Sau khi tắm rửa và mặc quần áo xong, Tiểu Kha cẩn thận từng li từng tí một thò đầu ra ngoài.
"Phù, xem ra chị tư rời đi rồi."
Tiểu Kha đi về phòng, trong lòng thầm nghĩ sau này cậu sẽ phải tránh mặt chị gái. Trở lại căn phòng nhỏ quen thuộc, Tiểu Khê trực tiếp ném mình lên chiếc giường mềm mại.
"Ô, sao mình lại cảm thấy cái giường đã trở nên mềm dẻo lại còn rất ấm áp nhỉ?"
Tiểu Kha ngẩng đầu lên, cậu cũng không biết là mình đã nằm trong vòng tay của chị tư từ lúc nào.
"Chị tư, tại sao chị lại ở trên giường của em vậy?"
Vương Văn Nhã moa moa trên mặt Tiểu Kha một cái, giọng nói rất êm tai.
"Chị sẽ giám sát cách ăn mặc của em và đây chính là bộ quần áo mà lần này em cần phải mặc."
Cậu quay đầu lại và nhìn thấy một chiếc áo choàng rất sang trọng đang lặng lẽ nằm ở đầu giường.
Vương Văn Nhã thúc giục em trai mình mau chóng thay bộ quần áo mà cô ấy đã đích thân tỉ mỉ lựa chọn.
Dưới sự chăm sóc thân mật của chị gái, Tiểu Kha thay sang bộ trang phục này.
Một chiếc áo choàng viền vàng màu vàng ngỗng với chiếc áo sơ mi trắng như tuyết bên trong và một chiếc quần ống đứng thẳng màu đen bên dưới, trên bộ quần áo còn được trang trí bằng những hạt ngọc lưu ly, chiếu sáng rực rỡ dưới ánh sáng.
Đứng ở đó, cậu tựa giống như một khối ngọc bích đúc hình người hoàn mỹ, vẻ đẹp thật tuyệt vời, tạo cho người ta cảm giác quý Thanh Hoa quý giá.
Đôi mắt đẹp và dịu dàng của Vương Văn Nhã có những ngôi sao nhỏ xoay tròn, rất đẹp trai đấy.
Tiểu Kha xoay người lại, vẫy vẫy áo choàng, cùng với dáng vẻ thanh tú và dễ thương của cậu, quả thực là một đòn sát tthur đúng nghĩa.
"Rất tốt, em trai em của chị đẹp trai quá."
Chị tư giơ ngón tay cái lên với cậu, điều đó có nghĩa là cậu đã hưởng bộ gen tuyệt vời của nhà họ Vương.
Vương Văn Nhã đứng ở cửa vỗ vỗ tay, phát ra vài âm thanh giòn tan.
Ngoài cửa xuất hiện một dãy người là nữ, mỗi người bưng một đ ĩa đồ trang sức.
Có nhẫn, dây chuyền, vòng tay...
Sau một hồi so sánh và lựa chọn, cô ấy chỉ chọn một chiếc vòng cổ kim cương và một chiếc vòng tay bạc, cũng như một vài chiếc nhẫn.
Sau khi anh trai đeo những thứ này lên người, khí chất của cậu sẽ được cải thiện một chút.
"Quá hoàn mỹ, em trai đừng nhúc nhích, để chị chụp một tấm hình đi.
Sau khi người làm đi xuống lầu, Vương Văn Nhã chụp ảnh em trai rồi gửi một tấm và nhóm chat cho nhóm chị em.
Bây giờ trông Tiểu Kha thực sự rất giống hoàng tử nhỏ.
Sau khi giúp Tiểu Kha dọn dẹp tất cả mọi thứ, cô ấy cũng vội vàng đi thay đồ và trang điểm.
Căn phòng cuối cùng cũng lấy lại sự vào im lặng, Tiểu Kha bất lực thở dài.
Vương Văn Nhã nói mười phút nữa cô ấy sẽ đi xuống lầu.
Nhưng suốt hai tiếng qua không có động tĩnh gì, cậu cũng đã xem phim hoạt hình trong một khoảng thời rất lâu rồi.
Suy nghĩ một chút, Tiêu Kha phóng thích thần thức của mình, mọi thứ trong phòng đều được thu vào trong tầm mắt của cậu đầy đủ.
Cậu tò mò về những gì chị gái mình đang làm trên lầu, vì vậy Tinh Thần lực của cậu đã hướng về căn phòng của chị gái để tìm kiếm.
Cậu thấy trên giường của chị gái mình có rất nhiều quần áo, hình như cô ấy đã mặc thử hết rồi và đang chuẩn bị thay sang bộ tiếp theo.
Cậu nhanh chóng thu hồi tinh thần lực của mình, dù sao thì sư phụ cũng đã nói với cậu là, giữa nam và nữ có sự khác biệt, vô lễ chớ nhìn...
Đợi thêm một tiếng nữa.
Vương Tư Kỳ cũng về nhà chỉnh sửa cách ăn mặc, khi nhìn thấy Tiểu Kha sáng bừng lên, cô ấy cũng không nhịn được mà xoa xoa.
Sau đó, cô ấy tự tin nói với cậu rằng mười phút là đủ để cô ấy sắp xếp xong tất cả mọi thứ rồi.
Tiểu Kha đã không còn tin tưởng vào những lời này nữa, đúng là không nên tin vào miệng của phụ nữ.
Sau khi cậu vẫn luôn tu luyện đến chiều, rốt cuộc, hai người chị gái của cậu cũng đã đi xuống lầu.
Chị tư mặc một chiếc váy công chúa màu đen rất trang trọng và đeo một chiếc vòng cổ kim cương xanh có giá rất xa xí.
Trông rất mê hoặc, giống như một bông hồng đỏ rực, toát lên một sự quyến rũ mạnh mẽ.
Chị bảy mặc một chiếc váy trang trọng hơn, một chiếc váy màu xanh lá, làn da trắng và dịu dàng không cần phải tô điểm thêm bởi vì bao nhiêu làm việc đã tạo cho cô ấy khí chất của một nữ thần lạnh lùng.
Ba người nhanh chóng đi ra khỏi biệt thự.
Lần này là tiệc mừng thọ của ông cụ Cố, cho nên những món quà được chuẩn bị để mang đi tặng là do chính tay chị bảy cẩn thận lựa chọn và sắp xếp.
Họ dẫn theo một vài vệ sĩ và mấy người làm nữ, sau đó tất cả cùng lên xe và xuất phát đến nhà họ Cố.
Cùng lúc đó, tất cả các gia tộc ở Ma Đô đều đã có động thái.
Mặc dù nhà họ Cố không bằng tứ đại gia tộc, nhưng cũng thuộc về cấp độ hạng nhất, hơn nữa tiệc mừng thọ này cũng không hề đơn giản.
Những nhân vật có máu mặt ở Ma Đô đều đến dự tiệc, những ông chủ nhỏ và gia tộc nhỏ cũng muốn nhân cơ hội này để leo lên nhà quyền quý.
Nhà họ Cố.
Lúc này, khắp nơi trong biệt thự được dán đầy các mốn đồ trang trí cho bữa tiệc, có một khoảng không gian rộng lớn được bày ra nó đủ sức chứa mấy trăm ngàn người.
Có những chiếc bàn kính trong khoảng không gian rộng lớn này, trên đó được bày biện tất cả các loại món tráng miệng, đồ ăn và thức uống.
Cố Bưu kiểm tra tình hình tại hiện trường, ông ta thở phào nhẹ nhõm khi thấy mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp. Bây giờ chỉ cần đợi khách vào bàn nữa thôi.
Lúc này, ở bên ngoài nhà họ Cố, những dãy xe sang trong được xếp ngay ngắn gọn gàng.
Maybach, Rolls-Royce và Bentley bình thường rất khó thấy lại có thể tùy ý nhìn thấy ở nơi này.
Tất cả các loại biển số xe con beo đều tập trung bên ngoài nhà họ Cố, không còn cách nào, vị trí ở sân trước đã bị chiếm dụng rồi.
Sáu, bảy trăm ngàn chiếc xe sang trọng thậm còn không đủ tư cách để đỗ ở cửa, cho nên chỉ có thể đỗ ở phía xa xa rồi đi bộ lại đây.
Cố Bình An, ông chủ của nhà họ Cổ, đang sắp xếp công tác chuẩn bị trong đại sảnh.
Đùng!