Trong phòng quay, đạo diễn đang giảng cảnh quay cho hai người.
"Vai diễn hiện tại của hai người, là Chu Du và tiểu Kiều gặp nhau. Trong trạch viện Kiều gia, tiểu Kiều đang du ngoạn trong hoa viên, không cẩn thận bị vấp phải tảng đá, gần như sắp ngã sấp xuống, Chu Du vừa vặn đi qua, ôm lấy tiểu Kiều, hai người vừa thấy đã yêu."
Sau đó chỉ phòng quay, mở miệng nói: "Kiều tiểu thư, chút nữa cô diễn dáng vẻ ngắm hoa..."
Giảng giải thật lâu, cuối cùng Kiều Luyến không nhịn được mở miệng: "Đạo diễn, hoa đâu?"
Không phải muốn nhìn hoa sao?
Thế nhưng bố trí bên trong, chỉ là vải xanh, nơi nào có hoa!
Đạo diễn nghe nói như thế, khẽ cười: " bối cảnh là hậu kỳ thêm vào, hiện tại, bây giừ cô tự nghĩ ra."
Kiều Luyến:...!!
Cô kéo ra khóe miệng, lúc này mới lên tiếng: "Vậy tôi thử một chút đi."
Cảnh quay bắt đầu.
Kiều Luyến bị đông đảo camera chiếu vào, sau đó cúi đầu, làm bộ trước mặt có một đóa hoa, đưa tay ra, ngắt hoa xuống, đưa lên mũi ngửi một chút...
"Cắt!" Đạo diễn hô nói, " Kiều tiểu thư, cô nhìn là hoa, tiêu điểm mắt cô đang ở đâu? Mà động tác này của cô, quá cứng ngắc!"
Kiều Luyến:...
Cô cũng không phải diễn viên chuyên nghiệp, căn bản là không tưởng tượng ra được?
Kiều Luyến quay đầu, chỉ thấy đạo diễn nhìn cô chằm chằm, ánh mắt kia, gần như muốn phun lửa.
Mà nhân viên làm việc chung quanh, từng người che miệng cười.
Thậm chí có người khe khẽ bàn luận, truyền tới:
"Kỹ thuật diễn này, cũng quá nát!"
"Đúng vậy, trách không được là nữ MC, trước đó tồi còn nói sao, dáng dấp xinh đẹp như vậy, tại sao không đi quay phim..."
"Mau nhìn, sắc mặt Thẩm ảnh đế đều đen."
"Thẩm ảnh đế, ghét nhất cũng là nữ minh tinh diễn kém!"
"..."
Kiều Luyến nghe những lời kia, ánh mắt rơi vào người Thẩm Lương Xuyên.
Quả nhiên, đã nhìn thấy anh nhíu lông mày, nhìn chằm chằm tầm mắt của mình, mang theo không hài lòng.
Kiều Luyến nhếch miệng, cắn môi.
Lại!
"Bắt đầu!"
Nương theo một tiếng mệnh lệnh của đạo diễn, Kiều Luyến tiến lên một bước, thấy được hoa, mắt sáng rực lên, cả người phấn khởi vui sướng...
"Cắt!"
Kiều Luyến dừng lại, ngẩng đầu, liền thấy đạo diễn mắng to: "Rốt cuộc cô có biết diễn hay không! Cô thấy vườn đầy hoa, dáng vẻ đó, giống như nhặt được tiền là sao hả?"
"Ha ha ha ha ha..."
Người chung quanh, cũng không nhịn được nữa, cười ha hả.
Kiều Luyến nhíu lông mày.
Cô là người từ trước đến nay có một loại sức lực không chịu thua.
Nếu không phải vậy, lúc đầu không biết chơi game, từ một tay mơ, mãi cho đến sau này xếp hạng thứ hai toàn bộ server.
Hiện tại, bị người chế giễu như thế, ngược lại khơi dậy trong tính cách không chịu thua trong cơ thể cô, thế là trực tiếp cắn môi: "Đạo diễn, lại."
Đạo diễn lộ ra vẻ mặt hài lòng.
Không có khóc sướt mướt, ngược lại quật cường đứng lên, tuy vẫn quay không tốt, nhưng có thể thấy được, mỗi một lần cô đều tiến bộ...
Chỉ là, đến cùng vẫn chưa được!
Đạo diễn là người chủ nghĩa hoàn mỹ, thực sự nhịn không được, trực tiếp mở miệng: "Thế này, trước hết cô xuống suy nghĩ thật kỹ làm sao quay! Chúng ta quay cảnh người khác trước, không thể bời vì cô mà chậm trễ tiến độ."
Kiều Luyến thở dài bất đắc dĩ, cúi đầu, đi sang bên cạnh.
A a a!
Là một căn phòng trống, để cho cô nghĩ như tiến vào hoa viên, rất khó!
Lúc cô đang xoắn xuýt, nghe được chung quanh có tiếng hít vào.
Kiều Luyến hơi sững sờ, ngẩng đầu lên, liền thấy Thẩm Lương Xuyên bỗng nhiên đứng lên, đi nhanh về phía cô.