Ái Thượng Đại Sư Huynh

Chương 8

A”

Theo mỗi động tác thúc đẩy của Lương Sơn Đức, Chúc Anh Kiệt đều rên lên.

Nơi đó của hắn thật lớn, khi hắn cùng nữ nhân làm việc này chắc nữ nhân đó sẽ cảm thấy rất hạnh phúc. Nhưng cái tên kia cũng phải biết chuẩn bị trước chứ, đúng không? Thật sự là hại người mà.

Trong đời Lương Sơn Đức chưa bao giờ làm việc gì mà tập trung như thế này, càng làm nơi đó của ai kia càng co rút lại, tốc độ mỗi lúc một nhanh, mồ hôi theo tai chảy xuống, trơn bóng cả khuôn ngực.

Chúc Anh Kiệt thật sự rất đau, cậu nắm lấy tấm khăn trải sofa, tìm đại một cái gì đó để di chuyển tầm mắt của mình. Tự nhủ, lần sau phải yêu cầu trước mới cho phép làm. Nếu cái tên kia cảm thấy ngại thì không phải cậu sẽ được nằm trên sao? Như thế chẳng phải tốt hơn còn gì.

Lương Sơn Đức lấy tay cố định thắt lưng Chúc Anh Kiệt, hạ thân không ngừng vận động.

Chúc Anh Kiệt đau đớn đến cả lui về sau cũng không dám.

Hạ thân bị đâm đến đau cùng với thân thể bị phơi bày trong không khí làm Chúc Anh Kiệt thấy càng lúc càng lạnh.

Nhìn thấy cái tên kia vẫn liên tục ra vào, xem ra không làm xong thì hắn sẽ không bỏ qua cho cậu.

Ngọn đèn chiếu lên khuôn ngực đầy mồ hôi của Lương Sơn Đức, hơi nóng phả vào mặt làm Chúc Anh Kiệt cảm thấy chỉ dù là người kia thượng cậu thì trong lòng cũng rất ấm áp.

Chúc Anh Kiệt dùng hai chân kẹp lấy Lương Sơn Đức, đem thân mình hướng tới lòng ngực người kia nóng ấm của người kia.

“Ngô!”

Thoải mái kêu lên, Chúc Anh Kiệt cảm thấy không còn đau nữa, hơi ấm từ lòng ngực hắn cuối cùng cũng làm cậu thoải mái.

Lương Sơn Đức dựa lưng vào thành ghế, hạ thể run rẩy rồi bắn hết vào bên trong Chúc Anh Kiệt.

“Ngô!”

Một thứ tình cảm dấy lên, Lương Sơn Đức lần này thật sự đã đạt được khoái hoạt.

“!!”

Một tiếng động lớn vang lên, chiếc sofa ngã ngửa ra sau khiến hai người ngã xuống đất.

“Ha ha”

Chúc Anh Kiệt phá lên cười.

“Anh dùng sức nhiều như vậy làm gì?”

Thật sự thì sofa rất nặng, thế nhưng lại bị hai con người này làm lộn ngược.

Lương Sơn Đức lấy tay đẩy sofa lên.

“Làm sao tôi biết được chứ.”

“Cậu ổn chứ?”

Nhìn thấy trên người cậu có nhiều vết cắn cùng mồ hôi, Lương Sơn Đức lo lắng hỏi.

Đây là lần đầu tiên hắn cùng nam nhân làm loại chuyện này, trước khi làm cùng Tiểu Hinh đều là do nàng chủ động.

“Hả? Thật sự là không ổn. Tôi rất đau, hơn nữa còn rất lạnh.”

Chúc Anh Kiệt oán giận nói.

“A! Cậu có bị thương không? Để tôi xem xem.”

Nói xong liền xem xét Chúc Anh Kiệt.

Chúc Anh Kiệt ngăn hắn lại.

Cái tên ngốc này, chỗ đó làm sao mà xem được. Nhưng mà khi nãy sofa ngã, thắt lưng của cậu hình như là bị trật rồi.

“Thắt lưng của tôi bị trật rồi. Anh mát xa cho đi. Còn nữa, tôi rất lạnh anh ôm tôi đi.”

Chúc Anh Kiệt giơ tay ra nhìn nhìn Lương Sơn Đức.

Lương Sơn Đức đem Chúc Anh Kiệt ôm vào lòng, dùng tay mát xa cho cậu.

Lòng ngực ấm áp cùng với tần suất mát xa khiến Chúc Anh Kiệt buồn ngủ.

Trong lúc Chúc Anh Kiệt nửa tỉnh nửa mơ, Lương Sơn Đức nhẹ giọng nói chuyện với cậu.

“Rời khỏi chỗ này đi, bỏ cái lão già ấy đi. Tôi sẽ chiếu cố cậu. Tuy tôi không có tiền nhưng thân thể khỏe mạnh, sẽ không để cậu bị đói đâu.”

“Anh nói ai?”

“Lão già mà cậu đưa xuống lầu đấy.”

Lương Sơn Đức bắt đầu kích động, âm thanh càng lúc càng lớn.

“A!”

“Anh có biết người đó là ai không?”

Chúc Anh Kiệt không biết Lương Sơn Đức có nghe được gì không, cố tình hỏi thử một chút.

“Hắn chẳng phải người ở cùng cậu sao? Ngoại trừ tiền ra thì hắn có gì tốt đẹp đâu.”

“Này! Anh nghĩ tôi là hạng người gì? Người nhà đến chăm sóc tôi không được sao?”

Cuối cùng cậu cũng hiểu là hắn đang nói gì.

“Chẳng lẽ không đúng sao? Tôi thấy cậu hôn hắn, hắn còn xoa đầu cậu.”

Dù sao thì cũng không biết nhiều.

“Người kia là baba tôi, tôi nhờ ông ấy tìm giúp công việc. Hôn ông ấy cũng chỉ là lễ nghĩa thôi, anh cũng để ý sao?”

Chúc Anh Kiệt xấu xa hỏi.

“Không không.”

Chúc Anh Kiệt đẩy đẩy hắn, Lương Sơn Đức nắm chặt tay nhỏ giọng thừa nhận.

“Tôi chỉ để ý một chút thôi, chỉ một chút thôi.”

“Không thành thật. Mà thực ra người nên để ý là tôi mới đúng. Anh là có bạn gái rồi. Anh định lấy cô ấy hay là lấy tôi? Hay anh đối với tôi chỉ là đùa giỡn?”

Chúc Anh Kiệt cố ý nói.

“Không đâu, tôi với Tiểu Hinh sớm đã không có kết quả. Người ta là con nhà giàu, là thiên kim, gia đình Tiểu Hinh cũng không đồng ý. Tôi hiện tại là muốn ở cùng cậu. Tôi sẽ đi gặp cô ấy để nói chuyện rõ ràng, cậu chờ tôi vài ngày được không?”

“Ân! Nhớ cho kỹ là anh luôn ở trong tim tôi, nhớ kỹ là tôi yêu anh. Về sau mặc kệ phát sinh chuyện gì cũng không được buông tôi ra.”

“Ân! Tôi sẽ nhớ kỹ. Tôi là lần đầu tiên của cậu.”

“Lần đầu tiên? Không phải anh cùng Tiểu Hinh gì gì đó mới là lần đầu tiên sao?”

“Đúng là như vậy. Cô ấy từng nói 18 tuổi mà vẫn còn giữ tấm thân xữ nữ thì chính là đứa ngốc. Cô ấy là lần đầu của tôi nhưng tôi lại không phải là lần đâu của cô ấy.”

“Anh chính là đồ ngốc. Đi mà tìm người đầu tiên của mình đi.”
Bình Luận (0)
Comment