Ăn Hết Giới Giải Trí

Chương 142

Editor: Quýt

Thẩm Chi Diễn không ngờ ba mình lại phát rồ như vậy.

Ông thật sự là ba ruột của anh sao?!

Giờ phút này Thẩm Thận giống như là một fan only hắc hóa, tức tối thoát fan rồi quay qua bôi đen.

Thẩm Thận không chỉ nói kế hoạch của Thẩm Thế An cho Thẩm Chi Diễn biết, thậm chí ngay cả tài khoản Weibo đu CP của Thẩm Thế An cũng bị tiết lộ.

Thẩm Chi Diễn nhìn từng đó chứng cứ, nhất thời không biết nói gì.

Thẩm Thế An còn không biết, bản thân bị con trai bán đứng, cất những búp bê nhỏ mà Thẩm Chi Diễn chưa phát hiện ra, sau đó chỉnh lại quần áo, khôi phục lại tôn nghiêm của chủ nhà.

Bởi vì buổi tối Khương Đào còn có việc, cho nên hai người phải rời đi trước.

Thẩm Thế An có chút không nỡ: “Tiểu Khương à, sau này khi nào rảnh thì cháu nhớ tới đây chơi nhé, cũng đừng có áp lực quá, bác là người lớn hiện đại, biết mấy người trẻ các cháu muốn chú tâm vào sự nghiệp, đặc biệt sự nghiệp của cháu đang phát triển, chuyện kết hôn, sinh con đều không vội…”

Thẩm Chi Diễn: “…”

Ba, ba có thể chạm vào lương tâm nói không, ba quả thật chưa tạo áp lực cho Khương Khương, nhưng ba đầu tư vào việc đàn ông sinh con thì không phải tất cả áp lực đều dồn hết lên anh hay sao?!

Ba thật là đáng sợ!

-

Kỳ “Tiến hành yêu đương” tiếp theo, Kiều Thi Thi bảo mọi người mời bạn thân của mình tới tham gia, hơn nữa phải giữ bí mật với nhau.

Thẩm Chi Diễn mời Chu Chí Lan, anh đoán Khương Đào sẽ mời Đường Ngữ Hạ hoặc Hà Nhiễm Nhiễm, vì thế cố ý dặn dò Chu Chí Lan, nhỡ đâu chơi trò chơi thì nhớ nhẹ nhàng với bạn của Khương Đào một chút, Chu Chí Lan lập tức đồng ý.

Vào ngày ghi hình, Kiều Thi Thi lại không để bạn bè ra mặt mà để họ chọn địa điểm gặp mặt trước.

Tổng cộng có ba sự lựa chọn – KTV, quán cà phê và trong nhà.

Bốn đôi tình nhân đều hai mặt nhìn nhau, cảm thấy mỗi lựa chọn đều có bẫy bên trong.

Khán giả cũng đều đang lên kế hoạch cho họ.

[Tôi cảm thấy KTV cũng được, mọi người cùng hoạt náo, rất dễ quen nhau.]

[Nhưng có phải không được nghiêm túc quá không, tôi cảm thấy giới thiệu cho bạn bè thì ở quán cà phê vẫn tương đối ổn]

[Trong nhà cũng được mà, có vẻ còn riêng tư hơn chút, cũng không gò bó như ở ngoài]

Đúng lúc mọi người đang tỉ mỉ suy đoán, Thẩm Chi Diễn và Khương Đào đã chọn quán cà phê.

Các khách mời đều công nhận suy đoán của Thẩm Chi Diễn rất tốt nên tuyệt đối tin tưởng sự lựa chọn của anh!

Rất nhanh ba cặp đôi kia cũng lựa chọn quán cà phê.

Kiều Thi Thi gật đầu: “Được rồi, nếu mọi người đã lựa chọn quán cà phê vậy chút nữa chúng ta sẽ xuất phát đến quán cà phê.”

Dựa theo thiết kế của tổ chương trình, bạn bè của họ sẽ gặp nhau trước và sẽ xem cuộc trò chuyện của các khách mời qua video, sau đó mới ra ngoài gặp mặt.

Vào lúc tổ chương trình đang bận rộn sắp xếp, cả bốn cặp đôi nhàn rỗi ngồi nói chuyện cùng nhau.

Tần Ngộ hỏi Thẩm Chi Diễn: “Tại sao cậu lại chọn quán cà phê? Là đoán ra kịch bản của tổ chương trình sao?”

Thẩm Chi Diễn sửng sốt một chút: “Không có. Bởi vì quán cà phê có đồ ăn! Nhỡ đâu Khương Khương đói bụng.”

Anh đơn giản lựa chọn chỉ vì Khương Đào.

Tần Ngộ: “…”

[Ha ha ha ha ha ha ha anh Tần không chỉ bị hố, còn bị nhét thức ăn cho chó]

[Anh Tần, đã đến lúc nghĩ tại sao anh Thẩm tìm được bạn gái mà mình vẫn còn độc thân nhé]

Không bao lâu sau, bên quán cà phê đã được bố trí xong.

Có một màn hình ở trước mỗi cặp đôi, sẽ đồng bộ hiện ra trước mặt khán giả, mà bên cạnh giống như khi họ reaction.

Khán giả có thể lựa chọn phòng phát sóng trực tiếp mà mình muốn xem.

Trước khi ghi hình, một đề tài đã được đưa lên Weibo để khán giả đoán xem họ sẽ mời ai.

Bây giờ là lúc công bố câu trả lời.

Trong đó điều khiến cho mọi người tò mò nhất là rốt cuộc Khương Đào và Thẩm Chi Diễn mời ai. Bởi vậy gần nửa số người xem đều sôi nổi vào phòng phát sóng trực tiếp của bọn họ.

Trong màn hình xuất hiện đầu tiên là một đôi giày da, sau đó là quần dài, áo sơ mi giản dị, cuối cùng là khuôn mặt Chu Chí Lan.

[Là đạo diễn Chu! Tôi đoán đúng rồi!]

[Hình như bạn của Khương Khương đều là con gái, nhỡ đâu nếu chơi trò đối kháng, chắc là sẽ không có cơ hội chiến thắng trước đạo diễn Chu đâu nhỉ?]

[Cũng đâu chắc, Phương Dật Nhiên và Trình Kiệt đều là bạn của Khương Khương, thành viên nhóm nhạc nam đấu với đạo diễn nổi tiếng đang ngày càng phát phì thì thì ờmmmmm tôi cảm thấy bên nhóm nhạc nam vẫn đáng tin cậy hơn]

[Ha ha ha ha ha ha đạo diễn Chu đã làm sai gì chứ]

[Nhưng có lẽ không phải hai người Phương, Trình rồi, thành viên nhóm của họ gần đây đều có hoạt động, hôm nay anh ấy đang ở bên Hải Thành.]

Trong lúc mọi người đang ở đây thảo luận sôi nổi.

Chu Chí Lan dán thẻ ‘bạn của Thẩm Chi Diễn’ cho mình, quay về phía màn hình nói: “Đạo diễn Kiều nói với tôi, chút nữa đến quán cà phê, tôi hãy tìm dấu hiệu Sinh Khương trên bàn, đó chính là bạn tốt của Khương Khương.”

“Lúc trước Thẩm Chi Diễn còn nói, nếu chơi trò chơi gì đó thì tôi hãy châm chước, đây là điều đương nhiên, con người tôi cực kỳ ga lăng, hơn nữa Khương Khương là bạn của tôi, mà bạn của cô ấy cũng là bạn của tôi!”

Anh ấy nói xong thì cực kỳ tự tin bước vào quán cà phê.

Bên trong quán cà phê rất trống vắng, chỉ có bốn bàn khách, mỗi bàn đều có những món đồ liên quan đến tên CP của bốn cặp đôi.

Trên bàn có gừng, mặt người đối diện bị tờ báo che mất.

Chu Chí Lan không chút do dự đi tới: “Xin chào… Hả! Thầy Phó?!”

Tờ báo đối diện được buông xuống, là khuôn mặt dịu dàng, nho nhã của Phó Yến Phi.

Chu Chí Lan trợn tròn mắt.

Cô gái nào đó đâu?! Sao lại là thầy Phó?!

Phó Yến Phi cười tủm tỉm nhìn Chu Chí Lan: “Tiểu Chu hả, chúng ta đã nhiều năm không gặp, lần trước khi gặp cậu, là lần đầu tiên cậu nhận được giải thưởng, lúc ấy thật là khí phách, năng động!”

Lưng Chu Chí Lan căng thẳng, cung kính nói: “Thầy Phó, lúc đó ông vẫn là thành viên đoàn bình thẩm, hiện tại cháu vẫn nhớ rõ sau khi lấy giải thưởng, ông đã nói với cháu, muốn nghiêm túc đóng phim, không muốn lừa gạt người xem.”

Phó Yến Phi gật đầu: “Tôi thấy cậu mấy năm nay quay phim rất dụng tâm, cậu rất có tài, tất thành châu báu.”

Chu Chí Lan: “Cảm ơn thầy Phó.”

Phó Yến Phi: “Được, cậu mau ngồi xuống đi, cũng đừng khách sáo, hôm nay tôi đến đây với thân phận là bạn của Khương Khương, cậu là bạn tốt của Thẩm Chi Diễn, chúng ta đều bình đẳng.”

Chu Chí Lan: “Không dám, không dám.”

[A a a a a a a hóa ra là thầy Phó! Không ngờ có thể nhìn thấy thầy Phó ở chương trình giải trí, quá hạnh phúc!]

[Ha ha ha ha ha ha đạo diễn Chu còn choáng váng, cho rằng sẽ là một cô gái xinh đẹp mà biến thành chủ nhiệm lớp, hỏi có bất ngờ không vui mừng không!]

[Cũng không đáng sợ lắm, quan hệ giữa thầy Phó và Khương Khương cũng rất tốt. Còn cùng diễn bộ “Lưới trời”, cũng coi như là bạn tốt của Khương Khương!]

[Người khác mời bạn tốt, Khương Khương trực tiếp mời ba luôn sao ha ha ha ha ha]

Đừng nói là Chu Chí Lan, phía Thẩm Chi Diễn cũng trố mắt kinh ngạc.

Anh quay đầu hỏi Khương Đào: “Sao em lại mời thầy Phó?”

Khương Đào chớp chớp mắt: “Không phải bộ “Lưới trời” của bọn em đang quảng bá sao, đạo diễn Bạch nói cần tăng độ tuyên truyền, em liền hỏi ba Phó có muốn tới chương trình giải trí không, ba Phó nghe vậy thì lập tức đồng ý ngay, ông ấy thật sự là nghệ sĩ chuyên nghiệp!”

Thẩm Chi Diễn: “…”

Nói Phó Yến Phi chuyên nghiệp không thành vấn đề nhưng chắc chắn không phải loại chuyên nghiệp này!

Anh đột nhiên có một loại dự cảm không lành.

-

Trong thời gian các bạn tốt trò chuyện với nhau, bạn của Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục đã quen biết nhau từ lâu, mọi người nói chuyện cực kỳ quen thuộc, vui vẻ, Bùi Hàn Dữ cùng Tô Noãn đều mời nhân viên của chính mình, hai người đều làm cùng công việc nên rất nhanh đã dễ dàng bắt chuyện, mà Tang Linh mời em trai mình là Tang Hằng, Tần Ngộ mời bạn tốt cũng là ca sĩ trong giới âm nhạc, hai người ngoại trừ lúc đầu hơi xấu hổ, rất nhanh bởi vì cùng chuyên nghiệp đã trêu đùa vui vẻ vô cùng.

Có thể nói, mỗi một đôi đều rất vui vẻ, ngoại trừ Chu Chí Lan.

Trận này mà đấu thì quả thật Chu Chí Lan sẽ chịu khổ.

Tuy rằng Phó Yến Phi là diễn viên nhưng lại là tiền bối nghiêm túc, Chu Chí Lan nào dám lỗ mãng, các câu hỏi nghĩ từ trước đều không thể dùng, lắp bắp giống như gặp phải người thân vào ngày tết.

Cũng may sau khi anh ấy chỉ phải chịu khổ chịu nạn trong mười phút, tổ chương trình rốt cuộc đại phát từ bi, mời bốn cặp đôi ra.

Khương Đào vừa nhìn thấy Phó Yến Phi thì ngọt ngào kêu một tiếng “ba Phó.”

Phó Yến Phi tươi cười lập tức giãn cơ mặt, thuận tay xoa đầu cô.

[Ba Phó cưng chiều quó! A a a a muốn xem “Lưới trời”]

[Nếu Khương Khương là con gái út của ba Phó thì Đào Viễn và Tạ Hành Mậu đều là anh của Khương Khương, một người là con người cứng rắn của phim về quân đội, người kia là diễn viên chuyên nghiệp về cảnh sát đấu kẻ gian, hơn nữa anh trai ruột là Phượng Huyền, chậc, về sau anh Thẩm muốn cưới Khương Khương thì qua cửa nhà vợ hơi vất vả đó…]

[Người chị em phía trước nên nghĩ rộng hơn chút nữa, không chỉ có Đào Viễn và Tạ Hành Mậu mà còn có cháu trai, cháu gái, học trò của ông ấy có thể gần như nửa giới giải trí đều là người nhà Khương Khương, hậu thuẫn thế này không thể tin nổi]

Chu Chí Lan túm Thẩm Chi Diễn, dường như dùng âm thanh phát ra qua kẽ răng: “Lúc trước anh chưa từng nói người tới là thầy Phó…”

Thẩm Chi Diễn bất đắc dĩ: “Tôi cũng vừa mới biết được.”

Chu Chí Lan ấm ức: “Anh còn bảo em nương tay? Anh cũng đề cao em quá rồi…”

Thẩm Chi Diễn: “…”

Anh cũng cảm thấy như vậy, sớm biết rằng Khương Khương mời Phó Yến Phi, anh cũng nên đổi người chứ không nên lấy Chu Chí Lan để góp đủ số lượng.

Phó Yến Phi nói chuyện với Khương Đào một lát, thấy Thẩm Chi Diễn và Chu Chí Lan còn đứng, vội vàng nói: “Hai người đừng căng thẳng quá, ngồi đi, ngồi đi.”

Rõ ràng lần này là cuộc gặp mặt của bạn bè, Thẩm Chi Diễn và Khương Đào mới là chủ, nhưng ở trước mặt Phó Yến Phi, anh không dám làm bộ, thành thật ngồi xuống.

Thái độ Phó Yến Phi cũng cực kỳ nhẹ nhàng: “Mọi người cứ thoải mái đi, tôi cũng đâu có ăn thịt đâu.”

Tính tình Phó Yến Phi quả thật rất tốt, nếu không mối quan hệ trong giới của ông cũng không tốt đến vậy.

Trên bàn có cà phê và bánh ngọt, Phó Yến Phi nhấp một ngụm cà phê, điềm tĩnh nói: “Tuy rằng tôi ít khi tham gia chương trình giải trí nhưng cơ bản vẫn hiểu kịch bản, chỉ cần chúng ta không bị cuốn vào thì tổ chương trình cũng không thể làm gì được.”

Lời này của ông thật ra rất có lý.

Sự thấp thỏm trong lòng Chu Chí Lan và Thẩm Chi Diễn cũng từ từ buông xuống, họ cũng không còn căng thẳng như trước.

Lúc này Kiều Thi Thi xuất hiện: “Mọi người đã gặp bạn bè của nhau, như vậy tiếp theo chúng tôi xin tuyên bố nhiệm vụ.”

Mọi người đều căng thẳng trong lòng.

Tới rồi, tổ chương trình lại tuyên bố nhiệm vụ, không biết kỳ này là gì.

Kiều Thi Thi mỉm cười nói: “Tiếp theo, tổ chương trình sẽ cho bạn tốt của mỗi người nhiệm vụ, các cặp đôi không thể giúp bạn của mình, nếu bạn của ai thắng thì phần tiếp theo người còn lại của cặp đôi sẽ phải trải nghiệm còn nếu hòa thì cặp đôi sẽ cùng trải nghiệm.”

Chu Chí Lan quay đầu: “Thầy Phó, vậy chúng ta…”

Phó Yến Phi liếc nhìn bằng ánh mắt sắc bén: “Ai chúng ta với cậu! Vì Khương Khương, tôi nhất định sẽ thắng!”

Chu Chí Lan: “???”

Thầy Phó à! Sao ông bảo đừng cuốn theo kịch bản!

Thẩm Chi Diễn thở dài.

Ba, quả nhiên là một sinh vật đáng sợ.
Bình Luận (0)
Comment