Công chúa điện hạ nói đúng ba ngày chính là ba ngày, không nhiều một khắc cũng không ít một khắc.
Chạng vạng tối ba ngày sau, Sở Thiều dẫn Giang Cửu xuất hiện ở cổng chính nha phủ An Dương Thành.
Tiểu Giang đại nhân nhìn cổng chính màu son đã rất quen thuộc kia, trong lòng nhất thời lại có hàng trăm cảm xúc ngổn ngang.
Đừng trách ham ăn già miệng, thật sự là mấy ngày nay nhìn thấy "Vai hay" đã đến, là người bình thường cũng phải có vài câu cảm nghĩ.
Bất quá mới ba ngày mà thôi, Tiểu Giang đại nhân dám khẳng định, toàn bộ Dịch Châu (đặc biệt là các Vương phủ, quan viên phủ đệ gì gì đó) cũng đã bị huyên náo đến long trời lở đất...!Hoặc nói đúng hơn là gà bay chó chạy.
Chuyện này phải bắt đầu nói từ ba ngày trước.
Lại nói từ ngày Công chúa điện hạ nói phải đợi đúng ba ngày nữa, Tiểu Giang đại nhân cũng không có nghĩ nhiều, muốn ở trong tửu điếm ăn ngủ đọc sách cho qua ba ngày, sau đó vui vui vẻ vẻ đi theo Công chúa điện hạ trở về ăn thịt.
Ai ngờ trong đêm cùng ngày, căn phòng ngày sát vách đường của Giang Cửu đã bị động tĩnh ở bên ngoài đánh thức.
Đát đát tiếng vó ngựa, tiếng bước chân chỉnh tề, từ đằng xa truyền đến tiếng nói chuyện...!Tuy rằng người ở phía ngoài cũng không cố ý ồn ào, nhưng ở trong đêm yên tĩnh, Tiểu Giang đại nhân trốn ở trong chăn ngủ say vẫn bị động tĩnh này đánh thức, hơn nữa rất nhanh liền phát hiện động tĩnh bên ngoài là do đại đội nhân mã tạo thành.
Trước mắt An Dương Thành quả thực có chút loạn, mà nghe động tĩnh là đã biết, những người bên ngoài đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, cũng không phải như âm thanh mà đám loạn từng tạo ra.
Mà trước mắt có khả năng điều động đại đội nhân mã đấy, trừ bỏ những đám quân bị đại một lòng nghĩ đến anh hùng cứu mỹ nhân, thì cũng cũng chỉ còn lại Thân Vệ quân của Công chúa điện hạ thôi.
Nghĩ đến đây, Tiểu Giang đại nhân bị bừng tỉnh sau đó liền mặc y phục lặng lẽ xuống giường, sau đó chạy đến bên cửa sổ hé một chút nhìn ra bên ngoài.
Quả nhiên trông thấy không ít người tụ tập trên đường, hơn nữa cả con đường cũng đã bị những ngọn đuốc của những người hắc ý hắc giáp kia chiếu sáng một vùng.
Hắc y hắc giáp, dấu hiệu rõ ràng như vậy, quả nhiên là thân vệ của Công chúa điện hạ.
Cũng không biết có phải là trùng hợp hay không, những người này lựa chọn con phố này, tập trung ở chỗ này, sau đó Giang Cửu đã nhìn thấy một cái bóng người quen thuộc từ giữa đám quân sĩ hắc giáp chậm rãi đi ra -- đó là Lăng Cửu.
Một đoạn thời gian không gặp, Lăng Cửu nhìn qua giống như bình thường.
Nàng mặc lấy một thân y phục màu đen, ôm kiếm đen, đường nét khuôn mặt nương theo ánh lửa một nửa sáng, một nửa tối tăm, gương mặt thân của nàng vẫn trước sau không thay đổi, dường như chuyện Công chúa điện hạ mất tích cũng không liên quan gì đến nàng.
A Cửu nhìn qua giống như không có gì thay đổi, rất tốt.
Giang Cửu ghé vào trên bệ cửa sổ xem náo nhiệt đang nghĩ đến đó, vừa nghiêng đầu, lại trông thấy phố bên kia không biết lúc nào lại xuất hiện một đoàn người khác...!Những người kia chính là một đám quan nhị đại mấy ngày nay lần lượt từ Kinh thành đến, cầm đầu đúng là Lý Hồng Vũ.
Những người này không phải đều là nhìn chằm chằm vào vị trí phò mã mới đến đây sao? Không phải nói tình địch gặp nhau đặc biệt đỏ mắt ư, nhiều người tụ họp cùng một chỗ như vậy, bọn hắn như thế nào lại không có nháo lên, ngược lại như một nhóm, còn đón đầu A Cửu các nàng?
Xuất thân hàn môn Tiểu Giang đại nhân đương nhiên là không hiểu những chuyện chia bè kết phái đấu đá của những thế gia cao quý trong kinh thành kia, nàng đơn giản là có chút nghi vấn, nhưng vẫn là thành thành thật thật đứng ở trong phòng xem náo nhiệt.
Bất quá lần này hai bên lựa chọn chỗ nói chuyện cách nàng có chút xa, tuy rằng trong đêm rất yên tĩnh, mà thanh âm bọn hắn nói chuyện cũng chỉ là loáng thoáng truyền đến, Giang Cửu nghe không rõ.
Chăm chú nhìn một lát, Giang Cửu phát hiện Lăng Cửu mặt lạnh nói gì đó, sau đó Lý Hồng Vũ bọn hắn đều kích bắt đầu kích động.
Hai bên lại đàm luận vài câu, Lăng Cửu liền quay đầu đi trở về, vừa vặn đi ngang qua cửa sổ chỗ Giang Cửu thì bọn người Lý Hồng Vũ lại đuổi theo, sau đó Giang Cửu chỉ nghe thấy Lăng Cửu lạnh lùng nói câu: "Chư vị không tin, Đại nhân cùng tại hạ đi phủ nha nhìn một cái sổ sách mà điện hạ lưu lại."
Lần này bọn người Lý Hồng Vũ không còn tranh cãi gì nữa, hai bên ăn ý cùng nhau rời đi, phương hướng đúng là phủ nha.
Trốn trong phòng Tiểu Giang đại nhân có thể nói là nhìn thấy toàn bộ hành trình, mà lúc đó nàng còn không ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
Nàng chỉ là xem náo nhiệt, trong lòng mơ hồ nhận ra cái gì, nhưng vẫn là theo bản năng lựa chọn xem nhẹ đi, vì vậy ngáp một cái, Giang Cửu quay đầu liền lại phốc một cái trở lại giường lớn không tính là mềm mại trong tửu điếm.
*****************************************************************
Tin tức kế tiếp, Giang Cửu đều là nghề được từ chỗ Công chúa điện hạ -- không biết vì cái gì, vị Công chúa điện hạ quyền lực thiên hạ đều nằm trong tay tựa hồ không hề đề phòng nàng, ám vệ bẩm báo gì gì đó cũng không kiêng kị tránh né nàng.
Cũng có lẽ là kiêng kỵ, dù sao Giang Cửu có thể nghe được cũng chỉ là Công chúa điện hạ muốn cho nàng nghe được mà thôi.
Bất quá vô luận như thế nào, nàng vẫn là nghề được các loại động tĩnh mấy ngày nay ở bên trong Dịch Châu.
Giang Cửu cảm thấy, người không thể xem bề ngoài, những lời này có thể thể hiện ở trên những công tử cả từ Kinh Thành đến đây.
Từ chỗ của ám vệ, nàng đã nghe được các câu chuyện với nhiều phiên bản:
Trực tiếp một chút, như Tiểu Hoắc tướng quân trực tiếp mang theo thân binh nhà mình đưa đến An Dương Thành chạy đến Thanh Hà Thành ở bên cạnh lục soát thành, thuận tiện không quên dẫn dắt người đi Thanh Hà Vương Vương phủ nhà người ta lắc lư hai vòng...!
Quy cũ một chút, như Tiểu Trương công tử trực tiếp để người ở trong kinh dâng lên sổ sách, sau đó lại được Trương Thượng Thư ủng hộ, triều đình rất nhanh hạ xuống chính lệnh điều tra rõ Thuận Bình Thành ở bên cạnh An Dương Thành.
Liên quan đến Đại Trưởng Công chúa điện hạ đang nhiếp chính, đương nhiên, Vương phủ Thuận Bình Vương cũng không thể bỏ qua...!
Âm hiểm một chút, như Tiểu Lý trạng nguyên trực tiếp phái thế lực ngầm của nhà mình đi dò la Cao Ấp Thành ở bên cạnh An Dương Thành, đánh úp Cao Ấp Thành Vương phủ.
Sau đó đừng nói là chứng cứ Cao Ấp Vương thăm ô, ngay cả Cao Ấp Vương gạt lão hổ Vương Phi nhà mình dấu người đều bị bọn hắn cho lục soát ra hết...!
Tất nhiên, trừ cả chuyện ở trên kia, Giang Cửu còn nghe được rất nhiều phương pháp mới lạ của các công tử ưa thích độc hành, sẽ không kể lại từng cái ở đây.
Nói tóm lại, bất quá chỉ có ba ngày, này toàn bộ Dịch Châu đều bị bọn quan nhị đại này nháo đến gà bay chó chạy, mà chứng cứ phạm tội của các Vương gia đang sống ăn nhàn sung sướng đều đã được đặt chỉnh tề trên bàn trong phòng của Công chúa điện hạ, cho dù nàng hiện tại vẫn chưa xuất hiện.
Chuyện cho tới bây giờ, thân hãm trong đó, chỉ sợ cũng không có người nào mà không biết mình bị Công chúa điện hạ tính kế.
Bất quá có một số việc biết rõ thì biết rõ, mà nên giả ngốc thì giả ngốc, huống chi cử động lần này đối với bọn hắn mà nói cũng không chỗ gì xấu.
Thật sự có rất nhiều việc trong triều đình, Giang Cửu là không hiểu.
Thật giống như ngay từ đầu nàng đã không hiểu, các vị rắn rết Vương gia ở Dịch Châu sao lại tùy ý cho những tiểu sinh hậu bối này làm việc không kiêng nể gì trên địa bàn của bọn họ chứ, thậm chí cuối cùng còn bị bọn hắn ồn ào tiến vào trong Vương phủ cũng không dám lên tiếng.
Về sau nàng cũng đồng dạng không rõ, những "Thiếu niên tài tuấn" thông minh cao ngạo kia sau khi biết mình bị Công chúa điện hạ tính kế, tại sao lại còn có thể cam tâm tình nguyện giúp nàng tiếp tục dọn dẹp những thứ rắn rết chỉ biết là vơ vét mồ hôi nước mắt nhân dân.
Về sau Công chúa điện hạ nhìn không nổi Giang Cửu vẻ mặt kia mới tùy ý chỉ điểm hai câu, nàng mới hiểu được.
Các Vương gia không hành động, đương nhiên không phải sợ những đám tiểu tử không biết trời cao đất rộng này, mà là kiêng kị phía sau bọn họ hoặc là quyền cao chức trọng, hoặc là thế gia trăm năm thế lực thâm hậu.
Đám công tử ca tiếp tục hỗ trợ, một là việc này tạm thời chỉ nhằm vào một bộ phận trong hoàng tộc, cũng không trở ngại lợi ích sau này của gia tộc bọn họ, thứ hai còn có thể mượn cơ hội này chắp nối quan hệ với Công chúa nhiếp chính quyền cao chức trọng, vô luận là vì gia tộc của bọn hắn hay là bản thân bọn hắn, có thể quét được độ hảo cảm của Công chúa điện hạ, đương nhiên đều không bỏ qua.
Từ đó, dùng chuyện của An Dương Vương làm cầu dẫn, từ trên xuống dưới bảy vị Quận Vương của Dịch Châu bởi vì liên quan đến án tham ô mà đếu ngã ngựa, hơn nữa diệt đi cái cửa An Dương Vương, thì toàn bộ phong Vương ở Dịch Châu giống như là toàn quân bị diệt rồi.
Nhổ củ cải trắng mang theo bùn, kết quả là, các hoàng thân quốc thích tụ tập ở Dịch Châu ngày trước, lập tức đã bị biến thành thế lực Hoàng tộc không ai quản.
Bất quá chuyện này không cần lo lắng, coi như là độ nhạy cảm chính trị này có hay không, Tiểu Giang đại nhân cũng biết, vai hay này sẽ kết thúc, Công chúa điện hạ tất nhiên sẽ nhanh chóng sắp xếp mấy khối đất đai đồi đào vào trên tay người mới.
Sau đó cứu tế nạn dân, sau đó xây dựng lại gia viên, sau đó thi hành biện pháp chính trị dùng người, sau đó thu mua nhân tâm tiếp nhận thế lực...!Lại sau đó, chúc mừng Công chúa điện hạ, Dịch Châu chính là của ngài rồi!.