Để nói về thân phận của cỗ thi thể đang nằm trên tế đàn kia thì ngay từ trước khi ác ma đại nhân có mặt, hắn đã nổi danh ở Ma giới, được xưng tụng là kẻ có sức mạnh khủng khiếp nhất, nhưng so với ác ma đại nhân thì cách hắn ‘nổi danh’ lại hoàn toàn khác hẳn. Khát máu và tàn sát là cách khiến cho tên tuổi của hắn trở thành cơn ác mộng dai dẳng và đáng sợ nhất toàn Ma giới. Không ai phủ nhận là hắn đã từng có một thời thống trị huy hoàng, nhưng với một kẻ mang trên mình quá nhiều nợ máu như vậy, ngay sau khi bị ác ma đại nhân đánh bại, Ma giới đã không do dự lập tức xóa tên hắn ra khỏi lịch sử.
Nhưng có một điều không ai nghĩ tới, rằng đại ma đầu khủng bố lẽ ra nên chìm trong quên lãng, ngay cả thân xác cũng bị thiêu rụi này lại có thể chuyển hồn đến Nhân giới, nhờ vào âm mưu của Lukyl mà hồi sinh!
Không còn nghi ngờ gì nữa, Nhân giới sẽ vì lần thức tỉnh này của hắn mà rơi vào nguy cơ bị thảm sát diệt vong!
Đối với đại ma đầu này mà nói, ác ma đại nhân chính là kẻ thù truyền kiếp của hắn, là kẻ đã đoạt đi ngai vàng của hắn, thiêu rụi thân xác biến hắn thành một cỗ xương khô, nhưng may mắn sao hắn vẫn giữ lại được một mảnh linh hồn, tự đưa mình vào trạng thái chết giả, lại nhờ vào sự trợ giúp của Lukyl mà dần dần khôi phục xác thịt.
Thế nhưng, hắn không ngờ ả đàn bà ngu xuẩn này ngay lúc hắn chưa kịp hồi phục hoàn toàn thân xác đã tự ý rước tên khốn kiếp Vũ Uyên kia tới phá đám!
Đại ma đầu phát ra tiếng cười âm hiểm, nhẹ giọng hỏi Lukyl, “Đóa hồng đen xinh đẹp của ta, trên đời này, em có phải là người yêu ta chân thành nhất hay không?”
“Đương nhiên người em yêu nhất chính là ngài, hỡi chiến ma vĩ đại. Khi em tìm thấy ngài trong thần điện bị bỏ hoang, trái tim em đã hoàn toàn thuộc về ngài. Chỉ có ngài mới xứng đáng là người nắm giữ Ma giới, nắm giữ trái tim em!” Lukyl tha thiết hôn lên bàn tay xương xẩu khô đét xám đen, nhiêu đó cũng đủ biết mắt thẩm mỹ của con người này tệ lậu tới mức độ nào.
“Ha ha ha ha ha ha ………Em đúng là người phụ nữ mà ta cần, người dâng hiến tình yêu vô điều kiện, sẵn sàng vì ta làm bất cứ chuyện gì, ha ha ha ha ha………Người đẹp của ta ……… Hãy chứng mính cho ta thấy tình yêu của em đi!” Đại ma đầu cười gằn từng tiếng, bàn tay bất ngờ vươn tới nắm lấy cổ của Lukyl, dữ tợn nói, “Tình yêu của ta, em có biết kẻ thù lớn nhất của ta đang tới gần đây, mà tất cả đều là do em dẫn lối đưa hắn đến không? Giờ hãy cho ta thấy lòng trung thành của em đi!”
“A a a a ………!” Lukyl còn chưa kịp thét lên, móng vuốt của đại ma đầu kia đã cắm ngập vào cần cổ trắng mịn của cô ta, tựa như người ta thọc tay vào một mớ bột mì mềm oặt, khiến cô ả trợn mắt trắng dã, cả người co giật giãy dụa, miệng há to thè ra chiếc lưỡi dài ngoằng, từng luồng sinh lực cùng ma lực không ngừng từ người cô ta chảy sang đại ma đầu. Thì ra hắn không kịp đợi đến khi nghi thức hồi sinh hoàn tất, vậy nên cần một lượng ma lực cực mạnh để lập tức sống lại mới có thể đàng hoàng mà nghênh chiến với Vũ Uyên! Mà vô tình sao hắn lại nhắm ngay ‘con mồi’ gần mình nhất lúc này là Lukyl. Đáng thương cho đại ma nữ còn chưa kịp cùng tình yêu của mình quân lâm thiên hạ đã toi công đầu tư bị lôi ra ăn sạch.
Một lát sau, Lukyl gục xuống, chỉ còn là một cái xác khô bị rút hết tinh lực, gầy đét, nhăn nheo trong bộ trang phục dúm dó, lộp bộp lăn xuống bậc thang.
Thân thể đại ma đầu sau khi hấp thu sinh lực của Lukyl đã bắt đầu có biến hóa. Trên cánh tay xương xẩu khô đét sạm đen kia dần dần được bao bọc bởi từng lớp cơ thịt khiến cho bộ xương di động dần hiện ra hình hài con người, ngay cả tóc cũng mọc ra rất nhanh, trong chốc lát, khi những luồng khói trắng lạnh toát trong quan tài dần tản đi, một người đàn ông tóc đỏ cao lớn chống tay ngồi dậy, trên mặt đều là sát khí, con người này nhìn qua đã biết tuyệt đối không phải mẫu thiện lương gì, nhất là đôi mắt đỏ rực tràn ngập vẻ thù hận và tàn ác kia. Hắn dang hai tay, gầm lên một tiếng khiến cả khu thần điện đều bị chấn động, trong nháy mắt trên lưng hắn mọc ra một đôi cánh dơi cực lớn, đen bóng và nhọn hoắt, toàn thân hắn cũng bắt đầu cháy lên một ngọn lửa đỏ rực. Đại ma đầu đứng trong luồng lửa vỗ cánh một cái, ngay lập tức đã xuyên thủng bức tường thần điện bay ra ngoài, để lại những dải lửa điên cuồng cháy lan ra thiêu rụi mọi thứ xung quanh, nhắm thẳng đến hướng địch thủ ngàn năm của mình —— Ác ma đại nhân.
Trên mặt đất, một cảnh tượng tương phản vẫn đang diễn ra, theo từng bước chân tao nhã của ác ma đại nhân, màu băng lam càng lan rộng tiến gần tới trung tâm cung điện —— Đài phun nước Mạn Đà La. Sân đình này bởi vì ở chính giữa có một đài phun nước cực lớn nên mới được đặt tên như vậy, mà khéo làm sao vị trí của đài phun nước ấy lại nằm ngay bên trên tế đàn bí mật dưới lòng đất kia. Mặt đất bắt đầu rung chuyển, những tiếng gầm rú từ bên dưới vang lên, nước trong đài phun cũng sục sôi không ngừng, toát ra từng luồng khói trắng, rõ ràng là bị hơi nóng khủng khiếp đun cho bốc hơi. Lúc ác ma đại nhân bước tới đứng nhìn hiện tượng lạ ở đài phun nước, một luồng lửa giống như xuyên thủng mặt đất mà phun trào lên, mặt đất cũng theo đó mà nứt ra rồi sụt xuống. Từ trong cột lửa đang hừng hực phẫn nộ hiện ra bóng người cao lớn hiên ngang đứng tít trên không trung dưới ánh trăng tròn vằng vặc, đôi mắt đỏ máu lóe lên những tia hận thù mãnh liệt!
“Tên của ngươi ta vẫn nhớ rõ! Tên ác ma mặt dày vô sỉ! Vũ Uyên!!!” Đại ma đầu cao lớn uy mãnh nghênh ngang chỉ tay xuống cái chấm nhỏ xíu dưới mặt đất – chính là ác ma đại nhân nhà ta, tiếng rống giận vang cả một góc trời.
“Tiếc quá, đây lại quên mất tên đằng ấy rồi.” Ác ma đại nhân đặt tay trước ngực, tao nhã mỉm cười gật đầu tỏ ý chào hỏi, nhưng khóe miệng kia nhếch lên kiểu gì cũng là nụ cười đầy châm chọc.
“Gừ ————————!!!” Đại ma đầu cực giận gào rống, từ trên không trung lao xuống, cặp móng vuốt ngưng tụ ngọn lửa nóng đến ngàn độ, dự định xé nát Vũ Uyên ra thành trăm mảnh. Dưới mặt đất, ác ma đại nhân thẳng lưng ưỡn ngực, bày ra bộ dạng thản nhiên ung dung như chẳng có chuyện gì phải vội.
Khi hai luồng sức mạnh một đỏ một lam lao vào nhau, tức khắc tạo ra một vùng sáng chói mắt, chấn động do va chạm đôi bên khiến cho phạm vi trong vòng cả ngàn dặm quanh đó đều bị ảnh hưởng, hai luồng hào quang vụt bay lên không trung, sức tàn phá mạnh đến mức trong nháy mắt đã san bằng đỉnh núi băng cao cả ngàn mét, những tảng băng vỡ rơi xuống lại bị lửa nóng dưới mặt đất thiêu đến không còn tăm hơi, khỏi phải nói đến khu dân cư dưới chân núi phải gánh bao nhiêu đau khổ.
Bầu trời xanh thẳm cũng vì sức mạnh của hai đại ác ma làm cho biến màu luôn. Một bên thì đỏ rực như trời chiều, bên kia lại xanh lam một màu như cực quang. Sau một hồi giao chiến, hai đại ma đầu mới tạm tách ra, lúc này trên mặt hai bên đều đã lộ rõ sát khí, mái tóc dài được ánh sáng màu lam bao phủ của ác ma đại nhân tung bay trong gió, hắn giơ tay phải, băng khí trên tay từ từ ngưng kết thành hình, tạo thành một thanh trường kiếm trong suốt hoa lệ —— một thanh trường kiếm sáng lấp lánh, chuôi kiếm là hình nữ thần băng giá với sải cánh dang rộng, tinh thể băng lam kéo dài từ chuôi đến thân kiếm, lưỡi kiếm trong suốt tựa như vô hình trong bóng tối, nhưng chỉ cần vung lên một chút là ánh sáng màu cực quang sẽ bừng tỏa ra, mũi kiếm chưa cần chạm vào con mồi, khí lạnh mà nó tỏa ra đã đủ để đóng băng hết thảy, lưỡi kiếm sắc bén có thể dễ dàng xẻ lá chắn Thiên giới ra làm đôi, được xưng là thần binh đệ nhất của Ma giới.
“Đây chính là thanh băng kiếm đã từng đâm ta trước kia.” Ánh mắt của đại ma đầu hơi nheo lại, nhìn chăm chăm đánh giá thanh kiếm trên tay Vũ Uyên, “Ngươi cho rằng lần này ngươi có thể làm được sao?” Nói xong liền nhe răng cười, không biết là do ảo giác hay sao lại cảm thấy khuôn mặt của đại ma đầu này có điểm tương tự cô ả ma nữ nham hiểm quen thuộc nào đó. Ác ma đại nhân nheo nheo mắt, một lúc sau mới phát hiện ra nguyên nhân của sự biến hóa nho nhỏ này.
“Thì ra là cùng với cô ta hợp thể sao?” Vũ Uyên lạnh nhạt hỏi.
“Đàn ông đúng là kẻ bạc tình, đã vậy còn hay hấp tấp. Nhưng dù sao chúng ta vẫn ở chung một chỗ.” Từ đỉnh đầu của đại ác ma kia nhô lên một khối thịt, hay nói đúng hơn là một khuôn mặt khác, mắt mũi mồm miệng nhìn không khác Lukyl chút nào.
“Dù thế nào đi nữa, ta nhất định sẽ giết chết ngươi! Vũ Uyên! Chịu chết đi!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lukyl nhăn nhúm lại, phát ra tiếng rít thê lương, cùng với tiếng gào rống của đại ma đầu ồ ồ vang lên, một cơn lốc xoáy cánh hoa bắt đầu hình thành, cuốn theo lửa cháy xung quanh thân người đại ma đầu, cánh hoa kịch độc bùng cháy trong lửa đỏ tựa như hàng ngàn mũi tên nhất loạt công kích về phía ác ma đại nhân.
“Chúc mừng cặp đôi hoàn hảo các người cùng nắm tay nhau xuống địa ngục.” Vũ Uyên mỉm cười, băng kiếm hoa lệ vung lên vẽ ra một đường vòng cung trong không trung, tư thế vừa mĩ lệ vừa cao quý lại mang theo sát khí nồng đậm, đường kiếm đâm ra cũng là một nhát chí mạng! Trong phạm vi cả trăm dặm dưới chân núi đều có thể dễ dàng nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện cực quang tỏa ra ánh sáng màu lam lành lạnh kéo dài về tận phía đường chân trời, đây quả là một trong những hiện tượng thiên văn kì bí nhất từ trước đến nay!
Cũng giống như cả ngàn năm trước, đại ma đầu vẫn tự giẫm lên vết xe đổ của chính mình, không thể đỡ nổi một nhát kiếm của Vũ Uyên.
Trong nháy mắt, lục phủ ngũ tạng đều bị đông thành băng, đại ma đầu lần này không còn may mắn chỉ bị trúng hàn khí như lần trước, ác ma đại nhân nhấc tay một cái đem khối băng vừa tạo thành đập vỡ tan, kết quả là cơ hội hồi sinh của đại ma đầu lần này có nằm mơ cũng không thấy nữa rồi.
***********************************
Một đêm loạn lạc của TeresaHills rốt cục cũng qua đi. Về hiện tượng đêm đó, chính phủ đưa ra lời giải thích vô cùng ngắn gọn và súc tích là do động đất, hỏa hoạn là do động đất mà cung điện bị sụp cũng là lỗi của động đất nốt. Những người còn sống sót sau cơn dư chấn không thể không tạm lánh tới chỗ khác, chờ cho cung điện được tu sửa lại.
Hoàng hậu Diana bất hạnh bỏ mình trong cơn địa chấn, đến giờ vẫn chưa tìm thấy thi thể, ác ma đại nhân vì vậy mà trở thành người duy nhất còn nắm giữ huyết mạch hoàng gia, trong mắt các đại thần thì hắn chính là tia hi vọng cuối cùng có thể phục hưng quốc gia, nhất định phải lôi hắn ra chịu trách nhiệm nắm giữ quyền cai trị đất nước.
Ác ma đại nhân chính thức sống đời làm vua, tuy rằng dân số của Teresa Hills còn chưa tới hai mươi triệu dân nhưng phân cấp chính trị và vấn đề phân biệt giai cấp vẫn vô cùng rõ rệt, không thua gì một quốc gia phong kiến trong sử sách. Ác ma đại nhân không thể không lấy lý do ‘trong thân mang bệnh’, lui về tẩm cung vùi đầu nghiên cứu chính sách cải cách và điều hành quốc gia, cũng may là đại ác ma so với người thường lúc nào cũng dư thừa tinh lực cộng thêm bản chất gian manh xảo trá, trong vòng một tháng đã dẹp sạch nội loạn, chỉnh đốn tài chính, phát triển sản xuất, củng cố quân đội, cải cách chế độ đất đai, thậm chí còn sửa lại được cả kết giới bị hắn và đại ma đầu phá hỏng trong trận chiến vừa rồi.
Dần dần ác ma đại nhân cũng mang theo phong thái của một vị minh quân, mặc dù dưới tay hắn cai trị chỉ là một quốc gia phong kiến nhỏ nằm biệt lập với thế giới, so ra có khi còn chưa bằng một trong những siêu đô thị có tiếng trên thế giới, nhưng ít nhất vẫn mang đến cho hắn cái cảm giác giống như trở thành một CEO hàng đầu. Ác ma đại nhân thầm nghĩ, chắc sau này không cần nộp hồ sơ đi làm công nhân viên chức tầm thường nữa, cứ ghi tên ứng cử chức tổng giám đốc hay gì đó cao siêu là dư dả rồi.
Đương lúc uy tín của ác ma đại nhân ngày càng được củng cố, các vị đại thần đối với hắn đều nhất nhất tuân phục thì vị vua thứ ba mươi mốt của TeresaHills này lại bỗng dưng đổ bệnh, nằm liệt giường không dậy nổi. Các vị đại thần cuống cuồng gọi đến một phi công đã được hoàng hậu Diana huấn luyện kĩ càng, lại cử thêm cán bộ ngoại giao và sứ giả đi cùng, đưa ác ma đại nhân lên máy bay riêng, bay ra nước ngoài tìm bệnh viện cấp cứu.
Điểm đến mà ác ma đại nhân chỉ định là bệnh viện quốc tế XXX nằm ở thành phố S của một đất nước phương Đông xa xôi. Cán bộ ngoại giao cũng từng được Diana huấn luyện đương nhiên thông thạo các nghi thức ngoại giao của thế giới hiện đại, còn biết giở mánh khóe liên hệ trước với đại sứ quán ở thành phố S. Tuy rằng từ trước tới nay Teresa Hills vì muốn giữ nguyên truyền thống quốc gia mà tách biệt với thế giới, bài xích kĩ thuật hiện đại, duy trì chế độ phong kiến cùng lối sống tự sản tự tiêu, nhưng trên trường quốc tế, cũng lại dưới sự thao túng của Diana, không những Teresa Hills có được một ghế trong Liên hiệp quốc mà còn đặt mối quan hệ ngoại giao với không ít các quốc gia khác. Thậm chí họ còn dốc vốn đầu tư vào không ít nơi trên thế giới, nhưng chỉ duy nhất một điều đó là TeresaHills tuyệt đối đóng cửa không cho nước ngoài bước vào, trở thành một trong những quốc gia bí ẩn nhất thế giới. Đoàn phóng viên của kênh truyền hình Discovery bao nhiêu người thi nhau kéo đến, chạy muốn đứt chân tìm cách đột nhập vào nhưng đến giờ vẫn chưa có ai thành công khám phá ra bất cứ điều gì về đất nước này.
Tin tức đức vua TeresaHills tới thành phố S chữa bệnh lập tức bùng nổ trên các trang báo cả trong nước đến ngoài nước. Trong các số báo ra hàng ngày của thành phố S đều tốn không ít giấy mực để cập nhật tình hình sức khỏe của ác ma đại nhân, nhưng chuyện này so với chủ đề cả nước, không, phải là toàn thế giới đang hừng hực khí thế phòng chống lụt bão thì cũng chẳng thấm tháp vào đâu. Không ít phóng viên mặc áo mưa lặn lội tới hiện trường mưa gió, khàn giọng tường thuật trực tiếp, quân đội nhân dân hùng dũng oai phong lũ lượt xuất trận, ở đâu có hoạn nạn lập tức tới đó chi viện, đây mới là xu hướng hành động của thời đại!!!
Lúc này, mưa to trên diện rộng đã kéo dài được một tháng.
[Chương sau, ác ma đại nhân đi chống lũ.]
Hết chương 69