Bộ phim "Cửu Tiêu Vấn Đỉnh" công chiếu, Hoàng Phủ Tử Y và Sở Ngao Dư vào vị trí khách mời. Nhưng lần này họ vẫn chưa lên sân khấu, khiến cho cánh phóng viên vô cùng thất vọng. Chỉ nghe được âm thanh phát ra xuyên qua những bức ảnh mà hai người cùng chụp chung kia. Với hi vọng có thể mượn dịp này để kể về câu chuyện của mình, khán giả ở dưới nháo nhào như những chú chó chồm lên đòi ăn miếng bánh.
Sau khi trả lời câu hỏi của một phóng viên, bộ phim bắt đầu được chiếu, khoảng năm phút sau, Hoàng Phủ Tử Y khoác lên người bộ y phục thần tiên trắng toát, sự xuất hiện xuất thần thoát tục, đẹp như tiên giáng trần trong chốc lát đã khiến không ít khán giả ngẩn người ra.
Nếu thiếu nữ múa trong "Phong hoa tuyệt đại" đã mang vẻ đẹp tuyệt thế, thì trong "Cửu Tiêu Vấn Đỉnh" là vẻ đẹp tự nhiên, tao nhã của tiên tử, hai cách thể hiện, hai vẻ đẹp khác nhau, nhưng đều toát lên nét đẹp tuyệt đỉnh, một vẻ đẹp khó quên, khiến người xem thổn thức trong lòng.
Sau khi bộ phim kết thúc, liên tiếp có những ý kiến nhận xét của các nhà bình phẩm phim ảnh trên diễn đàn. Sau đó khi bộ phim "Phong hoa tuyệt đại" được công chiếu những lời đánh giá khen ngợi đều nhắm vào Hoàng Phủ Tử Y, không phải hoàn toàn dung mạo hay khí chất của cô, mà còn chính bộ phim, một số ý kiến đánh giá cho rằng so với phim "Phong hoa tuyệt đại" còn có một số chỗ không bằng, bối cảnh đề tài khác nhau, những dư luận về bộ phim giả tưởng biến hóa kì ảo không hay được như phim nghệ thuật, đặc biệt là trong những thời điểm cao trào phim nghệ thuật.
Sau buổi ra mắt đã được công chiếu, lần này sự thu hút của Hoàng Phủ Tử Y như mạnh mẽ hơn, hơn 99% cho biết họ đã mua vé và chỉ chờ đợi để đi đến rạp chiếu để được bái kiến bệ hạ, và họ chỉ mong duy nhất một điều là có thể chụp ảnh cùng với Bệ hạ của họ, để thuyên giảm sự mong muốn và ngưỡng mộ.
"Bệ hạ của chúng ta thật sự rất mỹ lệ, vạn vật trên thế giới không dễ gì được như Bệ hạ."
"Hiện giờ tôi như đang rối tung lên, nên goi là Bệ hạ thì được, hay gọi là Bệ hạ Tiên tử thì được đây? Việc này thật sự rắc rối!"
"Một con cá, những gì mà tôi mong muốn chỉ như vậy; một bàn tay gấu, đó cũng là điều mà tôi muốn! Các thiếu nữ tài hoa hay các nàng tiên tử đẹp tuyệt trần, rốt cuộc tôi nên chọn cái nào thì mới được đây?"
"Đừng mơ mộng cao quá, tất cả những danh tiếng đó đều không phải là cô. Chức danh Bệ hạ kia là thuộc về Sở Chính Quản kìa!"
"Mặc dù có rất nhiều cảnh quay, tôi vẫn chưa thấy được cái hay trong nó. Đợi đến khi bộ phim chiếu diễn viên chính đóng vai Hoàng thượng, tôi nhất định sẽ ủng hộ!"
"Mong sao phim "Yêu nhầm" nhanh chóng phát hành!
Người hâm mộ tất cả đều la lớn lên vừa, xem chảy cả nước miếng, vừa la hét vừa xem, ai ai cũng vô cùng hứng thú.
"Chủ nhân, bộ phim của chủ nhân đã vượt quá 80 triệu lượt xem, cố gắng hơn nữa, nhủ nhân có thể nâng nó lên gấp năm lần đó!" Tiểu Ngao Ô thấy lượt khán giả xem gia tăng vượt bậc thì trong lòng vô cùng hạnh phúc.
Hoàng Phủ Tử Y nghe những lời nói đó, cũng cảm thấy rất vui, vất vả mấy tháng trời, nhưng chẳng qua nó cũng chỉ là sự thu hút vậy mà thôi, cho dù có tăng lên gấp năm lần, nhưng vẫn chưa đủ, bất luận đó là hệ thống bán tại trung tâm mua sắm, hoặc hàng hóa trong các giao dịch mua sắm ảo khác, có rất nhiều rất nhiều thứ nữa mà cô muốn có. Nhưng tự cô hiểu rõ được thân phận nhỏ bé của mình, cô chỉ đành chớp đôi hàng mi nhìn, không tỏ ra ấm ức gì nữa.
"Hãy cố gắng hơn nữa nhé!."
Câu nói này có lẽ không phù hợp với Hoàng Phủ Tử Y lắm, bây giờ cô đang quay phim "Yêu nhầm", đã quay xong gần một nửa. Đáng lẽ ra là ban đầu An Tuệ dự tính sau khi quay xong cho cô nghỉ ngơi một thời gian, nhưng cô đã từ chối và bảo An Tuệ tiếp tục tìm một kịch bản phù hợp với cô ấy. Không dành chút thời gian nào cho bản thân nghỉ ngơi, sốc sức vào làm việc như vậy, đã khiến cho nhiều người không khỏi ngạc nhiên.
Có tố chất, có tài năng, có năng lực, có nền tảng và sẵn sàng làm việc chăm chỉ như vậy, Hoàng Phủ Tử Y không nổi tiếng, thì còn ai nổi tiếng vào đây?
"Tử Y, tôi sẽ giúp cô tìm kịch bản, cô không cần phải gấp gáp như vậy. Nếu cô thực sự muốn làm việc, ở đây tôi có hai thư mời đại diện và một chương trình thực tế. "Cô có muốn xem xét nó không?" An Tuệ không còn cách nào khác, đành phải chọn ra một công việc thích hợp để báo cáo cho Hoàng Phủ Tử Y.
"Đều đã nói trước rồi mà, nếu như công việc thích hợp, tôi sẽ nhận hết." Hoàng Phủ Tử Y trả lời rất thẳng thắn. Cô có thể không phải làm vì tiền, làm đại diện cái quan trọng không chỉ là tiền, cái mang lại nhiều hơn tiền bạc gọi là thương hiệu. Nếu làm đại diện của nhãn hàng có thương hiệu, thậm chí nó sẽ làm tăng thêm sự nổi tiếng của cô, chưa kể đến các chương trình thực tế, nếu cô không muốn làm đại diện riêng của họ, muốn bước đi trên con đường bằng chính thực lực của mình, thì cô cũng nên tham gia vào các chương trình thực tế, dẫu sao như vậy cũng dễ trở nên nổi tiếng hơn.
"Muốn tìm thương hiệu để cô làm đại diện có rất nhiều, nhưng những nhãn hiệu này không có tiếng lắm, hoặc thương hiệu không phù hợp với hình ảnh của cô, nên tôi đã trực tiếp từ chối, cuối cùng còn lại hai thương hiệu đại diện này. Một là người đại diện cho TTO châu Á, cái khác là người đại diện cho nhãn hàng của O Mỹ. Mức phí của hai thương hiệu này trả cho người đại diện đều đạt tới 10 triệu, bên đưa ra lời mời cũng rất chân thành. Cô có thể xem xét." An Tuệ nói sơ qua về việc làm đại diện thương hiệu.
"TTO làm về lĩnh vực gì vậy?". Còn sản phẩm nhãn hiệu O Mỹ thì Hoàng Thủ Tử Y đã biết. Đây là một trong những công ty thực phẩm có ảnh hưởng nhất, có hàng trăm món ăn ngon, gần đây được lan truyền khá phổ biến, được rất nhiều người yêu thích.
An Tuệ nhìn vào ánh mắt đang hiện lên gì đó lạ lùng của Hoàng Phủ Tử Y, khẩu khí có chút lưỡng lự: "TTO là một thương hiệu rất nổi tiếng về quần áo sang trọng, có chi nhánh văn phòng công ty trên toàn thế giới, được giới trẻ ưa chuộng. Nhưng trong trường hợp của cô. Tôi không biết, mặc những thứ đó liệu có phải là trò đùa không!"
"Nó nổi tiếng như vậy, tại sao lại tìm tôi?" Hoàng Phủ Tử Y đưa ra câu hỏi như vậy, nhưng chắc chắn cô ấy không phải có ý coi thường bản thân, cô cũng đang cân nhắc về danh tiếng của bản thân so với yêu cầu thực tế. Dẫu sao thì bây giờ đến các tác phẩm đóng phim của cô vẫn chưa thành công lắm, so với yêu cầu làm đại diện cho nhãn hàng có thương hiệu như vậy cũng không phù hợp lắm.
An Tuệ chới mắt, cười nhẹ một cái, giọng nói có chút trêu chọc: "Rất nhiều người mới sau khi nổi tiếng, họ sẽ thổi phồng lên và quên những cái bình thường trước kia đi. Cô thì trái lại rất bình dị."
Hoàng Phủ Tử Y không nói gì và đợi cho đến khi An Tuệ nói tiếp, đa phần lúc nào cô cũng rất bình tĩnh và nghe theo lí trí, cô vẫn chưa cảm thấy bây giờ bản thân đã nổi tiếng rồi, mà cô chỉ thấy thành tích mà cô đã đạt được còn cách xa mục tiêu mà cô đề ra.
"Chủ tịch tập đoàn TTO là bạn của Sở Tổng, biết được Sở Tổng mở công ty giải trí, đã ký hợp đồng làm người đại diện trực tiếp với công ty giải trí Sở Hoàng. Từ khi công ty kí hợp đồng, đã chọn lọc những khuôn mặt trong công ty, và cô là người phù hợp nhất." An Tuệ vừa cười vừa giải thích.
"Phù hợp nhất sao? Câu này không phải đang đề cập đến sự nổi tiếng của tôi, phải không?". Công ty giải trí Sở Hoàng mặc dù chỉ thành lập hơn một năm, nhưng có rất nhiều nghệ sĩ, những nghệ sĩ hạng hai có hai mươi hay ba mươi người. Nếu xét về sự nổi tiếng và phù hợp nhất, cô cảm thấy bản thân không phải là người thích hợp nhất.
"TTO chuyên về trang phục cá tính, khách hàng chính ở lứa tuổi 20-30, hơn nữa thời buổi này, cô đang là người nổi tiếng và có tầm ảnh hưởng nhất. Hơn nữa, cô cũng còn rất nhiều các tác phẩm cần phải công chiếu, đến khi đó, sức ảnh hưởng và thu hút người xem của cô tăng lên, thì người dại diện cho nhãn hiệu của TTO không ai khác ngoài cô cả!" Giọng của An Tuệ rất tự tin, đây là sự nhận định của cô về Hoàng Phủ Tử Y. Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Hoàng Phủ Tử Y đã chứng minh được thực lực của cô và điều này không còn nghi ngờ gì nữa!