Nhóm Tứ đại thiên vương có một phòng chat riêng, nó được lập ra sau khi Khúc Phóng kết hôn, người khởi xướng là Trịnh Diệc Vi, mục đích ban đầu là để thảo luận về tour lưu diễn thế giới của bốn người bọn họ.
Mọi người không có nhìn lầm đâu, chính là tour lưu diễn của Tứ đại thiên vương: Trịnh Diệc Vi, Tiềm Vũ, Qua Duệ và Khúc Phóng!
Lúc ấy có một nhà đầu tư muốn quy tụ đủ mặt Tứ đại thiên vương, kêu gọi thần long… à không, chính xác là quy tụ đủ mặt Tứ đại thiên vương hy vọng kiếm được một khoản lợi khổng lồ = = Trịnh Diệc Vi sau khi công khai chuyện tình cảm với Tiềm Vũ thì chỉ lo tập trung sự nghiệp diễn xuất ở nước ngoài, mấy năm nay cũng không tổ chức biểu diễn ca hát, khi nhận được lời mời hắn có phần dao động, bởi vậy mới hào hứng rủ rê ba người còn lại thảo luận về vấn đề này.
Kết quả của cuộc thảo luận… đương nhiên là không thành.
Mức giá mà nhà đầu tư đưa ra quả thật mê người nhưng bốn người bọn họ cũng không phải thiếu tiền, nhất là người xuất thân từ hào môn như Tiềm Vũ, số tiền kia chỉ nhỏ bằng sợi lông, hơn nữa cậu cũng không có hứng thú với việc ca hát, là người duy nhất trong Tứ đại thiên vương chưa từng phát hành album nhạc. Trịnh Diệc Vi sau khi nghĩ lại cũng cảm thấy cũng không ổn, bọn họ đều đã ngoài ba mươi cả rồi, tổ chức lưu diễn sẽ rất vất vả, bản thân hắn thì không sao nhưng hắn không nỡ để cho Tiềm Vũ mà hắn yêu quý phải mệt mỏi.
Cuối cùng, tour lưu diễn sống chết mặc bây riêng phòng chat vẫn còn giữ lại.
Trịnh Diệc Vi và Tiềm Vũ là người yêu, hai người bình thường đều nhắn tin riêng cho nhau, Qua Duệ là chỗ thân thiết nhiều năm, có chuyện gì cũng sẽ nhắn riêng.
Mà Khúc Phóng tuy cũng là Thiên vương nhưng lại rất ít cùng mọi người trong giới qua lại, hành tung luôn bí ẩn, y và ba người còn lại cơ bản không quen biết, có điều vợ y là Khang Tương Ngữ lại rất thân với ba người bọn họ. Sau khi Khúc Phóng và Khang Tương Ngữ kết hôn, số lần mọi người gặp mặt cũng tăng lên, nhưng do ai nấy đều bận rộn, hiếm khi có thời gian ngồi xuống trò chuyện nên cũng không mấy thân thiết. Vì để cải thiện quan hệ, Qua Duệ và Trịnh Diệc Vi cũng thường hay vào phòng chat nói chuyện phiếm cùng y.
Nickname của Trịnh Diệc Vi, Tiềm Vũ và Khúc Phóng đều rất bình thường. nick của Trịnh Diệc Vi được viết tắt từ ba chữ cái đầu trong tên hắn: ZYW, nick của Tiềm Vũ cũng gần với tên thật, đồng thời cũng thể hiện rõ quan điểm cậu không muốn nói nhiều, gọi là Tiềm thủy đĩnh (tàu ngầm), biệt danh của Khúc Phóng cũng không có gì đặc biệt, tùy tiện gọi là Khinh phong (cơn gió nhẹ). So với bọn họ, Qua Duệ lại có hơi trẻ con, gọi là Xì trum, cái này là sau khi Đào Từ đi xem bộ phim hoạt hình Làng xì trum về đặt cho y.
(Bởi vì ở vế sau nói bộ phim đó là “Làng xì trum” nên mình đoán bừa nickname của Qua Duệ được nhắc ở vế đầu là “Xì trum” chứ thật ra cái từ đó mình đọc ko hiểu lắm:D)Tên của phòng chat ban đầu gọi là “Tour lưu diễn thế giới” nhưng sau khi tour diễn bị đem đi ngâm giấm thì Trịnh Diệc Vi đổi lại thành “Four men”. Qua Duệ cười hắn từ khi sang Mỹ đóng phim lại bắt đầu khoe khoang vốn tiếng Anh, Trịnh Diệc Vi đành phải đổi lại thành “Bốn người đàn ông”, lúc này Khúc Phóng lại nhảy vào ý kiến.
Khinh phong: tôi là trai thẳng, lại đã có vợ, cái tên như vậy nghe giống hội Gay 4P, hình như không thích hợp cho lắm?
ZYW: …
Khang Tương Ngữ từng nói Khúc Phóng nhìn bề ngoài tuy đạo mạo nhưng thực chất là một tên rất xảo quyệt và độc mồm, trước đây Trịnh Diệc Vi còn tưởng cô nói đùa, hiện tại hình như là thật.
Xì trum: nghe cũng rất giống.
ZYW: vậy mọi người nói xem nên đặt tên là gì?
Xì trum: còn có tên nào phù hợp hơn “Tứ đại thiên vương” sao?
Khinh phong: đồng ý!
ZYW: gọi như vậy hình như hơi trơ trẽn…
Xì trum: vậy lúc người khác gọi cậu là Trịnh thiên vương cậu có ngại ngùng không?
ZYW: được rồi, vậy cứ gọi là “Tứ đại thiên vương” đi.
Một lần, Trịnh Diệc Vi sang Mỹ quay phim, Tiềm Vũ ở tại trong nước làm việc, giữa hai người xảy ra tranh cãi, Tiềm Vũ giận dỗi chiến tranh lạnh với Trịnh Diệc Vi hết mấy ngày, không chịu nghe điện thoại, cũng không vào phòng chat, Trịnh Diệc Vi vì muốn làm cho cậu nguôi giận nên mới cố ý sửa nickname thành một cái tên vô cùng buồn nôn: Tiền Tiền anh yêu em.
Nhưng mặc cho hắn gửi bao nhiêu tin nhắn riêng Tiềm Vũ cũng không thèm ngó ngàng đến.
Trịnh Diệc Vi hết cách đành phải cắn răng gửi tin nhắn công khai cho mọi người đều thấy, nghĩ rằng Tiềm Vũ da mặt mỏng, nhất định sẽ ngượng ngùng.
Tiền Tiền anh yêu em: ﹤﹤=========
Không biết Tiềm Vũ vì bận hay vẫn không thèm để ý hắn mà năm phút trôi qua cũng không thấy hồi âm.
Qua Duệ ở Canada đang phơi nắng, thấy vậy liền nhảy vào cười nhạo: Thật buồn nôn!
Y luôn coi việc châm chọc Trịnh Diệc Vi là thú vui tao nhã, trăm năm qua cũng không thể lay chuyển, khó trách ngày trước công chúng đều nghĩ bọn họ mới là một đôi.
Khinh phong: 1 like cho “Thật buồn nôn!”
Tiền Tiền anh yêu em: [ngoáy mũi] tôi chính là biểu đạt tình yêu từ trong nội tâm, còn hai người? Hừ, có muốn buồn nôn cũng không được, hai người cũng đâu dám, đừng có ghen tỵ nữa ~
Qua Duệ và Khúc Phóng nháy mắt đều thay đổi nickname, sau đó lên tiếng.
Khúc hạng hướng Khang tổng: sửa tên thì tính là gì, có ngon thì giống tôi và Tương Ngữ, tổ chức một cái hôn lễ thế kỷ, trên sóng truyền hình trực tiếp hôn đủ năm phút đồng hồ tôi sẽ phục cậu.
Vì Từ Từ một đời hát tình ca: Trịnh thiên vương, đừng có so sánh với tôi, nhắc nhở cậu một câu, thời điểm tôi công khai tình cảm cậu vẫn còn là thẳng nam đấy!
Hai cái tên độc mồm này chọc trúng chỗ đau của Trịnh Diệc Vi, hôn lễ, trai thẳng… Vừa nhìn thấy hai từ này Trịnh Diệc Vi đã cảm thấy không ổn, hai từ này đối với Tiềm Vũ đều rất nhạy cảm.
Tiềm Vũ quả nhiên rất nhanh xuất hiện.
Tiềm thủy đĩnh: làm chuyện mất mặt đã đủ chưa?
Tiền Tiền anh yêu em: đủ rồi…
Tiềm thủy đĩnh: em không phải Tiền.
Tiềm Tiềm anh yêu em: ﹤﹤=========
Tiềm thủy đĩnh: đổi lại cái tên như cũ!
ZYW: được rồi, đã sửa…
Khúc hạng hướng Khang tổng: chỉ tay một cái thì làm theo ngay, quả nhiên có tố chất lãnh đạo!
Vì Từ Từ một đời hát tình ca: xin chào Tiềm tư lệnh!
Qua Duệ đồng thời nhắn tin riêng cho Trịnh Diệc Vi: Cậu cũng sợ vợ quá đi! Không phải cậu ở mặt trên sao, trước mặt Tiềm Vũ lại như một con cừu non, quả thật là nỗi nhục của giới công chúng ta! Hãy thể hiện một chút bản lĩnh cho tôi xem đi! Come on! Dũng cảm lên, dũng cảm lên, dũng cảm lên!
Trịnh Diệc Vi khóe miệng không ngừng co giật, Qua Duệ sống ở Canada có phải là quá buồn chán rồi không? Mỗi câu nói đều kèm theo dấu chấm than, có phải từ Ca vương muốn biến thành giáo chủ gào thét hay không?
ZYW: Tôi thích nghe lời của Tiềm Vũ nhà tôi, liên quan gì tới cậu? Vậy bộ dáng của cậu ở trước mặt Đào Từ thì thế nào?
Vì Từ Từ một đời hát tình ca: còn phải nói, đương nhiên là sói xám dũng mãnh oai phong khí thế hiên ngang! Từ Từ nhà tôi rất nghe lời tôi, đích thực là thỏ trắng ngoan ngoãn ~
Qua Duệ nói xong những lời này thì không nghe Trịnh Diệc Vi trả lời nên cảm thấy mất hứng, thoát ra khỏi phòng chat, Khúc Phóng cũng không vào nói thêm gì nữa.
Không biết qua bao lâu, Đào Từ trở về nhà, từ ngoài cửa đã nghe tiếng. “Em về rồi.”
Qua Duệ ngẩng đầu, nhìn thấy Đào Từ thì kinh ngạc đến nỗi làm rơi cả di động xuống đất.
Cậu thế nhưng lại mặc một cái áo khoác lông thỏ màu trắng, trên đầu còn đeo tai thỏ, rất hợp với đôi mắt to tròn long lanh và làn da mịn màng trắng nõn…
Qua Duệ chưa từng thấy qua dáng vẻ đáng yêu như vậy của Đào Từ, so với việc cậu cởi hết đồ còn mê hoặc hơn nhiều. Y nhìn cậu chằm chằm, nuốt một ngụm nước bọt, miệng khô lưỡi khô nói. “Em làm gì vậy? Chơi trò hóa trang sao?”
“Đúng vậy.” Đào Từ khẽ cười sờ sờ tai thỏ, sau đó xoay người lắc lắc cái đuôi, thấp giọng nói. “Muốn ăn thịt thỏ không, tới bắt em đi!”
Qua Duệ hai mắt đỏ rực, thú tính đại phát, hết sức phối hợp mà nhào đến.
Y còn tưởng có một mâm thịt thỏ thịnh soạn đang chờ đợi mình, mặc cho y kho tàu, hấp, chiên, xào, kết quả lại bị khóa trái cửa phòng nhốt ở bên ngoài, một sợi lông thỏ cũng không thể đụng đến.
Y khóc không ra nước mắt gõ cửa. “Từ Từ, anh làm gì sai, sao vô duyên vô cớ em lại nổi giận…”
“Sói xám tiên sinh dũng mãnh oai phong khí thế hiên ngang, em nào dám nổi giận với anh, chỉ là thỏ trắng ngoan ngoãn hôm nay trong người không được khỏe, thứ lỗi không thể hầu hạ.” Đào Từ ở trong phòng bình tĩnh nói vọng ra.
Qua Duệ còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra thì đúng là tên ngốc.
“Mẹ kiếp! Trịnh Diệc Vi cậu là tên phản phúc, đồ gian tế, đê tiện, dám chụp hình tin nhắn đưa cho Từ Từ xem!”
Mắng chửi một hồi, Qua Duệ lại quay về phòng cầu xin sự tha thứ nhưng Đào Từ vẫn không chịu mở cửa.
Qua Duệ nằm một mình lạnh lẽo trong phòng khách, khổ sở nhớ lại bộ dáng ngoan ngoãn nhu thuận của Đào Từ buổi ban đầu, trong lòng thầm cảm khái, con thỏ ngoan ngoãn nhà y nay đã không còn ngây thơ nữa rồi… Nghĩ tới nghĩ lui, Khúc Phóng vẫn là hạnh phúc nhất, không chỉ sự nghiệp thành công, vợ đẹp bên cạnh, lại còn sinh được một đứa con bụ bẫm, cuộc sống của hắn mới thật sự viên mãn!
Không ai biết, Khang Tương Ngữ bận rộn cả ngày về đến nhà chuyện đầu tiên không phải là bế con mà là đi tìm Khúc Phóng hỏi tội.
Cô khoanh hai tay trước ngực, lạnh mặt nói. “Em thấy anh đổi nick chat thành
Khúc hạng hướng Khang tổng, tự dưng anh đổi tên làm cái gì? Tục ngữ nói rất hay: vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo*, mau thành thật khai báo, có phải anh đã làm chuyện gì có lỗi với em nên muốn dùng mấy lời buồn nôn để che đậy hay không?”
(*Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo: khi không tỏ ra ân cần, không phải làm chuyện gian trá thì cũng là trộm cắp.)Khúc Phóng: “…”
Được rồi, lấy vợ có đầu óc quá người chồng cũng không dễ sống đâu!
Lại nói, Tiềm Vũ vẫn còn chiến tranh lạnh với Trịnh Diệc Vi.
Trịnh Diệc Vi ngàn vạn lần không hiểu, Tiềm Vũ hai ngày trước rõ ràng đã bớt giận, vì sao khi xem xong đoạn chat thì không chịu chuyện nói chuyện với hắn.
Hắn năn nỉ rất lâu, Tiềm Vũ cuối cùng có chút không tự nhiên nói ra nguyên nhân. “Quan hệ giữa anh và Qua Duệ cũng tốt quá đi… Nếu anh ta thích anh có phải anh cũng sẽ bị anh ta bẻ cong hay không?”
“Làm sao có thể? Anh và cậu ta đều là 1, cho dù bị cậu ta bẻ cong thì ăn ở thế nào?”
“… Cho nên ý của anh là nếu hai người không phải đều là 1 thì hoàn toàn có khả năng?” Tiềm Vũ mất bình tĩnh lớn giọng.
Trịnh Diệc Vi đổ mồ hôi lạnh. “Không phải không phải, anh tuyệt đối không có ý này. Anh và cậu ta làm sao có thể? Khúc Phóng còn may ra chứ Qua Duệ thì không thể nào…”
“Khúc Phóng? So với Qua Duệ, anh càng thích Khúc Phóng?”
“Không phải như vậy mà…”
“Được rồi, em hiểu rồi.” Tiềm Vũ lãnh đạm nói.
Trịnh Diệc Vi sợ nhất là bộ dáng cùng với mấy lời này của cậu, hắn nổi điên nói. “Em hiểu cái gì chứ?”
…
Thôi kệ bọn họ đi, yêu nhau lắm cắn nhau đau, chẳng qua ăn no không có gì làm thì rủ nhau ăn giấm bậy bạ, lấy buồn nôn làm vui, xem giận hờn là tình thú.
Hôm sau.
Phòng chat “Tứ đại thiên vương”.
Vì Từ Từ một đời hát tình ca: Trịnh Diệc Vi, ông đây thật nhớ cậu!
ZYW: nhớ tôi làm gì? Đừng nha, chúng ta đều là 1, cậu trăm ngàn lần đừng có ý nghĩ không hay với tôi!
Vì Từ Từ một đời hát tình ca: đang nói lảm nhảm gì vậy? Bị hack nick rồi hả?
ZYW: hack cái đầu của cậu! Trịnh thiên vương Trịnh Diệc Vi cũng không thể giả được.
Vì Từ Từ một đời hát tình ca: giọng điệu trơ trẽn như vậy xem ra đúng là chính chủ.
Khinh phong: Trịnh thiên vương nói câu lúc nãy là có ý gì?
Khinh phong: Aaaa… Hình như có gì mờ ám ~~~~~~
ZYW: này, đừng có đồn lung tung tôi với Qua cặn bã, vợ tôi đang nhìn đó.
Vì Từ Từ một đời hát tình ca: cậu mới là cặn bã…
Tiềm thủy đĩnh: vợ? huh?
ZYW: ~~~(>_<)~~~
ZYW: gõ nhầm… thật sự là gõ nhầm thôi…
ZYW: nếu anh nói mình bị hack nick em có tin không?
Tiềm thủy đĩnh: vậy người đang nói chuyện là ai?
Khinh phong: [thắp nến]
Vì Từ Từ một đời hát tình ca: [thắp nến]
Toàn văn hoàn