gắn hết sức và đạt được kết quả cao như mong đợi. Bây giờ chúng ta cùng vào tiệc."

Sau đó là tràn vỗ tay rộn ràng từ tất cả học sinh trong trường. Trên bàn, những món ăn ngon miệng đẹp mắt bắt đầu hiện lên và mọi người bắt đầu nhập tiệc.

"Này, tại sao tớ lại cảm thấy Nhà Slytherin dường như không được lòng ba nhà còn lại nhỉ?" Taurus ghé tai Scorpio thì thầm còn cô bé thì chẳng đoái hoài gì đến cậu bạn, ánh mắt chỉ đăm đăm nhìn vị tiền bối ngồi ở hàng ghế đối diện cách họ ba người, trong ánh mắt chất đầy ngưỡng mộ cùng long lanh những hạnh phúc.
"Này, cậu nghe tớ nói gì không đấy!"

"..."

"Này!"

"Cô bé có vẻ thích Aries nhỉ!"

"Vâng, chị ấy là Idol của cháu." Scorpio thôi nhìn Aries, quay qua mỉm cười đầy tự hào với con ma được gọi là "Nam tước đẫm máu".

"Gu của nhóc thật lạ. Cô bé đó, Aries ấy! Là một cô bé kì lạ." Nam tước bóng đêm e dè nhìn Aries để chắc chắn rằng người được nói đến không quan tâm mới nhỏ giọng "Ta chẳng thấy cô bé nói chuyện với ai ngoài bạn cùng phòng, lúc nào cũng chỉ một nét mặt lạnh tanh, đôi lúc ta còn thấy cô bé này còn lạnh lùng đáng sợ hơn cả giáo sư Mcgonagall. Cô bé khá là ừm...ích kỉ, bỏ mặc mọi thứ kể cả những lời không hay về mình và đặc biệt, tất cả học sinh trường Hogwarts kể cả người nhà Slytherin đều tránh chạm mặt cô bé mọi lúc mọi nơi nếu có thể. Có thể nói, cô bé này không hề có bạn ngoại trừ Gemini. Khoan đã, nhắc tới Gemini mới nhớ, cô bé đâu rồi?"
Và cứ vậy, Nam tước đẫm máu bỏ rơi hai con người đang hóng chuyện. Xuyên qua họ và cái bàn chất đầy đồ ăn, đến lơ lửng bên cạnh cô gái mái tó đen nhánh cùng gương mặt không biểu cảm đang chăm chú ăn uống và tất nhiên, ngồi đối diện cô cũng chẳng có ai.

"Gemini đâu rồi, sao cô bé không ở đây nhỉ, Aries bé nhỏ?"

"Gemini có việc gấp và sẽ trở lại trường trong bảy ngày tới!" Cô không quan tâm nhiều, trả lời một cách hờ hửng và ánh mắt cùng nét mặt vẫn không đổi cho tiếp miếng thịt vào miệng.

Nghe đến đây có vẻ nam tước đẫm máu thất vọng lắm! Ông bắt đầu mè nheo ngay cạnh con người mà ông vừa bảo rằng còn đáng sợ hơn cả giáo sư McGonagall.

"What? Gemini không có ở đây những bảy ngày? Vậy trong bảy ngày tới ta phải sống làm sao đây? Ai sẽ nói chuyện pha trò cùng ta? Ai sẽ ngồi nghe ta tâm sự? Ai sẽ..."
Cạch

"O oh"

Nam tước bóng đêm im bặt khi Arires khó chịu đặt đôi đũa xuống bàn đánh cạch một tiếng. Ngửi thấy mùi nguy hiểm, ông liền cười hề hề chuồn về bên cạnh Scorpio và Taurus, thì thầm "Thấy chưa, con bé thật đáng sợ!"

Bình Luận (0)
Comment