Alytus

Chương 36

Phần nước dư chưa dùng tới, Adrian cũng dội qua người rồi leo lên giường.

Dương Quý như kẻ nghiện ôm lấy anh hít hà. Theo cậu biết, người châu Âu thường khá nặng mùi cơ thể, từ nhỏ đã có thói quen xịt khử mùi.Với họ chuyện này là rất bình thường. Nhưng Dương Quý thấy kỳ lạ ở chỗ trên người Adrian lại không có mấy mùi đó, cũng như việc lông ngực và lông bụng của anh không dày như những người phương Tây khác.

Đương nhiên anh cũng chảy mồ hôi, cũng sẽ có mùi mồ hôi nhưng không quá khó ngửi. Dương Quý không rõ là do mình yêu ai yêu cả đường đi hay thật sự do Adrian thuộc số ít. Dù sao nam thần đều hoàn hảo như vậy mà.

Adrian rất thích nhìn cậu dính lấy mình, bộ dạng ái mộ mình. Anh xoa xoa mái đầu đang chôn trong ngực mình, cúi xuông hôn nhẹ. Dương Quý ghé má trên ngực anh, ngón tay chọc chọc đầu ngực nhỏ xinh: “Ngày mai còn nhiều việc phải làm không? Có thể nghỉ nửa ngày không?”

Adrian tóm lấy bàn tay hư, “Sao thế, mệt à?”

Dương Quý dẩu mỏ. Rõ ràng biết là ý gì còn cố ý nói vậy. Cậu thầm hừ một tiếng trong lòng, “Không sai. Mông mệt lắm rồi.”

“Hửm? Mông làm sao?” Adrian nói rồi đưa tay sờ.

Dương Quý nghiêng người, một chân gác lên hông anh, để bàn tay to lớn ấy thuận tiện xoa nắn cánh mông. Lần trước vì vội lên đường nên hai người chỉ dùng chân làm một lần. Bây giờ Dương Quý đã bị anh khiêu khích mà thèm, chủ động nâng hông cọ cọ vào phía dưới của anh.

Adrian cười hở ra hàm răng trắng bóng, cặp mắt xinh đẹp như ngọc lục bảo nhìn thẳng vào Dương Quý, “Nếu mệt thì thôi không tiến vào, chờ em nghỉ rồi lại bàn tiếp.”

Dương Quý tóm lấy thứ đang chọc vào người mình, xoa tròn quy đầu ẩm ướt, “Khụ khụ, anh giúp là em không mệt.”

“Giúp thế nào?” Ngón tay Adrian lượn vòng xung quanh lỗ nhỏ, thi thoảng lại ấn vào xương cụt cậu.

“Ừm ~ Như này.” Dương Quý nắm lấy bàn tay đang trêu chọc mình của anh, trực tiếp lấy ngón tay cắm vào sau mình. Đáng tiếc là tuy cậu đã động tình, nhưng dù sao cơ thể cũng không tiết ra được dịch nhầy làm trơn. Trong lúc cậu đang nghĩ nên kiếm gì để bôi trơn thì tay còn lại của Adrian đã cầm một tuýp kem bôi trơn trong suốt giơ ra trước mặt cậu.

Dương Quý đỏ mặt nhận lấy, cúi đầu đổ một ít ra tay rồi bôi ra sau, thuận tiện cũng làm trơn ngón tay cho anh rồi để bàn tay to lớn ấy tiến vào trong. Ai ngờ anh lại không di chuyển gì. Cậu lén ngẩng lên, phát hiện anh vẫn đang nhìn minh, còn tỏ vẻ rất vô tội.

Dương Quý bực bội, dứt khoát tự dùng tay mình đâm vào. Đầu ngón tay vừa khẽ chạm vào nếp nhăn bên trong thì nơi đó tự động siết chặt lại. Cậu làm vậy một lúc vẫn không thể nào nới rộng, thật sự hận không thể nuốt vào.

Ngón trỏ mới tiến vào được tầm một đốt thì Dương Quý đã thở dốc, càng lúc càng sốt ruột. Cậu thấy Adrian vẫn chỉ nhìn, thế là tủi thân rút tay ra, suy nghĩ một lúc liền quyến định muốn trực tiếp dùng lấy lỗ nhỏ bắt giam con thú khổng lồ kia.

Adrian cuối cùng không “rụt rè” nữa. Anh đỡ hông Dương Quý để cậu áp sát vào mình, yêu thương hôn môi cậu. Ngón tay cũng rất có kỹ thuật ấn vào trong lỗ nhỏ, từ tốn ra vào.

Dương Quý tựa vào lòng Adrian thả lỏng cơ thể. Việc lúc nãy làm cả người cậu mướt mồ hôi. Cậu nghịch ngợm cọ mồ hôi lên người anh, híp mắt rên rỉ, “Ưm, Adri...”

Ngón tay đi vào giữa mông. Adrian nới rộng đủ lâu liền đỡ thân dưới cắm vào lỗ nhỏ đầy kem bôi trơn của cậu.

Ôm cậu vào lòng, bóp cánh mông đang đung đưa theo nhịp ra vào của dương v*t, quả nhiên khiến cậu thét lớn. Adrian lại bắt đầu nói mấy lời tục tĩu của anh, “Bé cừu con đáng yêu, nhóc con dâm đãng, thít chặt quá. Gần đây không chịch, có phải khó chịu lắm không, hửm?”

Dương Quý tựa vào người anh rên rên rỉ rỉ. Cánh mông bị bóp đỏ rực nhưng vẫn dám ngẩng lên cắn vào yết hầu nhô ra của anh, ngón tay thì xoa vuốt cơ thể cường tráng của Adrian.

Adrian bị gây rối cũng không quá bận tâm, tóm lấy người phía trên đâm mạnh một đợt. Tiếng ‘bành bạch’ âm vang lạ thường. Chuyển động thần tốc làm Dương Quý không chỉ cảm thấy tê ngứa mà còn có chút đau. Cậu theo bản năng siết lỗ nhỏ lại, khiến hai mắt Adrian hơi đỏ lên.

“Ô, đệt!” Adrian nhéo ngực Dương Quý, nhìn cậu nước mắt lưng tròng, “Lại đây, cừu con của anh. Anh muốn ăn ti em.”

Dương Quý ngoan ngoãn cúi xuống, để đầu ngực bên miệng anh. Adrian vừa ra sức chuyển động thân dưới, hưởng thụ khoái cảm được lỗ nhỏ bao bọc, vừa há miệng ngậm lấy ti cậu, dùng răng nhay nhay hoặc có lúc còn cắn một cái.

Lúc anh cắn mạnh, Dương Quý sẽ cầu xin anh tha cho cậu. sau đó Adrian liền buông tha cho đầu ngực bị giày vò tới sưng tấy, chuyển sang dùng lưỡi liếm. Mãi tới khi cậu tóm lấy tóc anh gầm nhẹ, bị anh liếm tới bắn ra.

Dương Quý bị liếm ti đến bắn ra thở hồn hển ngồi phịch sang bên. Adrian áp tới đè lấy cậu từ phía sau và lại tiếp tục đâm chọc, làm một lúc rồi cũng bắn ra nhưng lần anh anh bắn tinh ở bên ngoài.

Vì không có nước nóng nên nếu bắn bên trong sẽ không rửa sạch được. Adrian với tay cầm lấy hộp bao cao su ở đầu giường, xé vỏ một bao đeo lên dương v*t nửa ngẩng đầu của mình, sau đó quay người tách mở hai chân Dương Quý, tiếp tục thảo phạt từ chính diện.

côn th*t dễ dàng tiến vào được một nửa. Lần này Adrian quan tâm chăm sóc hơn tới phía trước của người yêu, vừa tiến vào vừa mát xa thân dưới của cậu. Dương Quý nhanh chóng lại cứng. Adrian tóm lấy chân cậu tiếp tục công việc lúc trước.

Dương Quý vùi mặt vào trong gối, nức nở siết chặt nắm tay mặc anh giày vò. Một đêm bị làm tới ba lần, hôm sau cậu liền ngủ nướng.

Mà những ngày tiếp sau đó, sáng nào cậu cũng phải ngủ nướng. Adrian giống như người ăn kiêng lâu ngày mới được nếm lại vị thịt, hôm nào cũng phải ôm cậu làm hai nháy, sau đó tự mình đi thu xếp làm lụng tất cả mọi việc.

Dương Quý trốn trong chăn, nghi ngờ không biết có phải lúc trước mình không cho anh ăn no không. Vì lý do công việc nên Adrian rất ít khi quan hệ với cậu vào tối những ngày đi làm. Bản thân anh chắc có lẽ cũng biết lúc mình đắm chìm sẽ không biết nặng nhẹ, sợ làm Dương Quý chậm trễ công việc nên luôn nhịn chăng?

Dương Quý suy nghĩ vẩn vơ, nhưng không cũng không hỏi thẳng anh. Nhỡ đâu anh thật sự gật đầu, vậy sau này hôm nào cũng phải làm à? Cậu lập tức lắc đầu. Cậu đỡ không nổi Adrian tinh lực tràn đầy như thế. Thôi đi, thôi đi.
Bình Luận (0)
Comment