Tay Thẩm Lương Xuyên nắm vòng eo cô, hơi xiết chặt.
Cô tỏ tình, giờ phút này giống như có một bàn tay hung hăng đánh lên trên mặt của anh.
Tám năm trước, anh và cô tình cảm lưu luyến mới sụp đổ, cô đã thích thân là ngôi sao của anh rồi sao?
Không, có lẽ có thể nói, mối tình đầu anh khắc sâu trong người, đối với cô mà nói, chẳng phải là cái gì!
Tất cả rung động đều theo câu này của Kiều Luyến mà hoàn toàn biến mất, thay vào đó chỉ có trào phúng và khó chịu.
Thẩm Lương Xuyên nheo mắt lại, rõ ràng cảm giác được nóng nảy trong cơ thể từ từ thức tỉnh, để anh hận không thể xé rách cô.
Tay anh dùng sức, trực tiếp ôm cô, ném mạnh lên giường, tiếp đó đè tới!
Nhưng khi anh dự định trừng phạt cô, đã thấy cô mở trừng đôi mắt hoảng sợ, gọi anh một tiếng: “Thẩm tiên sinh?”
Cô, để anh bỗng nhiên giật mình.
Bỗng nhiên nghĩ đến lần trước cô bị viêm ruột thừa cấp tính...
Anh nắm lấy nắm đấm, sợ mình làm cô bị thương lần nữa, bỗng nhiên đứng dậy, quay người rời đi!
“Ầm!”
Cửa phòng bị đóng mạnh, Kiều Luyến nằm ở trên giường mới hồi phục lại tinh thần.
Cô mở trừng mắt, không hiểu rõ ràng đang bầu không khí mập mờ, tại sao có thể chỉ trong chớp mắt, liền biến mất chứ?
Anh trêu chọc, để cho cô khó có được lớn gan, nói ra những lời kia.
Nhưng sao anh lại đột nhiên nổi giận, quả thực là không thấu hiểu, tâm tình bất định!
Kiều Luyến ngồi trên giường trong chốc lát, bình phục tâm tình, điện thoại di động vang lên lần nữa.
Nghe, Tiểu Diệp nhỏ giọng “Chị Kiều, em vừa mới nhìn thấy Thẩm ảnh đế nổi giận đùng đùng rời đi, làm cho Thẩm ảnh đế nổi giận, khẳng định là Thẩm phu nhân!”
Lúc này Kiều Luyến mới nhớ tới Tiểu Diệp còn ở dưới lầu đợi cô, lập tức mở miệng: “Hiện tại chị qua tìm em.”
Cúp điện thoại, thay đổi quần áo.
Từ cửa sau đi ra, lặng lẽ chạy tới phía trước, tập hợp với Tiểu Diệp, đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, liền ở bên ngoài cách đó không xa trốn tránh.
Tiểu Diệp tràn đầy phấn khởi: “Khẳng định Thẩm phu nhân ở bên trong, chúng ta thật sự sắp đào được tin tức lớn rồi!”
Nói xong lại nhếch miệng: “Chẳng qua chúng ta làm ký giả thật vất vả, chị xem Thẩm phu nhân người ta được nằm ngủ trên giường ấm, chúng ta lại khổ cực trốn ở bên ngoài, ai!”
Kiều Luyến:... Cô cũng muốn ở bên trong ngủ ngon! Sớm biết, liền chuyển giường với chăn xuống rồi.
Hai người phụ nữ, cô nói một câu, tôi nói một câu, từ từ chịu đựng suốt cả đêm.
Thẳng đến tám giờ hôm sau, trong biệt thự đi ra hai người giúp việc, là ra ngoài mua thức ăn, căn bản cũng không có nhìn thấy “Thẩm phu nhân“.
Tiểu Diệp cúi thấp đầu, mặt trắng hơn cả trái cà, theo Kiều Luyến đi ra ngoài.
Kiều Luyến vừa đi vừa ngáp, vỗ vỗ bờ vai cô ấy cổ vũ: “ chuyện do người làm, không nên uể oải như thế.”
Tiểu Diệp gật đầu.
Hai người đi ra khỏi khu biệt thự, tiến vào công viên, đang định tiếp tục đi, chợt nghe tiếng Hạ Diệp Hoa: “Tiểu Kiều!”
Bà đi tới, nhìn thấy Kiều Luyến: “Nhìn bộ dạng con, sao giống như là một đêm không ngủ?”
Tiểu Diệp nhanh miệng nói: “Đương nhiên không ngủ, chúng tôi làm ký giả, có không ngủ cũng đều bình thường, đáng tiếc, một đêm không ngủ, lại không bắt được scandal của Thẩm ảnh đế!”
“Thẩm ảnh đế sao?” Hạ Diệp Hoa nhíu mày, chợt cười: “Mấy người đi bắt scandal của Thẩm Lương Xuyên à?”
Nhìn bộ dạng Kiều Luyến mệt mỏi, Hạ Diệp Hoa luôn gắn kết con trai và Tiểu Kiều, không tới một giây, liền lập tức đau lòng mở miệng: “ chuyện này, cứ hỏi tôi!”