Kiều Luyến tiến vào, không khí trong tòa soạn giống như lúc trước, tốp năm tốp ba tập hợp một chỗ, nói qua tin tức bát quái.
Thế nhưng cô vừa tiến vào, toàn bộ đột nhiên an tĩnh lại.
Mọi người thấy cô, tuy cố gắng biểu hiện như không có chuyện gì xảy ra, thế nhưng loại phòng bị xa cách lạnh, có thể rõ ràng bị cô phát giác được.
Kiều Luyến nhíu mày, nghi ngờ đánh giá người chung quanh.
Trước kia, cô và họ làm việc, mọi người hợp tác còn tính là vui, xem như cô thăng làm chủ biên tổ 2, thế nhưng hôm qua còn cùng đám người cười cười nói nói, hôm nay như vậy là sao?
Bước chân cô dừng lại, muốn mở miệng nói chút gì, liền thấy người chung quanh lập tức quay đầu, nói tới nói lui với người bên cạnh, giống như sợ cô nói với họ.
Bộ dạng này, để ánh mắt của cô lập tức trầm xuống.
Cô không nói thêm gì nữa, tiến vào văn phòng.
Chờ trong chốc lát, cô cầm điện thoại di động lên, tìm tới Wechat của nhóm đồng nghiệp, gửi tin nhắn: 【 Sao vậy? 】
Đối phương trả lời rất nhanh, chỉ có một câu:
【 Tiểu Diệp từ chức. 】
Tiểu Diệp từ chức?
Tròng mắt Kiều Luyến co rụt lại, giống như không dám tin nhìn chằm chằm này 4 chữ, cô hỏi thăm: 【 Sao vậy? 】
Nhưng đồng nghiệp không có đáp lời cô.
Cô ngồi ở trong phòng làm việc, lẳng lặng mà nhìn chằm chằm điện thoại di động, nghĩ đến hôm qua Tiểu Diệp bị chủ biên tổ 1 răn dạy, còn có cái gì không hiểu?
Trầm mặc thật lâu, cô mới cầm điện thoại di động lên lần nữa, tìm tới Wechat Tiểu Diệp, gửi ba chữ: 【 thật xin lỗi.】
Tiểu Diệp trả lời rất nhanh.
【 Chị Kiều, không có chuyện gì, em thay công việc tốt hơn là được. 】
Xem ra, tâm tình của cô bé cũng không tệ lắm.
Cô đang định lại nói chút gì, đối phương lại gửi tin nhắn:
【 Rõ ràng chủ biên lập uy với em, em đi thẳng như vậy, chắc hẳn chị ở tòa soạn khó khăn. Thế nhưng em thật sự không muốn mỗi ngày bị gây khó khăn, chị Kiều, thật xin lỗi.)
Tay Kiều Luyến, lập tức dừng lại.
Nhìn chằm chằm này tin nhắn này, nhìn thật lâu.
Sau cùng, cô trả lời một câu: 【 Chúc em tiền đồ như gấm. 】
Vừa để điện thoại di động xuống, Tô Mỹ Mỹ đi đến: " Kiều Luyến, tổng biên kêu chúng ta họp."
Trên mặt cô ta còn mang theo dấu bàn tay, hiển nhiên bị Mạc Như đánh không nhẹ, giờ phút này ánh mắt nhìn Kiều Luyến, mang theo cười trên nỗi đau của người khác.
Cô ta nói xong câu đó, không có đi vào phòng họp, ngược lại đứng tại chỗ, nhìn cô chằm chằm: "À, đúng rồi, quên nói với cô, tổng biên tạm thời điều tôi tới làm thư ký. Haiz, Tiểu Diệp chủ động từ chức, coi như cô ta thức thời. Chẳng qua bây giờ, người trong công ty, ai dám đến làm dưới cô? Coi như cô thăng làm chủ biên thì thế nào? Còn không phải một mình?"
Kiều Luyến không để ý tới cô ta châm chọc khiêu khích, đi ra ngoài.
Quả nhiên cuộc họp là vì nhân viên tổ 2, Lưu Chí Hưng mở miệng: "Người tổ 1, có người nào muốn qua không?"
Một câu rơi xuống, tất cả mọi người đồng loạt cúi đầu.
Lưu Chí Hưng khiêu mi: " không có người sao?"
Chủ biên tổ 1 Trương Xuân hoa cười lạnh: " Người tổ chúng tôi còn chưa đủ sử dụng đây, làm sao lại đưa cho tổ 2?"
Lưu Chí Hưng thở dài, chỉ nhìn Kiều Luyến một chút: "Vậy cô tuyển người đi."
Kiều Luyến gật đầu: "Lần trước kêu tôi tuyển người, thông báo tuyển dụng đã được gửi đi, lấy được mấy đơn xin việc, tôi đã hẹn bọn họ hôm nay tới phỏng vấn rồi."
Lưu Chí Hưng gật đầu.
Nhưng phỏng vấn, tiến hành cũng không thuận lợi.