Thái Y Viện cũng biết rõ việc Diệp Tinh Hà không thích uống thuốc cho nên lần nào mà Diêp Tinh Hà bất hợp tác quá là đích thân trưởng quan người cũng coi như là thầy của Diệp Tinh Hà đều tự mình vào hầu hoàng hậu uống thuốc.
Diệp Tinh Hà cũng như Lương An dù có khó chịu đến đâu thì cũng không dám làm phật ý thầy cho nên dù rất miễn cưỡng thì cũng phải uống cho hết.
Được cái là trong hoàng cung này có đủ thứ có thể làm cho Diệp Tinh Hà bớt khó chịu khi phải uống thuốc.
Từ đủ loại hoa quả đặc sản của các vùng cho đến thịt cừu khô mà Diệp Tinh Hà thích ăn nhất của người Lạc đều được chuẩn bị đầy đủ.
Diệp Tinh Hà cứ tuỳ ý mà dùng.Thậm chí cả việc Diệp Tinh Hà buồn chán quá muốn ra ngoài cung chơi thì Lương An cũng không dám ngăn cản chỉ có thể điều Dương Mặc đi theo đản bảo Diệp Tinh Hà không có việc gì ngoài ý muốn.
Dù sao đang trong thời gian mang thai thì cũng không thể như lúc bình thường được.
Cho nên Dương Mặc cuối cùng cũng đã hiểu được Lương An dạo này khổ như nào khi mà Diệp Tinh Hà lôi theo Dương Mặc làm đủ mọi thứ mình muốn làm cho Dương Mặc lúc thì ngượng chín cả mặt vì phải thử đủ loại quần áo ở các cửa hàng may mặc cho đến no đến căng bụng khi đi ăn đủ thứ cùng với Diệp Tinh Hà.
Chỉ qua 2 3 lần như vậy thì Dương Mặc gần như muốn từ chối nhiệm vụ đi cùng hoàng hậu ra ngoài.
Nếu không phải tinh thần quân nhân được rèn luyện trong Dương Mặc trỗi dậy thì Dương Mặc đã xin nghỉ ốm rồi.Chỉ là Dương Mặc còn chưa bị bào mòn thì đã có chuyện lớn xảy ra.
Thời gian đầu Diệp Tinh Hà mang thai mọi thứ diễn ra rất bình thường.
Nhưng khi bước sang tháng thứ 4 theo mạch tượng của thai nhi tức tháng thứ 2 sau khi Thái Y Viện chính thức xác nhận được Diệp Tinh Hà có mang thì tình hình có sự thay đổi rất lớn.
Diệp Tinh Hà vốn cực kỳ khoẻ mạnh lại trở nên vô cùng yếu đuối ngay cả việc xuống giường đi lại cũng phải có người giúp đỡ.
Hơn nữa nội khí còn yếu hẳn đi.
Phải biết rằng nội khí là thứ liên quan đến sinh mạng.
Nội khí yếu đi biểu hiện cho việc sinh mạng cũng đang yếu đi.Theo lý mà nói thì Diệp Tinh Hà sẽ không bị ảnh hưởng bởi nội khí phá mạch vì Lương An đã dùng sức khoẻ của mình để bảo vệ tâm mạch cho Diệp Tinh Hà.
Hơn nữa Diệp Tinh Hà đã mở ra Lĩnh Vực thì nguy cơ này đã bị loại trừ hoàn toàn.
vậy thì thứ gì đã ảnh hưởng đến Diệp Tinh Hà làm cho sức khoẻ thay đổi chóng mặt như thế.
Chỉ trong vòng có 2 tháng mà Diệp Tinh Hà như biến thành một con người khác vậy.Đến cả Diệp Hùng tướng quân người vốn nổi tiếng với tâm trí kiên định còn phải thường xuyên lo lắng mà vào cung thăm con gái.- Là tại con không tốt.
Không chăm lo được cho Tinh Hà.- Bệ hạ nói gì vậy.
Sự việc thành ra thế này đâu phải lỗi của bệ hạ.Sau khi sức khoẻ của Diệp Tinh Hà biến đối thì lại tiếp tục từ Thái Y Viện cho đến Hoàng Lăng đều trở nên u ám.
Họ cầu trời khấn phật mãi mới đợi được tin hoàng hậu có mang bây giờ thì cũng lại vì vấn đề này mà âu sầu.
Sức khoẻ của Diệp Tinh Hà mà có vấn đề thì đứa bé cũng mất.
Thái Y Viện chưa có bao giờ đứng trước nguy cơ trùng trùng như thế này.
Trưởng quan Thái Y Viện bạc cả đầu chỉ sau có mấy tháng.
Trong mấy chục năm cuộc đời chưa bao giờ ông hoài nghi về tay nghề của mình như khoảng thời gian này.
Phải chăng là ông thật sự đã không phát hiện ra được vấn đề của hoàng hậu.Lương An vì lo lắng cho Diệp Tinh Hà mà cũng bỏ cả ăn ngủ lúc nào cũng ở Thiên Minh Cung bên cạnh Diệp Tinh Hà.
Thái Y Viện cũng luôn có người túc trực ở Thiên Minh Cung.
Trưởng quan Thái Y Viện thì liên tục tìm tòi trong tất cả các sách y từ cổ chí kim để tìm xem nguyên nhân cho sự việc bất thường này là ở đâu.Cũng may cho cho tất cả mọi người là dù Diệp Tinh Hà có trở nên yếu ớt lạ thường thì cái thai trong bụng vẫn đang phát triển chứ không có giấu hiệu gì là bị ảnh hưởng cả.
Đây là tin vui nhất cho cả Lương An cũng như hoàng gia nước Lương.
Chỉ có trưởng quan thái y là càng lúc càng mệt mỏi.Khi thai kỳ đã đến được tháng thứ 6 bụng của Diệp Tinh Hà đã to ra kha khá còn sức khoẻ càng lúc càng thấy yếu đi thì Lương An gần như đã mất hết kiên nhẫn.- Mạnh thái y.
Tình hình của hoàng hậu sao lại kỳ lại như vậy?Mạnh thái y đây chính là trưởng quan của Thái Y Viện vừa mới đi từ trong phòng Diệp Tinh Hà đi ra.- Bẩm bệ hạ.
Thần cuối cùng cũng biết tại sao rồi.- Mau nói.- Hoàng hậu sở dĩ như vậy là vì Hoàng Hậu mang song thai.
Hơn nữa thai khí rất mạnh cho nên mới khiến cho cơ thể hoàng hậu yếu đi như thế.- Song thai?- Đúng thế thưa bệ hạ.
Thời gian trước cả hai thai nhi đều chưa lớn hơn nữa tim thai lại gần như cùng một nhịp nên thần không thể phát hiện ra được.
Bây giờ đã được 6 tháng thai nhi đã phát triển hơn nhiều tim thai rõ ràng hơn cho nên mới phát hiện ra là có đến hai thai nhi chứ không phải một.- Ý đại nhân là trẫm sắp có hai đứa con à?- Đúng thế thưa bệ hạ.
Xin chúc mừng bệ hạ.
Chúc mừng hoàng gia.Lương An sau khoảng thời gian mấy tháng lo lắng cuối cùng đã có thể vui vẻ trở lại.- Mau báo tin này cho Hoàng Lăng.
Khi hoàng hậu hạ sinh trẫm sẽ tới hoàng lăng thắp hương cho các vị tổ tiên.- Rõ thưa bệ hạ.Dương Mặc nghe được xong tin này thì lập tức thông báo tin tức cho Hoàng Lăng.- Bẩm Trưởng Lão.
Có tin khẩn từ trong cung đưa đến!- Mau đưa cho ta!"Hoàng hậu mang song thai.
Thai khí quá mạnh nên cơ thể của hoàng hậu mới suy kiệt.
Hiện tại đã có thể yên tâm."- Trời phù hộ cho hoàng gia.
Trời phù hộ cho bệ hạ.Trưởng Lão Thủ Lăng không kìm được mà hét lớn lên.
Hoàng gia dạo gần đây neo người bây giờ lại chuẩn bị đón cùng một lúc hai đứa trẻ.
Đây là niềm vui lớn của hoàng gia.
Chưa kể đến việc trong gia phả hoàng gia đây cũng là lần đầu tiên hoàng hậu mang song thai.
Cả mấy trăm năm mới có một lần như vậy quả là việc hiếm có.Sau khi biết Diệp Tinh Hà mang song thai thì Lương An càng chăm sóc cho Diệp Tinh Hà kỹ hơn.
Mang một đứa trẻ trong bụng đã rất vất vả rồi chứ đừng nói là hai đứa.
Thế nên từ ăn uống đến ngủ nghỉ của Diệp Tinh Hà đều được Lương An tự mình lo liệu.
Từ bé đến lớn Lương An đều sống trong nhung lụa việc chăm sóc người khác chưa từng làm bao giờ cho nên Lương An đang học tập từng chút một mỗi ngày.
Sự tận tâm này làm cho cung nữ của Thiên Minh Cung cũng phải khâm phục bệ hạ của họ.
Thế nhưng thời gian một ngày vẫn chỉ có 12 canh giờ không đổi.
Lương An vừa phải lo việc nước vừa phải chăm vợ tất nhiên là mệt mỏi.
Cơ thể của Lương An cũng chẳng khoẻ mạnh gì cho nên chẳng chịu được bao lâu.Dù mệt mỏi nhưng Lương An không chịu bớt đi bất cứ bên nào cả.
Nhất quyết cứng đầu mà giữ nguyên lịch trình như thế.
Khi các quan can gián thì trả lời dứt khoát rằng.- Hoàng hậu chỉ mang thai có 9 tháng mà thôi.
Mà hiện giờ đã gần 7 tháng rồi.
Có hơn hai tháng nữa là hạ sinh.
Đến lúc đó rồi trẫm nghỉ ngơi cũng không muộn.Diệp Tinh Hà mang thai càng lâu thì sức ép của song thai càng lớn lên cơ thể.
Vì thế mà giai đoạn này thân thể của Diệp Tinh Hà đâu đâu cũng thấy khó chịu.
Ban đêm tất nhiên là không ngủ được cho nên có nhiều hôm cung nữ trong Thiên Minh Cung chính mắt nhìn thấy bệ hạ ôm nương nương cả đêm trong lòng mà không chợp mắt lấy một khắc.
Tất cả chỉ để cho nương nương có thể ngủ được.
Điều này chính là minh chứng cho tình yêu của bệ hạ dành cho nương nương.
Diệp Tinh Hà cảm nhận được rõ ràng tình cảm này.
Cho nên mỗi ngày cô đều cố gắng bao gồm cả việc uống thuốc mà cô rất không thích kia.Thời gian mà Diệp Tinh Hà mang thai cũng là thời gian mà nước Lương bước vào một khoảng thời gian khó khăn.
Sau ba vụ thu hoạch tốt đẹp thì vụ mùa thu năm nay không được như ý.
Thứ nhất là do mùa hè năm nay thời tiết nóng hơn bình thường cho nên lượng nước tưới cho hoa màu cây trái không đủ dẫn đến mùa màng kém hơn.
Thứ hai cũng là vì thời tiết nóng bức bất thường cho nên dịch bệnh mùa hè xuất hiện.
Phần lớn người cao tuổi trong nước đều nhiễm bệnh này khiến cho rất nhiều người chết.
Đặc biệt là vùng tây nam khi vùng này có gần như không có ao hồ lớn nào.Dịch bệnh cùng với chưa đến thời gian thu hoạch cho nên dân chúng vừa bị đói vừa bị ốm khiến cho tình hình xấu đi rất nhanh.
Việc này khiến cho Lương An đã mệt mỏi càng thêm áp lực.
Ngay sau khi tổng hợp được toàn bộ tình hình thì Lương An bắt đầu đưa ra những quyết định để giải quyết tình huống xấu.- Truyền chỉ cho Thương Bộ mở các kho lương cứu đói cho dân chúng.
Cùng với việc cử các y sư đến các vùng dịch bệnh chữa trị cho người dân.
Hãy cố gắng cứu được nhiều người nhất có thể.- Tài Bộ chuẩn bị tính toán thiệt hại.
Nếu như tình hình vụ này xấu như vậy xem xét giảm thêm 1 phần thuế cho nông dân.
Nửa phần thuế cho thương nghiệp.- Rõ thưa bệ hạ.Sau đó toàn thể quan chức các vùng đều nhận được chiếu chỉ về việc mở kho lương cứu đói.
Thời gian đến vụ thu hoạch không còn xa chỉ cần qua được giai đoạn này thì người dân sẽ vượt qua được khó khăn.
Còn dịch bệnh lần này may mà phần lớn người bệnh đều là người cao tuổi cho nên lực lượng lao động không bị ảnh hướng quá nhiều.
Chỉ cần không để dịch bệnh tràn lan khắp các vùng là ổn.
Còn việc cứu được người đang bệnh hay không quả thật là không được coi trọng lắm.
Lương An cũng biết những việc này nhưng không thể làm gì khác.
Bởi vì nếu tiêu tốn quá nhiều nhân lực cũng như vật lực chỉ vào việc cứu những người có đến 8 phần sẽ chết thì cái giá phải trả quá lớn.Cũng may là nước Lương lúc này có được vùng xung quanh bờ sông Đông Giang.
Nơi này ở xa nhất về phía đông bắc nên gần như không bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh.
Nước sông Đông Giang vẫn còn đủ cho nên mùa màng cũng không bị giảm sút đi chút nào.
Vì thế vùng đất mới này lại chính là điểm sáng của nước Lương.
Vốn là nơi đây được miễn thuế 5 năm liền.
Nhưng trước tình cảnh đồng bào mình đang không có cơm ăn.
Toàn bộ vùng này đều quyên tặng 3 phần thu hoạch của mình để chia sẻ khó khăn với những nơi khác.
Thế là nơi đầu tiên thu hoạch trong cả nước đã tạo nên một cơn gió ngược thổi bùng lên sinh khí của nước Lương trong mùa hè khó khăn này.
Rất nhiều gạo trắng cùng với ngô từ quận Bình Giang được chuyển vào trong nước.
Điểm đến tất nhiên là vùng tây nam khó khăn nhất.
Binh sỹ của Thần Võ Doanh một lần nữa được huy động để vận chuyển số lương thực quý giá này.Một điểm sáng nữa là mùa hè năm nay thời tiết nóng bức cho nên sản lượng muối tại Bạch Sa lại tăng lên.
Giá muối cũng vì thế mà giảm đi.
Việc mặt hàng vô cùng thiết yếu này giảm giá chính là tín hiệu rất tốt cho dân chúng nước Lương trong lúc khó khăn thế này..