Trong giới giải trí, chuyện như vậy là rất bình thường.
Một số nhà đầu tư phim rất thích tung mồi, mấy nữ diễn viên đó sẽ đổi nhan sắc để có được vị trí, cứ như vậy chơi quy tắc ngầm, sẵn sàng bò lên giường họ.
Nhưng mà, hắn đã để ý Mộ Vi Vi rồi. Cô còn không thèm ôm cái đùi vàng của anh trai hắn, thì để ý gì đến mấy lão cáo già bụng mỡ háo sắc?
Đạo diễn Dịch An vốn cũng không thích những trường hợp chuyện quan hejnafy, thấy một màn như vậy lên tiếng,
"Mộ Vi Vi, không còn sớm nữa rồi, cô trở về phòng nghỉ ngơi đi, sáng mai còn có buổi khai máy."
Cố Vi Vi đã sớm muốn chuồn, liền chào mấy người rồi về phòng đi ngủ.
Tối qua Phó Hàn Tranh ngủ trên giường của cô, khiến cô cả đêm không chợp mắt được.
Hôm nay cô mới chợp mắt được 2 tiếng trên máy bay, lúc này đã sớm buồn ngủ rồi.
Kết quả lại gặp phải đám Lê Hinh Nhi bày trò tình cảm ở đây, lại còn bị lão cáo già háo sắc quấy rối.
Kiều Lâm đưa cô về phòng, nói, "Nhìn em cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút, mai Tiểu Từ sẽ tới gọi em."
Cố Vi Vi gật đầu, trở về phòng, thu dọn đống đồ chất trên giường, rồi đi tắm, chuẩn bị đánh một giấc thật ngon.
Kết quả, vừa mới nằm xuống được một lúc, cửa phòng lại bị gõ.
Cô không muốn dậy, không muốn để ý đến nó, kết quả bên ngoài vẫn liên tục gõ cửa.
Cô nghĩ nghĩ không biết có phải con hàng Phó Thời Dịch vẫn chưa từ bỏ ý định, nhân lúc Kiều Lâm không có ở đây, cho nên đến tìm cô để nhờ vay tiền Phó Hàn Tranh.
Vì vậy, cô mặc áo khoác vào, tức giận kéo của ra.
"Tôi nói, anh có tin.."
Lời nói còn chưa hết, liền phát hiện người gõ cửa không phải Phó Thời Dịch mà là Trình tổng của Thiên Thịnh đang trong bộ dạng say xỉn.
"Mộ tiểu thư, vừa rồi trên bàn ăn có người nhiều người như vậy, chúng ta.. bây giờ có thể làm lại.."
Trước mặt người bên ngoài nữ minh tinh lúc nào cũng phải giữ mình. Nhưng nói lý ra chỉ cần có cơ hội tốt, loại sự tình như bồi đàn ông trên giường đều thuận lợi.
Lúc trước nghe Vương Vệ Đông có nhắc đến hắn tìm được một tuyệt sắc giai nhân, ngày hôm nay được gặp trực tiếp quả là người tuyệt sắc.
Chỉ tiếc sau đó không bao lâu Vương Vệ Đông lại bị tai nạn giao thông, hiện tại vẫn chưa tỉnh.
Cố Vi Vi sắc mặt lạnh lẽo, "Trình đổng, ngài đi nhầm cửa à?"
Nếu hắn không phải đại diện của nhà đầu tư lớn nhất vào 《 Trường Phong 》cô đã đạp luôn hắn xuống lầu rồi.
Trình đổng thấy mình đã tìm đến tận nơi, cô vẫn không có ý gì, đáy mắt tràn đầy tham lam và dục vọng.
"Mộ tiểu thư, cô nghĩ đi, Vương đổng hiện tại bị thương nặng hôn mệ có thể mãi mãi không tỉnh lại, cứ đi theo ta, ta sẽ cho cô trở nên nổi tiếng.."
Cố Vi Vi biết tranh cãi tốn hơi thừa lời, ảnh của Chu Mỹ Cầm vẫn trong tay cô, sợ cô để lộ ra ngoài nên bà ta sẽ không tìm đường chết như vậy.
Vậy là chỉ còn duy nhất một người khả nghi, Lê Hình Nhi cô thật đúng là.. tự tìm đường chết.
"Trình tổng, sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn, ông mà còn không đi, đừng trách tôi không khách khí."
Trình đổng nghe vậy phì cười, hỏi, "Mộ tiểu thư, cô cho tôi vào cửa, đừng nói bộ phim này cô đóng tốt, sau này chỉ cần bộ phim Thiên Thịnh đầu tư, cô muốn diễn gì thì diễn."
Cố Vi Vi đứng ở cửa không nhịn được nữa, nghĩ cách đánh hắn một trận mà không ảnh hưởng đến công việc của đoàn phim.
Trình đồng lại chuyển ý tứ, mở miệng uy hiếp cô.
"Nhưng nếu cô vẫn không biết đường ấy, Vương Vệ Đông có thể cho cô đóng vai này thì cũng có thể cản cô."
Một người mới nho nhỏ, cho cô ta cơ hội tốt như vậy, cô ta tảng lờ.
"Thật không?"
Cố Vi Vi lạnh lùng cong môi, đáy mắt xẹt qua tia rét lạnh.