Thế là cũng đã hơn 1 tháng từ sau chuyến đi chơi of Hee Ah & Jung In.Hee Ah đã ko cón ghét Jung In kể từ đó.....
Sau trận chiến ăn uống long trời lở đất khiến cho Tae Ho ngất xỉu khi tính tiền đó,Hee Ah đã bị trẹo chân do đôi giày mà Sun Jin cố sống cố chết ép cô mang...
..”Có sao ko Hee Ah!!”Jung In lẽo đẽo đi sau Hee Ah
“Ko sao!!!”Hee Ah cố chịu đau.Vì cô thừa biết đầu hàng lúc này là cô thua Jung In...Mà hai người mới có một chiến bất phân thắng bại mừ!!!
Hee Ah cố lết đi thật nhanh.Và Jung In vẫn đi theo cô...
“.Nhưng mà seo con đường từ nhà hàng về khách sạn cứ dài ra thế này???Mà còn vắng vẻ nữa chứ??May mà có tên Jung In này bám theo sau lưng...”Hee Ah nghĩ thầm.Vì sự hiện diện của Jung In lúc này làm cô cũng an tâm hơn....Nhưng nãy giờ ko nghe thấy câu hỏi thăm nào nữa vậy cà???
Hee Ah hốt hoảng quay lại nhìn...Jung In đã biến đâu mất tiêu rồi!!!
“Đồ xấu xa!!”Hee Ah rủa thầm...Con đường vắng tanh làm cô có chút phần sợ sợ..THẾ MÀ CÓ KẺ LUN TỎ RA THÍCH CÔ LẠI BỎ CÔ MỘT MÌNH...
...”Hee Ah ơi!!!”Có tiêng gọi của ai đó...Tự nhiên Hee Ah lại cảm nhận được mình đang rất sung sường khi nghe tiếng gọi đó....
“Gọi tôi có chuyện gì??”Hee Ah nói một cách giận dỗi Khi Jung In đuổi kịp cô làm anh ko kiềm đước mà mỉm cười...
“Cười cái gì hả??”Hee Ah nổi quạu...Thế là cô thẳng tay xô người đang nhe răng cười xuống hồ bơi trước mặt..Vì ko phòng bị nên Jung In lọt xuống hồ bơi một cách dễ dàng đến khó tin...
“Yoo Hee Ah!!!!”Tiếng Jung In làm chấn động cả ko gian trống vắng....Lao lên bờ như một cơn lốc,Jung In tiến thẳng đến chố Hee Ah đang đứng....
“Emm...!!”Jung In trợn mắt
“Tôi sao??”Hee Ah nhìn thẳng mắt Jung In một cách cương quyết nhưng trong lòng cô thì đang run như cấy sấy....
........
“....Làm hỏng miếng cao dán này rồi!!!!”Jung In rút ra trong túi một miếng cáo dán ướt nhẹp....
“Vậy..vậy nãy giờ anh đi kiếm cái này đó hả??”Hee Ah biết mình mắc sai lầm òi
“Chứ nhìn em đi như thế này mất hình tượng quá!!!”
“Cái gì!!!Ý anh là trông tôi lúc này rất kinh dị phải ko???”Hee Ah đẩy thêm một cái nữa...Và Jung In lại lọt xuống hồ....
Jung In leo lền bờ..Trông bộ dạng anh nhìn rất thê thảm....
“ÁCH...CH..X..X..XÌ”Jung In hắc hơi một cái rõ to làm Hee Ah giật mình...
“Anh ko sao chứ!!!”Hee Ah rút cái khăn tay của mình ra..”Xin..lỗi..”Một phần là Hee Ah đã biết mình hơi quá tay và một phần cô cũng biết mình vừa làm Jung In bị cảm lạnh....
“Ko sao!!”Jung In mỉm cười..Công nhận Hee Ah đã tạo cho anh một thời cơ thực hiện khổ nhục kế thật tuyệt vời....”Chân Hee Ah...”
Hee Ah lúc này mới để ý cái chân của mình..Nó sưng to một cách đáng sợ (do nãy giờ đi bộ đó!!).Và lúc này Hee Ah mới thấy là cô đang rất đau...
“Để anh đưa Hee Ah về nhá!!”
Lúc này thì tinh thần War của Hee Ah đã tuột xuống con số 0 rùi...Cô gật đầu...
“Nhưng ko thể để em ướt nhem được!!” Jung In chạy vội về phía hàng rào gần hồ bơi..Có một cái áo mưa ai đó bỏ quên...
...............................
Vài nhân viên khách sạn cảm thấy rất lạ vì một cảnh tượng rất hài hước đang xảy ra trước mắt họ...Một anh chàng khá đẹp trai đang bế một cô gái..Điểm hài hước là cô gái đó “trời ko mưa mà lại mặc áo mưa “còn chàng trai thì ướt nhèm nhẹp từ đầu đến chân...
Chàng trai đi rất nhanh như mún tránh cặp mắt tò mò của mọi người nên chỉ một lúc sau họ đã biến mất sau cánh cổng vào khu phòng nghỉ của các sinh viên....