An Tĩnh Đích Bộ Thủ

Chương 7

(H)

“Đồng tính luyến ái thì làm sao chứ. Em thích anh cũng là đồng tính luyến ái. Em không thừa nhận em là rác rưởi xã hội, em là tinh anh xã hội. Cho dù cha cũng không thể nói anh như vậy a!” Cao Quỹ xoa xoa đầu Đới Thanh,  nhìn thẳng vào mắt anh, “Quản lý vĩ đại hơn em rất nhiều. Em nói thật. Em rất tôn kính anh! Rất ít người có thể làm cho em tôn kính, anh là người ngoại lệ.”

Đới Thanh nhìn cậu, chậm rãi dựa vào ngực Cao Quỹ, hai tay ôm lấy cậu, dùng sức khiến cho Cao Quỹ có chút đau đớn. Nhưng cậu không nói, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng Đới Thanh, không tiếng động mà an ủi anh.

“Em biết không? Kỳ thực em cũng là một người thật ôn nhu.” Qua một lúc, Đới Thanh ngẩng đầu, ánh mắt sáng trong nhìn cậu, nhẹ nhàng nói, “Lần đầu tiên gặp em, tôi đã biết điều đó.”

Ôn nhu? Cao Quỹ cảm thấy từ này dùng trên người mình là vô cùng kỳ quái. Nói như thế nào thì Đới Thanh cũng thích hợp với từ này hơn cậu. Huống chi, cậu cảm thấy mình máu lạnh, vô tình, không lương tâm. Ôn nhu sao? Đây là vấn đề cậu chưa từng nghĩ đến.

“Người ôn nhu là quản lý! Em xấu tính có tiếng mà.”

Đới Thanh lắc đầu, sờ sờ mặt Cao Quỹ, “Em đối với tốt rất tốt, ở trong lòng tôi em là người ôn nhu nhất.”

Cao Quỹ rốt cục biết được trên thế giới này có một thứ có thể làm cho cậu choáng váng đầu óc. Hóa ra lời ngon tiếng ngọt còn khiến người ta say hơn cả cồn tinh khiết.

Giường ngay ở phía sau, chỉ là dùng hơi chút sức hai người liền ôm lấy nhau ngã xuống giướng lớn thoải mái. Chất lượng giường tương đối tốt, ngay cả âm thanh cũng không phát ra, liền dễ dàng bao phủ lên hai người đang hôn sâu.

“Xem ra giờ không đi tắm được rồi.” Cao Quỹ buông Đới Thanh ra, nhìn thấy quần áo rơi trên mặt đất, nói lại một câu vô cùng đơn giản.

“Muốn đi không?”

“Không muốn!” Cao Quỹ kéo tay Đới Thanh đặt lên ngực mình, “Tim em đập nhanh như vậy, còn chờ tắm rửa nữa em làm sao chịu được.”

Đới Thanh nằm trên giường ngẩng đầu nhìn anh, chỗ chạm vào là trái tim của Cao Quỹ, giống như cảm thấy bị bỏng tay, Đới Thanh muốn rút tay lại, lại bị Cao Quỹ nắm chặt, rồi đưa tay cởi quần áo anh.

“Lần đầu tiên làm cùng đàn ông, chỗ nào làm không tốt, quản lý phải dạy em nha!” nói xong, Cao Quỹ động tác lại thuần thục cởi hết quần áo Đới Thanh. Thậm chí động tác cởi quần áo của chính mình cũng rất lưu loát không chút ngượng ngùng. Rõ ràng là kẻ hay lưu luyến trong bụi hoa cỏ.

Ngược lại Đới Thanh đang ngượng ngùng nhìn cậu, trên mặt mang theo chút lùi bước cùng do dự, “Sáng quá, tắt, tắt đèn đi.”

“Vì sao phải tắt?” Cao Quỹ vốn vô cùng tự tin với cơ thể mình, không hiểu vì sao Đới Thanh lại co quắp chân tay. Thấy trên mặt anh là chần chờ rõ ràng, cậu cười rồi nhào lên cắn cổ, “Quản lý sợ em nhìn thấy thân thể của anh, nhìn thấy thân thể đàn ông liền không có hưng trí nữa phải không?”

Đới Thanh không nói gì, chỉ là giơ tay che mặt Cao Quỹ, thương lượng hỏi cậu “Tắt đèn đi.”

“Không muốn.” cho dù là đoán đúng rồi Cao Quỹ vẫn có tính toán tắt đèn. Không chỉ như thế, cậu kéo tay Đới Thanh đang che mắt mình, nắm chặt áp lên đỉnh đầu Đới Thanh, trên mặt mang theo chút tức giận, “Em biết em đang làm gì. Em biết anh là đàn ông. Cũng biết rằng em đang cùng một người đàn ông ở trên giường. Bật đèn hay tắt đèn đều như vậy cả thôi, em sẽ không lừa mình dối người. Nếu em không thích, em sẽ nói ‘không muốn’, hiện tại em nói ‘muốn’, anh phải tin tưởng em.”

“Tôi chỉ sợ…”

“Cần chứng minh sao?” Cao Quỹ chặn lời Đới Thanh. Dưới ánh đèn, hai người gần như đã cởi ra toàn bộ, cho dù da dẻ Đới Thanh vô cùng nhẵn nhụi nhưng dáng người vẫn là của đàn ông. Cao Quỹ vươn tay đặt lên cổ Đới Thanh rồi trượt xuống ngực, “Nơi này rất được, kể cả màu sắc lẫn hình dáng.”

Cậu sờ vào chính là đầu nhũ tinh xảo của Đới Thanh. Màu sắc cực nhạt hiển nhiên nhìn ra chủ nhân không có nhiều kinh nghiệm làm chuyện đó. Theo tuổi của Đới Thanh mà nói thì phải nói là quá ít. Nhưng có điều vẫn vô cùng mẫn cảm, chỉ là bị đụng vào nhẹ nhàng mà đã đứng lên, đối với điểm này, Cao Quỹ vô cùng vừa lòng. Ngón tay tiếp tục trượt, một chút một chút lướt qua làn da trên thắt lưng mảnh khảnh, “Nơi này rất nhỏ, cảm xúc thật tốt nha.”

Cả người Đới Thanh khiến cho người khác có cảm giác tinh tế, thắt lưng xem như khá nhỏ so với đàn ông. Màu da đều khắp cơ thể, sờ lên co dãn thập phần mê người. Cao Quỹ nhịn không được nuốt nước miếng. Cậu có chút hoài nghi mình là trời sinh song tính luyến, hoặc là đồng tính luyến ái. Chưa từng có người con gái nào khiến cậu có cảm giác như vậy. quả thực là có điểm vội vàng.

“Thắt lưng của anh thật đẹp, thật mềm, làm tình cùng anh chắc là sẽ dục tiên dục tử đi.” Hai người đều đã cởi hết quần áo, Cao Quỹ hiển nhiên cũng không giả vờ là chính nhân quân tử nữa, trắng trợn nói ra ý trong lòng khiêu khích Đới Thanh.

Đới Thanh một câu cũng không nói lên lời, mặt đỏ như gấc chín.

Từ đầu đến cuối, trên mặt Cao Quỹ đều không hiện ra vẻ chán ghét, cậu là người thành thật với cảm xúc của bản thân. Nếu cậu cảm thấy không chịu nổi, cậu sẽ không miễn cưỡng chính mình. Điểm này thì Đới Thanh rõ ràng.

Đương nhiên động tác chứng minh của cậu đối với Đới Thanh mà nói chính là một loại khiêu khích. Khi ngón tay Cao Quỹ xẹt qua bụng anh, dục vọng của anh đã muốn dâng trào, có vẻ kích động không thôi.

“Anh thực mẫn cảm.” Cao Quỹ mang theo chút ác ý nhẹ nhàng vươn tay, nhẹ nhàng bắn chút khí quan giống mình của Đới Thanh. Nhìn thấy hai má Đới Thanh đỏ lên, cùng với ánh mắt ngày càng ướt át, cùng với thân thể vặn vẹo trên ra giường, nửa người dưới không nhịn được dâng lên nhiệt huyết.

Cậu buông tay để cho Đới Thanh cầm khí quan đang kích động của mình, cúi xuống nói vào tai anh “Giờ thì anh tin là em không miễn cưỡng đi, quản lý.”

Quả nhiên nghe cậu nói như vậy, thân thể Đới Thanh như bị điện giật, nhảy một chút, sau đó cực độ ngượng ngùng mà không dám nhìn Cao Quỹ.

“Này, sao anh không nhìn em, có phải là thân thể em quá khó coi không?”

“Như thế nào có thể?” Đới Thanh vội vàng quay đầu giải thích, chống lại vẻ mặt đắc ý của Cao Quỹ, đã không thể trốn tránh được, Đới Thanh ngẩng đầu, nhẹ nhàng phát ra mời gọi “Hôn tôi.”

“Như anh mong muốn.”

Cao Quỹ cúi đầu, môi lưỡi cùng Đới Thanh giao triền. Tính khí của hai người ma xát ngày càng mãnh liệt, ngày càng cứng rắn. Đang hôn nồng nhiệt, Cao Quỹ lấy tay chạm lên đùi Đới Thanh, dọc theo đùi trượt đến hậu huyệt của anh. Một lúc sau buông ra thì thầm vào tai anh, “Là nơi này phải không!”

Đới Thanh ôm ghì lấy cổ Cao Quỹ, dán mặt vào vai cậu, nhẹ nhàng gật đầu.

Đối với thái độ ngoan dịu lại e thẹn của Đới Thanh, Cao Quỹ rất vừa lòng. Đương nhiên cảm xúc là giống nhau, tình yêu là chuyện của hai người, đối với sự phối hợp của Đới Thanh,cậu có thể kết luận, tính sự của hai người vô cùng thuận lợi.

Đương nhiên sự thật cũng chứng minh là như thế. Trừ bỏ ban đầu lúc tiến vào có chút khó khăn, kế tiếp, Cao Quỹ xác thực hưởng thụ được một lần tình cảm mãnh liệt chưa từng có. Lần đầu tiên làm tình cùng đàn ông đã có khoái cảm như cá gặp nước. Trong đó tư vị tuyệt vời làm Cao Quỹ ăn mãi không chán, hãm sâu vào trong đó.

Cậu thực thích nhìn gương mặt của Đới Thanh trong lúc kích tình, thực thích nghe âm thanh rên rỉ không thể ẩn nhẫn được của Đới Thanh. Điều này khiến cho thân thể cậu đạt được khoái cảm, đồng thời còn một loại thỏa mãn về tinh thần. Đới Thanh là một người tình không thể phù hợp hơn. Cho dù đã xuất vài lần, cả người mệt nhọc nhưng vẫn phối hợp với Cao Quỹ tinh lực dư thừa. Có tình nhân săn sóc như vậy, Cao Quỹ đương nhiên càng phải tỉ mỉ thêm. Muốn làm thêm một lần nhưng lại thôi, sau đó trong lúc tắm rửa cũng chủ động mát xa cho Đới Thanh.

Trong phòng tắm hơi nước mông lung, chỉ nhìn thấy hai bóng dáng mờ mờ. Đới Thanh quay đầu cười với Cao Quỹ đang mát xa lưng cho mình, vỗ tay cậu, “Được rồi, đến lượt tôi làm cho em.”

Cao Quỹ để Đới Thanh tựa vào ngực mình, nằm trong bồn tắm siêu lớn của Đới Thanh, lấy tay chạm vào tóc đen của anh, hôn lên đỉnh đầu anh, “Không cần, lần sau cũng được.”

Đới Thanh cũng không kiên trì, thả lỏng bản thân dựa vào trong ngực cậu, dòng nước ấm áp bao phủ thân thể hai người, nhẹ nhàng lay động thực thoải mái, cũng có chút mê muội làm cho người ta cảm thấy buồn ngủ.

“Chúng ta như vậy thật giống như đôi vợ chồng già nha.” Cao Quỹ có điểm không tin được mà nói.

Đới Thanh quay đầu nhìn cậu, nhẹ nhàng sờ sờ mặt “Thật sao?”

“Rõ ràng lúc làm thật kịch liệt, nhưng lúc tắm rửa cùng nhau cũng thật thoải mái. Tuy rằng có chút muốn đến thêm một lần nhưng lại cảm thấy cứ như thế này cũng không tồi. Thật là kỳ quái.”

Đối với Cao Quỹ mà nói thì không khí ôn nhu như vậy thật có chút quỷ dị.

“Muốn thêm một lần sao?” Đới Thanh nhìn cậu hỏi.

“Thôi, anh đã mệt chết rồi còn gì!” nhìn thấy mệt mỏi rõ ràng trong mắt Đới Thanh, Cao Quỹ liền buông tha cho dục vọng đang rục rịch của mình, “Dù sao cũng còn nhiều thời gian mà.”

Đới Thanh xoay người dựa lưng vào ngực cậu, dựa đầu vào vai cậu, chậm rãi nhắm mắt lại, “Chúng ta ngủ trong bồn tắm đi, ở trong nước thật sự là thoải mái mà.”

Đối với sự trẻ con này của Đới Thanh, Cao Quỹ nhịn không được nở nụ cười. Trong lòng bỗng nổi lên cảm giác trìu mến. Thủ trưởng lớn hơn cậu tám tuổi này, lại còn nói những lời đáng yêu như vậy, cảm giác thực sự kì diệu. Làm cho người ta không đành lòng trái ý của anh, vì thế cậu gật đầu, “Được! Anh ngủ đi, chờ khi nào anh ngủ, em sẽ mang anh lên giường.”

“Mang lên giường? Em nghĩ anh là bánh sủi cảo à?”

“Đúng vậy, anh là một chiếc bánh sủi cảo, vừa to vừa ngon miệng nha!”

“Em nếu thích ăn sủi cảo thì lần sau tôi làm cho em.”

“Phải tự tay anh làm.”

“Được…”

Hai người nói chuyện câu được câu chăng, âm thanh Đới Thanh ngày càng nhẹ, cứ như vậy liền thực sự ngủ trong phòng tắm. Tóc ẩm ướt dán trên trán, lông mi thật dài im lặng trên mi mắt, hô hấp rất nhẹ nhàng, trên mặt mang theo tươi cười không màng danh lợi, khóe miệng hơi cong lên. Cao Quỹ nhìn thấy dáng ngủ ôn nhu của anh, trong lòng nhịn không được cũng mềm mại theo.

Nhẹ nhàng hôn lên môi anh, Cao Quỹ thật sự nói được làm được, mò Đới Thanh từ trong nước ra như sủi cảo, sau đó bọc thật kỹ vào trong khăn lông rồi ôm lên giường. Tình yêu quả thật là một chuyện tốn sức lực, Cao Quỹ làm một loạt động tác, Đới Thanh chính là “uhm” vài tiếng nhưng không hề tỉnh lại.

“Ngủ say giống như heo vậy!” đối với thái độ của người yêu, Cao Quỹ không có chút bất mãn nào, chỉ cảm thấy trong lòng có chút cao hứng lại có chút đắc ý. Đắp chăn lên, không mặc gì mà ôm Đới Thanh ngủ, cảm giác da thịt ấm áp kề sát nhau, cậu cũng nhanh chóng ngủ say.
Bình Luận (0)
Comment