Ác Ma Doanh Địa

Chương 9

Những trước hết tôi phải xử lí giống đực phiền phức kia đã… Mặc dù tôi không biết là vì sao, nhưng hắn ta cũng dám dùng ánh mắt tham lam chĩa thẳng vào tôi. Điều này khiến cho thân là binh trưởng tôi đây vô cùng khó chịu! Quan trọng chính là Gara Gara như hắn lại dám cao hơn cả tôi!

[Binh trưởng Black Goblin - Gara]

Tổ đội của Tiêu Phàm gặp phải quái vật tinh anh trong phó bản.

Tiêu Phàm nhìn bọn chúng. Chúng cũng chỉ tương đương với các quái vật tinh anh lớn phổ thông lớn nhất trong Black Goblin. Trong tay chúng không cầm theo một vũ khí bình thường “Chuối tiêu” như những loài khác. Chúng đang nhìn vào Phá Cốt Đầu trong tay mình. Trong nháy mắt, lửa dục vọng của Tiêu Phàm hừng hực thiêu đốt!

[Tên: Gậy xương của Black Goblin]

[Loại hình: Vũ khí]

[Phẩm chất: Rác rưởi]

[Độ bền: 90%]

[Lực công kích: Yếu]

[Thuộc tính: Không]

[Đặc hiệu: Có thể cho chó ăn]

[Điều kiện trang bị: Không]

[Ghi chú: Gara Gara]

Trang bị [Thủy Quả Đao] của người mới Tiêu Phàm đã trải qua PK Thịnh điển của Tân thủ thôn. Sau khi nổ ra cuộc giao chiến giữa Địa Ngục khuyển Cúc Hoa với Black Goblin, cuối cùng cũng đã dùng hết sạch, hóa thành bụi đầy một tay. Mà Tiêu Phảm chỉ có thể thu nhặt vũ khí Gậy xương trong tay của Tiểu La La hắn giết được trong phó bản lên tiếp tục chiến đấu.

Tiêu Phàm phát hiện vũ khí “Tân Sinh” này cùng với tiền đều không phải rơi ra từ quái vật mà là dựa vào việc thu gom thi thể và “rác” rơi ra từ chúng. Bởi vậy mười ô vuông trong túi của Tiêu Phầm chất đầy Gậy xương của Black Goblin.

Cho nên khi nhìn thấy con “Chuối” này, Tiêu Phàm có dự cảm trang bị trong tay quái vật tinh anh là trang bị tốt, ít nhất không phải là rác rưởi.

“Xà Cơ, Hổ Nữu, xử lí đám tép riu bên cạnh quái vật tinh anh. Còn tôi sẽ đi giữ chân tên quái vật tinh anh đó lại.” Tiêu Phàm không dám gọi Xà Cơ đi giữ chân. Một khi công kích của quái vật tinh anh cao hơn dự đoán, chỉ sợ rằng dựa vào kỹ năng hồi phục máu khi bị tra tấn thì không ổn. Mà Hổ Nữu với Xà Cơ cũng vừa mới lên cấp ba, trạng thái của nhân vật đều đang full. Họ có thể tự xử lí được các yêu quái nhỏ. Tổ hợp SM đồng thanh trả lời rồi bắt đầu “Tổng vệ sinh”.

Tiêu Phàm nhanh chóng tiếp cận binh trưởng Gara của Black Goblin. Hắn giơ cây gậy xương ở trong tay lên rồi quất thẳng xuống. Không hề có chút tình thơ ý họa nào, tựa như một cuộc chiến lộn xộn ở bên đường. Loạn! Khí thế vậy đó!

Thật ra Tiêu Phàm cũng muốn thêm vào một chút hàm lượng kỹ thuật. Tiếc rằng giai đoạn đầu của game không hề có skill! Vậy nên phải nhanh chóng có được Thiên Ngoại Phi Tiên, chất kín các ô vuông trong túi.

Mặc dù binh trưởng một mét sáu cao hơn so với đám tép riu một mét năm một chút. Nhưng độ nhạy bén lại xuất sắc hơn rất nhiều. Hắn ta vậy mà lại có thể tránh được mấy chiêu “Nhai Đầu Tam Thức” xảo quyệt của Tiêu Phàm. Thậm chí hắn ta còn tận dụng được thời cơ để dùng “Chuối”, làm giảm được 20% Lượng HP của Tiêu Phàm.

Sau hiệp giao đấu đầu tiên, Tiêu Phàm cùng binh trưởng đều tự mình lùi lại vài bước. Tiêu Phàm nghĩ, hắn ta không hổ là quái vật tinh anh.

So với các quái vật nhỏ thì độ khó tăng lên không ít. Lực công kích cao, thân pháp lại nhanh nhẹn. Vậy nên Tiêu Pham không biết lên cơn thần kinh gì mà chắp tay lại nói: “Võ công của thiếu hiệp thật tốt!”

Vậy mà binh trưởng lại đột nhiên phấn chấn lên “xùy xùy” một tiếng. Vũ khí quả “Chuối” kia rời khỏi tay hắn ta.

“Đù! Hóa ra quả chuối kia lại là boomerang!”

[Ngài đã trúng công kích skill “Giấc mộng Boomerang” của binh trưởng Black Goblin – Gara. Tổn thất 50%]

“Đờ mờ! Tiêu hiệp thật mạnh mẽ! Thật không hổ là thứ có mang theo giấc mộng. Giấc mộng boomerang trực tiếp đánh rớt 50% máu. Hiện tại chỉ còn 30% thôi.”

Kỹ năng này nhất định sẽ có thời gian hồi phục skill. Phải giải quyết thật nhanh chóng! Tiêu Phàm nghĩ rồi vội vàng tiến lên.

Nhưng binh trưởng sao có thể để hắn được như ý? Hắn ta nhanh chóng kéo xa khoảng cách. Hắn ta muốn chờ đợi đến lần phát động skill thứ hai.

“Đệt! Trí thông minh của tên quái vật tinh anh này cao ghê! Hổ Nữu! Xà Cơ! Mau tới cứu giá! Một mình tôi không đánh được hắn ta!”

“Đợi chút. Tôi đang bận!” Hổ Nữu nhàn nhã trả lời.

“Đợi thêm chút nữa mà hắn ta phóng một trái chuối tới đây thì tôi cũng toi đời rồi!”

“Anh phiền thật đấy! Anh là cao thủ thì anh tự giải quyết đi. Ở đây chúng tôi vẫn còn mấy con chưa xử lí xong này.”

Hổ Nữu cáu kỉnh. Toi rồi, quay lại thì không kịp nữa, một mình làm sao mà đánh được.

Lúc này binh trưởng lại giơ boomerang lên, làm ra tư thế chuẩn bị ném.

Liều đi! Hai tay Tiêu Phàm mò vào trong túi lục lọi: “Thiên Nữ Tán Hoa!”

Gậy xương của Black Goblin bay nhảy đầy trời rồi hợp thành một mảng trắng xóa trước mặt Tiêu Phàm. Boomerang “lách cách!” một tiếng rồi va thẳng vào lớp phòng ngự liều lĩnh của hắn, giúp hắn thành công thoát được một kiếp.

Gậy xương rơi xuống phủ kín mặt đất. Tiêu Phàm lăn xuống nơi rơi đầy gậy xương. Hắn nhặt lên một gậy, ném về phía binh trưởng: “Dám đập ông đây à? Boomerang xương!”

Hắn cầm chắc cây gậy trong tay rồi bắt đầu đập. Tại vì tới gần ngươi mà ông đây cũng mất luôn ám khí rồi.

Ám khí bay lung tung một hồi. “Ba!” Một cây gậy xương bay lung tung rồi chuẩn không cần chỉnh rơi xuống mũi của binh trưởng.

“Gara Gara!” Binh trưởng nổi giận, phô bày ra tư thế tuyệt sát!

“Có nhầm lẫn gì hay không vậy? Lại còn đến nữa!” Hắn nhìn boomerang nhanh chóng to dần lên trong hiện thực. Chẳng lẽ lại GAMEOVER?

Một bóng người che khuất tầm mắt của Tiêu Phàm…

[Lượng HP của Xà Cơ 80%]

[Lượng HP của Xà Cơ 40%]

[Lượng HP của Xà Cơ 60%]

“Ái phi, cuối cùng cô cũng tới cứu giá rồi. Nếu không thì bổn vương phải băng hà thật mất…” Tiêu Phàm thở phào nhẹ nhõm. Hắn nhìn xuống dưới, Lượng HP của Xà Cơ trong cột tổ đội. Cô trúng một mũi tên mới chỉ giảm 40%, kỹ năng phòng ngự cao hơn bản thân hắn. [Thống Khổ Đại Giới] lại còn giúp hồi phục 20% máu, thật sự đúng là skill thần!

Xà Cơ coi như không nhìn thấy Tiêu Phàm trêu chọc cô, lực chú ý của cô chỉ đặt lên chiếc roi của Hổ tỷ tỷ, liếm liếm môi…

Binh trưởng Black Goblin – Gara nhìn thuộc hạ xung quanh lần lượt ngã xuống, trong lòng thầm kêu không xong rồi. Cái lũ một mét năm quả nhiên là phế vật, toàn bộ tinh lực đều dồn vào giống cái trong gia tộc, bây giờ chiến đấu thì toàn lũ vô dụng. Hiện tại bản thân bị ba con ác ma quấy nhiễu xung quanh, chỉ sợ lành ít dữ nhiều. Nhưng bản thân vẫn còn giấc mộng vĩ đại, không thể sụp đổ ở đây được! Phải tiếp tục sống tiếp!

“Thổi kèn phản kích lên đi! Đến lượt của chúng ta rồi! Tên cuồng ma âm hiểm thích ném chuối nhà ngươi!” Ngọn lửa báo thù trong mắt Tiêu Phàm bùng lên.

Qua một thời gian hợp tác, tiểu đội của Tiêu Phàm cũng bắt đầu ăn ý với nhau hơn rồi. Xà Cơ tiếp cận, chặn đường đi của binh trưởng lại. Thời điểm mấu chốt Hổ Nữu vung roi, nhờ vào giây phút được tra tấn ngắn ngủi này mà tăng sự kích thích, đánh gãy Giấc Mộng Boomerang của binh trưởng. Tiếp đó là Tiêu Phàm vung dao nhỏ lên, à, một khúc xương mới đúng. Cách chiến đấu lấy nhiều đánh ít được tiến hành một cách quang minh chính đại.

Tiêu Phàm nhìn thấy mục tiêu chỉ còn lại 5% lượng máu, quay đầu lại nói “Hổ Nữu, giao cho cô đó!”

Bời vì Cây roi gây thống khổ của Hổ Nữu sẽ dễ gây thù hận nên luôn được kiềm chế. Theo thường lệ, roi cuối cùng để kết liễu quái vật sẽ do Hổ Nữu tung ra…

Binh trưởng nhìn thấy roi da càng ngày càng phóng đại trước mắt mình! Trong lòng hắn vô cùng khổ sở, đã đến lúc kết thúc rồi sao! Giấc mộng của ta vẫn như trước không được thực hiện! Vì sao ta lại gục ngã ở đây! Vì sao! Ta là một Goblin có giấc mộng kiệt xuất như thế này! Vì sao giấc mộng của ta chưa được thực hiện mà ta đã phải gục ngã ở đây! Ta không chấp nhận kết cục này!

Song, có một bóng người che khuất tầm nhìn của binh trưởng…

Đây là một màn rất quen thuộc với Tiêu Phàm. Tiêu Phàm tức giận thét lên “Em đang làm gì vậy? Xà Cơ!”

“Aiya, đội trưởng ca ca! Người ta không nhịn được nữa rồi! Lần quét này lâu lắm, không được ăn một roi làm cả người em khó chịu. Dù sao nó cũng sắp treo rồi, lại cho em một roi đi.”
Bình Luận (0)
Comment