1
Khi đang quay trên phim trường, tôi lỡ tay đẩy mối tình đầu của ảnh đế xuống nước.
Ảnh đế đau lòng không thôi, nhanh chóng bế cô ta vọt tới bệnh viện.
Theo tình tiết trong sách, đêm nay anh sẽ ly hôn với tôi.
Sau đó sẽ nhẫn tâm ném vào mặt tôi 1 tỷ phí chia tay, bảo tôi cút khỏi tầm mắt của họ mãi mãi.
Sắp kết thúc và offline rồi, tôi cố gắng nhịn cười.
Đẩy cửa phòng làm việc của Tưởng Mộ Thừa, tôi khoanh tay, hếch mũi lên trời, ra vẻ kiêu ngạo.
"Đan Y Y chết rồi sao?"
Tưởng Mộ Thừa không kiên nhẫn nhìn về phía tôi.
Nội tâm tôi một trận mừng như điên.
【Oaaa, anh trai tức điên rồi. 】
【Tôi rất ác độc, mau ném thỏa thuận ly hôn và thẻ đen 1 tỷ vào mặt tôi đi nào, đuổi tôi đi nào! 】
"Cô ấy chỉ bị cảm, uống chút thuốc là ổn."
Tưởng Mộ Thừa trả lời không đau không ngứa làm tôi hơi bị khó chịu.
Đây là thái độ muốn ly hôn của bá tổng sao?
Tôi đá vào chiếc bình quý giá nhất của anh, cố ý đổ thêm dầu vào lửa: "Chỉ bằng con đũy Đan Y Y đó mà muốn cướp chồng bà đây? Đúng là kẻ điên nằm mơ! Nếu tôi không muốn ly hôn, đời này hai người cũng đừng nghĩ được bên nhau!"
【Tên đàn ông tró, tôi nhục nhã mối tình đầu của anh nhiều như vậy, như thế nào còn chưa chịu mắng tôi?】
【Nhanh lên, ném đống tiền bẩn thỉu đó vào mặt tôi đi!】
Ai biết được Tưởng Mộ Thừa không có nửa phần tức giận.
Lại còn hứng thú nhìn tôi cười: "Bà xã đừng lo. Anh không có chuẩn bị thẻ đen, huống chi là ly hôn với em."
Nè anh trai?
Tôi hóa đá tại chỗ.
【Ý anh là sao, không ly hôn nữa? Bộ tôi chưa đủ độc ác à?】
【Không nên nha, tôi đều khắp nơi đi tìm đường chết như trong sách viết rồi mà. 】
Ngay khi đang tự hỏi có gì đó không ổn với kịch bản này thì một cái ôm ấm áp bất ngờ áp vào phía sau.
Tưởng Mộ Thừa ôm lấy tôi, cọ cọ vào tai tôi: "Hôm nay là kỷ niệm ba năm ngày cưới của chúng ta, tối nay anh về ăn với em, em tắm rửa sạch sẽ, nằm chờ anh đi."