Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em

Chương 110

Nam Cung Thần & Kiều Tuyết Nghiên - - duyên tới là em 03

Editor: Chi Misaki

Trong ký túc xá, Kiều Tuyết Nghiên nâng quai hàm suy nghĩ một số chuyện. Cô cảm nhận được mấy ngày hôm trước trong lúc cô cùng mẹ gặp anh Đằng cùng chị Lương ở cửa hàng, bầu không khí có chút không bình thường. Còn cụ thể là không bình thường ở đâu thì cô cũng không nói ra được, lại nghĩ đế thái độ của mẹ đối với chị Lương...

Chẳng lẽ, có chuyện gì xảy ra mà chính cô cũng không biết sao?

“Tuyết Nghiên, nghĩ cái gì mà tập trung tinh thần như vậy?” Nam Cung Dao cùng phòng bỗng nhiên từ phía sau vỗ cô một phen.

Kiều Tuyết Nghiên không nghĩ đến việc cô ấy đột nhiên tập kích nên không có chuẩn bị liền bị cô ấy làm cho giật bắn cả mình. Cô tức giận quay sang liếc xéo cô ấy một cái “ Cậu không có việc gì làm liền đi doạ người ta sao, hù chết người rồi có biết không!”

Nam Cung Dao hai mắt lấp lánh dò xét cô, “Nếu không làm việc trái lương tâm, sao lại sợ quỷ tới gõ cửa chứ??”

Kiều Tuyết Nghiên bị cái từ “Quỷ” kia làm cho rùng mình một cái, “Cậu nói cũng hơi quá rồi.”

“Chẳng lẽ là suy nghĩ đến người yêu sao?” Nam Cung Dao chế nhạo nói.

Mấy cô gái khác trong ký túc xá liền được một trận cười vang nói: “Cũng có khả năng a...!”

“Mấy cậu... Cả đám suốt ngày đều chỉ biết trêu ghẹo tớ!” Kiều Tuyết Nghiên đứng dậy đuổi theo Nam Cung Dao muốn tìm cô tính sổ.

Trong ký túc xá, nhất thời loạn thành một đoàn, đúng lúc này chuông điện thoại vang lên để cho mọi người dừng lại. Là điện thoại của anh trai Nam Cung Dao, cô liền đưa ngón tay lên miệng “xuỵt” một tiếng để cho mọi người yên tĩnh lại.

“Bạn trai?” Hàn Nhạc Nhạc dùng khẩu âm hỏi.

“Không phải! Là anh trai tớ.” Nam Cung Dao ấn nút nghe.

【 Dao Dao, anh hiện tại đang ở bên ngoài trường học của em, giữa trưa anh dẫn em đi ăn cơm. 】

“Vâng ạ, vậy lát nữa gặp lại.”

Nam Cung Dao vui vẻ đáp ứng, hai anh em trò chuyện vài câu rồi liền cúp điện thoại.

“Oa! Cậu có anh trai thật là hạnh phúc!” Kim Miêu cảm khái không thôi.

Cô là người lớn tuổi nhất trong năm người cùng phòng, hơn nữa lại là con gái phương Bắc, tính cách hào sảng, được mọi người tôn sùng là lão Đại.

“Đúng vậy! Tớ vốn là con một trong nhà, nên vô cùng hâm mộ những người có anh trai như cậu!” Hàn Nhạc Nhạc chống cằm bày tỏ lòng ngưỡng mộ.

Cô là người có gia cảnh tốt nhất trong năm người cùng phòng, tên gọi tắt là Phú Nhị Đại, được nuông chiều từ bé, có chút bệnh công chúa, có chút thói quen khiến người ta không thích nổi, còn lại mà nói thì cũng không đến mức nào.

“Cũng không phải tất cả anh trai đều đối tốt với em gái.” Tôn Viện che miệng cười nói.

Cô sinh ra trong một gia đình dòng dõi thư hương, cha mẹ đều là giáo sư đại học, tính tình ôn nhu hiền thục, được cả phòng vinh danh là một bậc “ hiền thê lương mẫu”.

Đến như Nam Cung Dao cùng Kiều Tuyết Nghiên, nếu bàn về hoàn cảnh lớn lên, thì đúng là một trời một vực, mà hiện giờ, hoàn cảnh của Nam Cung Dao còn tốt hơn Kiều Tuyết Nghiên nhiều.

Lại được cái tính cách hai người khá giống nhau, cũng không vì cuộc sống sinh hoạt thay đổi mà ảnh hưởng đến đến nhân cách, cho nên, trong cái tổ nhỏ bé năm người này, hai cô là có mối quan hệ thân thiết nhất.

“Dao Dao, hay cho bọn mình theo đuôi xin miếng cơm đi?” Hàn Nhạc Nhạc nâng quai hàm trông mong nói, cô thực sự không muốn ăn đồ ăn ở căng tin đâu, tìm được người mời ăn không thể nghi ngờ gì là sự lựa chọn tốt nhất.

“Được a, để mình gọi điện cho anh trai đã, để anh ấy còn đặt phòng.”.

Nam Cung Dao sảng khoái đáp ứng, cô vốn không phải người nhỏ mọn, hơn nữa còn có một tầng nguyên nhân khác đó là: Mẹ cô vẫn luôn một mực nhắc nhở bên tai cô, muốn cô phải lưu ý xem bên cạnh anh trai có cô gái nào thích hợp hay không, dù sao tuổi của anh trai cô cũng không còn nhỏ, cũng đã 30 rồi mà còn không có lấy một đối tượng kết hôn đứng đắn.

Trong lòng cô thì có chút hướng về phía Tôn Viện, bởi vì cô ấy ôn nhu săn sóc, còn có một tay nấu ăn ngon, tất nhiên sẽ trở thành vợ hiền nội trợ của anh trai.

“Có thật không? Dao Dao cậu đúng là bạn trí cốt của mình mà!” Kim Miêu liên mồm cười nói.

Kiều Tuyết Nghiên hoàn toàn không có hứng thú đối với chuyện đi ăn cơm ngoài, giọng nói yếu ớt bày tỏ thái độ của chủ nhân nó, “Tớ không đi có được không?”

Nam Cung Dao liếc xéo cô một cái, “Không được! Mình đã đáp ứng anh trai rồi.”

“Tuyết Nghiên, cùng nhau đi đi! Vừa lúc gặp mặt anh trai soái ca trong truyền thuyết của Dao Dao.” Hàn Nhạc Nhạc cười tít mắt đi tới kéo cánh tay của cô.

“Khụ khụ! Đừng chụp cho tớ cái mũ cao như vậy.Anh ấy, người này có phần...” Nam Cung Dao cố ý lấp lửng.

“Có chút gì?” Hàn Nhạc Nhạc lập tức nói tiếp.

Liền ngay cả Tôn Viện cũng bị gợi lên hứng thú, ba ánh mắt đồng thời nhìn về phía cô, chỉ có Kiều Tuyết Nghiên là chẳng bán lấy một chút quan tâm nào cả.

“Để cho các cậu thấy chẳng phải sẽ biết sao!”

Nam Cung Dao cười hì hì nói, anh trai cô trước mắt cứ miễn cưỡng được coi như là đẹp trai nhà giàu đi, nhưng thực tế lại có chút hoa tâm, phụ nữ bên người vô số kể, lại chẳng có một chút hứng thứ nào với kết hôn, ài...

****

Kiều Tuyết Nghiên là bị các cô ấy cứng rắn kéo đi, cho đến lúc nhìn thấy anh trai trong miệng Dao dao, cô kinh ngạc đến rớt cả cằm.

Má ơi! Cô không phải lại xuất hiện ảo giác chứ? Người đàn ông trước mặt này không phải là người lưu manh đã khi dễ cô trong buổi tiệc tối của nửa tháng trước đó sao?

“Làm sao có thể là... Anh?”Cô quả thực là vì giật mình quá mức,mà vô ý nói ra những lời này.

Nam Cung Thần cũng cực kỳ ngoài ý muốn, nửa tháng qua anh đã tham gia không ít yến hội, nhưng lại không có lần nào gặp được cô gái dương nanh múa vuốt kia, lại cũng chưa từng nghĩ tới sẽ gặp lại cô ở chỗ này.

Cũng không biết có phải là trùng hợp không a? Hay vẫn là khoa trương giả tạo như thế?

“A? Anh trai, Tuyết Nghiên, hai người...Biết nhau?” Nam Cung Dao không thể tin được những gì xảy ra trước mắt, hết nhìn anh trai, lại nhìn cô bạn thân, trong lòng tràn đầy nghi vấn.

“Biết a.” Nam Cung Thần chậm rãi nhếch môi, khóe miệng hàm chứa ý cười đầy thâm ý.

“Không biết.” Kiều Tuyết Nghiên lạnh lung đáp.

“Tới cùng là biết hay là không biết?” Nam Cung Dao buồn bực, xem bộ dáng của anh trai cùng Tuyết Nghiên, có vẻ như có cái gì đó không đúng.

Ánh mắt của ba cô gái bên cạnh cứ đổi tới đổi lui như tên trộm giữa hai người bọn họ, Kim Miêu ghé sát vào lỗ tai Nam Cung Dao lặng lẽ nói xong cái gì đó, khiến cho cô ấy nghe được cảm thấy cực kỳ vui vẻ, khóe môi không chút che giấu ý cười.

“Mọi người đều ngồi đi, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, các em là bạn học của Dao Dao, cũng giống như em gái của anh vậy, đừng khách khí.” Nam Cung Thần cười tít mắt nói, anh trời sanh vốn có bộ dáng tuấn lãng, nào có cô gái nhỏ nào lại không thích, một đám mặt mày đều hớn hở, trong lòng lặng lẽ cho anh thêm vài điểm.

“Có qủy mới là em gái anh.” Kiều Tuyết Nghiên nhỏ giọng mắng thầm một câu, cô thật có một loại xúc động muốn lật bàn rời khỏi nơi đây, nhưng Dao Dao cùng cô quan hệ không tệ lắm, cô không thể nào đánh mất mặt mũi của bạn thân được.

Nam Cung Thần có vẻ như vô ý liếc cô một cái, “Có người nào đó giống như quên cái gì đấy.”

Kiều Tuyết Nghiên ngồi ở đằng kia cắn chặt môi dưới, nếu ánh mắt có thể giết người, đoán chừng Nam Cung Thần hiện tại cũng đã chết một nghìn lần một vạn lần rồi, chỗ quần áo bẩn kia cô cũng đã sớm mang đi giặt sạch sẽ, chẳng qua vẫn là để ở nhà mà thôi.

“Người nào đó cũng đừng quên nói được là phải làm được.”Cô cũng không chút khách khí đáp trả lại một câu, quần áo chưa trả cho anh là vì không có phương thức liên hệ, chờ một ngày anh lấy được đồ cũng là lúc anh phải hướng cô nói lời xin lỗi!

Bốn cô gái ngồi ở đây cũng đã bị xoay cho ù ù cạc cạc, không hiểu được rốt cuộc là ở đây đang xảy ra chuyện gì, nhất là Nam Cung Dao, trong mắt cô đều là ánh sáng lấp lánh bất thường....

“Anh Nam, anh... cùng Tuyết Nghiên có gì bí mật sao? Không bằng nói cho bọn em biết một chút đi?” Hàn Nhạc Nhạc chớp chớp mắt to hỏi.

“Khụ... Dao Dao, em còn không có giới thiệu cho anh mấy người đẹo đây.” Nam Cung Thần không dấu vết nói sang chuyện khác, chuyện đêm đó phát sinh anh nếu là dám nói ra, chỉ sợ cô gái tên “Tuyết nghiên” kia cũng sẽ bổ nhào qua chỗ anh liều mạng, bộ dáng cô giương nanh múa vuốt thật đúng là... Rất đáng yêu.

Nam Cung Dao lúc này mới ý thức được cô bị chuyện tình giữa anh trai và Tuyết Nghiên hấp dẫn, thế cho nên đã quên mất giới thiệu mấy người với nhau. Cô vội vàng chỉ vào bốn cô gái bên người theo thứ tự nói: “Người đẹp Hoa kiều Kiều Tuyết Nghiên, em gái đáng yêu Hàn Nhạc Nhạc, thục nữ ôn nhu Tôn Viện, cuối cùng là lão Đại Kim Miêu, tính cách vô cùng hào sảng.”

Kiều Tuyết Nghiên là Hoa kiều? Nam Cung Thần trong lòng cũng đã hiểu rõ, trách không được cô ấy có thể nói lưu loát tiếng Ý, lập tức có chút ý vị thâm trường thoáng nhìn qua cô, lại bị cô đáp trả bằng một ánh mắt hung dữ.

Thì ra, trong lúc đó “ nghiệt duyên” của hai người cũng đã định!

“Thôi nào! Chúng ta có thể vừa ăn vừa nói chuyện! Anh, vừa rồi Nhạc Nhạc hỏi anh còn chưa có trả lời!”

Nam Cung Dao cười đến giống như một con mèo ăn vụng, đôi mắt đẹp liếc tới liếc lui giữa hai người. Cô vốn là cảm thấy Tôn Viện cùng anh trai là tuyệt phối, hiện tại xem ra, Tuyết Nghiên lại càng thích hợp!

“Dao Dao!” Sắc mặt Kiều Tuyết Nghiên không được tự nhiên hô một tiếng, đồng thời không quên cảnh cáo Nam Cung Thần: Anh nếu là dám nói ra, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!

Trong lòng cô vô cùng hối hận vì đã mềm lòng để các cô kéo đi, thật sự là xui xẻo tận cùng mà!

“Ách...” Nam Cung Thần tư thái tao nhã nhấp một ngụm trà, đôi mắt mỉm cười, chậm rãi mở miệng, “Kỳ thật, bọn anh ở trong một yến hội quen biết nhau.”

Kiều Tuyết Nghiên chịu đựng tức giận đang xông thẳng lên não, hận không thể bổ nhào tới xé nát cái miệng của anh, thật đúng là tên du côn vô lại!

Nam Cung Dao cực kỳ có hứng thú hỏi tới cùng, Hàn Nhạc Nhạc, Kim Miêu cùng Tôn Viện ba người cũng hưng trí bừng bừng nghe kể, chỉ tiếc Nam Cung Thần cũng không có hoàn hoàn thuật lại sự việc, chỉ đơn giản là nói qua một chút.

Anh tự động bỏ qua rất nhiều chi tiết quan trọng, nhưng Kiều Tuyết Nghiên vẫn như cũ bị tức giận làm cho nghiến răng nghiến lợi, hai tay nắm thành quả đấm, thời thời khắc khắc đều có thể xông lên đánh người.

Trong lúc ăn cơm cũng có một vài nốt nhạc đệm, Hàn Nhạc Nhạc cầm xiên thịt viên, không may rớt vào nồi lẩu làm cho nước trong nồi bắn tung tóe!

Nam Cung Thần bất hạnh trúng chiêu, vội vàng chạy về phía toilet tẩy rửa, gặp tình cảnh như vậy khiến cho Kiều Tuyết Nghiên thật không phúc hậu nở nụ cười, hơn nữa lại còn cười đến cực kỳ vui vẻ.

Hàn Nhạc Nhạc lại khóc ròng, bởi vì cô tương tư Nam Cung Thần a, anh vừa đẹp trai, vừa tuấn lãng, có hương vị của một người đàn ông thành thục, lại vẫn có khiếu hài hước, hoàn toàn phù hợp với loại hình bạch mã hoàng tử trong cảm nhận của cô. Cô vốn còn tưởng anh cùng Tuyết Nghiên có cái gì đó, kết quả hai người lại xem nhau không vừa mắt, vậy cô liền không khách khí rồi.

Hu hu... Tại trước mặt người trong lòng của mình thất thố, cô cũng thật quá mất mặt đi

Xem bộ dáng cô khóc đến thương tâm, Nam Cung Thần an ủi cô khiến cho cô nảy sinh chút ảo giác.

Trong lòng Kiều Tuyết Nghiên hung hăng nguyền rủa anh vài lần, cũng không phải bởi vì ghen tỵ, mà thật sự cảm thấy anh thật giống một cây củ cải hoa tâm, nơi nơi đi trêu ghẹo con gái nhà người ta, thật sự là sắc tâm không đổi mà!

************************************************
Bình Luận (0)
Comment