Ám Dạ Thự Quang

Chương 12

Đây vốn là một con rồng lớn /// # # ///

Con rồng đang nhìn người dưới chân nó mà giỏ dãi.

Bây giờ trong đầu Mặc Cách trống rỗng hắn thậm chí không nghĩ ra mình phải chạy trốn, mà chỉ ngây ngốc đứng đó nhìn con rồng màu trắng thật lớn—

Có người gặp nguy hiểm sẽ kêu to, có người trầm mặc.

Mặc Cách ở vế sau.

Hắn quay đầu cực kì chậm gián đoạn mà bình tĩnh suy nghĩ ra mấy chữ:

Chẳng Lẽ ta mới nắm lấy là ngón chân — ngón chân –của nó?

Còn đây là nước miếng của nó?

Hả?

Giống như là vừa rồi mới xuất hiện, Mặc Cách tỉnh táo lại hét một tiếng bỏ chạy.

Gina cùng Tắc Long chạy về phía hắn, bọn họ trong miệng lẩm bẩm …

” Hỏa yêu xà lửa, ta Gina chủ nhân ra lệnh cho ngươi, dấy lên lửa địa ngục cho tất cả trỏ thành biển lửa ”

Ngắt lời, một tia lửa nhắm thẳng bạch long.

Bạch long tầm mắt đuổi theo Mặc Cách không để tia lửa vào mắt,chỉ thấy nó không tránh mà khi tia lửa gần đến nơi thì nó nghiêng mình.

Kết quả — Đánh không trúng..

Tắc Long nhìn ma pháp  không thành hô lên ” Đao ” mà rút đao ra trong miệng niệm chú ngữ, tàn ảnh bay qua hắn đã cưỡi trên đầu bạch long.

Con rồng này sừng không lớn chỉ là to tròn dựng thẳng trên đầu nhìn rất tội nghiệp.

Đây là một con rồng chưa lớn,Tắc  Long không do dụ chém xuống, một đoạn sừng màu đỏ bị hắn nắm trong tay.

Con rồng giãy dụa thống khổ, Tắc Long bị quật ngã trên đất.

Tàn Nham xuất hiện tại võ trường hướng phía con rồng niệm chú, nó biến mất như chưa từng có.

Mặc Cách vội chạy lại bên Hắc Long ” Ngươi thế nào rồi?”

Tắc Long ôm chân nằm đó máu chảy ra.

Yết hầu Mặc cách giật giật hắn đã lâu không uống máu người,quay hướng khác ” ngươi chảy máu rồi ”

”Như  vậy mau tránh ra ”thanh âm ẩn chứa xúc động xuất hiện phía sau là Da Lỗ.

Gương mặt tròn của hắn trong mắt Mặc Cách bây giờ vô cùng đáng yêu ” Ngươi chữa được cho hắn “

…………

Mặc Cách cũng chỉ là một đứa trẻ.

Ha Tu Ngột nhìn quả cầu thủy tinh, ánh mắt ôn nhu.

Gần đây hắn rất thích nhìn Mặc Cách qua cầu thủy tinh, có lẽ bắt nguồn từ linh hồn trong người y đi.

…………….

Da Lỗ niệm chú xuất hiện ánh sáng trên tay rồi đặt vào vết thương của Tắc Long, vết thương khép lại.

Mặc Cách vui mừng mà  nói ” Cám ơn ngươi ”

Ngươi nhìn cho rõ ta không phải giúp ngươi!

Da Lỗ muốn nói rõ với Mặc Cách nhưng khi ngẩng đầu lại nhìn thấy ánh mắt màu lam cong lên như trăng khuyết của hắn, đem lời nuốt xuống, rời tầm mắt.

Mặc Cách nhìn Da Lỗ đỏ mặt.

Cười ” Ha Ha”

Hắn không cố ý!

Kì thật tên đó không đáng ghét đi …
Bình Luận (0)
Comment