Anh Đừng Bắt Nạt Em

Chương 5

Edit: Ryal

Một blogger nào đó viết tắt chữ cái đầu phiên âm của ngôi sao nổi tiếng trong bài đăng, ám chỉ rằng thời cấp ba Tô Hoài từng bạo lực học đường Omega. Anh ta còn nói nạn nhân chính là bạn cặp với thủ phạm bạo lực học đường trong chương trình thực tế, cậu không định đăng kí, lúc muốn rút lui thì bị ép ở lại tạo hiệu ứng couple để thu lợi nhuận.

Rõ ràng anh ta đang nhắc tới Khương Ngạn Hi.

Hai bình luận được like nhiều nhất là:

[Muốn bôi bác người khác cũng phải có bằng chứng cụ thể chứ, lại còn có người bị ép tham gia chương trình chung với Tô Hoài cơ à? Phiền ông đi xem số người đăng kí tham gia ‘Giao ước thánh thần’ kì này rồi hẵng nói chuyện, nhắc lần cuối này, bịa chuyện cũng phải chịu trách nhiệm trước pháp luật đấy, số lần share bài này đủ để tống ông vào tù rồi *bai bai* @Trung tâm quản lý an ninh mạng] – 2994786 like.

[Tui học cùng trường cấp ba với Tô Hoài nè, tui biết vụ này, nói thật, từ lúc thấy nạn nhân đăng kí tham gia chương trình với kẻ bắt nạt mình năm đó là tui đã thấy sai sai rồi, lí do cậu ấy bị bắt nạt thì là vấn đề riêng tư nên không tiết lộ được. Sao cứ ép nạn nhân đáng thương này phải tham gia chương trình với thủ phạm bạo lực học đường cơ chứ? Con người mà ác hơn con thú nữa, thương nhóc con tội nghiệp quá đi] – 726662 like.

Phía dưới là cả một chiến trường đầy những bình luận xấu xa bẩn thỉu.

Đoàn quân fan Tô Hoài và các antifan lẫn với thủy quân quấn riết lấy nhau.

Người qua đường cũng đổ thêm dầu vào lửa. Những người này sẽ chẳng tỉ mỉ xem xét chứng cứ hay lỗ hổng trong tin đồn, chỉ muốn hóng hớt, xáo trộn hiện trường theo cảm tính để khiến vấn đề trở nên hot hơn nữa.

Khương Ngạn Hi thấy thế thì nhíu chặt đôi mày.

Phòng làm việc của Tô Hoài.

Hứa Mính nhìn hotsearch #Tô Hoài bắt nạt Omega# mới toanh thì tức đến nỗi bật cười, vén áo vest, chống nạnh nói với cố vấn luật pháp của phòng làm việc: “Khởi kiện blogger này đi, điều tra cả tin tức lẫn quan hệ xã hội, để tôi xem xem ai dám giở trò nào”.

Cố vấn luật pháp gật đầu, xoay người bước khỏi phòng.

Tô Hoài ngậm kẹo mút, tựa vào ghế sô pha đọc bình luận, chầm chậm lướt màn hình điện thoại. So ra thì anh bình tĩnh hơn Hứa Mính nhiều, vấn đề hai người quan tâm cũng khác.

Thấy dòng “nạn nhân” muốn rút khỏi chương trình, Tô Hoài bèn nhíu mày, vờ như tiện thể mà hỏi: “Khương Ngạn Hi muốn rút lui à?”.

Hứa Mính thầm chậc lưỡi, hắn đứng bên cửa sổ sát đất, quay sang nhìn người trên sô pha, nói với giọng bình thản: “Đúng là có chuyện đó, mấy hôm trước Trình Việt tới tìm anh, nói rằng Khương Ngạn Hi muốn rút lui khỏi chương trình vì một số lí do riêng…”.

Tô Hoài chầm chập nâng mắt, nhưng không nhìn hắn. “Sao không nói cho em?”.

Chẳng hiểu sao tóc gáy Hứa Mính dựng đứng cả lên.

“Có ai ép em ấy tham gia chương trình à?”. Tô Hoài lạnh nhạt nhìn hắn.

Hứa Mính rùng mình: “Hoài à, cậu nghe anh nói đã, nếu không phải chúng ta cần giải quyết vấn đề thuyên chuyển hình tượng thì cậu đã chẳng cần tham gia chương trình này rồi. Bốn năm nay cậu đã xây nên hình ảnh vô cùng hoàn mĩ, nhưng thiết lập tính cách hoàn mĩ quá mức cũng là một bất lợi”.

Hắn ngồi xuống đối diện anh, đan hai tay vào nhau rồi nhẹ giọng giải thích: “Giờ ấn tượng cậu để lại cho khán giả xa vời quá, điều đầu tiên họ nghĩ đến khi nghe thấy tên cậu là gì? Nam thần Alpha. Nếu cứ duy trì thiết lập tính cách đó thì vẫn phát triển được, nhưng rất khó để đột phá”.

Sắc mặt Tô Hoài vẫn lạnh nhạt, chẳng thể hiện điều gì.

Hứa Mính thoáng thở phào: “Ngược lại, nếu khán giả có thể thấy một mặt sinh động của cậu, thì chúng ta sẽ có rất nhiều con đường để lựa chọn trong tương lai. Càng muốn với tới nơi cao người khác không chạm đến được, thì càng phải chuẩn bị thật vẹn toàn”.

Dĩ nhiên Tô Hoài cũng biết anh đang gặp vấn đề gì, nên mới ngầm đồng ý để Hứa Mính sắp xếp tất cả.

Anh cắn nát viên kẹo trong miệng, bình tĩnh nhìn hắn: “Em đang hỏi, ai ép Khương Ngạn Hi tham gia chương trình?”.

Hứa Mính không dám nhìn thẳng vào mắt anh, hắn liếc sang cái cây bên cạnh, cố chống chế: “Là thế này, sau khi Trình Việt nói Khương Ngạn Hi muốn rút lui khỏi chương trình thì anh đi gặp nhà sản xuất của ‘Giao ước thánh thần’ là Trương Tấn Phi. Hai người bọn anh đã nhất trí rằng, Khương Ngạn Hi là bạn cặp thương mại thích hợp nhất với cậu, đã được toàn mạng xã hội tán thành, chưa chính thức tham gia chương trình đã có độ hot không thể coi thường được. Nếu cậu ta chạy mất, thì cả ‘Giao ước thánh thần’ kì thứ tám lẫn phía chúng ta đều phải chịu những tổn thất cực kì lớn”.

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên cảm nhận được pheromone của Tô Hoài.

Bình thường rõ ràng là mùi cỏ thơm ấm áp ngày hè, đến khi trầm xuống lại chẳng khác gì biển sắt thép lỉa chỉa đầy hiểm nguy, hơi bất cẩn một chút là sẽ bị đâm tới trăm ngàn vết.

Tô Hoài khẽ vuốt thân cây kẹo, rủ hàng mi che lại đôi mắt tối tăm, kiên nhẫn hỏi: “Rồi các người dùng cách gì để ‘giữ’ em ấy lại?”.

Cổ họng Hứa Mính khô khốc, hắn thở dài đầy áp lực: “Sau khi thương lượng, bọn anh quyết định… Nâng phí bồi thường vi phạm hợp đồng lên thật cao, khiến cậu ta không còn lựa chọn nào khác”.

Tô Hoài dừng tay, chỉ một giây sau, thân kẹo trong bàn tay anh gãy thành hai đoạn.

Tiếng gãy yếu ớt vang lên trong căn phòng yên ắng.

Nó nhỏ bé tới mức tựa như chẳng có ảnh hưởng gì, nhưng cả người Hứa Mính lại run lẩy bẩy.

Sức mạnh chênh lệch giữa Alpha và Alpha tạo thành áp lực cả về tâm lí lẫn sinh lí, nó nặng nề hơn áp lực những người khác giới tạo ra gấp mấy lần.

Mồ hôi lạnh dần tụ thành giọt trên trán Hứa Mính, rồi chảy xuống thái dương.

Hắn không ngờ – một Tô Hoài thản nhiên tới mức dường như thế giới có bị phá hủy thì cũng chẳng liên quan gì đến anh, lại để tâm tới mối tình đầu nhiều năm không gặp đến thế.

Cuống họng hắn buốt lạnh, khóe miệng cố gượng cười, Hứa Mính giơ tay: “Yên tâm đi, chuyện này không nghiêm trọng như cậu nghĩ đâu. Anh sẽ đi tìm Khương Ngạn Hi bàn bạc lại vậy, những gì cậu ta nên có thì chúng ta sẽ trả gấp bội, tuyệt đối không để cậu ta phải thiệt thòi một chút xíu nào…”.

Ánh mắt Tô Hoài lạnh xuống, anh dời mắt đi, rồi đột nhiên khoác áo đứng dậy: “Rút khỏi chương trình đi”.

“Hoài!”. Hứa Mính hốt hoảng gọi với theo. “Phí bồi thường vi phạm hợp đồng với ‘Giao ước thánh thần’ không nhỏ đâu!”.

Tô Hoài mở cửa, trợ lí đang định bưng cốc bước vào, thấy sắc mặt anh thì run tay làm đổ một chút cà phê.

Anh chẳng thèm dừng bước, càng đi xa giọng càng lạnh xuống: “Thế thì tiện thể thanh toán luôn cả phần của Khương Ngạn Hi đi”.

Hứa Mính: “…”.

Đêm hôm ấy, Kỷ Vũ ngủ lại nhà Khương Ngạn Hi.

Ánh đèn ngủ mờ mờ, Kỷ Vũ mặc nhờ áo ngủ của Khương Ngạn Hi, ngồi tựa vào bên cạnh cậu. Cậu chàng nhìn người tự xưng là chẳng bao giờ dùng điện thoại đang ôm cái điện thoại không rời như bị nghiện mà buồn cười.

Khương Ngạn Hi cướp luôn điện thoại của cậu chàng không trả, cậu nằm nghiêng người trong ổ chăn, nói giọng trầm trầm: “Toàn là bịa đặt, từ trước đến giờ đàn anh Tô Hoài đã bắt nạt tớ bao giờ đâu”.

Kỷ Vũ chẳng mấy kinh ngạc: “Những tin đồn kiểu này toàn nửa thật nửa giả, rõ ràng là có ai đó đang muốn vùi dập anh ta rồi”.

Khương Ngạn Hi thở một hơi nặng nề.

Kỷ Vũ nhích sang gần cậu, nhướng mày đầy bất ngờ.

Thần kì lắm mới thấy được biểu cảm có tính công kích trên mặt con thỏ đế tên Khương Ngạn Hi này đấy.

Cậu chàng buồn cười, hỏi: “Chưa xem xong nữa à? Cậu đang đọc gì đấy?”.

Khương Ngạn Hi chẳng nghe, chỉ chăm chú nhìn màn hình điện thoại – vành tai cậu ửng đỏ, lồng ngực phập phồng.

Kỷ Vũ nhìn theo.

Khương Ngạn Hi đang đọc những bình luận chửi bới Tô Hoài, mỗi lần nhìn thấy một bình luận xấu là lông mày cậu lại nhíu chặt thêm một chút.

Cậu chàng tò mò nhìn cậu, hỏi: “Hi Hi à, cậu muốn đính chính giúp Tô Hoài không?”.

Khương Ngạn Hi bừng tỉnh, hoàn hồn: “Tiểu Vũ ơi, cho tớ đăng nhập tài khoản nhờ tí nhé”.

Đúng rồi, suýt thì quên mất, cậu có thể đăng bài đính chính giúp đàn anh mà!

Khương Ngạn Hi đang định gõ chữ thì đột nhiên bị Kỷ Vũ lấy mất cái điện thoại.

Kỷ Vũ cười mà như không: “Cậu thực sự muốn giúp anh ta đấy à?”.

Khương Ngạn Hi nói như chuyện đương nhiên: “Đàn anh vì tớ nên mới bị hiểu lầm mà, tớ phải giúp anh ấy chứ”.

Kỷ Vũ sâu kín cười, nhìn cậu mấy giây rồi mới chầm chậm trả điện thoại lại cho cậu, giọng nhẹ nhàng: “Đăng nhập vào tài khoản cậu dùng để đăng kí chương trình đi, tớ dạy cậu cách giúp nhé, dù sao tớ cũng là người chuyên nghiệp mà”.

Đương nhiên cậu chàng hiểu về những gì diễn ra trong giới nhiều hơn Khương Ngạn Hi rồi.

Cậu lập tức ngồi dậy, ngoan ngoãn đăng nhập vào acc clone rồi dùng hai tay dâng điện thoại lên: “Phiền cậu quá”.

“Chuyện nhỏ thôi ấy mà”.

Kỷ Vũ cầm điện thoại share bài, cúi đầu gõ mấy chữ rồi đăng lên, sau đó ném điện thoại lại cho Khương Ngạn Hi rồi nhếch miệng cười gian.

Vừa liếc mắt nhìn, cậu đã nhảy dựng lên.

“Kỷ Vũ!”.

Acc clone của cậu vừa share bài đăng của Tô Hoài mấy ngày trước.

Khương Ngạn Hi: Mong được hẹn hò với Hoài Hoài ạ *nháy mắt* / Tô Hoài: Mong chờ được hẹn hò với mối tình đầu nha @Khương Ngạn Hi.

Đã rạng sáng mà Tô Hoài vẫn chưa ngủ, anh tắt điện thoại rồi gọi Thiệu Văn Dư sang cùng đánh game phiêu lưu “Ám Dạ 5” cả đêm.

Chẳng bao lâu sau Thiệu Văn Dư đã quăng tay cầm đi, rống vào mặt anh: “** má chú nhường anh tí thì chết à? Người đẹp thế này mà cũng đánh phát chết luôn, đầu óc chú có vấn đề gì không? Tán nàng ấy xong là nhận được kịch bản ẩn mười chín cộng đấy!”.

“Đến cả nhân vật trong game cũng muốn xoạc, ai mới là người đầu óc có vấn đề?”. Tô Hoài lạnh lùng mỉa mai.

Thiệu Văn Dư lắc đầu: “Bảo sao chú bị vu oan, ngay cả người đẹp mà cũng nỡ xuống tay, đừng bảo chú từng bắt nạt bé tình đầu quốc dân thật đấy nhé?”.

Thao tác trên tay Tô Hoài đột nhiên khựng lại, để mặc cho nhân vật đã full level bị kẻ địch chém chết.

Thấy anh im lặng, Thiệu Văn Dư vốn chỉ nói đùa lại đột nhiên nghi ngờ rằng đây là sự thật.

“Tô Hoài, chắc chú không làm chuyện rẻ mạt như thế đâu nhỉ?”. Sắc mặt Thiệu Văn Dư trở nên nghiêm túc, bởi y là loại sẽ bảo vệ những đóa hoa đến cùng.

Tô Hoài uống hơn nửa bình nước đá, cố khiến lồng ngực đang bỏng rát dịu lạnh.

Ngọn lửa tăm tối ấy càng lúc càng mãnh liệt.

Thiệu Văn Dư híp mắt nhìn anh một lúc, nhớ lại bài đăng sau ngày Tô Hoài uống rượu say hôm ấy, y nhướng mày sâu xa.

Trời sáng, Thiệu Văn Dư vừa sang phòng dành cho khách chợp mắt thì Hứa Mính đã tìm tới, sốt sắng đảm bảo: “Tuyệt đối không phải do bọn anh ép cậu ta share bài đâu đấy, anh còn chưa kịp đi tìm cậu ta”.

Tô Hoài tắt nguồn điện thoại cả đêm, giờ anh mới thấy bài share của Khương Ngạn Hi.

Hứa Mính nhìn sắc mặt anh, thăm dò: “Giờ ổn cả rồi chứ?”.

Tô Hoài nhìn đi nhìn lại những chữ kia mấy lần, ngó đăm đăm emoji *nháy mắt* cuối cùng, rồi ngồi xuống sô pha, nhắm mắt.

Sáu năm rồi, lâu quá.

Anh đã không còn đoán được, rốt cuộc Khương Ngạn Hi nghĩ gì về mình.

Từ sau khoảnh khắc nhìn thấy cậu, một thứ cảm giác nôn nóng khó mà giải thích được cứ quấn riết lấy anh.

Sự hổ thẹn và không cam lòng đã được chôn giấu nhiều năm, và cả thứ gì đó rất kì lạ nữa.

Anh cũng chẳng thể biết được.

Hơn hai mươi năm sống trên cuộc đời này, anh chưa bao giờ rơi vào thế yếu.

Nếu anh có phải xin lỗi ai, thì… chỉ có mình Khương Ngạn Hi mà thôi.

Anh không muốn cậu bị bắt nạt nữa.

Cũng chẳng muốn ép cậu phải làm điều cậu không muốn.

Nhưng anh phát hiện, anh cực kì không muốn… để cậu chạy mất thêm lần nữa.

“Chương trình sẽ bắt đầu quay tập đầu tiên vào ngày mười tháng ba, tổ chương trình sẽ gắn camera ẩn trong nhà cậu từ trước, sáng ngày khởi quay chúng tôi sẽ công bố nhiệm vụ hẹn hò đầu tiên khi tụ họp”.

Lộc Ưu ôn hòa hỏi: “Cậu còn gì chưa hiểu không?”.

Khương Ngạn Hi chẳng hiểu tại sao mình lại đang ngồi trong phòng họp của tổ chương trình “Giao ước thánh thần”.

Cậu bối rối cắn môi, cầm cốc nước ấm: “Phải quay ở nhà em nữa ạ?”.

Lộc Ưu cười: “Cậu chưa từng xem chương trình này ư? Trước khi bắt đầu hẹn hò thì từng người sẽ được quay cảnh ở nhà riêng, giúp khán giả cảm nhận được bầu không khí lãng mạn một cách chân thực hơn. Dù sao đây cũng là chương trình thực tế mà, phải ghi lại cuộc sống chân thực của các khách mời mới đúng kế hoạch chứ”.

Khương Ngạn Hi ngập ngừng một hồi lâu rồi ủ rũ thở dài, gật đầu, rầu rĩ nói sau lớp khẩu trang: “… Em sẽ hợp tác ạ”.

Trình Việt và Lộc Ưu yên tâm liếc nhau, rồi an ủi cậu: “Cậu cứ thả lỏng đi, chương trình này không phức tạp lắm đâu, cũng không có kịch bản gì. Mấy nhiệm vụ cũng không ép cậu nghe theo kịch bản đâu, cậu chỉ cần hưởng thụ những phút giây được hẹn hò với nam thần, cư xử tự nhiên nhất có thể là được”.

Lộc Ưu là Omega, cũng là fan Tô Hoài kiêm fan couple số một của hai người, anh chàng hưng phấn xoa tay: “Cứ yên tâm giao hết cho tôi đi. Nhất định tôi sẽ dùng hết sức lực từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ để bố trí những cuộc hẹn giữa hai người sao cho tỉ mỉ nhất!”.

Khương Ngạn Hi: “…”.

Cậu nhắm mắt, nằm nhoài ra bàn hít một hơi sau. Chỉ cần nghĩ tới việc hẹn hò cùng Tô Hoài trước mắt khán giả toàn thế giới thôi, cậu đã không thở nổi.

Trình Việt muốn chương trình có lượng khán giả khổng lồ nên thỏa mãn khoanh tay tựa người vào ghế, hỏi Lộc Ưu: “Mấy kỳ trước, couple có tiến triển nhanh nhất hôn nhau lần đầu vào tập mấy ấy nhỉ? Nếu tôi nhớ không nhầm thì là tập bảy?”.

Khương Ngạn Hi đột nhiên mở mắt, con ngươi giãn to, cả linh hồn cậu cũng sợ tới mức nứt ra đến nơi rồi.

Nụ, nụ hôn đầu á?

Cậu còn phải hôn Tô Hoài nữa cơ à?!

Dường như cậu đã thấy được cảnh tượng mình bị fan Tô Hoài xé nát, vứt xuống biển sâu rồi.

Trong mắt Lộc Ưu lập lòe những lửa, anh chàng vỗ vỗ tay Khương Ngạn Hi: “Hi Hi à, đừng sợ, cũng đừng để tâm đến những lời đồn đó. Tổ chương trình sẽ bảo vệ cậu thật tốt, cậu chỉ việc to gan quyến rũ Tô Hoài thôi, tôi sẽ cố gắng cho hai người hôn nhau trong tập năm nhé!”.

“Anh, anh đừng…”. Khương Ngạn Hi đã hồn lìa khỏi xác, cậu nuốt nước miếng rồi sợ hãi lắc đầu. “Đừng cố gắng tới mức đó mà!”.

Lộc Ưu đã bắt đầu vào trạng thái ship couple rồi, anh chàng cười híp mắt chống cằm ảo tưởng, quanh người toàn bong bóng màu hồng: “Nam thần Alpha quốc dân với tình đầu quốc dân, ôi, đẹp đôi chết đi được”.

Trình Việt hùa theo: “Trước giờ chưa cặp nào có giá trị nhan sắc cao tới mức này đâu, tôi phải đi xin thiết bị hiện đại hơn quay cho rõ mới được”.

“…”. Khương Ngạn Hi co rúm vào trong góc.

Trong sự mong chờ của toàn thế giới, chương trình “Tui có hẹn với nam thần của mấy bạn nè” số thứ tám cuối cùng cũng bắt đầu khai máy vào một ngày đẹp trời.

Ngày mười tháng ba, cả mạng xã hội sục sôi, trong topic về “Giao ước thánh thần” số thứ tám mỗi giây có cả trăm bình luận.

Lịch sử đen tối phong ba của Tô Hoài tạm thời bị các fan đè xuống, cư dân mạng cũng đã đặt tên cho couple, đọc gần giống tên hai người – chồng chồng Hỉ Hoan [1].

[Aaaa cuối cùng chồng chồng Hỉ Hoan cũng sắp gặp nhau rồi!].

[Xin hãy phát sóng đi mà *quỳ*].

[Sao người khác hẹn hò với nhau mà tim một kẻ FA như tui lại đập thình thịch thế này??].

[Nhớ kĩ đi, hôm nay cuộc tình đẹp nhất sẽ ra đời!].

[/văn bản/ Fanfic về lần đầu chồng chồng Hỉ Hoan gặp nhau đây, sẽ có H sớm thôi!].

Ngày mùng mười tháng ba, 4 giờ 3 phút, trời còn chưa sáng. Khương Ngạn Hi tỉnh lại từ giấc mơ mình đang hôn Tô Hoài, đột nhiên sợ tới mức ngã xuống giường.

“Chíu…”.

Camera ẩn lắp trên đầu giường khẽ phát ra tiếng máy móc thật nhỏ, nó hướng sang phía cậu. Con mèo cam bị đánh thức, nó tò mò nhảy tới, dùng móng vuốt nhẹ vỗ vào ống kính.

Khương Ngạn Hi: “…”.

Ai đó nói cho cậu biết, đây không phải sự thật đi mà…

Chú thích:

[1] Chồng chồng Hỉ Hoan: 喜欢夫夫. 喜 /xǐ/, đọc gần giống 希 /xī/ trong tên Khương Ngạn Hi. 欢 /huān/ đọc gần giống /huái/ trong tên Tô Hoài.
Bình Luận (0)
Comment