Abo Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt

Chương 1.1

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

ABO, kỷ nguyên năm 3021, ngày 21/3.

Ánh nắng chói chang, đại địa là một mảnh hoang vu,  đô thị phồn hoa khi xưa  nay chỉ còn lại là phế tích.

Con đường hoang vắng không bóng người, chỉ có nhựa đường vì nhiệt độ quá cao mà vặn vẹo, tựa như tầm mắt người mờ mịt trong làn nước nóng.

Giữa trời không có chút gió, chỗ râm mát trên nhà cao tầng tàn tạ cũng khiến người ta nóng đến phát rồ.

” Ồ ồ…” Nghe kĩ lại phát hiện dường như có tiếng người thở hổn hển.

Còn nghe thấy cả tiếng ma sát với mặt đất.

Tiếng thở dốc ngày càng gần, dường như nghe được cả tiếng rỉ sét trong cổ họng, giống như mấy năm qua chưa từng ăn uống.

Đột nhiên xuất hiện một bóng người giữa con đường vắng tanh.

Nhưng cũng không thể nói thứ này là “Người”.

Cả người “nó” bẩn thỉu, giống như kẻ vừa chết được cả tháng lại lóp ngóp bò lên từ đống xác.

Xương cốt “nó” vặn vẹo, một chân bị gãy được kéo lết phía sau, hai cánh tay thì như đồ trang sức mà vắt vẻo trước ngực, đong đưa theo động tác của “nó”. Một cánh tay đã không thấy huyết nhục mà chỉ còn xương cốt màu đen, quần áo trên người rách nát không chịu nổi, mơ hồ thấy được T–shirt màu xanh sẫm, trước ngực bị máu đen và vết bẩn che phủ.

Trên mặt “nó” đã không còn thấy được ngũ quan, đôi môi cũng hai má khô khốc hóp lại lộ ra xương cốt đỏ đen lẫn lộn, thịt trên đó lỏng lẻo như sắp rơi ra, lỗ tai thối rữa lúc nhúc giòi bọ màu trắng, vừa thấy đã buồn nôn.

Mà tiếng “ồ ồ” lại từ miệng “xác thối” truyền ra.

Mí mắt không còn, chỉ có màu trắng quỷ dị của con ngươi, bên trong còn một điểm đen càng tăng thêm vẻ khủng bố.

Nó vặn vẹo bò trên đường, lúc chân tiếp xúc cùng mặt đất, bởi nhiệt độ quá cao mà còn nghe thấy mùi thịt bị cháy, khói trắng bốc lên, một mùi tanh hôi bốc lên, nó lại không thèm quan tâm, dưới nhiệt độ bất thường vẫn vặn vẹo bò về phía trước, càng lúc càng đến gần cao tầng tàn tạ kia, tựa như nơi đó có thứ hấp dẫn nó…

Càng gần cao tầng, tiếng rỉ sét trong họng nó phát ra càng lớn, động tác lết càng nhanh hơn.

Trong cao tầng bị bóng tối che phủ, một tia sáng lướt qua.

Lúc nó lết tới gần cao tầng, động tác đột nhiên dừng lại, như cảm giác được gì đó. Rất nhanh tiếng ” Rầm!” ” Bang!” khủng bố và tiếng gầm thét cùng nhau vang lên.

Nhãn cầu lăn lóc trên mặt đất, trong nháy mắt thịt thối trên mặt cùng ánh sáng tiếp xúc bị nướng chín, giòi bọ sống như bị đặt trong chảo dầu sôi, vặn vẹo mấy cái rồi tiêu tan.

Mặc dù đã chém giết vô số tang thi, nhưng thấy cảnh này Chu Mạc vẫn cảm thấy buồn nôn.

Khó chịu cau mày, anh nghiêng sang một bên, rút một chiếc khăn mềm lau thanh kiếm bị dính máu.

Ánh sáng chiết xạ hiện ra gương mặt cương nghị của thanh niên, tóc cắt ngắn, da thịt hơi thô ráp màu mật ong, mày kiếm mắt sáng như sao, sống mũi cao thẳng, đôi môi hơi dày khô nứt… Thời tiết nóng đến khó thở, anh mặc áo may ô màu đen, lộ ra cần cổ thon dài cùng cánh tay mạnh mẽ, quần kaki màu đen phối cùng giày Martin.

Mồ hôi không ngừng chảy xuống theo hai má, cả người ướt đẫm mồ hôi, kết hợp cùng làn da màu mật ong lại phá lệ phát ra ánh sáng mê người, càng lộ ra vóc người đẹp đẽ của anh.

Nhìn thân kiếm được điêu khắc hoa văn mĩ lệ, ngón tay thon dài lướt trên hàng chữ khắc trên thân kiếm “Kỷ niệm núi Võ Đang”, nam nhân liếm đôi môi khô khốc, tra kiếm vào vỏ kiếm đeo sau lưng.

Liếc nhìn lòng trắng quỷ dị của tang thi, nghe tiếng ồ ồ từ phía xa, nam nhân xách balo, biến mất trong ánh sáng.

Đây là thế giới ABO, kỷ nguyên năm 3021, bạo phát tang thi năm thứ ba.

Ai cũng biết, kỷ nguyên ABO chia ra nhiều loại giới tính, theo thứ tự là Nam α, nữ α ; Nam β và nữ β, còn có Nam Ω và nữ Ω.

ABO đều có tuyến thể, đó là nơi chứa tín tức tố* cùng nơi bị ký hiệu.

QT là tín tức tố, lúc search thì thấy nhà Tâm Linh giải thích là tiết tố dục, hooy nha, cái này cứ bỏ qua cũng được  ( ̄︶ ̄)/

Trong đó, α có tín tức tố mạnh nhất, có thể dễ dàng lưu lại ký hiệu trên người β hoặc Ω, bởi vì tín tức tố quá bá đạo nên hầu như là không thể ký hiệu họ. Còn tuyến thể của β chủ yếu là để trang trí, bởi họ không có kỳ động dục, cũng không cần đi ký hiệu hoặc bị ký hiệu, bọn họ hoặc là không có tín tức tố hoặc là mùi của tín tức tố rất nhạt, nhưng cũng có lúc họ bị α ký hiệu (giống tiểu thụ:v). Tín tức tố của Ω với tín tức tố của α khác nhau, tín tức tố của họ có mùi ngọt, tại kỳ động dục, mùi hương này sẽ càng nồng, Ω chưa bị đánh dấu sẽ có mùi để hấp dẫn α, dẫn đến kỳ động dục của α,đồng thời cũng kéo đến nhiều α khác đến ký hiệu họ. Lúc này α sẽ giống như dã thú mà tranh nhau quyền đánh dấu Ω, đến khi có một α có thể cắn vỡ tuyến thể của Ω và dùng răng nanh của mình để truyền tín tức tố vào cơ thể Ω, lúc này cuộc tranh đấu mới kết thúc.

Mà kỷ nguyên ABO, dùng tỉ lệ % mà tính, thì có 20% là α, 70% là β, Ω chỉ chiếm 10%.

Phát triển đến giai đoạn này, tuổi thọ con người lên đến 200, mà y học cùng khoa học kỹ thuật phát triển, con người có thể duy trì dáng vẻ ở năm 180 tuổi, sau 180 tuổi mới từ từ già yếu. Về phân chia cấp ABO, đến năm 18 tuổi mới có thể nhận biết, tất cả đều đến bệnh viện để bác sĩ trắc giới tính kiểm nghiệm đẳng cấp, cấp S là cao nhất, còn cấp C là yếu nhất. Nhưng kiểm tra này chỉ dành cho α và Ω, α có đẳng cấp càng cao thì năng lực càng mạnh, có thể áp chế α cấp thấp và có được Ω cùng đẳng cấp như mình. Còn bài kiểm tra của Ω cũng tương tự như vậy, Ω đẳng cấp cao sẽ thu hút được nhiều α trong kỳ động dục, đương nhiên đẳng cấp cao thì năng lực sinh sản cũng càng tốt. Tuy nhiên β cũng có bài kiểm tra như vậy, và cũng sẽ có cấp S… Nhưng so với một α có năng lực mạnh mẽ cũng với Ω cấp cao, thì β lại chẳng là gì cả.

Theo bài kiểm tra, có 6 loại giới tính trong thế giới này.





Camellia> có thể tìm hiểu thêm ở đây

Đến kỷ nguyên ABO năm 994, Ω bởi bị xem là công cụ sinh dục mà diễn ra phản kháng, luật bảo vệ Ω càng ngày càng ít, các quốc gia liên hợp liền đưa ra Luật bảo vệ Ω, đến lúc này Ω mới không bị kỳ thị và được phân công công việc trong xã hội. Sau khi họ lựa chọn bạn đời, công việc trong xã hội sẽ được chia làm ba tầng, thượng trung hạ đều sẽ xuất hiện bóng dáng của họ.

Khi xã hội và dân số không ngừng phát triển, đặc biệt là khi Luật bảo vệ Ω càng hoàn thiện, Ω cao cấp cũng không phải trốn tránh, số lượng α cùng Ω nhanh chóng tăng lên, rất nhiều α và Ω đều tự hào khi có con gái là α/Ω. Thời gian này, tỷ lệ kết hôn giữa α x Ω là nhiều nhất, mà β nằm ở trung tầng trong xã hội lại chịu ảnh hưởng, bởi vì gen, lại có thể trở thành thượng tầng, họ bắt đầu nghĩ cách kết thông gia cùng α hoặc Ω, sau đó trở thành một làn sóng mới, β x Ω cuồng triều.

Đến kỷ nguyên ABO năm 3000, α và Ω nhanh chóng tăng lên, xã hội có bước đột phá mới.

Kỷ nguyên ABO năm 3004, theo số lượng thống kê toàn cầu, số lượng α tăng lên 40%, Ω tăng lên 35%, còn β giảm mạnh từ 70% xuống còn 25%.

Dưới dòng chảy lịch sử, β vẫn luôn nằm ở trung tầng nay đã rơi xuống đáy của xã hội. Mặc dù ở chế độ pháp trị cùng với khoa học phát triển, β dù không đến mức phải trở thành nô lệ thì cuộc sống cũng chẳng dễ dàng.

α với Ω vẫn luôn được xem là đứa con yêu của Thượng Đế. α có năng lực mạnh mẽ, Ω thông minh lại có khả năng sinh sản, đứa trẻ được sinh ra giữa họ luôn đứng trên đỉnh của xã hội, mà β luôn nằm ở trung hạ tầng lại bị kỳ thị, thực lực không có, khả năng sinh sản lại càng không.

Hiện tại α Ω trong xã hội nhiều vô số mà β từng là thành phần không thể thiếu trong xã hội nay trở thành kẻ bỏ đi. Ví dụ, tại một đế quốc cao cấp, trước kia, trong 100 người thì có 50 người là β thì nay, trong 100 người có 5β cũng là quá nhiều rồi, mà 5β này phải là người có cống hiến rất lớn hoặc ở trong gia tộc α hoặc Ω. Quốc gia vẫn đang ủng hộ việc số β hiếm hoi còn lại hoặc gả cho α hoặc là kết hôn cùng Ω, còn tình yêu β x β lại không đưuọc xem trọng.

Với tình huống phát triển như này, β sẽ dần biến mất trong dòng sông lịch sử, α và Ω sẽ thay thế β.

Mà các đế quốc cũng không vì việc này mà lo lắng, họ vẫn mong chờ thế giới αΩ, bởi trong mắt họ, gen giữa α x Ω mới là gen hoàn mĩ nhất.

Mà người vừa giết một con tang thi, nhân vật (tiểu thụ) chính của chúng ta, tên là Chu Mạc, rất không may, là một β sắp bị hủy diệt.
Bình Luận (0)
Comment