[Alltakemichi] Xin Lỗi! Anh Hùng! Tao Không Làm Nữa!

Chương 55

Nêu cậu biến mất thì họ có nhớ cậu không??

Nhìn vào khoản trống rỗng của con hẻm mà suy nghĩ, cậu lắc đầu rồi bỏ đi như nào hay có một người với đôi mắt xanh đang toát mồ hôi hột vì tưởng bị phát hiện.

Sanzu lúc nãy đi theo cậu vì thấy biểu hiện của cậu rất lạ như đang đi thì cậu dừng lại nhìn chằm chằm vào nơi anh đang đứng. Tưởng bị phát hiện ai ngờ không may quá.

.

.

Đi vào tới nhà cậu vội vàng mở cửa bước vào. Tiếng cạch khi vừa vang lên làm Sanzu đang núp trong bụi mà lén lút chèo vào cửa sổ nhà mà đi vào.

Helo anh choai.

Cậu cầm sẵn cái chổi đứng trước mặt Sanzu mà cười thân thiện như hành động lại không, thẳng thắn đáng vào mông Sanzu vài cái rồi rinh hắn đu

Sanzu đau đớn bị cậu xách ném ra ngoài giữa cái thời tiết lạnh như mùa đông ở miền Bắc. Anh vừa đau vừa đấm cửa kêu gào. Hàng xóm cũng vì vậy mà chửi cậu quá trời nên phải chấp nhận cho hắn vào nhà.

" Mày theo dõi tao làm gì?? " Cậu nghi ngờ nhìn Sanzu.

" Tao làm gì theo cái thằng cống rãnh như mày, ai thèm!! " Sanzu vừa thốt ra làm cậu một lần nữa ném hắn ra ngoài lần nữa.

" Tao xin lỗi mà Takemichi cho tao vào đi " Anh mếu máo nói.

" Tao sai rồi, tao xin lỗi, tao xin lỗi "

" CÓ IM ĐI KHÔNG " Hàng xóm bị làm ồn liền lên tiếng chửi. Còn không quên đứng từ tầng trên ném cái lôn nước ngọt vào đầu anh.

Takemichi mở cửa thở dài nhìn Sanzu đang xì bột mép mà kéo hắn vào nhà. Rảnh rỗi đi sinh nông nổi.

.

.

.

Sanzu giật mình tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trên giường cậu. Kế bên còn được cậu ôm ngủ nữa. Có phải hắn đang mơ không...

Nhìn cậu ngủ say mà suy nghĩ gì đấy. Anh cúi đầu hôn nhẹ một cái mà đỏ mặt nói nhỏ

" Mày không tỉnh là tao làm đấy!!" Cậu ngủ làm gì lên tiếng trả lời đâu mà hỏi .

Thừa nước thả câu, Sanzu liền kéo áo cậu lên cúi đầu thổi nhẹ vào hạt đậu của cậu. Cơ thể cậu nhảy cảm mà run lên làm Sanzu vui vẻ liếm mút nó như đứa trẻ. Tay thì chơi đùa bên còn lại của cậu.

" Ưh " Một tiếng rên như mèo con phát ra từ cậu. Cảm giác ướt át từ đầu ngực truyền đến làm cậu khó chịu.

Sanzu nhìn lên rồi đưa tay mò vào quần cậu. Ui mới vây đã cương rồi, mày dâm đãng quá đấy Take. Sanzu cười thích thú mà kéo khoá quần xuống.....

.

.

.

" Ah.....S.. sáng rồi... Ưh... Tao.. Phải đi học ...Ah... " Cậu mệt mỏi nhìn vào đồng hồ nói

" Nghỉ một bữa đi, không ngu đâu !!" Ơ tao học hay mày học mà mày biết.

" Ah.. Không chịu đâu...... AH...... " Cậu cố gắng mới bò được một chút thì Sanzu kéo lại và thục mạnh vào trong. Anh điên cuồng rút ra rồi lại vào không cho cậu đường thoát.

Mắt cậu lờ mờ nhìn vào chiếc đồng hồ mà nhắm lại. Cậu có thể cảm nhận được cơ thể vẫn bị Sanzu làm cho điên đảo.

Sanzu cảm thấy im lặng quá liền tưởng cậu đã kìm nén liền tăng tốc và mạnh bạo lên. Như khi lật cậu lại thì mới biết cậu đã ngất từ đời nào rồi. Thôi thì làm cho xong luôn rồi ngủ.

Sanzu đưa chân cậu lên vai mà thục vào trong, anh gấp rút làm cho xong như vẫn có tình người mà bắn ra ngoài nếu không cậu lại cực khổ nữa rồi.

.

.

.

" A trễ học rồi !!" Cậu bật người dậy nhìn ra ngoài cửa sổ đã chiều từ bao giờ mà méo mặt. Cái thứ không có tính người.

Nhìn Sanzu đang ôm cậu ngủ rất dễ thương nên cậu cho qua, nằm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của anh mà suy ngẫm. Nếu hai vết sẹo này không có thì cậu ta có đẹp không??

Đưa tay lên vết sẹo trên khoé miệng của anh mà suy nghĩ, dù gì thì nó cũng làm khuôn mặt của Sanzu trở nên đẹp và gợi cảm hơn(?)

Cậu lén lén hôn nhẹ vào môi Sanzu rồi nằm lại trong lòng anh rồi ngủ thêm một giấc nữa, thôi lỡ rồi ngủ luôn cho lành.

Bình Luận (0)
Comment