Ăn Hết Giới Giải Trí

Chương 107

Editor: Quýt

Thời gian ấm áp hàng ngày khi mang thai của ba cặp đôi cũng không kéo dài lâu.

Rất nhanh, Kiều Thi Thi vô tình tuyên bố bắt đầu làm nhiệm vụ.

Tần Ngộ khiếp sợ: “Chúng tôi phải mang thai cái bụng lớn như thế này mà vẫn phải làm nhiệm vụ! Đạo diễn Kiều còn có lương tâm không!”

Kiều Thi Thi bình tĩnh trả lời: “Đã đến kỳ ba, anh Tần vẫn còn cho rằng tôi có lương tâm sao?”

Tần Ngộ: “…”

[Ha ha ha ha ha ha đạo diễn Kiều luôn vì nhiệm vụ bất cứ giá nào!]

[Anh Tần, anh sẽ không thật sự cho rằng mình mang thai chứ [đầu chó]]

Tần Ngộ phản kháng không có hiệu quả, chỉ có thể đứng dậy khỏi ghế sofa, nhưng khi vừa ngồi dậy thì anh ấy lập tức nằm trở về: “Tang Linh, kéo tôi lên.”

Tang Linh: “…”

Giờ phút này, cô ấy rất muốn đánh “ba bầu”.

Tần Ngộ như là cao thủ, không chỉ khiến Tang Linh kéo anh ấy lên còn muốn đỡ, dường như hơn nửa trọng lượng cơ thể đều dồn qua.

Tang Linh cắn răng thấp giọng nói: “Tần Ngộ anh cứ chờ đó cho tôi!”

Tần Ngộ đắc ý sờ sờ bụng: “Ai da, cô hung dữ như vậy, nhỡ đâu dọa tới cục cưng thì sao bây giờ?”

Tang Linh: “Tần Ngộ anh &%*&((*^^&%$^^%”

[Ha ha ha ha ha ha ha anh Tần quả thật rất ngứa đòn!]

[Nhìn thấy mà đỡ trán, hành vi của thần tượng, fans trả tiền!!]

[Anh Tần à, anh không thể học tập được anh Thẩm hàng xóm sao, tự lực cánh sinh đê!!]

Anh Thẩm hàng xóm cũng khổ nói không nên lời.

Vào lúc anh nằm trên ghế sofa, khó khăn đứng lên, Khương Đào vươn tay: “Trong sách nói, thai phụ rất dễ tụt huyết áp, cho nên khi đứng dậy rất dễ ngã, hay là để tôi ôm anh…”

Thẩm Chi Diễn rùng mình, cơ bắp lập tức phát lực, anh nhanh chóng đứng lên: “Không cần, anh có thể làm được.”

Khương Đào nhìn bụng “duang duang”* nảy lên hai lần, càng lo lắng hơn: “Anh như vậy sẽ dọa sợ cục cưng, cục cưng ở bên trong liệu có choáng váng hay không?”

*Từ tượng thanh, bắt nguồn từ video quảng cáo dầu gội BaWang của Thành Long. Nó giống như tiếng bạn dùng tay gõ vào một cái mâm bằng nhôm hoặc inox tương đối mỏng, âm thanh sẽ kéo dài ra và có chút run nữa…

Thẩm Chi Diễn: “… Em không cần nhập tâm đến vậy đâu!”

[Ha ha ha ha ha ha ha, hóa ra cũng có lúc tôi thấy anh Thẩm khuyên người khác không nên diễn quá nhập tâm!]

[Anh Thẩm thật khó khăn ha ha ha ha ha ha]

[Tôi sợ cuối cùng khi anh Thẩm sinh ra một cái bao cát, Khương Khương sẽ rất thất vọng: “Con của tôi đâu! Đứa con lớn như vậy của tôi đâu rồi!”

[Ha ha ha ha ha ha sớm muộn gì cũng có một ngày tôi sẽ chết ở màn hình bình luận live mất]

Cả ba cặp đôi đều tới trước phòng, ở đây có đặt ba tấm thảm yoga, ở trước mặt họ còn có một thầy dạy yoga đang mặc đồ yoga tươi cười dịu dàng.

Tần Ngộ khiếp sợ nhìn về phía Kiều Thi Thi: “Đạo diễn Kiều, cho người tới thật ư?”

Kiều Thi Thi: “Đương nhiên rồi, phụ nữ có thai tập yoga có thể tăng cường thể lực và sự dẻo dai, hơn nữa còn giúp bà bầu điều hòa nhịp thở, trợ giúp cho giai đoạn sau sinh, tôi cũng chỉ là vì mấy người thôi, anh Tần.”

Tần Ngộ: “…”

Thẩm Chi Diễn thấy Tần Ngộ cò kè mặc cả với Kiều Thi Thi thất bại, anh và Từ Tử Dục bất đắc dĩ liếc nhau, ôm ý nghĩ chết sớm siêu sinh sớm, thấy chết không sờn nói: “Đến đây đi!”

Thầy Phương Phương tiếp tục nhẹ nhàng nói: “Bởi vì hôm nay chúng ta có ba thai phụ, nói đúng hơn là những người ba mang thai, danh tính cũng khá đặc biệt cho nên yoga hôm nay cũng được thiết kế dành riêng cho ba người, những thai phụ chân chính trước màn hình đừng nên học theo.”

Ba người: “…”

Biết ngay là đạo diễn Kiều không dễ dàng buông tha cho bọn họ vậy mà!

Thầy Phương Phương lại tiếp tục nói: “Những động tác này, những người ba không thể thực hiện một mình được, đến lúc đó vẫn cần sự giúp đỡ của các mẹ.”

Tang Linh khởi động tay, kêu răng rắc nói: “Đương nhiên, tôi nhất định sẽ hỗ trợ Tần Ngộ thật tốt.”

Tần Ngộ: “…”

Khương Đào cũng hào hứng nói: “Tôi cũng thế.”

Thẩm Chi Diễn: “…”

[Cho anh Thẩm và anh Tần một giọt nước mắt cảm thông trước nha hhhh]

[Anh Tần và anh Thẩm không hổ là anh em tốt, chịu khổ đều là trăm sông đổ về một biển ha ha ha ha ha]

[Có thể nhìn ra được, Khương Khương rất chờ mong đứa nhỏ này [đầu chó]]

Ba người ngồi xếp bằng trên mặt đất theo thầy Phương phương, động tác này vốn rất dễ thực hiện đối với họ nhưng do cái bụng nặng trĩu lại chắn ngang tầm mắt này liền trở nên cực kỳ gian nan.

Không chỉ có thế, họ không thể hoàn thành được động tác đầu tiên.

Thật ra những động tác này đều được cải biên một chút từ bài yoga dành cho các bà bầu.

Khi ba người họ thấy thầy Phương Phương làm xong còn cảm thấy rất đơn giản, nhưng lúc tự thực hành mới phát hiện khó khăn như thế nào.

Hơn nữa thời gian càng lâu, trọng lượng ở bụng càng nặng.

Bọn họ đã cảm giác được eo mình rất đau.

Những động tác nhìn như đơn giản đó cũng bởi vì bụng mà thành cực kỳ khó.

Tần Ngộ nhìn nụ cười lạnh trên mặt Tang Linh, cảm thấy bản thân nhỏ yếu đáng thương lại bất lực, chỉ có thể ngoài mạnh trong yếu nói: “Tang Linh, cô, cô, cô đừng quá đáng!”

Tang Linh nhướng mày: “Trước kia khi anh sai khiến tôi, sao anh không cảm thấy mình quá đáng?”

Tần Ngộ: “…”

Hiện tại Tần Ngộ cảm thấy hối hận, cực kỳ hối hận!

Vào lúc anh ấy nhắm mắt lại, chờ cơn đau bất chợt truyền đến thì phát hiện ra Tang Linh nhẹ nhàng đỡ chân anh ấy theo lời thầy Phương Phương.

Tần Ngộ ngơ ngẩn: “Cô không nhân cơ hội này trả thù tôi sao?”

“Vậy anh muốn trải nghiệm chút à?” Tang Linh làm bộ muốn kéo chân anh.

Tần Ngộ: “Không đâu, không đâu.”

Tang Linh cũng không thèm nhìn mặt Tần Ngộ: “Yên tâm đi, tôi không có hẹp hòi như vậy, tuy rằng không thích anh nhưng dù sao cũng là bạn bè, cũng chỉ có thể chấp nhận, hoàn thành cho xong nhiệm vụ.”

Tần Ngộ nhìn sườn mặt cô ấy.

Tang Linh trang điểm nhẹ, không lạnh lùng, cao ngạo như trên màn ảnh, ngược lại còn lộ ra chút ấm áp.

Trái tim Tần Ngộ bỗng nhiên rung động một chút.

Mà Khương Đào ở bên cạnh bọn họ cũng rơi vào trạng thái do dự.

Thầy nói phải nhẹ nhàng nhưng cô chưa bao giờ dùng lực nhiều thì rốt cuộc thế nào mới gọi là nhẹ nhàng nhỉ?

Cô suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng dùng hai ngón tay nhấc ống quần của Thẩm Chi Diễn lên, sau đó hỏi: “Anh cảm thấy lực thế này đã vừa chưa?”

Thẩm Chi Diễn: “…”

Anh cảm thấy từ khi mình tham gia chương trình tới bây giờ, chưa bao giờ anh cạn lời thế này.

[Hô hô hô hô hô, ngọt quá ngọt quá!]

[Tôi rất cảm động với hành động của chị Tang và Khương Khương, các cô gái quá đáng yêu, không cần đàn ông thúi!]

[Nếu anh Thẩm thật sự có thể sinh con vì con gái Khương Khương của tôi, tôi có thể chấp nhận người con rể này]

[Điên mất! Giờ tôi cảm thấy đôi tình nhân thật còn không tình cảm bằng cặp tình nhân giả!]

[+1]

Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục nhìn về phía hai cặp kia.

Từ Tử Dục: “Tại sao nhìn hai đôi kia mới giống như đang yêu đương, còn chúng ta giống đôi vợ chồng già như vậy?”

Đoạn Nhạc Nhạc cười nguy hiểm: “Vậy anh muốn trải qua cảm giác gì đó khác biệt hả?”

Từ Tử Dục: “Hả.. a a a a!”

Đoạn Nhạc Nhạc lại quay lại dáng vẻ dịu dàng, sờ sờ bụng anh ấy: “Nhóc con ngoan, mẹ đang dạy dỗ ba, con không phải sợ đâu!”

Từ Tử Dục: “…”

Tần Ngộ ở cạnh yên lặng nuốt một ngụm nước miếng.

Trước kia anh ấy còn cảm thấy Đoạn Nhạc Nhạc cực kỳ dịu dàng, Tang Linh quá hung dữ.

Hiện tại nghĩ lại, anh ấy thật sự ở trong phúc mà chẳng biết hưởng phúc.

Khó khăn lắm mới hoàn thành xong bài yoga dành cho thai phụ, ba khách mời nam đã như mất nửa cái mạng, nằm ở trên thảm yoga không dậy nổi.

Nhưng Kiều Thi Thi cũng không buông tha bọn họ.

“Nhiệm vụ tiếp theo là trả lời các câu hỏi về kiến thức của phụ nữ mang thai, trước khi phát sóng trực tiếp bắt đầu, mỗi một phòng của các cặp đôi đều được chúng tôi để một quyển “100 quy tắc dành cho phụ nữ mang thai.”, mọi người đã đọc chưa?”

Mọi người: “…”

Bọn họ thật sự đã nhìn thấy quyển sách này, nhưng ai lại đi xem loại sách này cơ chứ! À… ngoại trừ Khương Đào.

Cô gần như lấy quyển sách này làm chuẩn mực để làm.

Thẩm Chi Diễn cũng chưa nghĩ đến cuốn sách đã hành hạ anh bao nhiêu lâu, hóa ra là đạo cụ của chương trình, thật là làm quá!

Kiều Thi Thi cười nói: “Thai phụ đang trong thời kỳ mang thai, cơ thể sẽ có rất nhiều sự thay đổi, cũng sẽ có một số điều cấm kỵ, cho nên làm thế nào để chăm sóc một cách khoa học và an toàn là một chủ đề rất quan trọng.”

“Nếu trả lời sai câu hỏi, cặp đôi sẽ bị phạt!”

Giọng cô ấy vừa dứt, Đoạn Nhạc Nhạc và Tang Linh vội vàng chạy vọt vào trong phòng, lấy quyển sách kia ra.

Lâm trận mới mài gươm, không lợi cũng sáng.

Chỉ có Khương Đào đã cực kỳ bình tĩnh đỡ Thẩm Chi Diễn bắt đầu đi bộ: “Trong sách nói, thai phụ đi bộ là thời gian vận động tốt nhất trong thời gian mang thai, có thể cải thiện một số triệu chứng khó chịu khi mang thai…”

[Ha ha ha ha ha ha đây là sự khác nhau giữa học bá và học tra]

[Nhóm học tra còn đang điên cuồng quay cóp, học bá đã có thể vận dụng tri thức vào thực tế rồi [cười khóc]]

[Anh Thẩm… như vậy xem như là nằm thắng rồi]

Quả nhiên.

Sau một vòng trả lời câu hỏi, Khương Đào không phụ sự mong đợi của mọi người mà trở thành quán quân trả lời, không chỉ không bị phạt mà còn được phần thưởng chiến thắng cuối cùng – một túi đồ ăn vặt của nhà tài trợ.

Khi Thẩm Chi Diễn nhìn chăm chú, Khương Đào yên lặng giấu túi đồ ăn ra đằng sau mình: “Không phải tôi không cho anh ăn, mà trong sách nói…”

Thẩm Chi Diễn: “Trong sách nói, không thể để cho tâm tình thai phụ không thoải mái, nhưng em không để cho anh ăn thì anh sẽ không thoải mái.”

Khương Đào ngây ra.

Không thể tin nổi nhìn anh, không hề nghĩ tới vậy mà anh dùng cách này để đối phó cô.

[Ha ha ha ha ha ha ha dùng ma pháp dập ma pháp! Anh Thẩm quá xấu xa rồi!]

[Tuy rằng rất thương Khương Khương nhưng vẫn ha ha ha ha ha]

Khương Đào do dự một hồi lâu, cuối cùng nhón chân, nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt Thẩm Chi Diễn.

“Trong sách nói, hôn có thể làm cho tâm tình thai phụ vui vẻ, hiện tại tâm trạng anh có tốt hơn không?”

Thẩm Chi Diễn: “!!!”

[!!!]

[Khương Khương! Buông Thẩm Chi Diễn ra, đến với tôi đi!]

[Hôn lại đi! Anh Thẩm à, có phải anh không được không!!]
Bình Luận (0)
Comment