Dịch: Hàn Phong Vũ
Sự tồn tại của tam đại Minh Phủ, không thể nghi ngờ là để đối phó với sự xâm lấn của quỷ vật đến từ dị thế giới, mặc dù trong đó cũng tồn tại một phần ngoại tộc, nhưng trên bản chất với nhân loại mà nói chính là làm hại lớn hơn.
Thế nhưng liên minh quân phản loạn nhìn qua như có phần không quá chừng mực, cũng không giống chuyên môn để đạp đổ tam đại Minh Phủ, hoặc là nói, là một thế lực riêng biệt tồn tại để thay thế tam đại Minh Phủ.
Bọn họ muốn làm gì thì làm, không chịu bất kỳ ràng buộc đạo đức hay ràng buộc quy tắc hiện thực nào, ở phương diện khác thậm chí không có gì khác với quỷ vật, lấy giết chóc nhân loại làm thú vui, có thể nói là không có chút nhân tính nào.
Những thứ này hoàn toàn không phải suy đoán không có căn cứ của Hạ Thiên Kỳ, mà là nghe được thông qua biểu hiện của gã đàn ông trước mắt này, cũng với mấy lời thử lôi kéo của gã.
Mặc dù hắn không có cảm tình gì với tam đại Minh Phủ, nhưng dù sao bên trong cũng không thiếu loại người tốt như Lương Nhược Vân, bất kể thế nào, bọn họ đều chọn trên phương diện ra sức chống lại quỷ vật.
"Các người thoát ly khỏi Minh Phủ, còn làm sao nâng cao thực lực?"
Hạ Thiên Kỳ lại nói ra một nghi ngờ của hắn.
"Chỉ cần gia nhập tập thể của tam đại quỷ vương, mỗi khi qua một đoạn thời gian cấp trên lại cũng sẽ phát tới đủ các loại phần thưởng."
"Lẽ nào quản lý cấp cao cũng có thể gia nhập những tập thể khác sao?" Chuyện này Hạ Thiên Kỳ vẫn là nghe tới lần đầu.
"Đương nhiên có thể, chỉ cần thực lực của anh mạnh, cấp bậc đủ, anh có thể dùng quyền hạn Minh Phủ đi xây dựng thế lực riêng thuộc về anh."
"Nói cách khác kết cấu không thay đổi, chỉ là một chạc cây phía dưới xảy ra thay đổi về chất mà thôi, muốn lấy tư cách thân cây đâm chồi ra lá."
"Đúng, chính là ý tứ này."
Gã đàn ông càng nói giọng càng trở nên nhỏ hơn, hiển nhiên là thương thế quá nặng, khiến gã khó mà kiên trì quá lâu.
Hạ Thiên Kỳ hỏi tới đây, có thể nói là những gì hắn có hứng thứ biết đều đã biết, còn như một chút chuyện khác, thì không phải loại tiểu lâu la này có thể biết, cho dù có hỏi cũng là hỏi vô ích.
"Các người ở nơi này có mấy người, ở đây để làm cái gì?"
"Tao đã nói nhiều như vậy, sao mày vẫn không buông tha tao!"
Nghe Hạ Thiên Kỳ lại tiếp tục truy đuổi tung tích của những người khác, gã không cần nghĩ cũng biết, Hạ Thiên Kỳ là muốn đuổi cùng giết tận.
"Kỳ thực rất đơn giản, cũng vì tôi là con người, còn không đánh mất nhân tính cho chó ăn."
"Nhân tính? Ha ha... Khụ... Đừng ngây thơ nữa.
Xem ra mày còn là con non chưa từng tới đệ nhị vực, hoàn toàn không biết dáng vẻ thực sự của đệ nhị vực.
Chúng ta hoàn toàn không phải là người, chúng ta là thần!
Chúng ta là thần cao cấp, thế giới cấp thấp như loại này có vô số thế giới, giết chết một số để làm thú tiêu khiển cho chúng ta, lạu có cái gì không thể!
Thực lực của mày mạnh mẽ hơn tao, tao thuần phục mày, tao dẫn mày đi gặp lão đại của tao, giúp mày gia nhập vào liên minh quạn phản loạn. Sau đó cùng nhau lật đổ Minh Phủ, thế giới chính là của chúng ta.
Mày là người chủ quỷ vật thể chất, là tuyệt đối không cách nào dựa vào tam đại Minh Phủ...
Đừng giết tao, để tao giúp mày, tao thật sự có thể giúp được...
A!"
Không đợi gã đàn ông nói xong, Hạ Thiên Kỳ đã há to miệng, cắn một cái đứt cổ của gã, sau đó bắt đầu phát tiết như nuốt chửng.
Mãi tới khi hoàn toàn nuốt sống gã đàn ông không dư thừa chút nào, Hạ Thiên Kỳ mới lau vệt máu bên khóe môi, mím môi một cái phun ra một ngụm máu trên mặt đất.
Trong lòng hắn bây giờ có chút quái lạ, đó là một loại cảm giác hình dung không ra, vừa như tràn đầy không giải thích được, vừa cảm thấy rất quái đản.
Người vừa bị giết chết kia rõ ràng cũng là người, thế nhưng nội dung gã vừa nói hiển nhiên không phải lời một người sẽ nói.
Làm những nhân viên Minh Phủ như bọn họ mà nói, quả thực vì không ngừng cường hóa, không ngừng tăng cao, trên thực lực sẽ dần dần vượt quá phạm trù người bình thường.
Thế nhưng biến đổi cũng chỉ là thân thể của bọn họ, làm sao ngay cả tư duy cũng thay đổi chứ?
Hạ Thiên Kỳ lần nữa tràn đầy bất an với đệ nhị vực, không biết kia rốt cuộc là địa phương quỷ quái tới mức nào.
Vì sao mỗi một người phía trên xuống đều sẽ cho người cảm giác hoặc là bị điên, hoặc chính là biến thái tư tưởng vặn vẹo.
Có điều có một chút bây giờ hắn có thể rất rõ ràng, chính là hai thế lực lớn ở đệ nhị vực, hắn nhất định phải tận khả năng không tiếp xúc với bọn họ.
Vì tam đại Minh Phủ bên kia sẽ đuổi giết hắn, liên minh quân phản loạn bên kia đều là một số người điên và biến thái tập hợp lại.
Có thể nói không cần biết bên nào cũng không phải chỗ tốt lành gì cho mình dung thân.
Gã đàn ông vẫn không khai ra những người khác, thế nhưng gã không khai ra, đã nói lên nơi này quả thực không chỉ có một người làm phản.
Có điều hắn cũng không lo lắng không lôi được bọn họ ram chỉ cần chờ quỷ vực của hắn khôi phục lại, rất dễ dàng bao phủ cả thành phố Hằng Viễn vào trong.
Tới lúc đó, cho dù là góc tối tăm nhất, không người chú ý nhất đều chạy không thoát cảm nhận của hắn.
- ---
Nửa đêm, ở trong hành lang phòng bệnh yên tĩnh, một nam một nữ đang giao hoan không chút kiêng kỵ.
Trong động tác kịch liệt của người phụ nữ tóc xù mì, tần suất nhúc nhích cực nhanh, từ xa nhìn qua giống như một hình nhân đặt trong xe nhún.
Nhưng ngay khi tần suất của người đàn ông bắt đầu nhanh hơn sắp dừng lại, mặt người phụ nữ phía trên lại đột nhiên lộ vẻ khinh thường, hung hăng một quyền đấm xuyên đầu người đàn ông.
Máu tươi dọc theo hành lang không ngừng văng tới trên cửa phòng bệnh gần đó.
Người phụ nữ cũng không mặc quần áo vào, cả người trần trụi như u linh xuyên qua trong hành lang tĩnh mịch không người.
Mà trong những phòng bệnh mà ả đi qua, chất đầy mấy thi thể như núi nhỏ.
Đi tới cuối hành lang, người phụ nữ đẩy cửa phòng trực ban ra, trong phòng trực ban, một người đàn ông bị móc mắt xuống, máu me dễ nhại bị trói trên giường.
Hơi thở đã rất yếu ớt, hiển nhiên đã vì mất máu quá nhiều, đã cận kề với cái chết.
Lúc này người phụ nữ đi tới, lấy ra một con dao mổ dính máu trong tủ nhỏ một bên, sau đó bắt đầu hưng phấn lóc da lóc thịt.
"Quá kích thích... Thật sự quá kích thích..."
Người phụ nữ hưng phấn cười lớn, chợt không biết, Hạ Thiên Kỳ đã đi tới cạnh cửa không chút tiếng động, nhìn người phụ nữ gầy giơ xương, trong ánh mắt lóe ra hàn mang tàn nhẫn.
"Bà yên tâm đi, bây giờ bà đối xử với hắn thế nào, tôi sẽ lập tức làm y như vậy với bà.
Không thể không nói, người của liên minh quân phản loạn các người, mẹ nó thật đúng là muốn bao nhiêu biến thái thì có bấy nhiêu biến thái, có nuốt sống các người cũng chưa hết giận!"
Lúc Hạ Thiên Kỳ nói chuyện, toàn thân đã bị quỷ khí âm u bao phủ, đồng thời theo tức giận của hắn tăng lên, số quỷ khí bốc lên từ trong thân thể kia lúc này cũng trở nên cực kỳ sống động.
Nghe tiếng nói mang theo sát ý lành lạnh đột nhiên vang lên sau lưng, người phụ nữ theo bản năng xoay người lại, hưng phấn trên mặt trong nháy mắt cũng bị kinh hồn chiếm cứ.
"Ngươi là ai!"
"Người giết bà."
5 phút sau, vẫn là trong căn phòng trực ban vốn thuộc về hộ sĩ này.
Bên cạnh thi thể vừa bị phanh thây ở nơi đó, lại có thêm một đống thịt miếng bị xắt ra chỉnh tề, cái đầu của người phụ nữ tóc xù mì kia, thì bị một con dao mổ đâm xuyên qua xương chân mày ghim lên tường.
Biểu tình trước khi chết, tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng không cách nào nói rõ.
Hạ Thiên Kỳ giết chết người phụ nữ tóc xì mì cũng không ngừng tay, tiếp tục dùng quỷ vực tìm kiếm con cá lọt lưới còn sót lại.