Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "Chân Mệnh Thiên Tử"

Chương 73

Câu này vừa nói ra khỏi miệng, những người bên cạnh giật mình, Nạp Lân Đức Duật đứng lại, "Tâm Di, cái này vạn lần không được nói lung tung"

"vậy coi như ta chưa nói gì"

"ngươi biết cái gì rồi?" Nạp Lân Đức Duật biết Tâm Di sẽ không nói tùy tiện, trong lòng đột nhiên sợ hãi

Giờ đây, trong đầu Tâm Di đầy hỗn loạn, hiện tại nàng chỉ có thể chắc chắn là mình đúng, nhưng muốn nàng nói ra thì không thể, Tâm Di ra sức lắc đầu, "ta koh biết, chính là cảm giác này, ta cảm thấy hắn không bình thường, khống bình thường chính ở các hành vi"

"ngạch phu, cách cách không nói bừa, ta nhớ nguyên tiêu hôm đó, chúng ta thấy hăn..." Nhị Hổ nói 1 nửa, Tâm Di hướng hắn lắc đầu

Nạp Lân Đức Duật nghe đến đây, vì thế truy vấn: "nói tiếp, hắn thế nào?"

"thấy hắn khuân vác 1 ít vật phẩm, dường như giống tang vật" Tâm Di nói bâng quơ, "có thể là ta lo lắng nhiều, tốt lắm, dừng suy nghĩ nữa, về thôi!"

Nạp Lân Đức Duật cũng không hỏi lại, đưa Tâm Di về cung, bản thân thì về nhà, lời nói của Tâm Di cứ như bóng ma trong đầu Nạp Lân Đức Duật

Khiếu Tuyền trở lại tổng đà, gặp ánh mắt đầy ngóng đợi của mọi người, hắn áy náy không mởi lời được

Lã Tứ Nương thầm thở dài: "bỏ lỡ cơ hội tốt"

Trầm mặc lâu, Khiếu Tuyền mở miệng: "là ta sai, ta không xứng làm tổng đà của các ngươi, các ngươi tuyển người tài khác đi!"

"luận tư chất, võ công, năng lực không ai hơn được ngươi" Tần Phong tuy là không nghĩ được nhiều nhưng cũng hiểu được lý lẽ

Lã Tứ Nương cũng nói: "Vu đại ca trạch tâm nhân hậu, không hạ thủ được cũng là do có tình cảm, nếu không hạ thủ được Nạp Lân Đức Duật, có hay không đối phó Tâm Di cách cách?"

"Uh, trên đường về ta đã nghĩ, chúng ta như vậy..." Khiếu Tuyền cũng không dám vì tư tình mà hủy đi đại sự

2 ngày sau trong hoàng cung, Nạp Lân Đức Duật vội vàng đi nhanh, hôm nay hắn không có việc gì, hẹn Tâm Di đến nhà chơi, đợi đến chính ngọ cũng không thấy người, chính là lo lắng, trong cung truyền tin hắn tiến cung diện thánh, hắn liền cảm thấy không ổn, dọc đường miên man suy nghĩ. Tới Dưỡng Tâm điện, sắc mặt mọi người phi thường bất an, Khang Hy xanh mặt, 

Dận Chân cau mày, Tiểu Cúc đứng không ngừng vò khăn, cả Lý Đức Toàn cũng 1 mảnh lo âu

"khấu kiến..."

"miễn, miễn" Khang Hy koh đợi hắn nói xong, liền phất tay, từ trên thư án lấy ra 1 phong thư đưa cho hắn: "nhìn xem!"

Nạp Lân Đức Duật tiếp nhận tín quét 1 lần, trong lòng kinh hoàng, vội hỏi: "hoàng thượng, Tâm Di thế nào lại bị bắt?"

Khang Hy kêu Tiểu Cúc: "ngươi kể lại lần nữa"

"vâng, sự tình là vậy: nô tì cùng cách cách trên đường đến nhà ngạch phu, nửa đường bị người ta đánh hôn mê, nô tỳ bị ném tới ngoại ô phía tây kinh thành, tỉnh lại thấy trong tay có phong thư..." Tiểu Cúc vắn tắt 1 lần, "hoàng thượng, cách cách bị người ta bắt đi, là nô tì có tội" Tiểu Cúc 2 mắt đẫm lệ

"bọn chúng đến ngươi cũng không phòng được" Khang Hy nói

"đúng, cho dù thoát lần này, bọn họ vẫn nghĩ biện pháp khác để bắt người" Nạp Lan Đức Duật không phải lần đầu tiếp xúc Thiên Địa hội

"các ngươi nói làm sao bây giờ?"

"theo nhi thần, bọn chúng muốn đưa thích khách kia về, tạm thời sẽ không thương tổn cách cách"

"Nạp Lan Đức Duật, thích khách kia rốt cục là ai?" Khang Hy đem cách cách giao cho Nạp Lan Đức Duật sau thì không hỏi nữa, bởi chỉ chăm nhìn Nạp Lan Đức Duật vs Tâm Di, nay mới nghĩ tới

"hồi hoàng thượng, hắn thủy chung không chịu nói, tuy vậy, bọn họ tìm cách bắt Tâm Di, xem ra thích khách có thân phận cao trong hội Thiên Địa"

"cách ngươi tìm cách, phải đem Tâm Di bình an trở về" Khang Hy ra lệnh

"Nạp Lan Đức Duật nghe lời này vội bẩm báo: "hoàng thượng, thích khách kia, đã chết" nói nhảm, hắn thường xuyên bị điểm huyệt như vậy, không chết mới lạ!

"đã chết! thế lấy gì để đổi cách cách?" Dận Chân hỏi

"vương gia, cái này đơn giản, tìm 1 tử tù giống hắn, lấy đào thay mận, sau đó đem đi đổ, tạm thời không thể phát hiện" Nạp Lan Đức Duật 1 chút cũng không lo lắng

"đầu tiên là ám sát sau là bắt cóc, 2 lần, hướng bọn họ hảo hảo tính" Khang Hy não

"2 năm không gặp Khiếu Tuyền, thật là tiếc nuối, lần này nhất định phải cùng hắn so cao thấp" Nạp Lan Đức Duật tự phụ, đối vs Khiếu Tuyền danh đã nghe từ lâu, đương nhiên muốn đối mặt so cao thấp. nhắc đến hắn, Nạp Lan Đức Duật nhớ tới lời nói của Tâm Di, 1 thời sắc mặt trắng bệch, môi run run: "chẳng lẽ huynh ấy..."

Lúc này, dận Chân đưa ra chủ ý: "tiểu Cúc bị ném ở ngoại ô phía tây, cách cách không biết bị giấu ở đâu, hoàng a mã, dù sao cũng còn 3 ngày, nhi thần nghĩ vừa chuẩn bị người vừa đi tìm cách cách cùng lúc" Dận Chân đề nghị căn bản là lãng phí nhân lực, cho dù đem đồ giấu trong nhà còn chưa chắc tìm được huống chi kinh thành rộng lớn như vậy, giấu 1 người sao có thể dễ dàng tìm được?

Nếu muốn tìm, vậy tìm đi, bọn họ không phải dân chúng bình thường, Nạp Lan Đức Duật cùng Nạp Lan Hoành điều động binh mã truy lùng toàn thành, các cửa kiểm soat, người qua lại đều bị kiểm tra không bỏ sót ai

Bên trong khách điếm, quan binh kiểm tra từng phòng

"quan gia, chúng ta nơi này đều an phận thủ thường a, không có người của Thiên Địa hội a" chưởng quầy lo lắng

"bọn chúng trên mặt có khắc chữ sao?"

"đây là hiếu kính các ngài, cầm uống tra" chưởng quầy lén lút nhét bạc

"ta nói thẳng cho ngươi biết, bình thường là cho qua, cho có lệ vs bên trên, nhưng là này là khác, Tâm Di cách cách bị Thiên Địa hội bắt đi, Nạp Lan ngạch phu rất tức giận, ta còn muốn bảo trụ bát cơm"

Đang nói vài tên lính đi ra báo cao: "không có gì khả nghi"

"điều tra hết chưa?"

"đã điều tra hết"

"nhà tiếp theo, chưởng quầy, thấy ai khả nghi thì lập tức báo cáo"

"vâng"

Chờ quan binh ly khai, 1 khách nhân nói: "chưởng quầy, mặt trời mọc phía tây rồi, bọn chúng tự nhiên không lấy bạc của ngươi"

"ta tình nguyện để bọn họ thu bạc, hôm nay tra xét như vậy, ta còn làm sinh ý thế nào(sinh ý = buôn bán sinh lời)" chưởng quầy kêu khổ

Tiểu nhị cũng nói theo: "cũng khó trách, Tâm Di cách cách mất tích, Nạp Lan Đức Duật hội thế nào không nóng nảy"

"hôm nay làm loạn gây sức ép cái gì, chỉ hại chúng ta!" 1 khách nhân khác nói

"chính là bày đặt, thái bình như vậy, phục Minh làm gì!" tiểu nhị nói thầm

Chưởng quầy sợ phiền phức vội ngăn cản tiểu nhị: "hu! Mạc đàm quốc sự, ngươi nhanh đi làm việc đi, đừng ở đây luyên thuyên, cẩn thận đem ngươi thành người Thiên Địa hội bây giờ"

Nạp Lan Đức Duật cước bộ nhanh như lửa cháy, nhưng trong người lại âm thầm cao hứng

Trong Liêm vương phủ

"2 ngày nay, hoàng a mã tính tình dường như rất đặc biệt, gặp ai cũng không thuận mắt" Thập a ca 2 ngày chạm qua cái đinh

Cửu a ca cũng nói: "ta vẫn là khôn hiểu, nha đầu kia có ma lực gì có thể khiến hoàng a mã tả hỉ hữu giận. mới không thấy nàng 1 chút,hoàng a mã liền hướng chúng ta phát giận, như là chúng ta đem nàng về trời không bằng!"

"ta hy vọng nàng đừng có về sớm, để Nạp Lan Đức Duật 1 khoảng lo lắng" Kỳ Duệ tối vui mừng

Dận Tự nói: "ngươi cũng thật là, nói thế nào Uyển Nhi của ngươi cũng là chính bát kì cách cách, so vs Tâm Di thì xinh đẹp hơn, tính tình cũng hảo hơn"

Kỳ Duệ hừ 1 tiếng: "cách cách chính bát kì so ra thì kém xa cách cách từ trên trời rơi xuống. xinh đẹp thì có ích gì, nữ nhân xinh đẹp thiếu gì, chính là tính tình không có chủ kiến, cùng Tâm Di không giống nhau. Đừng cho là ta không biết, Uyển Nhi luôn thích Nạp Lan Đức Duật, hoàng thượng từng đề cập qua đem Uyển Nhi cấp Nạp Lan Đức Duật, người ta không được mới ném qua cho ta"

"ngươi xem Nạp Lan Đức Duật là kẻ ngốc sao, rất tinh a, thế nào trước kia không biết a!" cửu a ca vs Nạp Lan Đức Duật bất mãn

Kỳ Duệ lại khí: "các ngươi không thấy a, mấy ngày nay Nạp Lan Đức Duật có bao nhiêu kiêu ngạo"

"là hắn lão bà, hắn đương nhiên" thập a ca thổi bọt trà nói

"hắn chính là sợ mất đi danh hiệu ngạch phu, không có Tâm Di, hắn liền không phải"

"hoàng thượng cũng thật bất công, cùng là ngạch phu, hoàng thượng cho hắn kiến phủ đệ, tự mình đi hỏi hôn sự, còn ta, tốt xấu cũng là bối lạc, hoàng thượng hay không nhớ đến ta nửa điểm?" Kỳ Duệ bụng đầy tức giận

Dận Tự tiếp lời: "ngươi hiện tại nén giận không biết là muộn sao, ngươi nói sớm, có Tâm Di, ngươi muốn cái gì chẳng có, thiên hạ trong bàn tay, sự tình đều là ngươi làm hỏng, hoàn hảo nén giận"

Kỳ Duệ nói không ra lời, Dận Tự chốc lát lại nói: "ai nha, nha đầu kia, nàng có gì hảo đâu, nói nàng can thiệp triều chính, cho tới giờ cũng chưa từng cùng quan lại giao tiếp, nói nàng mặc kệ, nàng ra đề nghị, nói đạo lý, cũng rất thực tình, cũng khó trách hoàng a mã đau nàng,vài lần, ta cùng nàng nói chuyện... chẳng thu được gì" Dận Tự là người có chí lớn, chỉ là vận mệnh không chiếu cố hắn

Cửu a ca có chút hâm mộ: "ta thế nào không có cơ hội này?"

Bát a ca cười: "còn phải xem nàng tâm tình"

"2 người sao thế, cùng nàng nói chuyện phiếm vui vậy sao?" thập a ca không rõ

"cùng nàng nói chuyện phiếm là 1 lạc thú, có chút vấn đề nói vs nàng liền trở nên rất đơn giản, ta trở về thực hiện phương pháp của nàng thấy rất hữu hiệu" Dận Tự đối vs Tâm di rất bội phục, "nhìn lại gia sư, phụ tá, môn khách của chúng ta được cái gì? Hảo mưu kế chẳng được cái nào, sửu mưu kế thì được một đống, nuôi không bọn họ không bằng 1 tài nữ"

"ngươi nên may mắn vì nàng là nữ, nếu là nam sợ còn cao hơn!"

"Kỳ Duệ a Kỳ Duệ, ngươi bại bởi Nạp Lan Đức Duật, cả đời bại vì hắn" Dận Tự cảm thán

"không cần thiết, nói thế nào ta cũng là hoàng tộc" Kỳ Duệ không phục nói

Bát a ca cười lạnh: "huyết thống hoàng tộc thì sao? 3 huynh đệ ta đều là thân sinh của hoàng thượng, thân sinh thì sao? Hắn nhiều con như vậy, trước kia trong mắt chỉ có thái tử, tên kia chính mình không chịu thua kém, kết quả liên lụy chúng ta"

"đừng nói nữa, nói cũng vô dụng, lão nhân chướng mắt vs chúng ta" thập a ca nói

"chính là vì chướng mắt, cho nên ta mới muốn hắn để ý, xuất thân của ta không thể cùng các ngươi so, càng không so được vs lão tứ cùng thập tứ đệ, ngạch nương quyết định thân phận đứa con" ngạch nương của Dận Tự là 1 cái tiện nô, không danh phận, đây vẫn là điều hắn canh cánh, "cho nên, ta càng muốn có người bầy ta mưu kế, Tâm Di, nàng là bảo vật, ngay từ đầu không nêu coi thường"

"nàng nếu nguyện ý cùng ngươi nói chuyện, chứng minh nàng vs ngươi không phản cảm"

Dận Tự thở dài: "trước kia, hiện tại, ngươi đừng nghĩ nàng không biết chúng ta phái người đi thâu đề!"

"không phải chúng ta còn ai đâu!"

"cái kia ám sát, vu oan, ai cam đoan nàng không biết!"

Cửu a ca hối hận, khuyên: "làm đã làm, không hối hận, làm tiểu Thảo dừng tay, sau đó tìm biện pháp lôi kéo làm quen!"

"cũng chỉ như vậy, ngày mai đổi người, cũng không biết chắc sẽ trở về"

Sáng sớm hôm thay đổi người, Nạp Lan Đức Duật cùng Dận Chân áp giải xe tù đi Diệu Phong sơn đổi con tin

Nạp Lan Đức Duật cùng Dận Chân dừng kị mã, phía sau là đại nội thị vệ cùng xe tù, xe tù chở 1 phạm nhân cúi đầu xuống, thấy không rõ mặt, tay chân đầy xiềng xích, quanh xe chở tù đầy quan binh, sau xe chở tù là 1 đám thị vệ

Tiến lên phía trước, Nạp Lan Đức Duật cùng Dận Chân lặc dây cương, phía sau cũng dừng lại

Chân nhìn bốn phía, sơn thế hiểm trở, không giống vs nơi có thể mai phục, hỏi Nạp Lan Đức Duật: "bọn họ có đến hay không?"

"Bọn họ hẳn ở trong Diệu Phong sơn chuẩn bị đổi người" Nạp Lan Đức Duật cũng không nắm chắc, Tâm Di ở trong tay Thiên Địa hội, hắn bị động

Đợi không bao lâu, phía trước xuất hiện 1 đám người cưỡi ngựa đến, ở trước mặt bọn họ dừng lại. đi đầu là Khiếu Tuyền, thấy Nạp Lan Đức Duật, hắn ôm quyền: "Nạp Lan huynh, biệt lai vô dạng a!"

Nạp Lan Đức Duật trong lòng choáng váng, "Tâm Di đoán không sai, ngươi quả nhiên là người Thiên Địa hội! ngươi hẳn gọi là Vu Tức Thủy đi, tổng đà chủ!" lúc này Nạp Lan Đức Duật khẳng định trước mặt chính là Khiếu Tuyền

"Nạp Lan huynh thứ tội, tại hạ đúng là Vu Khiếu Tuyền"

Trong lòng đã sớm chuẩn bị tư tưởng, nghe hắn thừa nhận, Nạp Lan Đức Duật trong đầu vẫn vang lên 1 âm thanh: "hảo, 1 cái phá sơn thần chưởng, Vu Khiếu Tuyền, ngươi và ta từ đầu nhận thức đều là ngươi an bài từ sớm"

"không, chính ngươi nói cho ta biết ngươi là Nạp Lan Đức Duật, trước đó quả thật ta không biết ngươi là ai" Khiếu Tuyền thẳng thắn

Nạp Lan Đức Duật cười 1 tiếng, châm chọc nói: "ta còn phải đa tạ ngươi ngày đó không giết ta?"

"ta đem ngươi làm bằng hữu"

"bằng hữu? ngươi bắt cóc vị hôn thê của ta"

"đây là chủ ý của chúng ta" Khiếu Tuyền thản nhiên nói
Bình Luận (0)
Comment