Bộ dạng Thẩm Lương Xuyên anh tuấn như thế, chảnh như vậy, theo Kiều Luyến, chỉ có anh bỏ người khác.
Hạ Diệp Hoa nghe lời Kiều Luyến, nhất thời cười lên ha hả: "Tiểu Kiều, sao con đáng yêu như thế! Về sau con đừng bỏ nó!"
Kiều Luyến cúi đầu, trầm mặc.
Sao cô bỏ anh được... Rõ ràng là sinh con xong, Thẩm Lương Xuyên sẽ không muốn cô.
Kiều Luyến hít vào một hơi thật sâu, ngẩng đầu lần nữa: "Mẹ, mối tình đầu của Thẩm tiên sinh, là người thế nào?"
"Ta cũng chưa từng thấy qua." Hạ Diệp Hoa thổn thức một chút: "Ta cũng không biết nó yêu đương lúc nào, ta chỉ biết, có một đoạn thời gian, tinh nó đặc biệt sa sút, hẳn là thất tình, ta hỏi nó, hết lần này tới lần khác nó đều không nói."
Không nói, là bởi vì khắc vào tâm.
Tốc độ Kiều Luyến ăn trở nên chậm, không yên lòng dùng muỗng múc cháo, bỏ vào trong miệng, lại thật lâu không có nuốt xuống.
Người như Thẩm Lương Xuyên, nhìn qua lạnh lùng, nhưng khi nào nghiêm túc với một người, sẽ là si tình cả đời.
Trách không được, dù anh ở trong lang giải trí có nhiều scandal như vậy, nhưng kỳ thật đều là ký giả phán đoán, cô thông qua dấu vết để lại phát hiện, kỳ thật Thẩm Lương Xuyên cũng không có qua lại với người nào.
Anh độc thân nhiều năm như vậy... Không phải là bởi vì còn băn khoăn mối tình đầu kia chứ?
Sau trong lòng Kiều Luyến xẹt qua chút giật mình.
Tim của anh quá nhỏ, anh còn có mối tình đầu, đoán chừng sẽ không chưa nổi cô.
Cho nên, mới có hiệp nghị sinh con rồi ly hôn.
Không đúng.
Cô đang miên man suy nghĩ cái gì?
Từ lúc bắt đầu gả cho Thẩm Lương Xuyên, cô liền nhớ kỹ thân phận của mình.
Huống hồ, cô đối với Thẩm Lương Xuyên chỉ là Fan hâm mộ, tình cảm sùng bái thần tượng, tuyệt đối không phải tình yêu!
Chính là như vậy!
Kiều Luyến suy nghĩ lung tung một hồi, đầu mày nhíu lại sắp chung một chỗ, dùng cái muỗng khuấy cháo trong bát, lại không khẩu vị.
Hạ Diệp Hoa phát hiện hành động của cô, vội vàng mở miệng: "Không nói tới mối tình đầu của nó, tiểu Kiều, hiện tại các con ỏ cùng một chỗ, phải sinh hoạt thật tốt, tranh thủ thời gian sinh cho mẹ một cháu trai hoặc cháu gái!"
Kiều Luyến lập tức đỏ mặt: "Được rồi, mẹ, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"
Cô đứng lên: "Con ăn no rồi, đi làm đây ~ "
Đang định đi, Hạ Diệp Hoa lại kéo cô lại: "Tiểu Kiều a, hôm qua quá kích động, đều suýt chút quên, vậy chuyện con đào tin làm sao bây giờ?"
Kiều Luyến cười an ủi: " không có chuyện gì, xe đến trước núi ắt có đường! Yên tâm đi, mẹ!"
Cô mang theo túi đi ra ngoài, Lý quản gia lại từ phòng bếp đi ra, đứng ở trước mặt Hạ Diệp Hoa: "Bà chủ, bà nói tới mối tình đầu của tiên sinh làm gì? Bà xem, phu nhân không vui rồi."
Hạ Diệp Hoa có ý riêng mở miệng: "Thẩm Lương Xuyên nhiều năm cũng không buông được, ta phát hiện, người duy nhất làm cho nó đi ra, chỉ có tiểu Kiều. Huống hồ... Những chuyện này, ta không nói, cũng sẽ có người khác nói cho nó. Còn không bằng để cho nóchuẩn bị tâm lý."
Lý quản gia giật mình.
Hạ Diệp Hoa lại cười nói: "Đứa nhỏ tiểu Kiều này, trong lòng tôi rất thích. Thẩm Lương Xuyên che chở nó như thế, khẳng định không phải là không có cảm tình với nó. Cho nên, bà Lý, bà cứ ở cùng với tôi, chờ ôm cháu đi!"
Một câu rơi xuống, Lý quản gia ngập ngừng, muốn nói điều gì, nhưng nhìn Hạ Diệp Hoa cao hứng, cuối cùng nuốt lời xuống.
Hạ Diệp Hoa bỗng lẩm bẩm: "Đứa bé Nguyên Hi kia, có phải hôm nay bay tới không?"