Một loạt thao tác này...
Tô Bành Hạo khẩn trương nuốt ngụm nước miếng: "Anh là Tử Xuyên đúng không?!"
Từ lần đầu tiên PK cùng Thẩm Lương Xuyên, về sau bị anh đánh bại, Tô Bành Hạo vẫn luôn cảm thấy thao tác Thẩm Lương Xuyên rất quen thuộc.
Mà trong trận đấu lần trước, kỳ thật Thẩm Lương Xuyên phát huy tác dụng cũng không lớn.
Lần tranh tài này, anh hoàn toàn đánh ra thao tác thường dùng của chính mình!
Nên mới khiến Tô Bành Hạo hiểu ra.
Anh là Tử Xuyên...
Mà Cô là tiểu Kiều...
Ánh mắt Tô Bành Hạo lại rơi vào người Kiều Luyến.
Cho nên...
"Hai người là vợ chồng sao?"
Một câu làm mọi người trong phòng, đồng loạt rơi ánh mắt về phía Kiều Luyến cùng Thẩm Lương Xuyên.
Tôi Là Đại Gia, Tôi Là Nhị Gia, thậm chí Vô địch đều kinh hô: "Nói như vậy, thật ra Thẩm phu nhân cũng là huấn luyện viên Kiều? Trời ạ...!"
Bầu không khí tranh tài chưa bay giời tốt như vậy.
Kiều Luyến nhìn bọn họ, nhếch miệng cười.
Nhưng tại thời điểm cô cười, tay chợt bị một bàn tay lớn nắm chặt.
Cô sững sờ, liền thấy Thẩm Lương Xuyên cầm lấy tay của cô: " Tay của em làm sao vậy?"
Chóp mũi Kiều Luyến chua xót, lập tức cúi thấp đầu xuống, nỗ lực để cho mình nở nụ cười: " Không có gì."
Sau đó liền nhét cái tay vẫn run rẩy vào trong túi, tiếp đó nhìn bọn họ: " Không được xem thường, thắng ván kế tiếp cầm quán quân về tay! Các cậu đánh tốt cho tôi! Tôi sẽ không ở đây quấy rầy mọi người nữa!"
Nói đến đây, Kiều Luyến quay người đi ra khỏi phòng.
Lúc đi ra ngoài, nước mắt của cô lại không nhịn được lăn xuống.
Trong túi áo, tay của cô run rẩy vô cùng, cảm giác vô lực tràn ra.
Q chiến đội chắc chắn đạt giải quán quân rồi.
Cô hẳn là vui mừng.
Thế nhưng, nhìn thấy dáng vẻ các đội viên cao hứng, cô đột nhiên cảm giác được chính mình rất đau xót.
Nhiều năm trước, cô đã từng ảo tưởng qua, có một ngày cô sẽ cùng Tử Xuyên đứng trên đài tranh tài, đánh ra phối hợp hoàn mỹ nhất...
Nhưng bây giờ...
Chung quy là một giấc mơ thôi.
Kiều Luyến hít vào một hơi thật sâu, nỗ lực áp chế mất mát trong lòng, lúc này mới ngẩng đầu lên, đi đến khán đài.
Tử Tiên Tử đã về tới phòng tranh tài, tạo áp lực cho các đội viên King chiến đội.
Kiều Luyến về tới vị trí ngồi của mình, liền thấy Tôn Lập Nam bu lại: " Kiều Luyến, tranh tài vừa rồi, cô thấy được không? cô thích Q hay là King?"
Kiều Luyến không nói chuyện, cảm xúc có chút mất mát.
Tôn Lập Nam cũng có chút mất mát.
Hiện tại, người có mắt, đều có thể nhìn ra, trận đấu này không chút hồi hộp rồi.
Nếu như King chiến đội không lấy được quán quân, anh ta đưa cho Kiều Luyến thì có ý nghĩa gì chứ!
Đang lúc mọi người ở đây đều có suy nghĩ riêng, ván tranh tài thứ ba, chính thức bắt đầu!
Mà cùng lúc đó.
Ở cửa nơi tranh tài.
Một người vẻ mặt bối rối, bộ dáng chật vật, vội vã chạy tới.
Người gác cổng ngăn lại, "Xin chào, tranh tài đã bắt đầu, hiện tại không thể đi vào."
Gương mặt cô gái gầy gò mang theo vẻ kiên quyết: " Tôi là đội viên Q chiến đội Bạch Cốt Lão Tổ, tôi muốn đi vào tham gia thi đấu!"
Tay Tôi Là Đại Gia, Tôi Là Nhị Gia bị thương rồi.
Xem như Kiều Luyến có lên, cũng vẫn là thiếu người!
Cô tốn tâm sức, mới từ trong nhà trốn ra...
Người gác cổng sững sờ, "Xin lỗi, cô có thể đưa ra chứng minh thư của cô sao?"
Bạch Cốt Lão Tổ lắc đầu.
Lúc trốn ra, mang theo mười mấy đồng tiền đón xe, ngay cả điện thoại đều không lấy được.
Mà đúng lúc này, một chiếc xe taxi bỗng nhiên đứng ngay bên cạnh cô ấy, tiếp đó người phụ nữ trung niên chạy ra: " Được lắm, cô cũng dám chạy!"