Vân Hoàng muốn đi tinh cầu thủ đô để tham gia vòng chung kết của cuộc thi đấu cơ giáp, Giang Nguyên cũng phải rút quân về bộ để xử lý chút chuyện, để phòng ngừa màn “chém giết đẫm máu” của Cố Diễn và Troy, hai người đều vác theo hai thành phần này.
Quán quân giải thi đấu sẽ có cơ hội được nhận một bộ cơ giáp trên bảng xếp hạng vô chủ cơ giáp, Vân Hoàng cực kỳ muốn thử.
Thời gian về tinh cầu thủ đô chỉ cần sáu ngày, toàn bộ hành trình đều do J8 tự lái, không cần tốn công điều khiển.
Ba người kia đều bận bịu chuyện của mình, Cố Diễn là dân rảnh rỗi nhưng cũng không dám gọi điện báo với anh trai mình sẽ về thủ đô, lỡ ba cậu cũng ở nhà là toi cmnl.
Cố Diễn bốc mấy lọ sơn móng tay đủ màu từ mớ hành lý, bắt đầu ngồi bôi bôi trét trét.
Troy nhìn mà cạn lời, nhìn về phía Giang Nguyên: “Ngài cứ mặc tên ấy làm gì thì làm như vậy à?”
Giang Nguyên bình tĩnh nhấp một hớp ca cao nóng: “Em ấy vui là được.
”
Troy:… Trần đời chưa từng gặp Alpha nào kiểu vậy.
Troy nhìn về phía Vân Hoàng: “Em cũng không khuyên nó chút nào sao?”
Vân Hoàng cũng có còn gì muốn vớt vát đâu: “Khuyên cái con khỉ gì mà khuyên? Nó là một đứa Omega chả có chí tiến thủ gì, được mỗi cái cơ năng cơ thể còn tốt như Beta.
”
Troy:… Người yêu ơi tỉnh táo lên em! Thằng đó là Alpha em ơi! Nhìn không giống nhưng nó là Alpha!!!
Troy lại nhìn Cố Diễn: “Al….
Omega như mi thì sơn móng tay làm gì?”
Cố Diễn thấy Troy có ý muốn giúp mình che giấu thân phận nhưng cũng không thể nhịn được việc xỉa xói: “Tại sao tôi lại không được sơn móng tay? Em trai, em kỳ thị giới tính nặng quá à nha.
”
Cậu đưa tay ra trước mặt Giang Nguyên khoe khoang: “Thầy Giang, thầy thấy phối màu thế này hợp không?”
Giang Nguyên mỉm cười đầy cưng chiều: “Đẹp lắm.
”
Troy muốn phát rồ tại chỗ: Ngài không thấy tay trái móng xanh tay phải móng hồng nhìn cay mắt vãi chưởng sao?.