Hạ Noãn Noãn nhìn lên hai người trước mặt, ngậm miệng lại.
Cô biết, cha mẹ thích sĩ diện cả đời, đến già, không muốn bị người chê cười, đồ cưới con gái đều không bỏ ra nổi.
Cô hít vào một hơi thật sâu, cắn môi: " Hay là, cha mẹ đi Bắc Kinh với con đi."
Cha Hạ, mẹ Hạ nghe nói như thế, hai người liếc nhau một cái, sau đó đồng loạt lắc đầu: "Không cần, chúng ta sinh sống ở chỗ này cả một đời, quen thuộc nơi này, không rời đi."
Hạ Noãn Noãn còn muốn nói điều gì, bên ngoài truyền đến động tĩnh, rất rõ ràng, Thẩm Tử Hào đã tỉnh lại.
Ba người vội vàng ngậm miệng lại.
Buổi trưa, Kiều Luyến, Thẩm Lương Xuyên còn có Hạ Diệp Hoa, đi tới Hạ gia ăn cơm.
Cũng coi như cha Hạ và mẹ Hạ tận, đồng thời, người nhà chú Hạ Noãn Noãn, cũng đi theo tới chiêu đãi khách.
Hạ Diệp Hoa làm người cũng không khó ở chung, mấy người trò chuyện với nhau thật vui, một bữa cơm ăn vô cùng tận hứng.
Ăn xong cơm, mọi người liền ngồi ở đó uống trà nói chuyện phiếm.
Em họ Hạ Noãn Noãn là đứa trẻ mười tám tuổi hoạt bát, chớp mắt mở miệng với Thẩm Tử Hào nói: "Anh rể, anh theo đuổi chị em thế nào?"
Một câu rơi xuống, Thẩm Tử Hào liền hơi sững sờ.
Sắc mặt Hạ Noãn Noãn, cũng liền trực tiếp đỏ lên.
Em họ tiếp tục mở miệng: "Chị em từ nhỏ là đại mỹ nữ nơi này, người theo đuổi chị ấy xếp hàng có thể vòng quanh hàng cả một đường phố, thế nhưng từ nhỏ đến lớn chị ấy cũng không có giao du bạn trai, anh nói, anh làm sao đuổi được tới tay?"
Thẩm Tử Hào nhíu mày, nhìn về phía Hạ Noãn Noãn.
Hạ Noãn Noãn thật sự da trắng mỹ mạo, lại thêm khí chất nhu tình như nước, trên cơ bản bất kỳ đàn ông nào, chỉ sợ đều không thể thoát mị lực của cô.
Cậu ta còn nhớ rõ, trong "Sáng chói", còn có người tìm cô gây sự.
Thẩm Tử Hào nhìn cô, liền phát hiện Hạ Noãn Noãn vô cùng quẫn bách, răn dạy em họ: "Em đừng nói lung tung!"
Em họ lại sợ náo nhiệt không đủ, trực tiếp mở miệng: "Chị, chị không cho nói như thế, chẳng lẽ lại, chị theo đuổi anh rể?"
Một câu rơi xuống, sắc mặt Hạ Noãn Noãn đỏ bừng.
Cũng không phải cô thích Thẩm Tử Hào trước sao?
Hạ Noãn Noãn cắn môi, vừa định nói chuyện, Thẩm Tử Hào liền mở miệng: "Anh theo đuổi cô ấy."
Hạ Noãn Noãn kinh ngạc nhìn về phía Thẩm Tử Hào.
Thẩm Tử Hào tiếp tục mở miệng: "Lần đầu tiên, đã cảm thấy cô gái này rất không bình thường, sau đó liền theo đuổi cô ấy."
"A, anh làm sao theo đuổi chị ấy? Mời chị ấy xem một bộ phim, hay điện ảnh gì sao?"
Thẩm Tử Hào sững sờ.
Em họ tiếp tục hỏi thăm: "Lần đầu anh mời chị ấy đi ăn cái gì?"
Thẩm Tử Hào mím môi.
Em họ kiên nhẫn: " Lúc anh cầu hôn chị ấy, cầu hôn thế nào? Lãng mạn chứ?"
Thẩm Tử Hào ho khan một tiếng.
Em họ trông mong mở to hai mắt nhìn, nhìn bọn họ nói: "Nói chuyện đi."
"Cái này..." Thẩm Tử Hào cố ý kéo dài âm, trông thấy Hạ Noãn Noãn gấp đến sắc mặt đều đỏ, lúc này mới lên tiếng: "Là bí mật. Nếu như bí quyết theo đuổi chị em bị em truyền ra ngoài, về sau này người một con đường, theo đuổi chị em, anh làm sao bây giờ?"
Em họ:...
Hạ Noãn Noãn:...
Kiều Luyến ở bên cạnh gặm hạt dưa chế giễu, nghe nói như thế, cũng không nhịn được bị sặc, ho khan.
Thẩm Lương Xuyên đưa tay ra, vuốt phía sau lưng cô.
Kiều Luyến liền không nhịn được quay đầu nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút, nở nụ cười, nhỏ giọng mở miệng nói: "Em cho rằng Thẩm Tử Hào là tràng trai ngay thẳng, không nghĩ tới không hổ là em trai anh!"