Bất quá An Nhược Thủy thật sự ngạc nhiên khi Lạc Huyền Ca lại tham gia cuộc thi tuyển này.
Lý Điềm duỗi cổ chờ cơn giận của đối phương nổ ra, nhưng hôm nay An Nhược Thủy lại bình tĩnh lạ thường. Lý Điềm lén nhìn trộm người kia một cái, liền phát hiện tầm mắt của An Nhược Thủy đang dán ở màn hình điện thoại.
Lý Điềm nhanh chóng đem di động đến gần: "Đây là cuộc thi do An Thị đầu tư tổ chức, cô muốn xem sao?"
"Ừm." An Nhược Thủy nhìn ra đây là di động dùng trong công việc của Lý Điềm, bản thân là lão bản cho nên nàng cũng không cần kiêng kị, bất quá suy cho cùng thì người kia dám lấy di động này để xem phát sóng trực tiếp, đáng bị trừ lương.
Lý Điềm đã làm việc cùng lão bản 5 năm, sao không hiểu được An Nhược Thủy giờ phút này có suy nghĩ muốn trừ lương của mình, lập tức nhỏ giọng: "Tôi dùng điện thoại của công ty để xem chương trình do công ty tổ chức, đây cũng là quan tâm giúp công ty phát triển mà."
"Ừm, cô quan tâm là tốt, nhưng có thể quan tâm nghệ sĩ nhà cô một chút hay không, chẳng hạn như giờ phút này tôi đã rất đói bụng rồi!" An Nhược Thủy ngồi một chỗ, vừa xem phát sóng trực tiếp vừa uy hiếp Lý Điềm: "Còn không nhanh đi, cẩn thận tôi mách với anh trai tôi."
Lý Điềm rụt rụt cổ chạy tới lấy cơm trưa, nếu giám đốc biết em gái hắn bị đói lả, sợ là mình có thể bị người ta phanh thây.
......
Cùng xem phát sóng trực tiếp không chỉ có Lý Điềm, còn có người đại diện của Lạc Huyền Ca và Mạnh Tiểu Manh, Hứa Tụ. Giờ phút này trong lòng nàng cảm thấy rất mất mặt: ''Tôi không quen biết hai người này.'' Đột nhiên hối hận để bọn họ đi tham gia cuộc thi, đây tuyệt đối không phải nghệ sĩ nhà mình. Tuyệt đối không phải!
Hứa Tụ đỡ trán, thầm nghĩ Lạc Huyền Ca không có cây sáo kia, lát nữa còn có thể biểu diễn cái gì chứ, bất luận diễn cái gì, sẽ đều phải nhận một ít bình xịt.
Bởi vì cho dù lát nữa Lạc Huyền Ca biểu diễn có tốt thế nào thì suy cho cùng vẫn là tự ý thay đổi tiết mục, là kẻ tâm cơ, cạnh tranh với Mạnh Tiểu Manh. Còn nếu biểu diễn không tốt, người xem sẽ nói cô tựa như vai hề nhảy nhót, không có thực lực, nhất định sẽ thua thảm bại.
Cho nên giờ phút này Hứa Tụ là khán giả rối rắm nhất, bởi vì bất luận kết quả thế nào, nàng đều dự tính tới cảnh tượng bình xịt bay đầy trời.
Lạc Huyền Ca vô cùng tự tin đứng ở chính giữa sân khấu, cách một cái màn hình, rất nhiều khán giả đều sẽ cảm thấy, có lẽ đây hẳn là một siêu sao. Lạc Huyền Ca nhẹ nhàng cúi người chào ban giám khảo.
"Xin chào các vị giám khảo, tôi là thí sinh số 21 Lạc Huyền Ca."
"Chào bạn, hãy giới thiệu về bản thân một chút."
Lạc Huyền Ca vẫn lãnh đạm như cũ, nhưng giọng nói đã ấm hơn.
"Chào tất cả mọi người, tôi là Lạc Huyền Ca. Vốn dự định hôm nay sẽ diễn tấu bằng sáo nhưng thí sinh thi trước đã dùng sáo rồi, tôi tin rằng mọi người cũng không muốn xem hai tiết mục giống nhau, cho nên tôi đã tự ý thay đổi tiết mục sở trường đặc biệt."
Giám khảo lập tức cười ra tiếng: "Sở trường đặc biệt còn có thể đổi qua đổi lại sao? Xem ra bạn thí sinh này có rất nhiều tài nghệ a."
"Không dám, nhưng tôi sẽ trình diễn một màn thi xem như hiếm lạ, cơ bản vẫn có thể định nghĩa là sở trường đặc biệt." Lạc đại Giáo Chủ cảm thấy giờ phút này bản thân khiêm tốn cực kỳ!!!
[Kênh Livestream]
Võng hữu 1: Khiêm tốn a khiêm tốn, Lạc phúc hắc hẳn là có ý tưởng đặc biệt ấn tượng.
Võng hữu 2: Haha, nói được cũng thật dễ nghe. Cũng không biết đợi lát nữa có thể biểu diễn loại tiết mục gì.
Võng hữu 3: Lạc phúc hắc có thể cùng Tiểu Manh ngốc biểu diễn một màn ảo thuật, đại biến cây sáo 2333
Võng hữu 4: Mong Lạc phúc hắc sẽ giành giải ảo thuật gia xuất sắc nhất năm.
......
Giám khảo hỏi Lạc Huyền Ca: "Vậy bạn sẽ biểu diễn tiết mục gì?"
"Tay huân*."
*dùng tay để thổi thành nhạc khúc, ngày nay đa số chỉ sử dụng chiếc Huân ở cuối ảnh để mà thổi, hiếm ai dùng tay.
Nghe Lạc Huyền Ca nói ra hai chữ đó xong, ba vị giám khảo quay mặt nhìn nhau, tay huân?
Tay huân nếu biểu diễn tốt thì thật sự là một tài nghệ đặc biệt, nhưng là dễ học khó tinh, rất nhiều người không thành công.
Một vị nam giám khảo đeo kính gọng vàng, hỏi lại: "Bạn chắc chắn là tay huân?"
Trên kênh Livestream có không ít người cũng không rõ tay huân là cái gì, sôi nổi bàn tán, sau khi lên Baidu tìm mới biết câu trả lời.
Các thí sinh khác có mặt tại hội trường, kẻ không hiểu ra sao, kẻ thì khinh thường nhìn nhìn Lạc Huyền Ca. Bất quá cũng có người âm thầm đem Lạc Huyền Ca liệt vào sổ đen, nếu thực sự diễn tấu tay huân thành công đả động giám khảo, như vậy thật sự không thể khinh thường thực lực của Lạc Huyền Ca được.
Mạnh Tiểu Manh ngồi trong góc, lại lần nữa hai mắt sáng lên, nhìn Lạc Huyền Ca với vẻ mặt sùng bái: "Thật là lợi hại a, đến bây giờ tôi còn không biết huýt sáo. Huyền Ca thật tuyệt."
Lạc Huyền Ca gật gật đầu: "Không sai, là tay huân."
"Được, mời bạn bắt đầu trình diễn!"
Ba vị giám khảo kỳ thật khá nghiêm túc, biểu diễn tay huân rất khó, người có thể tinh thông tay huân lại càng hiếm có khó tìm, gần như đã thất truyền. Nếu chương trình này một lần nữa thu hút được sự chú ý của công chúng, thì độ nổi tiếng chắc chắn sẽ tăng lên một cấp độ khác.
Lạc Huyền Ca dùng tay huân thổi lên một khúc mà kiếp trước cô thường xuyên chơi. Đó là bản nhạc do Hữu Hộ Pháp soạn ra, khi nhàn rỗi, Giáo Chủ liền một mình ngồi trong tiểu lâu bên hồ, uống rượu đánh đàn tạm lánh thế gian khói lửa, sẽ thổi lên khúc nhạc này.
Lạc Huyền Ca dùng tay huân thổi khúc, tuy rằng người xem không quen thuộc, thậm chí chưa bao giờ nghe thấy, nhưng âm sắc độc đáo tuyệt đẹp, lẳng lặng chú tâm có thể cảm nhận được điều Lạc Huyền Ca muốn biểu đạt.
Trên kênh phát sóng trực tiếp, một bộ phận khán giả đã chính thức bị phương thức diễn tấu độc đáo này của Lạc Huyền Ca làm cho tâm phục khẩu phục.
Thời điểm dùng tay huân thổi khúc, bất tri bất giác có thể tạo ra một loại cảm giác hạnh phúc, khiến cho người xem vui vẻ. Mà Lạc Huyền Ca lại tựa như diễn tấu nhạc cụ cao quý nhất thế gian, hồn nhiên thiên thành dùng đôi tay vẽ nên linh hồn. Cô muốn thông qua âm nhạc để biểu đạt đồ vật, cho dù người không hiểu âm nhạc cũng có thể cảm nhận được khúc ca đẹp đẽ thản nhiên giống như chính người biểu diễn ra nó.
Số phiếu của Lạc Huyền Ca ngay lập tức tăng lên vị trí nhất bảng. Sau khi An Nhược Thủy lấy lại tinh thần, mới phát hiện nàng cũng muốn đi bỏ một phiếu.
Hứa Tụ vốn dĩ còn lo lắng Lạc Huyền Ca sẽ bị xấu mặt, nhưng hiện tại đột nhiên phát hiện mọi chuyện không như mình nghĩ. Lạc Huyền Ca có thể biểu diễn một màn âm nhạc có nguy cơ thất truyền, thậm chí còn khiến không ít người xem bị cảm động. Trừ bỏ một số kẻ não tàn cực hạn ra thì càng nhiều người muốn gìn giữ loại 'nhạc cụ' đứng trên bờ vực thất truyền như thế.
Hứa Tụ đột nhiên cảm thấy công ty nhận Lạc Huyền Ca vào làm tựa hồ không phải chuyện gì xấu, ngược lại còn giống như vô tình nhặt được lợi ích cực lớn.
Một khúc kết thúc, Lạc Huyền Ca buông ra đôi tay nhìn ba vị giám khảo.
Ba người kia hiển nhiên vẫn còn bị chấn động, qua hồi lâu mới đồng loạt đưa ra số điểm cao nhất. Người có thể biểu diễn tay huân quý hiếm như lông phượng sừng lân, âm nhạc mà Lạc Huyền Ca biểu diễn tựa như mang tới cho khán giả một bữa tiệc thính giác, thật sự chân thật.
Lạc Huyền Ca rất hài lòng với số điểm cao như vậy, thí sinh tên Giang Ý Hàm kia cũng chỉ được giám khảo cho 7/6/8.
Ngày đầu tiên này, toàn bộ một trăm thí sinh đã hoàn thành xong bài thi, tuy vậy Lạc Huyền Ca vẫn rất tiếc nuối vì không thể trình diễn khả năng dùng ngực làm vỡ tảng đá của mình.
Thời điểm Lạc Huyền Ca bước xuống sân khấu liền cảm giác được không ít ánh mắt ác ý, khiến trong lòng cô hơi khó chịu. Bất quá Lạc Giáo Chủ tạm thời không có ý định tìm ra mấy người đó, chỉ lẳng lặng chờ những con bọ chét tự mình dâng tới cửa.