11
"Chúc mừng cô Giản đã đạt được điều cô muốn." Đan Y Y phẫn nộ bẻ đôi tấm thẻ đen trước mặt tôi.
Lúc đó, tim tôi như rỉ máu.
Nghĩ lại ba năm xuyên sách này, mỗi khi sắp chịu đựng không nổi, phí chia tay 1 tỷ này chính là động lực để tôi kiên trì.
Nhưng số tiền này lại đưa cho Đan Y Y, mà Đan Y Y lại không quý trọng thành quả lao động của người khác.
Tay tôi run rẩy cẩn thận nhặt tấm thẻ đen bị vỡ dưới đất lên, muốn khóc mà không ra nước mắt.
Này vẫn có thể sử dụng chứ?
Đan Y Y quay người rời đi, nhưng bị tôi gọi lại: "Chờ đã, tôi nghĩ đã đến lúc chúng ta cùng hợp tác rồi."
Cô ta dừng lại, không biết tại sao.
Tôi từ từ đứng dậy, nắm chặt tấm thẻ đen trong lòng bàn tay.
【Cho tới nay tôi đều tin tưởng, chỉ cần nghiêm túc đi theo cốt truyện thì có thể hoàn thành một cách suôn sẻ. 】
【Nhưng không ngờ cốt truyện bây giờ đã trật đường rây. Nếu không can thiệp để kéo trở lại, chỉ sợ là không kịp nữa. 】
【Dù sao, Đan Y Y và tôi đang đứng cùng một thuyền. Cô ta muốn người, tôi muốn tiền. Mục đích rõ ràng và thống nhất. Chỉ cần cả hai cùng cố gắng, tôi tin chắc sẽ thuận lợi đi đến kết thúc. 】