A Trạch Cơ Tình Liên Manh

Chương 1

Ái Đào: lão bản, vì sao hôm trước tôi đặt cái ổ cứng di động còn chưa chuyển hàng tới?

Hoa Dữ Elise: Thân ái, xin chào. Bởi vì tuyết rơi kín đường, hàng còn chưa tới, chờ vài ngày nữa là có thể giao hàng rồi nha~ Khiến ngài phiền phức như vậy, vô cùng xin lỗi~

Ái Đào: Ầy, thế à. Được rồi, tôi chờ vài ngày vậy.

Hoa Dữ Elise: Hehe, cảm ơn thân ái đã thông cảm.

Lúc này bản thân Hoa Dữ Elise ngồi trước máy tính, một tay đặt trên tay vịn ghế, miệng hút thuốc, một tay gãi gãi mông. Không sai, một kẻ có cái tên trên mạng nữ tính như vậy, cứ một câu một câu lại “thân ái” chính là một đại lão gia.

Hắn đương nhiên không có hàng. Ngược lại không phải vì tuyết lớn phủ kín đường mà vì căn bản hắn không có nhập hàng!

Hoa Dữ Elise, à, quên giới thiệu, hắn vốn tên là Hồ Thiên Long. Nam, năm nay 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, chưa kết hôn, thích nhất là lên mạng, nghề nghiệp là kỹ thuật gia.

Vì sao lại gọi hắn là kỹ thuật gia? Không phải hắn khoe khoang, lúc 10 tuổi khi máy vi tính phổ cập ở quốc nội hắn cũng đã có máy vi tính của riêng mình, 16 tuổi hắn đã có chút danh tiếng trong giới hacker. Nhưng là sau đó hắn “hoàn lương” cải tà quy chính, không tạo ra virut gì đó nữa. Thỉnh thoảng lại viết ít plug-in, kiếm chút tiền lẻ.

Ví dụ như hiện tại, hàng hóa 3G trên taotaolife liên tục miểu sát. Cái gọi là miểu sát, chính là người bán hàng phát hành một số mặt hàng giá thấp, để tất cả người mua trực tuyến cùng tranh nhau mua.

Nói như vậy, lúc miểu sát bắt đầu, chưa đầy một giây những sản phẩm đó sẽ bị tranh mua không còn. Với tốc độ bình thường của con người mà nói đây dường như là chuyện không thể nào, không phải chỉ đặt là xong, còn phải xác nhận, còn phải nhập mật mã thanh toán. Dù là anh có mười ngón tay, mỗi ngón đều như động cơ thì đây cũng là chuyện khó khăn. Thế nhưng Hồ Thiên Long có thể làm được dễ dàng, đương nhiên, hắn không có ba đầu sáu tay, hắn chỉ cần viết một plug miểu sát là được.

Vậy nên không tới một giây, ổ cứng di động 3 trong 1 đã đến tay. Hồ Thiên Long huýt sáo một cái, kiếm tiền thật sự là dễ như trở bàn tay nha.

Chưa đến một giây tiếp theo, nó sẽ mở ra một hộp thoại: “Sau khi hệ thống xác định, khách hàng thứ 13.140 sử dụng các plug-in của bên thứ ba, phá hủy tính công bằng của cuộc thi, phá hoại vô cùng nghiêm trọng việc đấu giá trên internet, hiện cần phải xử lý!

Ông chém!

Không nghĩ đến tường lửa của taotaolife cũng được chăm chút, Hồ Thiên Long hắn cũng bị lật thuyền trong mương! Hắn tự nhận lần này plug-in rất hoàn hảo, dù là liếc mắt có thể thấy bên trong có chuyện nhưng không thể nảo bị túm nhược điểm được. Hồ Thiên Long gọi điện thoại khiếu nại, không ngờ người ta thu thập được chứng cứ về việc hắn sử dụng plug-in, cốt lõi của chương trình là tất cả đều được liệt kê. Đem Hồ Thiên Long đến một câu cũng không đáp trả được, hắn không thể không thừa nhận, đệch! Ông đây lần này gặp phải cao thủ!

Sao có thể thế? Tự nhận không may đi, ngày mai đến cửa hàng điện tử mua một cái ổ cứng di động gửi bưu điện cho cô gái kia. Nghĩ lại là thấy uất ức, lúc đó hắn bán với giá cực thấp, giờ lại phải đến cửa hàng mua, chính mình còn phải chi tiền vận chuyển. Thực sự là không may thôi!

Đồng chí Tiểu Hồ trong lòng không vui, đau lòng. Cậu hạ quyết định thay đổi tâm trạng một chút, mở chuyên mục tác giả Đinh Nhất Xuyên.

Đinh Nhất Xuyên là tác giả online ăn khách nhất hiện nay, có đến hàng triệu độc giả. Mà từ lúc Hồ Thiên Long hắn mở chuyên mục này ra, hắn chính là fan hâm mộ trung thành nhất của chuyên mục này, mỗi một lần Đinh Nhất Xuyên gửi bài mới, hắn đều giành được tem. Không phải hắn cả ngày không làm gì chỉ cắm máy chờ, mà hắn vận dụng ưu thế của mình – viết plug-in

Cái gì? Bạn muốn nói hắn làm bừa ấy hả?

Nhân gia Thiên Long huynh nói, ta chẳng qua là dùng tốt tài nguyên, lợi dụng ưu thế. Ta viết plug-in, đấy là bản lĩnh của ta. Thấy không công bằng, bạn cũng viết đi, bạn biết viết không? Bạn biết không? Bạn biết không?

Sở dĩ Hồ Thiên Long trong nhóm độc giả của Đinh Nhất Xuyên cũng coi như có chút tiếng tăm, hầu như độc giả online nào của Đinh Nhất Xuyên cũng biết hắn. Mỗi lần Hồ Thiên Long mở chuyên mục của Đinh Nhất Xuyên đều có thể thấy các độc giả khác để lại bình luận như sau:

Đệch! Lại windyprotty! Đùa cái gì vậy?

Ôn đế Wen Xiong Poti thật anh hùng!

Windyprotty mi đừng như vậy chứ, để một cơ hội cho bạn nữa đi!

Hay, mỗi đêm mi đều chiếm vị trí đầu tiên, quá ác liệt, quá lưu manh!

Hồ Thiên Long nhìn những tin nhắn để lại, cảm giác về sự ưu việt và thành tự gì đó bùm bùm bắn thẳng lên trời.

Nhưng hôm nay đại khái là ngày không may của hắn. Không ngờ vị trí đầu tiên của hắn, tem chương mới của Đinh Nhất Xuyên lại bị người khác cướp mất!

Nhìn bình luận, Hồ Thiên Long giận sôi lên.

Hả? Đêm nay “lần đầu tiên” của Đinh đại thần rơi vào tay người khác?!

Countd1009 là ai vậy?

1009 cái đệch gì? Không quen.

Gã là anh em của 007 hả?

Uây, Ôn đế Wen Xiong Poti thoái vị rồi ha?

Hồ Thiên Long hoàn toàn không thể tin được, hắn lật lại trang bình luận đầu tiên. Quả nhiên tem bị một kẻ tên countd1009 chiếm mất. Cái tên countd1009 là ai?! Không thể nào! Ai có thể thắng được plug-in? Chẳng lẽ là hệ thống bị lỗi?

Hồ Thiên Long lật lịch bàn một cái, đệch! Khó trách, hôm này là thứ sáu ngày 13, hắn thật sự bị xui xẻo tới nhà rồi.

Hồ Thiên Long mở qq, bảng chat nhóm lập tức nhảy ra.

Mary sát vách: Hôm nay tem bị một tên nhân sĩ vô danh cướp mất! A Di à, ngày hôm nay tới sao?

Bàn đại hải: Tối hôm qua cùng một em gái đại chiến ba hiệp, ngày hôm nay không được rồi phải không?

Trẫm xạ nhĩ nhất kiểm: Cái đệch 009 là ai vậy? Ai quen nó?

Đánh rơi tinh hoa: Trước đây ở trang của Tiểu Xuyên Tử hình như có gặp qua, nhưng mà ít bình luận,

Nguyệt lượng kinh qua: Cái gì? Đã gặp qua ở đâu?! Mau nói cho ca biết!

Mary sát vách: Uây, A Di cuối cùng cũng tới?

ID của Hồ Thiên Long trong nhóm là: Nguyệt lượng kinh qua. Vốn dĩ cái tên này không có gì đặc biệt, thậm chí còn được cho là rất có ý thơ. Thế nhưng sau đó nhóm lại xuất hiện cái tên: Đánh rơi tinh hoa. Hai cái hỗ trợ làm nền cho nhau, được đấy, lần này id của Hồ Thiên Long được đưa lên đến hèn mọn cao độ. Sau đó trong nhóm gọi hắn cũng chỉ gọi id đệ nhất và đệ tứ, hoặc là trực tiếp gọi hắn A Di. Mà đánh rơi tinh hoa ấy mà… để cho hài hòa, chúng ta đừng nhắc thì hơn.

Đánh rơi tinh hoa không hổ cùng với Hồ Thiên Long anh không ra anh, em không ra em, lập tức liền nói cho hắn ở chương mấy thấy bình luận của người này.

Hồ Thiên Long lập tức mở chuyên mục của Đinh Nhất Xuyên ra tìm.

Cái gã countd1009 bình luận tương đối ít, mỗi lần đều bình luận về văn chương, so với hắn gần như trò chuyện thì tin nhắn để lại khác nhau rất lớn. Nhưng là lời bình của anh mỗi lần đều có kiến giải độc đáo, nói thẳng vào tâm khảm của Hồ Thiên Long, khiến hắn sinh ra đồng cảm mãnh liệt. Thậm chí có một số chỗ Hồ Thiên Long không hiểu được thông qua bình luận chỉ điểm của anh cuối cùng cũng thấy được trời quang.

Xem bình luận của anh xong, Hồ Thiên Long không chỉ tha thứ cái tên “soán vị” này, mà trừ đáy lòng còn đối với hắn đôi chút ngưỡng mộ.

Hồ Thiên Long liền mở lại các chương khác và đọc bình luận, muốn tìm xem nick countd1009 còn có bình luận nào mà mình chưa đọc hay không.

Chính mình đang trở nên như si như say, cái ót bị gõ một cái thật đau.

“Aoooo!” Kêu đau một tiếng, Hồ Thiên Long quay đầu nhìn lại, thì ra hung thủ chính là ông già – Hồ Sưu.

Hồ Sưu chính là một vị gian thương đúng nghĩa, không chỉ có thái độ làm người gian trá láu cá mà còn cực kì keo kiệt, đối đãi với thuộc hạ lạnh lùng như mùa đông, đối đãi với khách hàng nhiệt tình như mùa hè. Đó là đương nhiên, bỏ tiền chính là đại gia. Vì vậy, người ta đặt cho ông một biệt danh – Sưu Hồ!

“Ông già sao lại đánh tôi?!” Hồ Thiên Long sờ sờ cái ót đang sưng lên.

“Đánh mày thì sao! Thằng nhóc này lộ vẻ mặt mê gái làm cái gì, đang tư xuân hả? Suốt ngày chỉ biết làm ổ tại nhà hết ăn lại nằm, miệng ăn núi lở, không làm gì thì không có cái mà ăn! Mày nói xem mày có ích lợi gì? Tao cho mày biết mai mày phải tới công ty nhà chúng ta mà làm, từ thấp làm nên! Bác bỏ tất cả mọi kháng án, không được phản kháng!” Sưu Hồ nói như đảo đậu, bắn liên thanh, cũng không quan tâm xem con trai có đồng ý hay không trực tiếp rời đi. Châm ngôn của Sưu Hồ là: Bố chính là vương pháp!

Hồ Thiên Long lần thứ hai nhìn lịch: “Ông chém! Thật xui xẻo thứ sáu đen đủi!”
Bình Luận (0)
Comment