Lần này Mai Phượng và Hạ Noãn Noãn giao phong, chỉ có thể nói là đánh ngang tay.
Ăn cơm tối xong, Hạ Noãn Noãn và Thẩm Tử Hào lên lầu.
Thẩm Tử Hào nhìn Hạ Noãn Noãn, mở miệng nói: "Dì Mai trong tám năm này, cũng không dễ dàng, về sau kính trọng bà một chút."
Hạ Noãn Noãn lập tức gật đầu.
Thẩm Tử Hào nhìn lấy dáng vẻ cô nhu thuận, lại bổ sung một câu: Chẳng qua nếu như dì Mai còn để em làm việc, em có thể trực tiếp cự tuyệt. Lấy thân thể của mình làm chủ."
Ánh mắt Hạ Noãn Noãn sáng lên, lập tức gật đầu.
Sau đó, cô đi lấy áo ngue cho cậu ta, chờ Thẩm Tử Hào đổi quần áo, hai người nằm ở trên giường.
Dù đã kết hôn, kỳ thật giữa bọn họ, còn không có cử động đặc biệt thân mật.
Dù sao Hạ Noãn Noãn mang thai, ba tháng đầu, phải chú ý an toàn.
Dưới lầu bận rộn đến trưa, lúc này cuối cùng lên lầu.
Lúc này Hạ Noãn Noãn mới chú ý tới, trên điện thoại di động của mình có hai cuộc gọi nhỡ.
Là Kiều Luyến.
Cô vội vàng cầm điện thoại di động lên, gọi qua.
Rất nhanh, Kiều Luyến liền nghe.
Giờ phút này, Kiều Luyến đã về tới biệt thự.
Trông thấy Hạ Noãn Noãn gọi, cô liền cầm lấy điện thoại di động, đi tới ban công.
Hạ Noãn Noãn mở miệng: "Luyến Luyến, chị tìm em có chuyện gì sao?"
Kiều Luyến nhíu lông mày: "Noãn Noãn, em có thể giúp chị một việc hay không."
"Cái gì?"
"Em thử giúp chị moi từ miệng Mai Phượng, xem có thể hỏi ra chuyện Thẩm Lương Xuyên thành lập câu lạc tám năm trước, xảy ra chuyện gì."
Hạ Noãn Noãn nhanh chóng truyền tới: " Được. Nhưng miệng người này khá kín, sợ có chút khó khăn."
"Ừm, đã làm phiền em."
Cúp điện thoại, Kiều Luyến liền quay đầu, nhìn vào phòng ngủ trống rỗng.
Hôm nay, Thẩm Lương Xuyên chưa có về nhà.
Trong công ty mở hội nghị xong, anh liền theo đám người kia, cùng đi ăn cơm tối.
Kiều Luyến nghĩ tới đây, ánh mắt ảm đạm, đi xuống lầu.
Hạ Diệp Hoa nói liên miên lải nhải: "Nếu như Thẩm Lương Xuyên uống chút rượu, có thể mất ngủ hay không?"
Thuốc ngủ đều không có tác dụng, uống rượu có thể có tác dụng sao?
Huống hồ, nếu quả thật uống say mèm, thân thể cũng không tốt.
Kiều Luyến và Hạ Diệp Hoa ở dưới lầu nói chuyện một hồi, cô liền lên lầu tiến vào phòng ngủ chính.
Nằm ở trên giường, cô lại cảm thấy, không thể chờ đợi.
Nhất định cô phải áp dụng hành động.
Kiều Luyến hít vào một hơi thật sâu, cầm lấy điện thoại di động, ở bên trong lật tìm số Tống Nguyên Hi trước kia, cô dừng một chút, lúc này mới gọi qua.
Điện thoại vang lên thật lâu, vẫn không có người nghe như cũ.
Thế nhưng điện thoại vẫn thông.
Kiều Luyến nhíu lông mày, gọi lần nữa.
Lần này, điện thoại trực tiếp bị ngắt.
Kiều Luyến không cam tâm, vì vậy tiếp tục gọi.
Lần này, cuối cùng điện thoại thông.
Giọng Tống Nguyên Hi có chút tức giận truyền tới: " Alo, người nào?"
Kiều Luyến hơi sững sờ, giọng này...
Cô nhíu lông mày, lúc này mới lên tiếng nói: "Tống Nguyên Hi, tôi là Kiều Luyến."
Tiếng đối diện ngừng lại.
Kiều Luyến biết, khẳng định Tống Nguyên Hi sẽ không thích cô, có lẽ sẽ trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Thế nhưng không nghĩ tới, một giây sau, liền nghe thấy một tiếng rên rỉ.
Sau đó, cũng là tiếng mập mờ truyền tới.
Dù Tống Nguyên Hi cắn chặt hàm răng, nhỏ giọng, nhưng vẫn là từng chút động tĩnh, truyền tới bên kia điện thoại di động.
Kiều Luyến ngây dại.
Trực tiếp trợn tròn mắt!
Cô hô lớn một tiếng vào trong điện thoại: " Tống Nguyên Hi, toi có chút liên quan tới Thẩm Lương Xuyên, muốn hỏi cô! Chờ chút nữa, cô rảnh rỗi, gọi lại cho tôi được không?"