Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Anh nợ em một câu yêu thương!
“Không ai hết.”Anh nợ em một câu yêu thương!
Cố Ngôn Sinh vừa nghe thấy anh hỏi Ôn Niệm Nam, trong mắt thoáng vẻ bối rối, thẹn quá hoá giận trừng mắt nhìn Chu Nguyên Phong.Anh nợ em một câu yêu thương!
Chu Nguyên Phong lại nhìn Cố Ngôn Sinh, mặt còn tỏ vẻ “ra là thế” khiến hắn bỗng nổi ý định muốn đánh người luôn.Anh nợ em một câu yêu thương!
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện 88Anh nợ em một câu yêu thương!
“Oh, tôi lên đó đưa dì mấy tài liệu trước.”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Đấy là cái gì?”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Ah, đi làm đi.”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tôi không thích mùi bùn đất, bẩn lắm.”Anh nợ em một câu yêu thương!
Về sau có một lần Cố Ngôn Sinh ra đứng ngoài ban công hút thuốc không còn thấy nhiều chậu cây như thế nữa.Anh nợ em một câu yêu thương!
Cố Ngôn Sinh hơi sững sờ, cúi đầu nhìn từ trên xuống dưới của mình vừa bẩn vừa có mùi đất bùn khó ngửi, sắc mặt hắn trong nháy mắt liền đen lại.Anh nợ em một câu yêu thương!
Cố Ngôn Sinh cũng đã quên mất lúc ấy mình nói cái gì với cậu, nhưng từ đó trở đi trong nhà không thấy một chậu cây nào nữa.Anh nợ em một câu yêu thương!
Giọng Chu Nguyên Phong từ cầu thang truyền tới, Cố Ngôn Sinh quay đầu lại nhìn anh. Chu Nguyên Phong chậm chạp khẽ bước xuống, ánh mặt dính chặt lấy hắn.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tôi lười đi chung với cậu ta”Anh nợ em một câu yêu thương!
Tay Cố Ngôn Sinh hơi nắm lại, hắn có chút bực bội: “Việc của cậu chắc?”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Cậu thật sự không muốn đi sao? Tôi mất bao nhiêu công giúp cậu đó.”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Vé này có thể vào thẳng hậu trường gặp mặt trực tiếp với nghệ sĩ dương cầm kia đó, tôi nhớ trước đây Niệm Nam cực kỳ hâm mộ ông ấy, chắc chắn là cậu ấy rất muốn tham gia.”Anh nợ em một câu yêu thương!
Nói xong xoay người giả vờ định rời đi, đột nhiên hai tấm vé trong tay bị cướp lại. Anh quay đầu, ánh mắt đầy vẻ hỏi chấm nhìn Cố Ngôn Sinh.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Không phải cậu vừa kêu không cần sao?”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Sao lại không? Để cái loại mù âm điếc nhạc như cậu đi mới gọi là lãng phí.” Dứt lời xoay người bước nhanh lên lầu.Anh nợ em một câu yêu thương!
Khi Ôn Niệm Nam từ bệnh viện đi ra có chút ngây người, bác sĩ Lý nói rằng đêm qua có người đã đến bệnh viện hỏi thăm tin tức của cậu.Anh nợ em một câu yêu thương!
Ôn Niệm Nam ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời chói chang trên cao, xoa nhẹ cái đầu còn đang đau nhức, bước tới cạnh xe.Anh nợ em một câu yêu thương!
Mới vừa đi đến bãi đỗ xe Ôn Niệm Nam đã cảm giác có người đi theo mình, cậu hơi ngừng lại, liền sau đó vội vàng chạy tới mở cửa xe ngồi vào bên trong. Vừa định sập cửa thì đột ngột có một bàn tay vươn ra ngăn lại, trong mắt Ôn Niệm Nam là vẻ hoảng sợ, muốn giơ chân đá hắn thì chủ nhân của bàn tay nọ đã thò mặt ra.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Đường Sóc?”Anh nợ em một câu yêu thương!
Ôn Niệm Nam nhìn thấy Đường Sóc ở đây thì hơi ngạc nhiên, rất nhanh nhớ ra gì đó, biểu cảm liền trở nên cứng ngắc cúi đầu.Anh nợ em một câu yêu thương!
Hoá ra Đường Sóc là người thăm hỏi tình trạng của mình…Anh nợ em một câu yêu thương!
Rõ ràng giọng điệu bông đùa của Đường Sóc vẫn giống như trước đây, thế nhưng trong mắt anh không hề có ý cười.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Có phải cậu biết hết rồi không…”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Không sao đâu… không có gì, cậu không cần phải giải thích.”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Cậu muốn làm g…”Anh nợ em một câu yêu thương!
Ôn Niệm Nam nhìn thấy vẻ mặt này của anh, không biết làm thế nào đành bó tay, khẽ thở dài: “Được.”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Có một lần tôi trốn trong thư viện đợi cậu, kết quả chờ mãi vẫn chưa thấy cậu đến nên chui vào một góc giữa mấy cái giá sách ngủ quên mất, lúc tỉnh dậy thì phát hiện bị khoá lại bên trong, nửa đêm muốn đi vệ sinh đành phải nhịn, haha hồi đó vui biết bao.”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Khi đó tôi nghe lén bạn cùng bàn cậu nói cứ tới trưa là cậu sẽ đến thư viện đọc sách, tôi bám theo cậu muốn được nhìn thấy cậu nhiều một chút.”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Sở dĩ tôi hay đến thư viện giữa trưa là vì…”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Bởi vì… Cố Ngôn Sinh, vì hắn giữa trưa đều sẽ tới thư viện.”Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau đó hai người đều không ai nói chuyện nữa, trong xe liền rơi vào tĩnh lặng. Đến đường Nhạc Tình, Ôn Niệm Nam đỗ lại trước cửa studio của Đường Sóc, tắt máy quay sang nhìn anh.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Ừm.” Đường Sóc mở cửa xuống xe, tay vặn chốt cửa lại chưa buông ra.Anh nợ em một câu yêu thương!
Ôn Niệm Nam khẽ giật mình, quay đầu sang nhìn anh, trả lời: “Được.”Anh nợ em một câu yêu thương!
———————-Anh nợ em một câu yêu thương!
“Chú Từ, dì Lam muốn lấy mấy cái chậu này trồng rau sao?”Anh nợ em một câu yêu thương!
Ôn Niệm Nam vừa nghe thấy là đang định trồng hoa thì ngạc nhiên, liếc mắt lên ban công trên lầu, do dự nói: “Ngôn Sinh có biết không? Anh ấy đồng ý sao?”Anh nợ em một câu yêu thương!
Thấy Cố Ngôn Sinh thế mà không từ chối mà đồng ý việc này, tuy có chút không đoán được nhưng trong lòng Ôn Niệm Nam vô cùng vui mừng, cậu rất thích cây cỏ hoa lá, vì một vài nguyên nhân không thể tiếp tục chăm sóc nuôi trồng, bây giờ rốt cuộc lại có thể nhìn ngắm.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Tất nhiên là được chứ, phu nhân, cậu dùng xẻng của tôi trước đi, tôi đi kiếm vài cái nữa mang tới.”Anh nợ em một câu yêu thương!
Ôn Niệm Nam đổ một ít nước rồi xới chỗ đất xung quanh, tay chân đều lấm lem hết cả nhưng cậu không hề thấy bẩn, trong mắt tràn ngập hạnh phúc. Cậu đưa tay lau vết bẩn trên mặt, nhưng vì bàn tay cũng dính bùn đất nên càng quẹt càng khiến mặt mũi thêm lem nhem, bản thân cậu cũng không để ý tới.Anh nợ em một câu yêu thương!
Chú Từ cầm xẻng đào bới ở phía bên kia luống hoa, liến thoắng giảng giải về các loại hoa: “Phu nhân, trước kia ở nhà cậu cũng thường trồng hoa sao?”Anh nợ em một câu yêu thương!
Cha cậu vốn cũng không quan tâm cỏ cây hoa lá, nhưng vì để mẹ cậu vui vẻ nên ông đã mất rất lâu để học cách chăm sóc, có lẽ đó mới là tình yêu thuần khiết giữa hai con người…Anh nợ em một câu yêu thương!
———————-Anh nợ em một câu yêu thương!
Cầu vote! Cầu vote!Anh nợ em một câu yêu thương!
Cố cặn bã: Niệm Niệm, cùng nhau trồng hoa rồi ôm một cái được không?Anh nợ em một câu yêu thương!
Điều gì sẽ xảy ra nếu hai người cùng nhau đi nghe nhạc? Phil của Niệm Nam đang tới đâyyy