Lúc Kiều Luyến tìm Thẩm Lương Xuyên, Thẩm Lương Xuyên đang đứng ở hiện trường đóng phim quan sát.
Đạo diễn ở bên kia quay phim, Mạc Tây Thừa đang quay một cảnh quan trọng.
Kiều Luyến đi qua, liền thấy ánh mắt Thẩm Lương Xuyên nhìn chằm chằm Mạc Tây Thừa, đen kịt vô cùng.
Trong lòng của cô, liền nhất thời có chút không dễ chịu.
Thẩm Lương Xuyên một năm chỉ tiếp nhận một bộ phim.
Anh đối với quay phim vô cùng chú trọng, nghiên cứu rất nhiều.
Từ khi cô gả cho Thẩm Lương Xuyên, Thẩm Lương Xuyên vẫn nghiên cứu nhân vật ( kiêu hùng) này, nhưng sau cùng, lại vì cô...
Kiều Luyến lập tức lắc đầu, không nghĩ chuyện này, ánh mắt lại rơi phía trong.
Mạc Tây Thừa hoàn toàn có thực lực.
Kiều Luyến gặp qua Thẩm Lương Xuyên diễn, để cho người ta rơi vào cảm giác, giờ này khắc này, ở trên người Mạc Tây Thừa, cũng có biểu hiện ra.
Một màn quay xong, nếu như không phải thiết bị chung quanh, còn có đạo diễn, Kiều Luyến thậm chí cảm thấy, chính mình giống như vượt qua đến thời Tam quốc, tận mắt thấy được Tào Tháo mưu trí.
Chờ đến khi quay xong.
Lúc này đạo diễn mới cùng Mạc Tây Thừa đi tới chỗ Thẩm Lương Xuyên
Đạo diễn trông thấy Thẩm Lương Xuyên rất kích động: " Thẩm ảnh đế! Sao anh lại tới đây?"
Thẩm Lương Xuyên khẽ gật đầu với đạo xiễn: " Đến dò xét."
Mạc Tây Thừa tiến lên một bước, hai người đàn ông, duỗi năm đấm ra, nện lên vai của đối phương, im ắng lộ ra được hữu nghị giữa họ.
Tiếp theo, đạo diễn liền nhìn về phía Mạc Tây Thừa: "Vậy phần diễn hôm nay của thầy Mạc, liền chuyển qua ngày mai chụp đi! Khó có khi Thẩm ảnh đế tới một lần, buổi tối thấy Mạc thay đoàn làm phim, mời Thẩm ảnh đế ăn bữa cơm!"
Vương Đạo và Thẩm Lương Xuyên quan hệ rất tốt.
Lần trước bời vì chuyện đầu tư, khiến cho Vương Đo cũng cảm thấy rất có lỗi với Thẩm Lương Xuyên.
Về sau Thẩm Lương Xuyên tìm ông thương lượng chuyện đầu tư, ông lập tức đáp ứng.
Mà Lục Nam Trạch đầu tư trong đoàn làm phim, lập tức hạ xuống còn 30%.
Tính cách của anh ta, cho tới bây giờ bá đạo, ở đoàn làm phim không có tiếng lời, dứt khoát rút vốn rời đi.
Nhưng có Thẩm Lương Xuyên đầu tư, Vương Đạo cũng không sợ không có khoản tiền kia.
Cho nên hiện tại, Lục Nam Trạch đã không phải là nhà đầu tư của đoàn làm phim, Thẩm Lương Xuyên mới là.
Vương Đạo biết tính cách Thẩm Lương Xuyên, không thích khoa trương, cho nên dứt khoát để Mạc Tây Thừa qua chiêu đãi.
Mạc Tây Thừa gật đầu: " Vâng, tôi đi thay đồ."
Thẩm Lương Xuyên tùy tiện đi dạo quanh đoàn làm phim, Kiều Luyến lại vô cùng sốt ruột, nhìn chung quanh một chút, liền hỏi Thẩm Lương Xuyên: "Buổi tối chúng ta đi chỗ nào ăn cơm?"
Thẩm Lương Xuyên khiêu mi: " Em đói bụng sao?"
Kiều Luyến lắc đầu: "Không có."
"Vậy em sốt ruột làm gì?"
Kiều Luyến: "... Anh mau nói cho em!"
Lúc này Thẩm Lương Xuyên mới lên tiếng: "Nếu như không xảy ra vấn đề, chúng ta hẳn là qua tiệm lẩu ở đối diện đoàn làm phim."
Mùa đông ăn lẩu, vô cùng hợp.
Tiệm lẩu đối diện đoàn làm phim, là nơi bọn họ thường xuyên qua.
Bên trong có phòng, cách âm hiệu cũng tốt.
Nghe nói như thế, Kiều Luyến lập tức gật đầu, gọi điện thoại cho Thi Niệm Diêu: " buổi tối hôm nay, gặp ở quán lẩu!"
Như làm trộm gọi xong cuộc điện thoại, lại đợi nửa giờ, Mạc Tây Thừa mới đi tới.
Trên đầu của anh ta còn mang theo cài tóc, chỉ là đổi quần áo, bỏ hóa trang.
Trông thấy Thẩm Lương Xuyên, mở miệng nói: "Đeo nó quá phiền toái. Đêm nay tôi có một cảnh phim, nên không bỏ xuống."
Ba người đi tới quán lẩu, mới vừa đi vào, Kiều Luyến liền khoa trương mở miệng: "Ai nha, đây không phải Niệm Diêu sao? Thật sự là thật trùng hợp! Em cũng đế ăn lẩu sao? Cùng một chỗ đi!"