Dịch: Hàn Phong Vũ| Anh Túc team
"Kế tiếp chúng ta phải làm sao bây giờ? Tiếp tục đợi ở chỗ này là được sao?"
Trương Xuân Tuyết nhìn Hạ Thiên Kỳ, không xác định hỏi.
"Nếu Hạ cảnh quan đã nói trong biệt thự có quỷ lộng hành, đồng thời còn có rất nhiều người đã bị thay thế, nếu chúng ta còn trở về thì chẳng phải là tự chui đầu vào lưới hay sao? Cho nên chắc chắn là đợi ở chỗ này rồi, bất quá tôi cảm thấy chính là đợi ở trong đồn cảnh sát phải an toàn hơn rất nhiều."
Cách nghĩ của Lưu Xương Mỹ rất đơn giản, là trừ không trở về biệt thự, thì chỗ nào cũng an toàn.
Xem chừng Trương Xuân Tuyết cũng không có ý tưởng gì trong chuyện này, mà Hạ Thiên Kỳ thì lại không trả lời cô, chỉ cúi đầu đang suy tư cái gì.
Hạ Thiên Kỳ suy tính chính là vấn đề mà Trương Xuân Tuyết vừa mới hỏi hắn kia, kế tiếp bọn họ vẫn đợi ở chỗ này, hay là nói trở về biệt thự.
Lại nói tiếp thì sự kiện này chỉ xem là việc riêng tư của hắn, cho nên hoàn hành và không hoàn thành cũng không quan trọng, mà điều kiện hoàn thành có vẻ cũng không bao gồm nhất định phải bảo vệ cho mấy người Trương Xuân Tuyết sống sót.
Cho nên hắn cẩn phải suy nghĩ thật kỹ một chút, nếu bọn họ vẫn luôn ở lại nơi này thì sẽ như thế nào, trờ về thì lại như thế nào.
"Bây giờ các người so sánh tên một chút, xem còn có người bị thay thế hay không?"
Nghe phân phó của Hạ Thiên Kỳ, Lưu Xương Mỹ và Trương Xuân Tuyết vội vàng đối chiếu tên người phía dưới, kết quả phát hiện trước mắt trừ hai người bọn họ, chỉ còn Vương Tân là vẫn chưa bị thay thế.
Nói cách khác, Vương Tân đang ở lại trong biệt thự với một đám quỷ.
"Cũng chỉ còn lại có một mình Vương Tân vẫn còn."
Trương Xuân Tuyết lại lần nữa cảm thấy sự sợ hãi khiến cô sởn cả tóc gáy.
"Ừ."
Hạ Thiên Kỳ nghe xong chỉ gật đầu một cái tượng trưng, sau đó cũng rơi vào trầm tư.
Chín người, hiện tại chỉ còn lại ba người, còn như sáu người khác chắc chắn chính là quỷ vật.
Dựa theo logic bình thường, miễn là giết chết sáu con quỷ vật trong biệt thự kia, vậy thì sự kiện này lại tương đương với hoàn thành. Nhưng căn nguyên của sự kiện cũng không ở trên người của sáu con quỷ vật này, bởi vì vốn là bọn họ không tồn tại.
Nói cách khác, bọn họ đều là vật phẩm thay thế giữa chín người kia, nếu như có mười người, vậy thì số lượng quỷ vật chính là mười. Có hai mươi người, như vậy số lượng quỷ vật chính là hai mươi.
Cho nên vấn đề trọng điểm không hề tồn tại trên số lượng quỷ vật, mà là trên lý do vì sao đám quỷ vật này phải xuất hiện, nếu hắn không giải quyết vấn đề này, vậy thì cho dù hắn có năng lực giải quyết hết sáu con quỷ trong biệt thự, có lẽ vẫn không cách nào giải quyết được sự kiện này.
Nguồn gốc vấn đề xảy ra ở nơi nào, suy nghĩ cho rõ ràng một điểm này, sau đó tra rõ mới là điểm mấu chốt giải quyết sự kiện này.
Ý thức được một điểm này, Hạ Thiên Kỳ cũng không nghĩ nhiều cái gì nữa, kịp thời quyết định nói:
"Bây giờ chúng ta trở về căn biệt thự kia."
"Hạ cảnh quan, anh... Anh vừa nói cái gì?"
Lưu Xương Mỹ nghe xong thì mở to hai mắt nhất thời khó có thể tin được, như không tin được là mình vừa mới nghe được sự thật vậy.
"Tôi nói, bây giờ chúng ta đi trở về căn biệt thự kia."
"Vì sao? Căn biệt thự kia không phải có quỷ sao? Bây giờ chúng ta trở về chẳng phải là tự chui đầu vào lưới, bọn chúng chỉ mong chúng ta quay về!"
Vấn đề kế tiếp đi đâu mặc dù là do Trương Xuân Tuyết nói ra, nhưng nhìn dáng vẻ sợ hãi đến muốn chết kia của cô, hiển nhiên cũng là vạn lần không muốn trở về biệt thự lần nữa. Dù sao trước đó người thuyết phục Lưu Xương Mỹ chạy trốn chính là cô.
"Tôi sẽ bảo vệ các người, tuyệt sẽ không để cho các người xảy ra chuyện. Tôi cần phải tìm được nguồn gốc của sự kiện này, chỉ có như vậy mới có thể thật sự giải trừ phiền não của các người."
"Lẽ nào ở nơi này giải trừ không được sao? Cẩn phải để chúng tôi cũng đi với anh?"
Lưu Xương Mỹ bắt đầu nghi ngờ chất vấn khả năng của Hạ Thiên Kỳ, ngay cả Trương Xuân Tuyết cũng khẽ đảo mắt liên tục, như đang suy tư chuyện gì.
"Mục tiêu của quỷ vật là các người, không phải tôi." Biểu tình của Hạ Thiên Kỳ lạnh lẽo xuống, ngữ khí có chút lành lạnh nói:
"Muốn giữ mạng sống là chuyện của chính các người, nếu tôi không quan tâm sinh tử của các người, thì sao phải đội mưa lớn chạy đến nơi này phí nhiều lời với các người như vậy?"
"Dù có nói cái gì tôi cũng sẽ không quay về!"
Lưu Xương Mỹ nói như chém đinh chặt sắt.
"Anh có phải muốn lừa gạt chúng tôi trở về, các người thật ra là một phe đúng không?!"
Trương Xuân Tuyết lôi kéo Lưu Xương Mỹ lui về phía sau mấy bước, rất có ý tứ muốn xoay người chạy đi.
Nhưng mà nghe nghi ngờ của Trương Xuân Tuyết, Hạ Thiên Kỳ lại nhìn không được bật cười:
"Cô từng nghe nói quỷ vật giảng đạo lý với con người chưa?"
Trương Xuân Tuyết và Lưu Xương Mỹ đều không nói gì thêm, bất đắc dĩ, Hạ Thiên Kỳ cũng chỉ có thể tung ra đòn sát thủ của hắn:
"Được rồi, vậy tôi sẽ chứng minh thực lực của tôi một chút cho các người thấy, bất qua sau khi xem rồi, thì ngàn vạn lần không cần phải sợ."
Nói xong, Hạ Thiên Kỳ lại vận dụng (Lệ quỷ cường hóa) sau khi hắn cường hóa đến bảy cấp, một phần quỷ khí sinh ra trong cơ thể, sử dụng số quỷ khí này quỷ hóa tứ chi.
Mắt thấy tứ chi của Hạ Thiên Kỳ đột nhiên nở to ra một vòng, đồng thời còn có màu đỏ sẫm sáng bóng lưu chuyển phía trên, đồng tử Trương Xuân Tuyết và Lưu Xương Mỹ đều co rút lại, kêu to muốn chạy đi, nhưng Hạ Thiên Kỳ đời nào thả cho bọn họ chạy trốn, bằng vào năng lực thuấn di của quỷ anh, trực tiếp xuất hiện ở trước của sau đó mở ra hai cánh tay đã khôi phục lại trạng thái bình thường.
"Hiện tại các người nên tin lời tôi đi, nếu tôi muốn thương tổn các người, thì bây giờ đã có thể giết chết các người ngay, cần gì lừa các người quay lại biệt thự cho uổng công."
Thấy Hạ Thiên Kỳ lại biến trở về dáng vẻ trước đó, lại nghe Hạ Thiên Kỳ nói như vậy, tâm tình của Trương Xuân Tuyết và Lưu Xương Mỹ mới khôi phục lại một phần, trên thực tế khi Hạ Thiên Kỳ ngăn ở cửa, hiện tại bọn họ chính là muốn chạy trốn vốn cũng trốn không thoát.
"Anh... Anh rốt cuộc..."
"Đương nhiên là người không phải quỷ, có con quỷ nào bộ dạng đẹp trai như tôi đây hay sao?"
Câu đùa giỡn này của Hạ Thiên Kỳ khiến Lưu Xương Mỹ và Trương Xuân Tuyết có chút không hiểu vì sao, bất quá thấy hắn lộ ra dáng tươi cười, hai người trái lại cũng không quá sợ như trước kia nữa.
"Nếu anh đã lợi hại như vậy, vậy tại sao không tự mình trờ về diệt trừ những con quỷ kia đi, không cần lôi kéo theo chúng tôi cũng quay về chứ?"
"Vấn đề này trước đó tôi đã từng giải đáp rồi, vì diệt trừ mấy con quỷ trong biệt thự kia, cũng không thể hoàn toàn tiếp xúc đến phiền não của các người, nhiều nhất chỉ là trị ngọn không trị gốc."
Mặc dù Hạ Thiên Kỳ đã giải thích đến hai lần, nhưng nhìn biểu hiện trên mặt Trương Xuân Tuyết và Lưu Xương Mỹ vẫn là nghe không hiểu. Hạ Thiên Kỳ cũng không có kiên nhẫn đi giải thích thêm lần thứ ba cho bọn họ nữa, mà là nói thẳng:
"Nói chung, nếu muốn cuộc sống sau này tốt hơn, không còn bị quỷ vật quấy rầy nữa, thì phải ngoan ngoãn theo tôi quay về căn biệt thự kia, tôi sẽ bảo vệ các người an toàn."
"Vậy có thể chỉ một người quay về hay không, lá gan của tôi đặc biệt nhỏ."
Thấy Hạ Thiên Kỳ đã quyết định biện pháp, Lưu Xương Mỹ trước là có chút áy náy nhìn Trương Xuân Tuyết một cái, sau đó cô hại nhìn Hạ Thiên Kỳ nói:
"Không thì anh dẫn theo tiểu tuyết trở về đi, dù sao một người hay hai người trở về cũng giống nhay, tôi từ nhỏ đã đặc biệt sợ quỷ, ngay cả nghe một số chuyện quỷ đều có thể gặp ác mộng liên tục ít ngày."
"Chuyện này không cần thương lượng, hai người các người đều phải quay về với tôi."
Hạ Thiên Kỳ đã nói hết mức, vốn dĩ không cho Lưu Xương Mỹ chỗ trống để cò kè mặc cả.
Hai người lại nhát gan sợ hãi một hồi nữa, lúc này mới mang vẻ mặt không tình nguyện theo Hạ Thiên Kỳ rời khỏi khách sạn.