Kiều Luyến cười khổ một tiếng, trong lòng không nhịn được cảm thán.
Cô kết hôn với Thẩm Lương Xuyên, là bởi vì một tờ hợp đồng, cô thật sự cho là, chính mình phải sinh đứa bé cho anh.
Nhưng không nghĩ tới về sau phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Mà cho tới bây giờ, cuối cùng Thẩm Lương Xuyên yêu cô, cuối cùng muốn sinh con với cô, cô lại không vui vẻ như trong tưởng tượng, ngược lại có chút chua xót.
Bời vì thân thể, sáu tháng này, xem như muốn con, tỷ lệ mang thai cũng sẽ rất nhỏ.
Nghĩ tới đây, cô cúi thấp đầu xuống, khe khẽ thở dài.
Thẩm Lương Xuyên thật đúng là lạnh tình, chỉ sợ lúc ấy anh cho mình uống thuốc, cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày thật sự thích chính?
Nhưng đang nghĩ như vậy, cổ tay chợt bị bàn tay của anh nắm chặt.
Thẩm Lương Xuyên nhíu lông mày nhìn cô: " Anh cho em uống thuốc tránh thai, là thuốc tránh thai điều chế trong cung, hiệu quả tránh thai không đặc biệt tốt, lại không có hại với thân thể."
Kiều Luyến nghe nói như thế, hơi sững sờ, bỗng nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc mở miệng: "Anh nói cái gì?"
Lúc trước, cô oán niệm anh hận anh, không phải bởi vì anh không muốn sinh con.
Bất cứ người nào, sinh đứa bé với người phụ nữ xa lạ, cũng sẽ không nguyện ý.
Cô tức giận là anh không có để ý thân thể của cô.
Giống như mình là một công cụ dùng tiền mua được, không mang theo một chút tôn kính.
Mà bây giờ phát hiện, anh lại, thuốc tránh thai này vô hại với thân thể?
Cô đột nhiên nghĩ đến, lúc ấy hai người cãi nhau, anh nói, anh chưa từng nghĩ tới thương tổn cô...
Lúc đó cảm thấy câu nói này thật sự là buồn cười, hiện tại mới hiểu được câu nói này là ý gì!
Cho nên, Thẩm Lương Xuyên thật sự chưa từng có nghĩ muốn thương tổn tới mình!
Chuyện thuốc tránh thai, mặc dù đã qua, thế nhưng nếu như không phải hôm nay nói rõ, trong nội tâm cô sẽ đều có một vấn đề.
Mà bây giờ...
Kiều Luyến cảm giác cả người đều thở ra một hơi, giống như tảng đá lớn ép ở trong ngực bị chuyển đi.
Cô đang cảm thán, chỉ thấy Thẩm Lương Xuyên nhìn cô chằm chằm: " Em vừa nói thân thể của em thế nào?"
Kiều Luyến mang theo ủy khuất mở miệng: " Em đi kiểm tra sức khoẻ, trên báo cáo viết, em uống thuốc quá liều, anh kiếm đâu ra phương thuốc đó, hại người hại mình! Bác sĩ nói, nếu như em tiếp tục uống, không tới một tháng, khả năng cả đời sẽ không thể mang thai!"
Lúc này cô đều không có suy nghĩ nhiều.
Nhưng Thẩm Lương Xuyên nghe nói như thế, cảm thấy không thích hợp: "Anh lấy thuốc, đã đi kiểm tra. Xác định không có tổn thương tới thân thể mới cho em uống. Cái này..."
Kiều Luyến hơi sững sờ.
Nếu như thuốc không có vấn đề, vậy...
"Báo cái kiểm tra sức khoẻ của em cũng không thể giả."
Cô kiểm tra sức khoẻ ở trong công ty, không định thời gian, không có khả năng sai.
Cho nên... Sau lưng cô, đột nhiên đổ mồ hôi lạnh cả người.
Giống như có mộtcái lưới lớn vô hình, đang từ từ quấn chặt, để cho người ta không rét mà run.
Thẩm Lương Xuyên bỗng dưng đứng lên, mặc quần áo vừa mới cởi ra.
Kiều Luyến nghi hoặc: " Anh đi đâu vậy?"
Thẩm Lương Xuyên nhìn cô: " Anh đi tìm người tra chuyện này một chút."
Mắt thấy Thẩm Lương Xuyên đi ra ngoài, Kiều Luyến đứng trong phòng ngủ, ánh mắt phức tạp.
Nếu như không phải thuốc xảy ra vấn đề, như vậy lại là chuyện gì xảy ra?
Cô nghĩ tới đây, mím môi, đi ra ngoài.
Hạ Diệp Hoa không có ngủ trưa, đang ở trong phòng khách xem tivi, Kiều Luyến xuống lầu, đi tới bên cạnh bà