An Nhiên

Chương 18

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

A long time ago in a story so old


[Ngày xửa ngày xưa trong một câu chuyện cổ.]


There was a beauty and a beast or so I've been told


[Ta được nghe kể về một người đẹp và quái vật hay đại loại vậy.]


They were these two strangers


[Họ là hai con người xa lạ.]


Two lonely souls


[Hai tâm hồn cô đơn.]


But it's not what you think, no, here's how it goes


[Nhưng đó không phải như những gì bạn tưởng, đây mới là cách nó diễn ra:]


Let's start with the beast.


[Hãy bắt đầu với quái vật.]


He was ugly and scary


[Hắn trông thật xấu xí và đáng sợ.]


Pathetic and poor and horribly hairy


[Thảm hại, nghèo nàn cùng đống lông kinh khủng.]


The outside was rough, but once he smiled, you could see he had a heart of gold inside.


[Tuy bề ngoài méo mó, nhưng khi hắn mỉm cười, bạn sẽ thấy trong hắn là cả một trái tim vàng.]


The beast loved a beauty, this pretty little thing


[Quái vật yêu người đẹp, nàng thơ xinh xắn.]


She was the fairest of them all, and she could dance and sing


[Nàng là người con gái đẹp nhất, biết nhảy múa và ca hát.]


But unlike the beast, whose love shined the best


[Không giống như quái vật, mê đắm những gì lộng lẫy nhất.]


She loved herself - Never cared for the rest


[Nàng chỉ yêu bản thân mình và chẳng thèm quan tâm đến ai.]


-------------------------------------


Wittchen khe khẽ hát một bài hát không tên trong khi bản thân mình đang chăm chú nhìn ra cửa sổ. Cách biệt với sự ấm cúng trong căn phòng nhỏ của hắn, ngoài kia tuyết đã rơi trắng xóa. Hắn nhìn thấy một người đốn củi đi ngang qua căn nhà của Belle, có vẻ ngày hôm nay làm việc không thuận lợi lắm nên gương mặt gã cau có đầy khó chịu, từng bước chân nặng nề của gã để lại những vết sâu hoắm trên lớp tuyết dày. Và rồi mem theo chiếc găng tay cũ nát kia một giọt máu đỏ rơi xuống mặt tuyết.


Trắng như tuyết, đỏ như máu và đen như tội lỗi của chính ngươi.


Một giọng nói vang lên trong đầu thiếu niên khiến hắn ngẩn người. Nhưng rồi khi có một bóng người tiến về phía thiếu niên, hắn liền ném chuyện này ra sau đầu và nhảy vào lòng của người thanh niên tóc nâu.


"Mạc Nhiên, Mạc Nhiên, mau xem." – Thiếu niên thích thú chỉ vào màn tuyết trắng.


"Được rồi cậu nhóc." – Mạc Nhiên vươn tay kéo cái thứ đang dính rịt lấy mình có tên gọi là Wittchen ra. – "Làm như cậu chưa bao giờ nhìn thấy tuyết vậy."


"Là lần đầu tiên..." – Hắn khẽ lẩm bẩm. Đúng không nhỉ? Có lẽ trước đây hắn đã nhìn thấy rồi nhưng lại không có ấn tượng gì. Vì vậy ngay sau đó thiếu niên liền sửa lại. – "Là lần đầu tiên ngắm tuyết với Mạc Nhiên."


"Nhóc con tôi không phải người tình mùa đông của cậu nên đừng có đánh dấu mấy cái ngày kỉ niệm như là lần đầu tiên làm gì nữa." – Mạc ba ba thở dài vò tung mái tóc thiếu niên.


Một tháng, đã tròn một tháng cậu bị nhốt trong này và người đẹp vẫn chưa tìm được quái vật của đời mình. Nếu như người đẹp và quái vật không gặp nhau làm sao hoa hồng xuất hiện rồi thế này thế ấy được. Mạc hoàng tử thở dài bắt đầu lôi tình tiết trong phim của Walt Disney ra luyện lại. Hmm, tính đi tính lại vẫn thiếu vai người cha là nhân tố thúc đẩy hai người đến với nhau. Bây giờ cậu nhận làm đá đì của người đẹp có muộn không?


Xem ra đành phải chuyển sang hướng khác. Mạc Nhiên đột nhiên chuyển tầm mắt về phía thiếu niên tóc trắng. Ban đầu cậu không quan tâm lắm việc mà Belle muốn làm với thiếu niên nhưng trong khoảng thời gian sống chung với Wittchen, cậu thừa nhận cậu đã bắt đầu nảy sinh ý muốn cứu mạng cậu nhóc. Tất nhiên việc nước vẫn phải đưa lên hàng đầu nên Mạc Nhiên từ một kẻ đứng ngoài cuộc xem bắt đầu nhúng tay vào quá khứ của người đẹp. Hiện tại là thời cơ tốt nhất để cậu khám phá bí ẩn về căn phòng nằm giữa phòng cậu và Wittchen. Mạc Nhiên thầm siết chặt chìa khóa trong tay mình. Bí ẩn ơi, anh đến với cưng đây~


*****


Sau khi xác nhận Wittchen đã là một cậu bé ngoan lên giường đi ngủ sớm, Mạc Nhiên rón rén đi về phía căn phòng chính giữa. Chìa khóa được đưa vào ổ rồi phát ra một tiếng "cạch" vang rọi. Mạc Nhiên hít sâu một hơi liếc nhìn xung quanh.


Cảm giác của cậu bây giờ chẳng khác gì một thằng trộm nghiệp dư đang đi ăn cắp báu vật của hoàng gia.


Khác với tưởng tượng của Mạc Nhiên, khi cánh cửa bật mở, đối diện với cậu không phải là một căn phòng đầy bụi, trái lại, phòng còn rất sạch sẽ. Xung quanh phòng được xếp đầy các con rối gỗ với đủ hình dạng khác nhau, có con đã hoàn chỉnh, có con thì chưa nhưng nhìn chung chúng đều sạch sẽ và xinh đẹp. Chàng trai tóc nâu liếc nhìn một lượt rồi dừng lại một tủ kính, để nhìn rõ hơn cậu bắt đầu tiến lại gần. Bên trong tủ kính là một người đàn ông trẻ tuổi. Khác với thân hình khỏe mạnh của mình, gương mặt người đàn ông khá là dị dạng. Chiếc mũi to bè chiếm gần hết gương mặt của ông ta, dưới chiếc mũi là bờ môi dày đã tím thâm cùng chiếc cằm chẻ. Tuy nhiên nổi bật nhất vẫn là hai bên mắt không đồng đều, dù đang nhắm mắt nhưng sự mất cân xứng này vẫn khiến người nhìn vào nó khó chịu.


Đờ mờ, "Trò chơi" rõ ràng đang troll người khác. Cậu mất hai tuần để suy nghĩ tình tiết ngôn tình cho hai nhân vật chính gặp nhau vậy mà hai người bọn họ đã quen nhau, thậm chí còn đưa nhau về nhà rồi.


Là thế giới đi quá nhanh hay tôi sống quá chậm?


Má nó, giờ cần cậu làm gì nữa? Chỉ cần đợi đôi bạn trẻ lao vào nhau như con thiêu thân thôi. Hay "trò chơi" cần thêm một diễn viên đóng vai Gaston để câu chuyện thêm kịch tính?


Sau một hồi phỉ nhổ "Trò chơi", Mạc người chơi vẫn phải mở tủ để đưa quái vật ra. Tuy nhiên vừa mở tủ cậu liền cảm thấy có gì đó khác lạ. Đánh giá một lúc, Mạc Nhiên nhận ra cũng chả lạ lùng gì cho cam. Chỉ đơn giản là nhân vật nam chính của chúng ta đã nghẻo từ tám đời rồi.


Đánh thức quái vật... Ha ha, đánh con mẹ nó ý!


Dù đây là thế giới cổ tích nhưng những người có thể hồi sinh kẻ khác chỉ có bà tiên hoặc phù thủy và cả hai người này đều không phải Mạc Nhiên. Cậu chỉ là dân đen bình thường không một xu dính túi, trên người chỉ có 5 lọ thủy tinh rỗng cùng hai lá bài ma sói. Từ từ... Bài ma sói!


Mạc Nhiên liền lôi từ trong túi ra hai lá bài ngay lập tức trước mặt cậu xuất hiện một bảng điện tử.


[Thẻ bài thứ nhất: Bài dân


Tính chất: Bài thường


Hạn sử dụng: Hai thế giới


Số lần sử dụng: Ba


Tính năng: Dùng lá bài chạm vào nhân vật để lấy thông tin về họ.]


[Thẻ bài thứ hai: Bài sói


Tính chất: Bài thường


Hạn sử dụng: Hai thế giới


Số lần sử dụng: Hai


Tính năng: Có khả năng ngụy trang vào đối tượng lá bài chạm vào. Thời gian là 1 tiếng.]


Bài sói xem ra chưa có ích gì vậy thử sử dụng bài dân xem.


Mạc Nhiên liền cất lá bài sói đi sau đó cầm lá bài dân chạm vào người đàn ông trước mặt. Ngay lập tức lá bài phát sáng, từ trong lá bài một người thanh niên bước ra như một vị thần. Người thanh niên khoác lên mình một áo choàng màu đen che đậy bản thân từ đầu đến cuối chỉ để lộ ra bên ngoài một đôi mắt màu tím cùng cánh tay trắng bệch đang cầm một cây gậy dài có phần giống gậy mục tử của giám mục, ngay đầu cây gậy có một kí hiệu rô màu tím.


Trong khi Mạc Nhiên còn mải đánh giá trang phục mang đậm phong cách ninja lead của người thanh niên thì hắn đã tiến về phía cậu, dùng giọng điệu lạnh băng mà nói:


"Ngài cho gọi ta?"


"Đúng vậy." – Trước lạnh nhạt của người thanh niên, Mạc Nhiên chỉ có thể cười gượng gạo rồi trả lời.


"Ngài muốn biết bí mật về ai? Ngài muốn nghe quá khứ của kẻ nào? Bí mật sâu thẳm nhất. Qúa khứ đau buồn nhất. Chỉ cần ngài mở miệng ta sẽ đám ứng ngài. Mọi yêu cầu của ngài." – Người thanh niên trịnh trọng nói giống như một lời tuyên thệ với người trước mặt. Nhưng dường như chàng trai tóc nâu lại không hề để ý đến điều này mà chỉ nhìn chăm chăm vào người đàn ông đằng sau.


"Ta muốn biết quá khứ của hắn."


Hắn nghe thấy chàng trai tóc nâu ra lệnh. Người thanh niên mắt tím hơi rũ mắt xuống che đi cảm xúc nơi đáy mắt, vẫn bộ dạng lạnh băng nhưng lời nói của hắn lại mang tính sát thương cực lớn:


"Vậy, ôm ta."


Mạc Nhiên hơi bất ngờ trước yêu cầu của người thanh niên nhưng sau đó cậu vẫn đáp ứng tiến lên vài bước rồi dang tay ôm người trước mặt. Khi cơ thể cậu tiếp xúc với cơ thể lạnh băng kia, Mạc Nhiên nhịn không được khẽ run ngay sau đó cậu cảm nhận được một luồng sáng bao bọc lấy cậu.


------------------------------------------


"Ta thích nàng..."


Mạc Nhiên nghe thấy bản thân đang lên tiếng. Không đúng, đây không phải bản thân cậu. Mạc Nhiên nhìn bàn tay to bè đang run rẩy nâng niu đóa hoa trong tay như sợ chỉ cần một lực mạnh hơn một chút là đóa hoa trong tay hắn sẽ tan tành. Chẳng lẽ đây là thân xác của người đàn ông dị dạng kia?


"Gì cơ? Người như ngươi mà cũng đòi thích ta sao? Trước khi đến đây ngươi có soi gương không? Kinh tởm!"


Người vừa lên tiếng là một thiếu nữ có gương mặt giống hệt Belle, chỉ khác điều nàng để xõa tóc, váy đen chấm đầu gối, phần trên là một chiếc áo trắng buộc nơ đỏ.


"Nhưng nàng nói... nàng nói... nàng thích những con rối gỗ của ta. Hơn nữa nàng cũng nói không ghét bỏ bộ dạng xấu xí của ta." – Mạc Nhiên cảm thấy người đàn ông bắt đầu run run, xem ra là bị vẻ mặt ghét bỏ của thiếu nữ đả kích.


"Geppetto, ngươi thật ngây thơ. Ta không nói như vậy làm sao có thể có được những con rối gỗ miễn phí như vậy được. Đừng cản đường ta nữa, kẻ nghèo hèn xấu xí."


Geppetto? Đây chẳng phải tên người thợ khắc gỗ nghèo trong truyện Pinocchio sao? Truyện cổ tích cũng có tính chất Crossover sao? Hơn nữa còn OOC?


Khi Mạc Nhiên dứt ra khỏi mớ câu hỏi "vì sao" của mình thì người đàn ông tên Geppetto đã về đến nhà và bắt đầu cặm cụi khắc gỗ. Điều đáng ngạc nhiên là con rối gỗ lần này có gương mặt giống hệt thiếu nữ vừa rồi.


"Còn thiếu... còn thiếu..." – Cậu nghe người đàn ông lẩm bẩm. Sau đó gã lôi ra một quyển sách dày đã mục nát, không ngừng lật trang cho đến khi tìm được thứ mình cần gã mới dừng lại.


[Nghi thức: Phép màu của tiên xanh.


Cần chuẩn bị: Một trái tim đang yêu say đắm, một hạt giống hoa hồng lấy từ Anemone.


Cách tiến hành: Vào đêm trăng tròn, hãy lấy một hạt giống hoa hồng Anemone rồi đặt vào lồng ngực bên trái. Hạt giống sẽ cảm nhận được dòng máu và tự động hòa vào cơ thể vật chủ. Ngay khi tiếp cận đến tim, hạt giống sẽ nảy mẩm thành cây và ra hoa. Trước khi hoa tàn hãy đặt trái tim vào cơ thể cần hồi sinh. Sau khi tiếp nhận cơ thể mới, hoa hồng trên trái tim sẽ tự rụng. Nghi thức hoàn thành.


Lưu ý: Không phải trái tim nào cũng phù hợp để hoa nảy mầm.]


"Trái tim. Kiếm đâu trái tim phù hợp bây giờ?"


Người đàn ông ôm đầu rên rỉ. Không biết mất bao lâu, Mạc Nhiên thấy hắn cầm lấy con dao rồi đi ra ngoài.


Trời đất bắt đầu đảo lộn tựa như một cú chuyển cảnh của máy quay, khi cậu phục hồi lại tinh thần Geppetto đã có trên tay mình một trái tim, thấp thoáng đằng xa là một chiếc áo trắng dính máu cùng chiếc nơ đỏ.


Thông qua con mắt của gã đàn ông, Mạc Nhiên có thể quan sát một cách kỹ càng sự nảy mầm của hoa hồng. Sau khi hoa nảy mầm, Geppetto hưng phấn đến nỗi không cầm nổi trái tim lên. Gã cẩn thận đặt trái tim vào lồng ngực của con rối. Con rối dần biến đổi, giống người hơn một chút nhưng vẫn mang các đốt tay của rối gỗ. Sau đó nó chớp chớp đôi mắt xanh lục của mình rồi nhìn người đàn ông trước mặt.


"Ngài là ai?" – Nó khẽ hỏi.


"Ta là Geppetto, người yêu của em."


Rối gỗ nghiêng đầu sau đó nở một nụ cười ngọt ngào:


"Đúng vậy, em là người yêu của ngài."


Sau đó khung cảnh bắt đầu tua nhanh qua giai đoạn người đàn ông của con rối gỗ tên Belle ngọt ngào bên nhau và dừng lại ở hình ảnh Belle bị người dân đập vỡ ngã sõng soài trên nền đất. Geppetto hoảng sợ ôm nó chạy trốn vào rừng sâu. Những ngày sau dù những phần bị hỏng đã được người thợ tài ba sửa chữa nhưng trái tim của rối gỗ đã bị hư thối không thể dùng được nữa. Geppetto bắt đầu ra ngoài tìm trái tim mới để thay thế nhưng không một trái tim nào phù hợp để này mầm hoa. Cuối cùng gã đột nhiên cúi xuống nhìn lồng ngực.


"Em là người yêu của ta. Mãi mãi."


Gã hôn lên môi rối gỗ sau đó cầm con dao lên.


----------------------------------


Mạc Nhiên mở bừng mắt. Cậu cảm nhận được vừa có người hôn lên trán mình nhưng khi định hình lại, cậu nhận ra bản thân đã ở bên ngoài trời tuyết và có kẻ đang không ngừng ôm lấy cổ cậu mà lắc.


"Hu hu, xin lỗi Soi, người anh em thiện lành đáng mến của tôi, là tôi đến muộn không cứu được cậu, hu hu." – Một chàng trai tóc vàng mắt xanh vừa lay Mạc Nhiên vừa khóc lóc, nước mắt nước mũi văng tung tóe.


Mạc Nhiên: ...


--------------------------------------------------------------


*Bài hát đầu tiên là bài "La Belle et la Bête"


https://www.youtube.com/watch?v=1WpkcWrOQ3M


**Gaston là một nhân vật của phim "Người đẹp và quái vật" cả bản hoạt hình lẫn bản live action. 


Bản hoạt hình:


68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773


Bản live action của đạo diễn Bill Condon:


68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773


***Gậy mục tử:


68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773


****Crossover: Những nhân vật của một bộ truyện gốc này được viết chung với những nhân vật của một bộ truyện gốc khác. Ví dụ: Trong vũ trụ điện ảnh Marvel, Avengers chính là Crossover vì những nhân vật trong đó đều có câu chuyện riêng bộ phim riêng của mình.


12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Bình Luận (0)
Comment