"Cho nên, anh vẫn là đừng quấn lấy tôi, được không? Hai chúng ta làm như vậy, là không đúng. Đầu tôi bị vậy, cũng là báo ứng!"
Lục Nam Trạch:...!
Cái này là lý lẽ gì!
Nhưng câu nói kia của Kiều Luyến... Tuy không nhớ rõ sự tình trước kia, thế nhưng trông thấy anh ta, trong lòng liền không thoải mái... Lại làm cho trái tim của anh ta, bỗng nhiên bị siết chặt.
Anh ta siết chặt tay, một đôi mắt giống như là mang theo ý cười, nhìn chằm chằm cô.
Một lúc sau, anh ta mới bỗng nhiên mở miệng: "Em bây giờ, không thích anh sao?"
Kiều Luyến lấy lại tinh thần, thẳng thắn gật đầu với anh ta.
Bộ dạng này, giống như đâm vào ngực của anh ta hai dao.
Sau đó, Lục Nam Trạch nhíu lông mày, tiếp tục hỏi thăm: "Vậy em, thích anh ta sao?"
Anh ta?
Là chỉ Thẩm Lương Xuyên sao?
Kiều Luyến quay đầu, nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên.
Cô dừng lại một chút, do dự một chút, một lúc sau mới mở miệng: "Tôi cũng không biết, dù sao tôi nhớ không ra chuyện trước kia rồi."
"Cái kia chính là cũng không thích!" Lục Nam Trạch tiến lên một bước: " Kiều Luyến, điều này nói rõ, có phải anh cũng có thể có một cơ hội hay không?"
Kiều Luyến:...
Kiều Luyến kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lục Nam Trạch: "Thế nhưng..."
"Nếu đã như vậy vì sao anh không thể thử một chút? Có lẽ, em sẽ thích anh?"
Kiều Luyến nhìn chằm chằm Lục Nam Trạch: "Cái này... Hẳn là không có khả năng đi, dù sao..."
Chênh lệch giữa anh ta và Thẩm Lương Xuyên, vẫn là rất lớn.
Tuy nhiên đều rất đẹp trai!
Thế nhưng không biết vì cái gì, Thẩm Lương Xuyên ở trong mắt cô, cũng cảm giác thật mê người... Mà Lục Nam Trạch, liền thật đáng ghét!
Lục Nam Trạch căn bản là không quan tâm những chuyện đó, "Em không cho anh cơ hội, làm sao biết chúng ta không có khả năng? Kiều Luyến, em làm như vậy, là không công bằng với anh."
Công bằng cái shit!
HIện tại cô và Thẩm Lương Xuyên là vợ chồng!
Thế nhưng Lục Nam Trạch lại nhìn cô chằm chằm: " Anh sẽ không bỏ qua."
Sau đó xoay người, trực tiếp lên xe rời khỏi.
Kiều Luyến:...
Kiều Luyến cúi thấp đầu xuống, than thở, tiến vào trong phòng.
Mới vừa tiến vào, điện thoại di động cô đặt trên bàn trà, bỗng nhiên vang lên.
Kiều Luyến đi qua, nghe, đối diện truyền đến một giọng nói: " Luyến Xuyên, cô đã hai ngày này, tại sao không có phát sóng trực tiếp!"
Luyến Xuyên?
Đây là người nào?!
Kiều Luyến ngoẹo đầu, suy nghĩ một chút: "Cậu là ai?"
Đối diện sững sờ, "Tôi là thái tử!"
"Thái tử ai vậy?"
"Mẹ nó! Mấy ngày không thấy, cô liền quên tôi sạch sẽ rồi sao? Luyến Xuyên, cô quả là không có nghĩa khí! Coi như cô và Thẩm ảnh đế kết hôn, coi như cô là Thẩm phu nhân, cũng không cần thiết kéo sạch quan hệ với tôi như vậy..."
Mắt thấy đối phương còn muốn lên tiếng, Kiều Luyến vội vàng cắt đứt đối phương, sau đó mở miệng, "Cái kia, xin lỗi, tội bị đụng đầu, sự tình trước kia, không nhớ rõ lắm. Cậu là ai? Có thể nói cụ thể một chút không?"
Đối diện im lặng một hồi, một lúc sau mở miệng: "Thật sự không nhớ rõ sao?"
"Thật."
"... A, tôi là đội trưởng của cô! Chiến đội P của chúng ta lập tức so tài, thế nhưng cô đã vài ngày không đến trại huấn luyện, đương nhiên tôi phải hỏi cô một câu!"
Chiến đội P?
Đội trưởng?
Kiều Luyến mơ màng.
Cái này... Cô thật sự là một chút ấn tượng cũng không có!
Nhưng hết lần này tới lần khác, đối phương lại mở miệng: "Cái kia, địa chỉ tôi gửi đến điện thoại di động của cô, chừng nào cô tốt thì đến, lập tức bắt đầu so tài, mau tới tham gia huấn luyện! Biết không?"