Ngay sau tiếng súng đó chính là cảnh cơ thể của Băng Linh đang đứng chắn cho Huyền Thương ngã xuống và được Huyền Thương ôm lấy. Vết thương ngay eo trái của cô không ngừng chảy máu. Dòng máu đỏ tươi ấy làm đau đôi mắt của anh cũng làm cho tim của anh đau đến chết lặng. Cô vốn dĩ rất tốt, rất khỏe mạnh, bị bắt cóc 7 ngày nhưng lại không bị tổn hại dù chỉ một sợi tóc nhưng cô lại vì cứu anh mà bị thương. Thử hỏi điều này có người đàn ông nào chịu nổi khi nhìn người con gái mình yêu vì mình mà bị thương chứ, dù là một người mạnh mẽ và lạnh lùng như Huyền Thương lúc này cũng đã mất đi sự bình tĩnh thường ngày. Trong đôi huyết mâu ấy giờ chỉ có tình yêu sâu đậm với Băng Linh, có cả đau thương xen lẫn sự tự trách bản thân mình. Viên đạn đó là nhắm vào anh mà, đáng lẽ người bị thương là anh chứ không phải cô, anh chẳng những không thể bảo vệ cô mà còn khiến cô vì anh mà bị thương.
- Là súng bắn tỉa! Các người mau chia nhau ra đi tìm kẻ nổ súng nhanh, quanh đây có không ít nhà hoang, có thể hắn lẩn trốn quanh đây thôi. Chủ yếu đi về hướng 3h tìm kiếm. Vì viên đạn xuất phát từ hướng đó.
Thượng Quan Triệt sau khi quan sát tình hình thì phân phó một loạt mệnh lệnh cho cấp dưới của mình tiến hành điều tra. Sau đó gương mặt thâm trầm nhìn về phía Sở Mặc Thần gương mặt thất kinh không tin được những gì mình vừa chứng kiến. Nhìn sâu vào đôi mắt màu lam kia, Thượng Quan Triệt có thể cảm nhận được sự lo lắng và đau lòng thật sự của Sở Mặc Thần dành cho em gái nhưng đó là em gái duy nhất của anh, đứa em gái anh yêu thương suốt hai mươi mấy năm, nhìn thấy nó bị thương trước mặt mình mà mình lại không thể làm gì, cảm giác này khó chịu lắm.
- Jonathan, tôi không biết cậu và em gái tôi có quan hệ gì nhưng chuyện này tôi cần một lời giải thích.
- Anh hai, đây không phải là lúc truy cứu trách nhiệm, bây giờ chúng ta phải lo cho Linh nhi trước đã.
Thượng Quan Quân bình thường cà lơ phất phơ là thế nhưng khi đụng đến chuyện có liên quan đến em gái, anh là người bình tĩnh và sáng suốt hơn bất cứ ai. Thượng Quan Triệt nghe lời em trai, chuyện này để tính sau, xử lý vết thương cho Linh nhi mới là quan trọng nhất. Hai anh em cùng đi đến chỗ của Băng Linh và Huyền Thương, cùng lúc đó Sở Mặc Thần cũng đã đến bên cạnh của cô rồi. Bây giờ Băng Linh đang được Huyền Thương bao bọc trong vòng tay, nhìn anh bây giờ như một con thú giữ đang ra sức bảo vệ thứ trân quý nhất của mình, không để một ai cướp đi. Khi nhận thấy Sở Mặc Thần đến đây, anh ngước gương mặt sát khí ngùn ngụt lên nhìn và nói:
- Nếu cô ấy có chuyện gì, tôi thề tôi sẽ không bỏ qua cho cậu và người của cậu đâu.
Anh vừa nói xong thì cánh tay anh đang ôm đầu của Băng Linh được một bàn tay mềm mại dịu dàng nắm lấy, là Băng Linh, cô nói:
- Chuyện này...không liên...quan đến Mặc Thần...ca ca. Mọi người phải hứa...với tôi dù...có chuyện gì cũng không...được gây khó dễ...hay làm anh...ấy bị thương. Được...không?
Cô vừa nói vừa nhìn vào hai anh trai của mình và đặc biệt là nhìn sâu vào mắt của Đông Phương Huyền Thương. Huyết mâu đối diện tử mâu, không những chất chứa tình yêu sâu đậm mà còn là sự tin tưởng tuyệt đối, cô muốn anh hứa với cô sẽ không làm hại Mặc Thần ca ca, cô tin anh đã hứa thì sẽ thực hiện được, cô tin như vậy. Mọi người nhìn vào gương mặt của cô vì đau mà nhăn nhó nhưng vẫn gắng sức mà nói, bọn họ nhìn cô như vậy thật sự không nỡ từ chối.
- Được rồi, đại ca hứa với em nhưng em cũng phải mau chóng khỏe lại đó. Đông Phương Huyền Thương à, đưa con bé đi bệnh viện đi.
- KHÔNG ĐƯỢC, cậu ấy là diễn viên, bây giờ lại ôm Băng Linh bị trúng đạn đến bệnh viện, ngày mai tất cả trang đầu các tờ báo sẽ là tin tức gì, có ảnh hưởng như thế nào đến Băng Linh mọi người chưa từng nghĩ tới sao. Cho dù Thượng Quan gia có can thiệp vào đi nữa thì cũng không ngăn được đâu. Nhưng bây giờ mà đưa về Thượng Quan gia thì hơi lâu, tôi sợ Băng Linh sẽ chịu không được.
Vẫn là Thượng Quan Quân sáng suốt nhất suy nghĩ chu toàn mọi việc. Bây giờ không chỉ Đông Phương Huyền Thương mà cả Linh nhi cũng làm diễn viên rồi, làm gì cũng không thể như trước được. Mặc dù tính cách của Băng Linh từ trước tới giờ chưa từng để ý đến mấy việc này nhưng bọn họ thân làm anh không thể để người khác tùy tiện nói xấu em gái mình được. Cũng vì vậy mà hai anh em bọn họ mới không cho Thượng Quan Hạo đến đây.
- Tôi sẽ đưa cô ấy đến nhà tôi - biệt thự Huyền gia biệt uyển. Quân, cậu giúp tôi gọi cho John, bảo cậu ta tới nhà tôi ngay.
Nghĩ lại những gì Thượng Quan Quân nói, Huyền Thương cảm thấy rất có lý, cho dù thế nào cũng không thể để truyền thông làm cô khó chịu được, nếu họ biết cô được anh đưa đến bệnh viện thì việc điều trị của cô khó mà suôn sẻ được. Vẫn là nên dưa cô tới nhà anh.
- Mọi người đưa cô ấy đi đi, tôi sẽ điều tra rõ chuyện này và sẽ cho mọi người một lời giải thích. Băng Linh em phải sớm khỏe lại đó, anh nhất định sẽ đếm thăm em.
Sở Mặc Thần biết việc này với.mình không tránh khỏi có liên quan nên anh nhất định khảo điều tra rõ để xin lỗi Băng Linh. Vốn dĩ định kêu bọn họ đến nhà anh nhưng lại sực nhớ ra mình đến đâu để xử lý công việc không nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện này nên nhà anh không có nhiều thiết bị y tế. Vẫn nên để Băng Linh lại. Ho bọn họ chăm sóc sẽ tốt hơn. Xem ra đám người kia đã bắt đầu hành động rồi, vốn định để bọn họ yên ổn một khoảng thời gian nữa nhưng bây giờ họ đã chạm đến giới hạn cuối cùng của anh rồi. Bằng việc làm cho Băng Linh bị thương, đám người đó đã châm lên ngọn lửa tức giận trong lòng anh cũng đánh dấu cho sự bắt đầu cho một cuộc huyết chiến sắp tới trong nội bộ tổ chức Mafia.
***
Hiện tại Băng Linh đang ở trong phòng phẫu thuật riêng tại biệt thự của Đông Phương Huyền Thương.
Khoảng 1h sau, John - bác sĩ riêng của Huyền Thương ra ngoài, phẫu thuật gắp đạn ra đã thành công.
- Mặc dù là súng bắn tỉa SVD của Nga nhưng vết thương không nặng lắm đâu, đừng lo lắng nhiều. Loại đạn 5,56mm lực sát thương không lớn khoảng 3 ngày sau cô ấy sẽ tỉnh. Cô ấy do đau quá nên mới ngất đi thôi, tôi đã tiêm thuốc mê để cô ấy có thể ngủ lâu hơn, nếu tỉnh dậy quá sớm thì cô ấy sẽ cảm thấy đau đớn lắm. Với lại cơ thể cô ấy có khả năng hồi phục vết thương nhanh hơn người thường nên sẽ sớm khỏe lại thôi, mọi người bớt căng thẳng. Bây giờ tôi sẽ đi viết đơn thuốc cho cô ấy.
Ra khỏi phòng phẫu thuật, John nói sơ qua tình hình của Băng Linh cho mọi người ở bên ngoài. Quả thật lúc nãy nhìn thấy gương mặt của lão đại anh cứ ngỡ mình thấy quỷ Tula hiện hình vậy, sợ chết khiếp đi được. Anh có thể tưởng tượng ra nếu mình không cứu được Thượng Quan tiểu thư thì chuyện gì sẽ xảy ra với mình rồi, Ngục Quỷ đón chào. Cũng may là vết thương của cô ấy không quá nghiêm trọng, coi như anh thoát được một kiếp. Haizzz, cuối cùng cũng có người có thể trị được tên mặt lạnh này rồi, sau này nếu như cậu ta ở trong tổ chức mà có nổi điên thì chỉ cần alo cho phu nhân đến cứu nguy là được. Cuộc sống về sau có thể bớt khổ đau, bớt đáng sợ rồi, phải cố gắng lấy lòng khu nhân mới được.
- Được rồi, cậu vất vả rồi. Đi nghỉ ngơi đi. Cảm ơn. À nhờ cậu chăm sóc cho tiểu Bạch dùm tôi, mấy hôm nay nó phải phiền cậu rồi.
Nghe cô không sao, Đông Phương Huyền Thương thở dài nhẹ nhõm, nói với John vài câu, sau đó đi vào chăm sóc cho cô. John nói cô ấy không sao vậy tạm thời để cô ấy ngủ ở phòng này một đêm ngày mai anh ôm qua phòng của mình để tiện chăm sóc cho cô.
Còn John bên kia thì không tin vào những gì mình nghe được, hớ, lão đại vừa mới cảm ơn anh ta á, tin được không trời vì cô gái kia á. OMG, mình tìm thấy chỗ dựa sau này rồi, hahaha.
- Anh, hay mình cũng vào xem Linh nhi ra sao đi rồi về nhà nói với bố mẹ một tiếng, có Huyền Thương chăm sóc chắc con bé sẽ sớm khỏe lại thôi.
Thượng Quan Quân biết em gái không sao thì cảm thấy lòng nhẹ nhõm nói với anh hai một câu. Tiếp theo phải về nhà báo cáo với bố mẹ, ải này mới đau đầu đây.
- Được rồi, vào xem con bé đi. Bố mẹ ở nhà chắc sốt ruột lắm. Chuyện này không thể để ông nội biết được, người sức khỏe tuy tốt nhưng tuổi đã cao lại có bệnh tim, bình thường ông rất thương Linh nhi nếu biết con bé bị như vầy sẽ không chịu nổi mất.
- Em biết!
Một ngày sóng gió cuối cùng cũng trôi qua, chẳng mấy yên ổn.
***
Mọi người vote cho mình nha!