Scandal của ba người Trịnh Diệc Vi, Tiềm Vũ và Lục Gia Hãn còn chưa hạ nhiệt thì một tuần sau, Lãnh Y Lăng và bạn trai giàu có người Anh sau nhiều lần hợp tan rốt cục cũng chấm dứt mối tình kéo dài năm năm, anh ta nhanh chóng kết hôn cùng một vị tiểu thư mắt xanh tóc vàng môn đăng hộ đối, giấc mộng bước vào hào môn của Ảnh hậu tan vỡ, chịu nỗi đau thất tình.
Lãnh Y Lăng từ chối mọi cuộc phỏng vấn, trốn trong căn biệt thự dưới chân núi, hàng đêm sanh ca, mượn rượu giải sầu.
Fan hâm mộ của cô rất tức giận, ở trên mạng không ngừng công kích chửi rủa anh chàng nhà giàu người Anh bạc tình bạc nghĩa, nhưng cũng có một số người đối với chuyện này lại lấy làm hả hê, coi như trò cười giải trí. Trong mắt nhiều người vị công tử nhà giàu người Anh kia quả thật rất đáng giận, nhưng Lãnh Y Lăng cũng chẳng đáng được đồng tình, nếu không phải cô tham lam muốn tìm một người đàn ông có tiền có của thì sao lại rơi vào thảm cảnh như ngày hôm nay?
Mọi người đã quen thói tự cho mình là sứ giả chính nghĩa, dùng tiêu chuẩn đạo đức của bản thân để phán xét hành vi của những người nổi tiếng. Người nổi tiếng chỉ cần phạm một chút sai lầm đều có khả năng bị phóng đại đến vô hạn, mọi người không ai hiểu rõ nội tình nhưng lại thích bẻ câu chuyện đi theo hướng tiêu cực nhất.
Điều này cũng không thể trách công chúng, làng giải trí quả thật là một nơi vô cùng hỗn độn xô bồ khiến người khác không cách nào đem ai đó nghĩ đến đơn thuần trong sáng.
————
Vào ngày đẹp trời mồng 7 tháng 7, đoàn phim tổ chức họp báo tuyên bố khởi quay tại một nhà hàng khách sạn sang trọng bậc nhất. Thời tiết vô cùng oi bức nhưng sự nhiệt tình của người hâm mộ vẫn không hề thuyên giảm, hàng ngàn người từ trong ra ngoài vây chật kín đại sảnh khách sạn.
Không ít fan của Lãnh Y Lăng có mặt ở đây lên tiếng ủng hộ, động viên cô, nhưng fan của Trịnh Diệc Vi và Tiềm Vũ vẫn là đông nhất, hai fanclub phân chia khu vực rõ ràng, giơ cao bảng đèn flash có tên thần tượng mình, thi nhau mà gọi to biệt danh thân mật của bọn họ.
“Bệ hạ, em yêu anh…”
“Tiềm thiếu, anh vĩnh viễn là người đẹp trai nhất…”
“Bệ hạ, bệ hạ…”
“Tiềm thiếu, Tiềm thiếu…”
…
“Thế lực của hai đại Thiên vương đúng là ngang nhau.” Ngồi ở vị trí phó lái, Eric vén màn cửa sổ nhìn ra khung cảnh náo nhiệt bên ngòai, thầm chắt lưỡi.
Ở băng ghế sau, Tiềm Vũ cúi đầu kéo kéo chiếc nơ cổ thắt hơi chặt, nhíu mày không nói.
“Anh vẫn còn vì mấy tin đồn kia mà tức giận sao?” Eric dè đặt hỏi.
Không đề cập thì thôi, vừa nhắc đến chân mày Tiềm Vũ càng nhíu chặt hơn.
Tần Lực trước giờ không thích xem mấy tin tức lá cải, lần này không biết là do anh ta quá buồn chán hay xảy ra chuyện gì, vô duyên vô cớ lại đi đọc bài của tờ “Kim cương tuần san”, sau đó điện thoại nói. “Trịnh Diệc Vi cũng không tệ nha, Tiểu Vũ, em có thể suy nghĩ lại.”
Tiềm Vũ bình tĩnh ngồi nghe anh ta bình luận cậu và Trịnh Diệc Vi đẹp đôi thế nào, phù hợp ra làm sao. Cậu cúp máy ngồi yên lặng ở phòng khách gần mười lăm phút, sau đó… đập nát điện thoại.
Trịnh Diệc Vi chết tiệt!
Một khắc kia, cậu thực sự hận không thể cắn chết hắn.
Cậu và Tần Lực chia tay đã hai năm, Tần Lực và vợ sắp cưới của anh ta cũng đã sớm định ngày kết hôn, Tiềm Vũ đã không còn ôm hy vọng Tần Lực sẽ trở về bên cạnh mình, nhưng là… trong lòng cậu vẫn còn có anh ta, anh ta đối với cậu cũng còn có chút áy náy cùng thương tiếc.
Hiện tại cũng bởi vì Trịnh Diệc Vi, bởi vì hàng loạt những tin đồn thất thiệt kia làm cho Tần Lực nghĩ rằng cậu đã buông tay, xem như trút bỏ được gánh nặng, rốt cục có thể yên tâm đi lấy vợ. Tiềm Vũ không bao giờ còn có thể vào những đêm mất ngủ mà gọi điện quấy rầy anh ta, không thể thản nhiên lợi dụng sự áy náy của anh ta mà bám riết không buông, tranh thủ khoảng thời gian còn lại trăm phương nghìn kế làm dao động quyết tâm kết hôn của anh ta.
Eric nhìn thấy sắc mặt của ông chủ ngày càng khó coi liền chỉ chỉ vào đồng hồ trên cổ tay mình, hơi bất an mà nhắc nhở. “Tiềm thiếu, nên vào rồi.”
Tiềm Vũ thản nhiên ừ một tiếng, chỉnh sửa lại quần áo tóc tai.
“Tiềm thiếu…”
“Tiềm thiếu Tiềm thiếu Tiềm thiếu…”
Dưới cái nắng mặt trời chói chang, các fan nữ vẫn không hề lo ngại, như thủy triều điên cuồng hướng Tiềm Vũ mà lao tới.
“Làm ơn cho qua, làm ơn cho qua…” Eric, tài xế, chuyên viên trang điểm mà Tinh Không đã chuẩn bị cho Tiềm Vũ cùng hai vệ sĩ_hai người cận vệ đã đi theo Tiềm Vũ từ năm cậu bảy tuổi đến giờ, một hàng bảy người đứng phía ngoài che chắn cho Tiềm Vũ đi vào đại sảnh khách sạn, tránh để cho cậu bị fan xô lấn.
Mọi người không ngừng chụp ảnh, tặng hoa, tặng quà, vươn tay ý đồ chạm vào người Tiềm Vũ, áo sơ mi của Tiềm Vũ ướt đẫm mồ hôi, dính dính vào người thật không thoải mái.
Fan rất ồn ào lại chặn hết đường làm cho cậu cất bước khó khăn, trong lòng có chút mất kiên nhẫn nhưng đối mặt với những người hâm mộ thật lòng thích mình cậu không thể tức giận, cậu nóng, fan cũng nóng, suy bụng ta ra bụng người thì ai nấy đều không dễ chịu.
Cậu đành cố nén bực dọc, gương mặt mỉm cười cứng nhắc.
Thật vất vả mới thoát khỏi vòng vây của người hâm mộ mà tiến vào đại sảnh, bên trong lại có sẵn một nhóm fan nhiệt tình đứng đợi. Mở ra đường máu, leo được đến phòng hội nghị ở tầng mười một thì Tiềm Vũ đầu tóc đã rối bời, quần áo xộc xệch, giày cũng bị giẫm đạp bẩn hết cả, từ đầu đến chân chật vật không chịu nổi. May mắn là stylist của cậu đã có chuẩn bị, đưa cậu vào phòng thay đồ đổi một bộ trang phục khác, make up lại.
Cậu thay một bộ âu phục màu trắng đơn giản. Trịnh Diệc Vi cũng đã đến, thực khéo, hôm nay hắn cũng mặc một bộ đồ màu trắng. Hai người ở phòng hội nghị vừa trông thấy đối phương thì không khỏi nhíu mày.
“Ôi trời, anh à, hai người mặc đồ đôi sao?” Tiểu Mật ở sau lưng Trịnh Diệc Vi nhỏ giọng kêu lên.
Trịnh Diệc Vi đen mặt, cùng lắm thì chỉ giống màu thôi!
Carla đã trở lại làm việc sau thời gian nghỉ phép, y là trợ lý kiêm stylist của Trịnh Diệc Vi, tính tình tuy rất hòa nhã nhưng luôn phân biệt công tư rõ ràng, trong lúc làm việc tuyệt đối không đùa giỡn, y hỏi Trịnh Diệc Vi. “Tôi vẫn còn một bộ trang phục màu xám dự phòng, có cần thay đổi không?”
Trịnh Diệc Vi suy nghĩ. “Không cần, bây giờ đi đổi khác nào khiến người ta nghi ngờ mình giấu đầu hở đuôi.”
“Sau đây, chúng tôi xin mời nhân vật chính của buổi lễ bước lên sân khấu!” Hội trường truyền đến âm thanh của người chủ trì.
Lục Nhậm dẫn theo Thần Hiểu, Khuất Hàn bước lên đầu tiên, sau đó là Dịch Tĩnh, Lục Gia Hãn trong những bộ trang phục gợi cảm lần lượt xuất hiện, Trịnh Diệc Vi và Tiềm Vũ bước ra sau cùng, Trịnh Diệc Vi rất có phong độ hướng Tiềm Vũ chào hỏi. “Hi!”
Tiềm Vũ lãnh đạm liếc mắt nhìn hắn, đừng nói trả lời, một cái gật đầu hoặc ừ một tiếng đều không có, cậu đuổi theo mọi người đằng trước, hiên ngang dẫn đầu bước vào hội trường.
“Đúng là ngạo mạn!” Tiểu Mật trừng mắt nhìn theo nói.
Trịnh Diệc Vi cũng nghiến răng nghiến lợi, đây không biết là lần thứ mấy hắn bị tên khốn kiếp này làm cho mất mặt.
Bên trong các phóng viên đã bắt đầu chụp ảnh, hắn đành phải nén lửa giận cố gắng tươi cười đi theo đoàn phim.
Lần này là lễ họp báo khởi quay, phía nhà sản xuất đặc biệt mời Hà Tử Thanh đến làm MC. Hắn quả không hổ danh là MC đắt giá nhất, luôn dẫn đầu về rating trong những chương trình mà hắn chủ trì, buổi họp báo bắt đầu chưa lâu thì không khí đã được hắn dẫn dắt đến vô cùng náo nhiệt.
Bộ phim điện ảnh “Vương” thật không làm thất vọng với lời tuyên truyền: được đầu tư khủng nhất trong lịch sử, tập trung toàn bộ những ngôi sao hàng đầu.
Ngoài một số diễn viên gạo cội vào vai trò khách mời, Trịnh Diệc Vi, Tiềm Vũ, Lãnh Y Lăng, Lục Gia Hãn bốn vị Thiên vương Thiên hậu cùng đảm nhận vai chính, còn có Dịch Tĩnh và Thần Hiểu hai nữ minh tinh đang rất được yêu thích tham gia. Bên cạnh đó trưởng nhóm của ban nhạc “Bạc hà đen” gần đây khá nổi tiếng_Khuất Hàn, cùng với đàn em của Trịnh Diệc Vi, gương mặt sáng giá đang được Hồng Tử lăng xê_Thư Trầm ở trong phim cũng có rất nhiều đất diễn.
Đại diện cho phía nhà sản xuất_ Hồ Tông và Lục Nhậm ngồi chính giữa, Trịnh Diệc Vi và Tiềm Vũ một trái một phải ngồi bên cạnh hai người, kế bên Trịnh Diệc Vi là Lục Gia Hãn, Khuất Hàn, ngồi cạnh Tiềm Vũ là Dịch Tĩnh, Thần Hiểu. Thư Trầm vì trùng lịch quay với bộ phim thần tượng “Lam sắc hoa viên” nên không thể tới tham dự, Lãnh Y Lăng lại bị kẹt xe trên đường đến.
Sau khi Hồ Tông và Lục Nhậm đọc xong một tràng diễn văn dài dòng nhạt nhẽo cùng với việc giới thiệu sơ lược về nội dung bộ phim và nhân vật thì kế tiếp là thời gian phóng viên được tự do phỏng vấn.
Một nữ ký giả vừa đứng lên đã lập tức tung ra hai vấn đề sắc bén. “Xin hỏi Trịnh Diệc Vi và Tiềm Vũ, hai người đối với scandal đồng tính vừa qua có suy nghĩ gì? Mặt khác, hai người hôm nay là mặc trang phục tình nhân sao?”
Trịnh Diệc Vi sớm đoán được sẽ bị hỏi vấn đề này, sắc mặt bình tĩnh tươi cười trả lời. “Tôi quả thật có ngưỡng mộ Tiềm Vũ, tin rằng chúng tôi trong phim này sẽ hợp tác thuận lợi, bên ngoài cũng có thể trở thành bạn bè, về phần trang phục tình nhân chỉ là trùng hợp.”
Dứt lời hắn liếc nhìn về phía Tiềm Vũ.
Những người khác cũng nhìn cậu, Tiềm Vũ thần sắc lãnh đạm, trước sự chờ đợi lắng nghe của mọi người, chậm rãi buông một câu. “Không sai, giống như những gì anh ta nói.”
“…”
Trên dưới sân khấu đều trầm mặc.
Trịnh Diệc Vi và Tiềm Vũ từ ngày ra mắt cho đến khi đạt được đến vị trí này, truyền thông đối với tính cách, thói quen hành xử của bọn họ cũng hiểu quá rõ ràng. Trịnh Diệc Vi cùng truyền thông có quan hệ không tệ, cho nên đối với chuyện hắn né tránh trả lời trực tiếp các phóng viên sẽ không quá để ý, cũng không cố tình truy hỏi cặn kẽ. Bởi vì mọi người đều biết mấy tin tức ghép đôi kia chỉ là chiêu trò của một số tạp chí, người sáng suốt đều nhìn ra hắn không phải là Gay.
Về phía Tiềm Vũ, tính hướng của cậu vẫn là một đề tài kiêng kỵ.
Sau khi ra mắt, cậu và cậu chủ của Tần gia là Tần Lực bởi vì có quan hệ thân thiết nên bị hoài nghi là Gay, lúc ấy một tờ tạp chí có số lượng tiêu thụ khá tốt đã đưa tin hàng loạt, kết quả làm cho Diệp Khải Lâm nổi giận, vận dụng hết thảy những thế lực quen biết khiến cho một tòa soạn với hơn mười năm hoạt động cứ như vậy mà sụp đổ.
Không lâu sau, Tần Lực cùng cô bạn gái thanh mai trúc mã họ Ngụy truyền ra tin tức đính hôn, những lời phỏng đoán về chuyện tình cảm của cậu và Tần Lực chẳng những không lắng dịu mà ngược lại có phần nghiêm trọng hơn.
Bởi vì một năm kia tâm trạng của Tiềm Vũ vô cùng khác lạ, ở trường quay hỉ nộ thất thường, còn đối với súc vật ra tay tàn nhẫn. Ở trong phim cậu rất tuân theo kịch bản nhưng ngoài đời thường thích làm theo ý mình, không giả tạo che giấu, mọi người ai cũng nhìn ra được cậu thực sự không vui.
Năm đó cậu tiếp nhận một bộ phim điện ảnh trùng hợp lại vào vai một kẻ thất tình, trong đó có một cảnh cậu lặng lẽ đi theo bạn gái cũ, cuối cùng đứng ở dưới nhà cô bật khóc, nếu từng xem qua phim nhất định sẽ không thể quên cảnh đó.
Tiềm Vũ một thân áo trắng đứng dưới tàn cây, dáng người tiều tụy, gương mặt hốc hác, gió đêm khiến cho tóc của cậu tung bay tán loạn, cậu không cử động, đôi mắt trống rỗng vô thần mãi ngước nhìn lên ngọn đèn trên lầu hai, thần sắc đau thương đến chết lặng.
Cậu lấy điện thoại ra gọi cho người trên lầu.
“Alo… ai vậy? Nói chuyện đi… alo?” Tiếng nhạc nền mơ hồ, giọng nói hoảng hốt của cô gái nghe rất rõ ràng sau dần phảng phất vào tiếng gió.
Cô gái không thấy ai trả lời đành cúp máy.
Tiềm Vũ nhìn màn hình di động tối dần, đứng ngơ ngẩn một hồi lâu, cuối cùng chậm rãi ôm đầu gối ngồi xổm dưới mặt đất, đem đầu vùi sâu vào giữa hai chân. Đầu tiên là cố gắng kiềm chế, nhỏ giọng khóc, nhưng âm thanh nức nở dần dần không thể kiềm nén, càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành tiếng gào khóc thê lương.
Phim cứ như vậy kết thúc trong tiếng khóc bi thương hòa cùng tiếng gió.
Khán giả không khỏi xúc động, nhiều người cho rằng Tiềm Vũ chính là dùng tâm tình thật của bản thân để nhập diễn.
Tuy nhiên những chuyện này đều là do công chúng bình luận, truyền thông cũng không dám viết bài bởi không ai dám chọc giận đến Diệp Khải Lâm, chỉ sợ bản thân sẽ là đối tượng tiếp theo ông đại khai sát giới.
“Kim cương tuần san” vừa mới thành lập hai năm đã liên tiếp khui ra nhiều chuyện tình cảm đồng tính của các nam tài tử, Qua Duệ chính là bị bọn họ chụp được cảnh thân mật nên mới không thể không công khai tính hướng, bây giờ ngay cả Tiềm Vũ bọn họ cũng dám đắc tội, xem ra thế lực chống lưng cũng không hề nhỏ.
Có người làm chim đầu đàn, phóng viên mấy tờ báo khác tự nhiên cũng ăn theo, không ai muốn buông tha cơ hội moi móc đào sâu chân tướng.
Nhất thời trong phòng phóng viên ai nấy đều nhắm ngay Tiềm Vũ mà công kích.
“Xin hỏi anh hiện tại vẫn còn độc thân sao?”
“Anh rốt cục có phải là người đồng tính không?”
“Hình mẫu của người khác phái lẫn cùng phái mà anh thích là gì?”
“Anh…”
…
Đối mặt với các loại câu hỏi, sắc mặt Tiềm Vũ vẫn lạnh lùng như thường ngày, trợ lý Eric viện cớ nói cổ họng của cậu không được khỏe, mọi câu hỏi đều trả lời thay, bản thân cậu không phát biểu một lời.
Hồ Tông thấy ký giả có phần thái quá, hơn nữa câu hỏi cùng với nội dung của bộ phim lại không hề liên quan, vài nữ minh tinh bắt đầu tỏ ra khó chịu, ông cũng có chút nóng nảy, đang định bảo Hà Tử Thanh nghĩ cách xoay chuyển tình hình thì vị nữ ký giả của tờ “Kim cương tuần san” lại cất cao giọng hỏi. “Tiềm thiếu, nghe nói người bạn thân Tần Lực của anh tháng sau sẽ kết hôn, tôi nghĩ khi đó anh vẫn đang bận lịch quay ở đoàn phim, anh có định xin nghỉ phép sang Mỹ tham dự đám cưới của anh ta không?”
Vấn đề này ngoài mặt nghe rất hàm súc, thực tế lại vô cùng ác ý, chọc trúng chỗ đau của Tiềm Vũ.
Sắc mặt của cậu chợt thay đổi, tay phải gắt gao nắm cạnh bàn, tay trái ở dưới gầm bàn siết chặt thành quyền, gần như là dùng hết khí lực để khống chế cảm xúc, lãnh đạm trả lời. “Tất nhiên.”
Ánh mắt của cậu trở nên lạnh lẽo, nữ phóng viên có cảm giác như bị đóng băng, hơi run một chút, lại nhớ tới nhiệm vụ tổng biên tập giao cho mình, cô khẽ cắn môi tiếp tục hỏi. “Vậy anh định chuẩn bị quà gì để mừng hôn lễ?”
“Còn phải xem tình huống…”
“Vấn đề cuối cùng, anh cảm thấy vợ chưa cưới của anh ta là người thế nào? Quan hệ giữa hai người có tốt không?”
Tiềm Vũ khẽ nhếch môi, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô không nói gì thêm.
Mọi người trong hội trường đều cảm giác được cậu không vui, Eric đặc biệt khẩn trương, cũng không dám thở mạnh, trước đây khi ký hợp đồng với Tinh Không thì cậu đã nói thẳng với Đường Liệt. “Không được miễn cưỡng tôi làm chuyện mình không thích, nếu chọc giận tôi, tôi sẽ rời khỏi làng giải trí.”
Khi đó y nghĩ rằng Tiềm Vũ là ỷ vào điệu kiện của bản thân tốt, được ưu ái mà làm cao. Sau này khi truyền thông khui ra thân thế của Tiềm Vũ, y mới hiểu được lời của Tiềm Vũ nói đều là thật lòng, cậu đối với công việc rất nghiêm túc nhưng lại vô cùng chán ghét giới giải trí này, nếu chọc giận cậu, cậu lúc nào cũng có khả năng từ bỏ không làm, sau lưng cậu còn có Diệp gia, Tiềm gia, là con nhà đương kim thế gia, cậu có quyền hành xử tùy hứng.
Không khí ngượng ngùng bao trùm, Hà Tử Thanh vội vàng lên tiếng giải vây. “Các vị xin hãy chú ý một chút, đừng quên chủ đề hôm nay của chúng ta là lễ họp báo khởi quay…”
Dưới sự dẫn dắt của hắn và Lục Nhậm, chủ đề cuối cùng cũng quay trở lại với nội dung bộ phim.
Thời gian họp báo đã được phân nửa, mọi người phát hiện nữ chính Lãnh Y Lăng vẫn còn chưa đến, phía đại diện ban đầu bảo cô kẹt xe sẽ đến muộn một chút, sau lại đổi thành thân thể cô không khỏe, không tới được.
Các phóng viên cũng hiểu, Lãnh Y Lăng là người đặc biệt sĩ diện, hôm nay lẽ ra cùng đối thủ Lục Gia Hãn cạnh tranh tài sắc, đáng tiếc lại bị phanh phui tin xấu, không có mặt mũi nào đối diện với đám phóng viên xảo quyệt cùng mấy nữ minh tinh giả mù sa mưa, càng không muốn bị người ta thương hại nên mới cáo bệnh không đến.
Tuy cô không tới nhưng các phóng viên cũng không dễ dàng buông tha cô như vậy, sôi nổi phỏng vấn mấy diễn viên khác nghĩ thế nào về sự kiện kia.
Trịnh Diệc Vi, Lục Gia Hãn đều rất cẩn trọng. “Y Lăng là một diễn viên tài năng, trong công việc cũng rất chuyên nghiệp, chúng tôi tin tưởng ở những chuyện khác cô ấy cũng sẽ xử lý thật tốt, hy vọng mọi người hãy cho cô ấy một chút không gian riêng.”
Thần Hiểu, Khuất Hàn đều là hậu bối, dĩ nhiên cũng phải nói vài câu tốt không dám ý kiến gì nhiều.
Dịch Tĩnh lại nói. “Mỗi người đều sẽ vì ước mơ của mình mà chấp nhận trả giá thật đắt, trước khi bắt đầu một đoạn tình cảm phải nên nghĩ người này có hợp với mình hay không. Cho dù cuối cùng thất bại cũng không thể khiến bản thân suy sụp để người khác xem thường… Nếu như tôi thất tình, tôi nhất định sẽ gửi gắm tình cảm vào công việc, cố gắng sống thật tốt, không phải chỉ biết trốn tránh.”
“Cô gái này quả thật không đơn giản.” Tiểu Mật ở phía sau Trịnh Diệc Vi nhỏ giọng lầm bầm.
“Tôi lại cảm thấy cô ta ngu ngốc đến cực điểm, không sợ đắc tội với Lãnh Y Lăng sẽ bị fan của người ta ném đá là lòng dạ hẹp hòi hay sao?” Carla nói.
“Anh đúng là không hiểu gì hết, cô ta nói mấy lời này đương nhiên sẽ có một số người không vừa lòng, nhưng cũng sẽ có không ít người không thích Lãnh Y Lăng thừa cơ hội mà tỏ ra vui mừng, khen ngợi Dịch Tĩnh cá tính thẳng thắn, nói ra lời mà người khác không dám nói… Hai ý kiến trái chiều, nếu như fan của Lãnh Y Lăng đáp trả, lời qua tiếng lại, cô ta không phải càng nổi tiếng hay sao?” Tiểu Mật phân tích tỉ mỉ.
Trịnh Diệc Vi nghe thấy thì vừa buồn cười lại vừa cảm khái. Cô nói một chút cũng không sai.
Phóng viên “không sợ chết” lại hỏi Tiềm Vũ. “Tiềm thiếu, anh nghĩ thế nào về chuyện ‘bạn trai kết hôn nhưng cô dâu không phải là tôi’ này?”
Tiềm Vũ sắc mặt đen lại. “Tôi không có ý kiến.”
Tiểu Mật khều khều sau lưng Trịnh Diệc Vi, nhỏ giọng hỏi. “Anh, anh đóan thử xem anh ta rốt cục có phải là Gay hay không?”
Trịnh Diệc Vi nhún vai. “Anh làm sao biết được.”
“Hai người không phải từng ngủ chung sao? Anh ta không đối với anh…” Tiểu Mật dừng lại nụ cười ẩn ý, mắt liếc xuống hạ thân của hắn.
Trịnh Diệc Vi không còn từ nào để nói, cũng không quay đầu lại mà ra lệnh. “Carla, bóp chết nó cho tôi!”
Carla cũng cảm thấy nhàm chán, nhưng trông thấy Tiểu Mật cứ nhìn chằm chằm xuống dưới thì cũng phối hợp bắt đầu bẻ bẻ cổ tay.
“Haha… anh không phải là thẹn quá hóa giận đi? Chẳng lẽ anh đã bị xx cái kia… A, Carla anh làm thật sao? Không sợ bị phóng viên chụp hình à… a… cứu mạng!”
Không quan tâm đến hai người đang nháo loạn sau lưng, Trịnh Diệc Vi nghe phóng viên không ngừng dây dưa với Tiềm Vũ chuyện hôn sự của Tần Lực mà phát chán, cậu ta rốt cục có phải là Gay không đây?