Ác Ma Doanh Địa

Chương 41

Đến tận lúc này, trong đầu Tiêu Phàm vẫn quanh quẩn hình ảnh linh hoạt và tiếng cười kiêu ngạo của Bán Trường Miên cùng với ngọn lửa màu đen thiêu đốt tất cả…

Không biết vì sao, hắn nghĩ đến một người vừa mới quen, người đó là A Hoa Tỷ.

Có lẽ chỉ có quái vật mới đấu được với quái vật.

“Nhớ kỹ nhé, lần sau gặp lại phải gọi tôi là đại mỹ nữ, còn nữa đừng nói cho cô ta biết về sự tồn tại của tôi.” Bán Trường Miên ngáp một cái, nói: “Mệt mỏi quá, chơi một chút, phải trở về thôi.”



“Ấy, chúng ta qua cửa rồi! Đội trưởng, anh thật là lợi hại, em không nhớ rõ vừa rồi chúng ta đã làm gì cả.” Bên ngoài phó bản Thung lũng rắn cát, Bán Trường Miên một thân áo trắng đang đứng trước mặt Tiêu Phàm hồn nhiên nói.

Tiêu Phàm đang ngây ngốc cầm hộp phần thưởng, không biết nên đáp lại như thế nào.

Lúc này trong lòng chỉ có một ý niệm, trách không được một bảo mẫu lại có thể một mình dẫn theo một loli không hiểu sự đời luyện đến cấp cao như vậy…

"Vừa nãy anh không làm gì tôi đấy chứ?" Sau khi ra phó bản, Hổ Nữu đã tỉnh lại, hỏi Tiêu Phàm bằng một giọng rất cảnh giác.

Hệ thống kiểm tra được tinh thần của Hổ Nữu chấn động rất mạnh mẽ, nên cưỡng chế cô offline, sau đó hỏi cô xem có cần cho cả nhân vật offline hay không.

Nếu cả nhân vật cũng offline thì khi qua phó bản sẽ không có phần thưởng, kết quả là Hổ Nữu vứt nhân vật "Hổ Nữu" đã bị dọa ngất ở trong phó bản, để ở trong chế độ treo máy, chờ tới khi có thể online thì mới lên.

Xấu hổ quá đi, thế mà lại bị mấy con rắn nhỏ dọa tới mức phải offline, còn phải chờ tới khi tinh thần khôi phục lại bình thường mới có thể online nữa chứ. Không biết sau khi online có bị Phàm muội muội cười nhạo hay không nữa.

Tới khi đăng nhập lại thì Hổ Nữu phát hiện mình đã qua phó bản, đúng là Phàm muội muội mạnh thật, thế nhưng khi nhìn lên lại phát hiện khuôn mặt hoảng sợ của Tiêu Phàm đang cầm hộp phần thưởng.

Xem ra Phàm muội muội cũng bị rắn dọa sợ nha, cũng không chú ý tới mình đã tỉnh lại. Thế nhưng cô nghĩ lại, hắn sẽ không thừa cơ làm cái gì khi nhân vật của mình đang treo máy đó chứ? Càng nghĩ thì càng lo lắng, thế là cô hỏi trực tiếp.

Tiêu Phàm còn đang sợ hãi khi thấy “Đại mỹ nữ” ở trong phó bản, trong đầu vẫn xuất hiện hình ảnh nữ ma đầu kia giết Hoàng Kim Mãng như chơi đùa, vừa mắng Boss là con giun nhỏ vừa đá đấm túi bụi, nên không chú ý tới Hổ Nữu đã tỉnh, nên cũng không trả lời câu hỏi của Hổ Nữu.“Này, tôi đang nói với anh đó, vừa rồi anh có làm cái gì với cơ thể tôi không?”

“Tôi làm gì có thời gian mà làm gì cô, trong phó bản cô còn chưa làm cái gì đã ngất mất rồi, không biết sau đó tôi vất vả như thế nào à?”

Đúng vậy, trong phó bản Tiêu Phàm bị Đại mỹ nữ Trường Miên dọa khá khổ.

“Nhìn anh bây giờ thì cũng bị dọa mà thôi!”

“Cô thì biết cái gì!”

Trong phó bản, Hổ Nữu ngất tại khu vực thứ hai, Xà Cơ cũng ở tại đó không đi nữa, Miên Miên thì không phân biệt được sự thay đổi của chị gái mình cũng không nói, nên bây giờ chỉ có Tiêu Phàm mới biết được Đại mỹ nữ Trường Miên “khủng” như thế nào.

“Được rồi, chúng ta đã qua phó bản rồi mà, bây giờ chúng ta mở hộp phần thưởng ra xem đi.” Bán Trường Miên vội vàng làm dịu không khí lại.

Tiêu Phàm thở dài, nếu như Trường Miên luôn luôn như thế này thì tốt rồi.

[Tên: Kìm gắp than]

[Loại hình: vũ khí]

[Phẩm chất: rác rưởi]

[Độ bền: 100%]

[Lực tấn công: yếu]

[Thuộc tính: không]

[Hiệu quả đặc biệt: không]

[Điều kiện trang bị: không]

[Ghi chú: là thần khí khi gắp than tổ ong.]

Tiêu Phàm nhìn thấy vật mà mình mở ra từ trong hộp mà muốn khóc.

Hổ Nữu nhìn thoáng qua kìm gắp than trong tay Tiêu Phàm nói: “Phàm muội muội từ châu Phi tới hả? Phó bản độ khó bình thường cũng có thể mở ra cái này đúng là đặc biệt đó.”

Bán Trường Miên là người có công lớn nhất trong lần hạ phó bản lần này và Miên Miên đáng yêu luôn biến thành một khối băng mỗi người mở ra được một đồ phòng ngự có phẩm chất bình thường, ngược lại là Hổ Nữu, một tên vô sỉ treo máy thế mà mở được một quyển sách kỹ năng.

[Tên: Sách kỹ năng Hỏa độc]

[Loại hình: vật phẩm tiêu hao 1/1]

[Phẩm chất: bình thường]

[Tác dụng: sau khi sử dụng có thể tăng thêm kỹ năng Hỏa độc]

[Điều kiện sử dụng: không]

[Ghi chú: kỹ năng này mô phỏng theo chất độc của Xích Luyện xà mà sáng tạo ra]

Kết quả là Hổ Nữu chạy tới trước mặt Tiêu Phàm mà cười ha hả, cực kỳ vui vẻ khi nhìn chằm chằm vào kìm gắp than của Tiêu Phàm rồi sau đó biến sách kỹ năng thành một ánh sáng vàng.

[Tên: Hỏa độc]

[Loại kỹ năng: bị động]

[Tác dụng: khi tấn công tăng thêm Hỏa độc, làm mục tiêu mất 1% máu mỗi giây, duy trì ba giây, có thể chất chồng.]

[Tiêu hao: không]

[Ghi chú: xát muối lên vết thương đã cũ rồi, hiện tại là phải rải thêm thuốc nổ.]“Ai da, là kẻ nào nói mình chỉ có một kỹ năng ấy nhỉ? Phàm muội muội cũng rất tinh mắt đấy chứ, cái kìm gắp than này rất thích hợp với anh đó.”

Tiêu Phàm nghe vậy mà tức tới nghiến răng nghiến lợi.

Coi như lần này tôi đen đủi, cô nhớ mặt tôi đấy, Hổ Nữu!

Khác với Tiêu Phàm, Xà Cơ cực kỳ may mắn, đúng là con gái rượu của hệ thống có khác.

[Tên: Linh Xà hộ oản]

[Loại: đồ phòng ngự]

[Phẩm chất: Hiếm]

[Độ bền: 100%]

[Lực phòng ngự: Bình thường]

[Tác dụng: tăng 10% khả năng kháng độc]

[Thuộc tính: Trang bị đồng bộ]

[Điều kiện trang bị: cấp 10]

[Ghi chú: là một trong những vật phẩm thuộc bộ trang bị Linh Xà, khi có đủ lót vai, bao cổ tay, giày và áo thì sẽ kích hoạt thuộc tính đồng bộ tăng thêm hiệu quả.]

[Hiệu quả của bộ trang bị: tăng 10% tốc độ di chuyển (chưa kích hoạt)]

Tiêu Phàm liếc mắt nhìn bao cổ tay bằng kim loại có hoa văn màu xanh lá trên tay Xà Cơ, lại nhìn kìm gắp than có nhiều vết rỉ sét trên tay mình, bỗng nhiên cảm thấy thế giới này vô cùng ghét hắn.

“Chúng ta đi những nơi gần đây luyện cấp đi, tôi biết một ổ bọ cạp tại sa mạc, cứ đi tới hướng bắc là tới.” Bán Trường Miên đề nghị.

“Các cô đi đi, tôi phải trở về giao mật rắn đã thu thập được cho Lilith.” Tiêu Phàm mệt mỏi trả lời.

“Được rồi, mình anh trở về đi, dù sao tôi cũng không muốn gặp lại người phụ nữ kia.” Hổ Nữu chỉ cần nghĩ tới việc Lilith bắt mình làm vệ sinh thôi đã cảm thấy rất khó chịu.

“Em cũng không đi về đâu.” Xà Cơ cũng không thích mát xa cho Lilith, bĩu môi nói.

“Thôi được rồi, để anh trở về một mình cũng được.”

Nói xong Tiêu Phàm định trở về, thế nhưng bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, xoay người lại, nói với Hổ Nữu bằng giọng rất nghiêm túc: “Nhớ kỹ, khi luyện cấp thì phải bảo vệ tốt vú em của chúng ta, đừng để cô ấy bị thương, kể cả một sợi tóc cũng không được!”

“Được rồi được rồi, yên tâm đi, có tôi bảo vệ thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra được cả.” Hổ Nữu cũng không biết tại sao Tiêu Phàm lại như vậy nhưng trả lời vẫn rất tuỳ tiện.

Tiêu Phàm nhìn thấy Hổ Nữu như vậy thì thở dài, được rồi, tôi đã nhắc nhở trước rồi, có chuyện gì xảy ra thì không liên quan gì tới tôi cả.

Lần nữa đặt chân tới thành Abaddon, Tiêu Phàm cảm thấy như đã cách nhiều năm vậy, nghĩ lại việc mình còn muốn nhận thêm một thành viên nữa vào trong nhóm, đột nhiên cảm thấy mình cực kỳ ngây thơ.

Tiêu Phàm à Tiêu Phàm, mày phải nhớ kỹ, trong trận doanh Ác ma không có người bình thường.

Tiêu Phàm quyết định, đội viên cuối cùng của đội mình phải là người bình thường, đợi sau cấp 30, các khu vực liên thông thì chiêu mộ cũng không muộn.

Đi trên đường phố, nhìn thấy người chơi ngày càng nhiều làm Tiêu Phàm rất buồn rầu.

Hắn đã từng có lúc luôn luôn đi trước người khác, vậy mà khi đi vào trận doanh Ác ma thì lại chán nản tới mức cùng cấp với người chơi bình thường.

Trong phó bản Thung Lũng Rắn Cát thì mình cũng chỉ có thể ở cạnh nhìn Đại mỹ nữ Trường Miên mà thôi, hoàn toàn không có cơ hội tham gia. Khi nhận thưởng vượt phó bản thì lên được tới cấp 11 còn được thêm một hộp quà nữa, thế nhưng khi mở ra lại là một cái kìm gắp than, mịa nó. Chỉ khi thu thập mật rắn thì mới miễn cưỡng nhận được một kỹ năng sinh hoạt.

[Sở trường thu thập: đẳng cấp F] (Đẳng cấp càng cao thì xác suất thu thập thành công và phẩm chất của tài liệu càng cao.)

[Ghi chú: Bé gái hái nấm đeo một cái giỏ trúc lớn.]
Bình Luận (0)
Comment