Rạng sáng, ngày 13 tháng 1 năm 2019
"AAAAAAAAAAAAA"
Tiếng la inh tai đánh thức Gemini khỏi mộng cảnh. Cô ngồi bật dậy, mồ hôi nhễ nhại lấm tấm trên trán và cằm. Giấc mơ vừa rồi, thật sự rất thực, giống như cô đã ở đó và nhìn vào đôi mắt trân trân của cái xác vậy. Đáng sợ, thật quá đáng sợ! Gemini vuốt nhẹ ngực, mừng thầm vì đó chỉ là một giấc mơ.
"Có chuyện rồi!"
Aries bật dậy khỏi giường, khoác nhanh chiếc áo choàng rồi nhanh chân đi ra ngoài, Gemini thấy vậy cũng ngu ngơ chạy theo.
Ngoài sân trường, toàn bộ học sinh của trường cùng đồng loạt nháo nhào bu kín quanh cây liễu roi. Lòng chợt dấy lên một dự cảm chẳng lành, Gemini sửng sờ bước theo sau Aries, trong đầu không ngừng mường tượng lại giấc mơ vừa nãy.
"Người chết là Kevil Thrisby của nhà Ravenclaw đồng thời cũng là huynh trưởng của nhà. Xác chết đã có dấu hiệu co cứng, xác định chết cách đây hơn ba giờ tức là rạng sáng hôm nay. Thi thể không có ngoại thương, vết thương chí mạng là vết đâm ở gần tim. Miệng vết thương gọn, dài khoảng 3 cm, cách tim 5 cm về phía trên nằm ngay xương ức."
Gemini sửng sờ tiếp thu từng lời của Capricorn, cô run rẩy tiến tới, chen qua khỏi đám đông đến trước thi thể nam nằm bất động trên nền đất lạnh, bên cạnh là vũng máu lớn đã khô và đôi mắt Kevil vẫn mở lớn kinh hãi nhìn cô.
Bụm chặt miệng cố ngăn thứ thực phẩm đang sôi sủng sục trong dạ dày, Gemini ngồi bệch xuống, hàng nước mắt xuyên qua kẽ tay cô rơi bộp xuống nền. Mọi chuyện xay ra quá mức đột ngột, cô còn nhớ tôi hôm qua khi cùng nhau ăn tôi Kevil còn vui vẻ nói với cô hôm nay cùng xuống làng mua một con gà tây về ăn mừng hoàn thành nhiệm vụ, vậy mà hôm nay...
"Gem, chị nên về phòng đi! Scor, em giúp chị đưa Gem về phòng nhé!"
"Vâng!"
Thở dài nhìn theo bóng lưng yếu đuối của Gem, Aries lại quay sang tiếp tục vào vấn đề "Có nghĩa là lúc đó Kevil vẫn chưa chết, vết đâm không trúng tim?"
"Phải!" Aquarius vẫn chăm chú xem xét lại lần nữa "Có thể lúc đó cậu ấy vẫn chưa chết, nhưng do mất máu quá nhiều nên dẫn đến mất mạng."
"Có một điểm tôi vẫn thắc mắc từ nãy đến giờ!"
"Điểm nào?" Capricorn quay sang hỏi lại Cancer.
"Cây liễu roi luôn là một sinh vật nguy hiểm. Nó sẵn sàn bóp chết bất kì người nào khi dám đến gần, vậy xác Kevil được treo lên bằng cách nào?"
Virgo đứng cạnh trả lời "Bỏi vì có một huyệt ở cái lỗ dưới gốc cây có thể làm nó trở về tình trạng vô hại, có thể hung thủ đã lợi dụng điểm đó!"
"Có nghĩa là việc hắn treo xác lên cao và cả chiếc đũa phép của chính anh ấy xuyên thẳng qua tim sau khi chết là đều có dụng ý và hung thủ muốn dùng nó để thách thức chúng ta?" Sagittarius bình thường ngốc nghếch, ngây thơ cũng lên tiếng thành công nhận được ánh mắt kinh ngạc từ mọi người.
"Có thể cem đó là một giả thuyết, hoặc có thể hung thủ làm vậy là vì hắn có thù hằn gì sâu đậm và muốn Kevil phải trả giá bằng việc bị treo lơ lửng sau khi đã chết và chiếc đũa phép cắm cuyên tim là ngụ ý người bị gϊếŧ đến hai lần." _ Libra
Phía xa, khi mọi người đang nghiêm trọng đưa ra các giả thiết trong khi chờ các giáo sư tới thì phía bên này, Pises sắc mặt trắng bệch nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang mở to của Kevil. Cô run rẫy, cả người toát đầy mồ hôi lạnh, đôi mắt dần dần ngấn nước đầy sợ hãi.
Pises nắm chặt tay, thầm đưa ra một quyết định. Cô run rẫy bước từng bước khó nhọc đi đến phía trước, hàng nước mắt chảy dài bất lực, cô cắn môi run rẫy mấp máy lên tiếng.
"V-Vir..."
"Đừng nhìn nữa."
Thân hình bé nhỏ đang run lên bần bần được bao gọn trong vòng tay của người phía sau. Cô cứng ngắt, nất một tiếng, trước mắt tôi sầm vì bị bàn tay người kia che mất. Từ đỉnh đầu, giọng nói của Leo lại trầm trầm đều đều vang lên thật nhỏ
"Rất đáng sợ, đừng nhìn nữa."
"Nhưng... nhưng tôi là người đã ra tay... là tôi..."
Leo lại tiếp tục ôn nhu che miệng cô thì thầm
"Lúc đó anh ta chưa chết. Là sau khi tôi đến anh ta mới thật sự chết. Cô không có lỗi, là anh ta xui xẻo phát hiện ra bí mật của chúng ta thôi." dừng một chút để Pises bình tĩnh lại, Leo lại tiếp "Vì sự cố này, tôi đã bàn bạc với bốn người kia, họ đều quyết định sẽ thay đổi kế hoạch lúc trước, cô yên tâm, đừng nghĩ gì về chuyện đêm qua cả. Đêm qua cô cả đêm ở KTX, ngủ rất ngon, đến sáng mới biết tiền bối nhà Ravenclaw- Kevil Thrisby đã chết, và xác đã được các giáo sư xử lí thỏa đáng. Bây giờ chúng ta về thôi, mới chỉ bốn giờ sáng, cô có thể ngủ thêm được vài tiếng để ổn định lại tinh thần. Các giáo sư đến rồi, chúng ta đi thôi!"
Leo thở phào khi thân thể cứng ngắt trong lòng đã từ từ thả lỏng tựa hẳn vào lồng ngực cậu. Cõng Pises mệt lã người say ngủ nằm trên lưng mình trở về phòng, Leo thầm đau lòng khi nhớ lại sắc mặt trắng bệch, cùng đôi tay run rẫy đẫm đầy máu ngồi trước mặt Kevil của Pises khi cậu vội vã chạy đến nơi. Leo cũng thầm vui mừng vì người phá hiện ra Pises là cậu mà không phải là ai khác.